pizza
03-07-2025, 22:44
Tưởng chừng đã chết nhưng người lính tình báo Ukraine tên là “Khokhol” đã nỗ lực sống sót 3 ngày bên trong lãnh thổ do lực lượng Nga kiểm soát. Anh đã bò qua bãi mìn để trốn thoát và trở về đơn vị.
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2499218&stc=1&d=1741387563
Sĩ quan tình báo Ukraine có biệt hiệu là Khokhol chia sẻ câu chuyện của mình với Kyiv Post. Ảnh Kyiv Post.
Khokhol - một sĩ quan tình báo của đơn vị Artan thuộc Cơ quan tình báo quân sự Ukraine (HUR) vừa chia sẻ với Kyiv Post về việc anh đã từ cõi chết trở về nhờ bò qua bãi mìn của quân Nga.
Trong ba ngày hai đêm, anh ta chỉ có một mình, bị thương, chạy rồi bò ra khỏi lãnh thổ do người Nga kiểm soát nhờ ý chí mạnh mẽ. Bị kẹt giữa chiến tuyến, đạn bay vèo vèo trên đầu, anh tìm đường về đơn vị nhờ định hướng bằng âm thanh - lắng nghe tiếng súng, cảm nhận rung động của các vụ nổ và tin vào bản năng của mình.
Khokhol vốn bị chính thức liệt kê là mất tích trong khi làm nhiệm vụ và được cho là đã chết. Ở nhà, vợ anh đã được thông báo là anh tử trận. Đơn vị của Khokhol đã bắt đầu chuẩn bị tang lễ cho anh.
Nhưng anh không chết.
“Động lực sống là yếu tố quan trọng. Nếu bạn biết lý do tại sao bạn chiến đấu, bạn sẽ thành công. Bạn sẽ tìm thấy sức mạnh để hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào”, Khokhol nói.
Bị bao vây
Trung đội của Khokhol bị quân Nga bao vây. Một nhóm xung kích được thành lập để phá vỡ vòng vây của địch và Khokhol nằm trong nhóm đó.
Họ đã thành công trong việc giải cứu các đồng đội của mình, nhưng đường trở về rất nguy hiểm. Máy bay không người lái yểm trợ cho cuộc rút lui của họ phải quay về để nạp lại năng lượng, và thiết bị nhìn ban đêm của họ đã hết điện. Trong bóng tối, họ lạc đường và đi thẳng vào lãnh thổ do Nga kiểm soát.
"Chúng tôi đã đi qua 2 vị trí của đối phương mà không bị phát hiện nhưng đi thêm được khoảng 300 mét nữa thì bị chặn lại", Khokhol kể lại.
Ngay lúc đó, tiếng súng nổ ra cách đó chỉ vài mét. Lợi dụng hỗn loạn vừa xảy ra, Khokhol đã yêu cầu đồng đội rút lui thoát thân. Nhưng bản thân anh bị kẹt lại.
Chỉ có một lựa chọn
Một mình và không còn đường lui, Khokhol chỉ có một lựa chọn – đó là tiến về phía trước khi lựu đạn, tên lửa bay vèo vèo trên đầu.
“Tôi chạy sâu hơn vào cánh đồng, khoảng 70, có thể là 100m. Sau đó, một quả lựu đạn rơi xuống gần đó. Và mọi thứ trở nên tối đen", Khokhol kể.
Khi tỉnh lại, anh nhận ra điều kỳ lạ. Người Nga không tiến về phía anh. Họ nhìn thấy anh nhưng không tiến lại. Rồi Khokhol nhận ra: Cánh đồng đã bị gài mìn. Anh bị mắc kẹt giữa vùng đất không người đầy mìn, chỉ sơ hở một chút là sẽ mất mạng. Lựa chọn duy nhất của anh là bò.
Tiếp theo là cuộc chiến đấu sinh tồn kéo dài ba ngày hai đêm. Anh bị kẹt giữa ranh giới địch và ta, chỉ có thể di chuyển giữa những khoảng dừng bắn ngắn ngủi.
“Tôi định hướng bằng âm thanh – lắng nghe tiếng vũ khí, cố gắng xác định hướng đi", Khokhol chia sẻ.
