vuitoichat
05-29-2025, 15:56
Theo như lời chia sẻ của nữ nghệ sĩ Hồng Đào mới đây rằng, không phải lúc nào công việc, sự nghiệp của tôi cũng suôn sẻ. Dù bây giờ tôi đă lớn tuổi rồi nhưng vẫn có nhiều phim, nhiều dự án, công việc để làm, thực sự là rực rỡ. Có một em đồng nghiệp nói với tôi rằng, một thời gian đi diễn em đó thấy mặt tôi tối tăm lại, ra diễn mà không c̣n chút lửa nào, mặt mũi phờ phạc, tối sầm.
Vừa qua, tại chương tŕnh I See You Podcast, nghệ sĩ Hồng Đào đă chia sẻ về thăng trầm trong nghề của ḿnh.
https://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2530806&stc=1&d=1748534030
Hồng Đào
Cô nói: "Không phải lúc nào công việc, sự nghiệp của tôi cũng suôn sẻ. Dù bây giờ tôi đă lớn tuổi rồi nhưng vẫn có nhiều phim, nhiều dự án, công việc để làm, thực sự là rực rỡ. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng rực rỡ như thế này.
Có những lúc tôi cũng rất đi xuống, rất đau. Có một em đồng nghiệp nói với tôi rằng, một thời gian đi diễn em đó thấy mặt tôi tối tăm lại, ra diễn mà không c̣n chút lửa nào, mặt mũi phờ phạc, tối sầm.
Em đồng nghiệp đó c̣n nói với tôi: Em nghĩ, chị xong rồi".
Tiếp đó, Hồng Đào tâm sự về bản thân: "Trong gia đ́nh, tôi là chị hai, lớn nhất trong 4 anh chị em nhưng từ bố mẹ tới người trong nhà đều đánh giá tôi là người khổ nhất, dại nhất, ngây ngô nhất.
https://i.postimg.cc/kgQfRtSq/hd22-17485049457302043227 36-1748509567317-17485095674407743768 1.jpg
Hồng Đào và gia đ́nh
Trong nhà tôi, em tôi lanh lợi, tính toán hơn. Tôi là điển h́nh của một người làm nghệ thuật, sống theo cảm xúc nhiều hơn, không biết tính toán, buôn bán ǵ hết. Cuộc đời tôi chỉ tập trung vào nghề nghiệp thôi.
Về nghề nghiệp, nếu các em các cháu hỏi tôi, tôi có thể ngồi nói ba ngày ba đêm không hết. Nhưng hỏi tôi về chuyện làm ăn, đầu tư cái nọ cái kia th́ tôi chịu. Tôi không biết ǵ và cũng không hứng thú với những chuyện đó.
V́ thế nên về đến nhà, tôi lại giống như người nhỏ bé nhất. Đến em út trong gia đ́nh cũng nói rằng phải bảo vệ tôi v́ tôi rất khờ khạo.
Ví dụ, nhà tôi sẽ không để tôi đi chợ mua đồ. Mỗi lần cần đi chợ, mẹ tôi sẽ bảo em gái tôi đi v́ tin tưởng hơn tôi. Mẹ tôi tin rằng em gái tôi đi chợ sẽ mua được đồ ngon đồ rẻ c̣n tôi th́ không. Tôi mà đi th́ mẹ tôi sẽ bảo "thôi, mày ở nhà đi, để út nó đi".
V́ thế nên về nhà, tôi được sống thật hơn ở ngoài. Tôi có những cái rất dở mà chỉ người nhà mới biết và tôi phải sống dựa vào em, vào bố mẹ. Đó là cảm giác an toàn tôi có được khi ở nhà và tôi cần điều đó.
Tôi nghĩ, bố mẹ nào cũng thích mọi thứ ở một người con, dù là cái dại dột hay thông minh. Hai đứa con tôi thuộc thế hệ khác nên có nhiều cái không hợp với tôi, nhưng dần dần tôi hiểu ra vấn đề th́ mẹ con gần gũi nhau hơn".
Vừa qua, tại chương tŕnh I See You Podcast, nghệ sĩ Hồng Đào đă chia sẻ về thăng trầm trong nghề của ḿnh.
https://vietbf.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2530806&stc=1&d=1748534030
Hồng Đào
Cô nói: "Không phải lúc nào công việc, sự nghiệp của tôi cũng suôn sẻ. Dù bây giờ tôi đă lớn tuổi rồi nhưng vẫn có nhiều phim, nhiều dự án, công việc để làm, thực sự là rực rỡ. Nhưng không phải lúc nào tôi cũng rực rỡ như thế này.
Có những lúc tôi cũng rất đi xuống, rất đau. Có một em đồng nghiệp nói với tôi rằng, một thời gian đi diễn em đó thấy mặt tôi tối tăm lại, ra diễn mà không c̣n chút lửa nào, mặt mũi phờ phạc, tối sầm.
Em đồng nghiệp đó c̣n nói với tôi: Em nghĩ, chị xong rồi".
Tiếp đó, Hồng Đào tâm sự về bản thân: "Trong gia đ́nh, tôi là chị hai, lớn nhất trong 4 anh chị em nhưng từ bố mẹ tới người trong nhà đều đánh giá tôi là người khổ nhất, dại nhất, ngây ngô nhất.
https://i.postimg.cc/kgQfRtSq/hd22-17485049457302043227 36-1748509567317-17485095674407743768 1.