Nhưng cơ thể anh yếu dần.
Một quả lựu đạn đã làm thủng màng nhĩ của anh, và các mảnh đạn găm trúng hộp sọ cũng như thân mình anh. Khokhol không có thức ăn, không có nước. Ảo giác xuất hiện. Rồi vợ anh xuất hiện trước mặt anh trong cơn kiệt sức, thúc giục anh, ngăn anh đầu hàng.
Vì thế, anh tiếp tục bò.
Đến ngày thứ ba, anh đến được một nghĩa trang và tìm thấy thức ăn – 4 quả óc chó – và ngụm nước đầu tiên. Anh cảm thấy chóng mặt, nhưng anh cố gắng tiếp tục.
Sau đó anh thấy có chuyển động. Một boongke và có tiếng người nó. Khokhol lo lắng không biết đó là quân địch hay phe mình. Anh tháo rời và lau sạch vũ khí, nạp đạn và tiếp tục di chuyển.
“Sau đó, qua radio, tôi nghe họ nói tiếng Ukraine, phối hợp các cuộc tấn công bằng súng cối. Tôi nhận ra đó là người phe mình", Khokhol nói.
Họ cho anh thức ăn, nước uống và chỉ anh đến một địa điểm để được hỗ trợ đưa về đơn vị. Nhưng Khokhol sẽ phải vượt qua quãng đường 4km để tới đó và con đường đang bị quân Nga bắn phá. Khokhol có hai lựa chọn: chờ đợi hoặc di chuyển. Anh đã chọn di chuyển.
Từng bước một, anh tiến đến điểm cứu trợ. Cuối cùng, sau một tuần mất tích trong chiến đấu, anh đã liên lạc được với chỉ huy của mình. “Khokhol, Khokhol”, biệt danh của anh vang lên trên radio. Chỉ huy không thể tin đó là anh.
Khi đến sở chỉ huy, điều đầu tiên anh yêu cầu là một chiếc điện thoại. Anh gọi cho vợ và nói: "Anh xin lỗi vì đã mất nhiều thời gian để bò về".
"Nếu anh không bò về, em sẽ giết anh", vợ Khokhol nói đùa.
VietBF@sưu tập
https://www.vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2499218&stc=1&d=1741387563
Sĩ quan tình báo Ukraine có biệt hiệu là Khokhol chia sẻ câu chuyện của mình với Kyiv Post. Ảnh Kyiv Post.
Khokhol - một sĩ quan tình báo của đơn vị Artan thuộc Cơ quan tình báo quân sự Ukraine (HUR) vừa chia sẻ với Kyiv Post về việc anh đã từ cõi chết trở về nhờ bò qua bãi mìn của quân Nga.
Trong ba ngày hai đêm, anh ta chỉ có một mình, bị thương, chạy rồi bò ra khỏi lãnh thổ do người Nga kiểm soát nhờ ý chí mạnh mẽ. Bị kẹt giữa chiến tuyến, đạn bay vèo vèo trên đầu, anh tìm đường về đơn vị nhờ định hướng bằng âm thanh - lắng nghe tiếng súng, cảm nhận rung động của các vụ nổ và tin vào bản năng của mình.
Khokhol vốn bị chính thức liệt kê là mất tích trong khi làm nhiệm vụ và được cho là đã chết. Ở nhà, vợ anh đã được thông báo là anh tử trận. Đơn vị của Khokhol đã bắt đầu chuẩn bị tang lễ cho anh.
Nhưng anh không chết.
“Động lực sống là yếu tố quan trọng. Nếu bạn biết lý do tại sao bạn chiến đấu, bạn sẽ thành công. Bạn sẽ tìm thấy sức mạnh để hoàn thành bất kỳ nhiệm vụ nào”, Khokhol nói.
Bị bao vây
Trung đội của Khokhol bị quân Nga bao vây. Một nhóm xung kích được thành lập để phá vỡ vòng vây của địch và Khokhol nằm trong nhóm đó.
Họ đã thành công trong việc giải cứu các đồng đội của mình, nhưng đường trở về rất nguy hiểm. Máy bay không người lái yểm trợ cho cuộc rút lui của họ phải quay về để nạp lại năng lượng, và thiết bị nhìn ban đêm của họ đã hết điện. Trong bóng tối, họ lạc đường và đi thẳng vào lãnh thổ do Nga kiểm soát.
"Chúng tôi đã đi qua 2 vị trí của đối phương mà không bị phát hiện nhưng đi thêm được khoảng 300 mét nữa thì bị chặn lại", Khokhol kể lại.
Ngay lúc đó, tiếng súng nổ ra cách đó chỉ vài mét. Lợi dụng hỗn loạn vừa xảy ra, Khokhol đã yêu cầu đồng đội rút lui thoát thân. Nhưng bản thân anh bị kẹt lại.
Chỉ có một lựa chọn
Một mình và không còn đường lui, Khokhol chỉ có một lựa chọn – đó là tiến về phía trước khi lựu đạn, tên lửa bay vèo vèo trên đầu.
“Tôi chạy sâu hơn vào cánh đồng, khoảng 70, có thể là 100m. Sau đó, một quả lựu đạn rơi xuống gần đó. Và mọi thứ trở nên tối đen", Khokhol kể.
Khi tỉnh lại, anh nhận ra điều kỳ lạ. Người Nga không tiến về phía anh. Họ nhìn thấy anh nhưng không tiến lại. Rồi Khokhol nhận ra: Cánh đồng đã bị gài mìn. Anh bị mắc kẹt giữa vùng đất không người đầy mìn, chỉ sơ hở một chút là sẽ mất mạng. Lựa chọn duy nhất của anh là bò.
Tiếp theo là cuộc chiến đấu sinh tồn kéo dài ba ngày hai đêm. Anh bị kẹt giữa ranh giới địch và ta, chỉ có thể di chuyển giữa những khoảng dừng bắn ngắn ngủi.
“Tôi định hướng bằng âm thanh – lắng nghe tiếng vũ khí, cố gắng xác định hướng đi", Khokhol chia sẻ.
Nhưng cơ thể anh yếu dần.
Một quả lựu đạn đã làm thủng màng nhĩ của anh, và các mảnh đạn găm trúng hộp sọ cũng như thân mình anh. Khokhol không có thức ăn, không có nước. Ảo giác xuất hiện. Rồi vợ anh xuất hiện trước mặt anh trong cơn kiệt sức, thúc giục anh, ngăn anh đầu hàng.
Vì thế, anh tiếp tục bò.
Đến ngày thứ ba, anh đến được một nghĩa trang và tìm thấy thức ăn – 4 quả óc chó – và ngụm nước đầu tiên. Anh cảm thấy chóng mặt, nhưng anh cố gắng tiếp tục.
Sau đó anh thấy có chuyển động. Một boongke và có tiếng người nó. Khokhol lo lắng không biết đó là quân địch hay phe mình. Anh tháo rời và lau sạch vũ khí, nạp đạn và tiếp tục di chuyển.
“Sau đó, qua radio, tôi nghe họ nói tiếng Ukraine, phối hợp các cuộc tấn công bằng súng cối. Tôi nhận ra đó là người phe mình", Khokhol nói.
Họ cho anh thức ăn, nước uống và chỉ anh đến một địa điểm để được hỗ trợ đưa về đơn vị. Nhưng Khokhol sẽ phải vượt qua quãng đường 4km để tới đó và con đường đang bị quân Nga bắn phá. Khokhol có hai lựa chọn: chờ đợi hoặc di chuyển. Anh đã chọn di chuyển.
Từng bước một, anh tiến đến điểm cứu trợ. Cuối cùng, sau một tuần mất tích trong chiến đấu, anh đã liên lạc được với chỉ huy của mình. “Khokhol, Khokhol”, biệt danh của anh vang lên trên radio. Chỉ huy không thể tin đó là anh.
Khi đến sở chỉ huy, điều đầu tiên anh yêu cầu là một chiếc điện thoại. Anh gọi cho vợ và nói: "Anh xin lỗi vì đã mất nhiều thời gian để bò về".
"Nếu anh không bò về, em sẽ giết anh", vợ Khokhol nói đùa.
VietBF@sưu tập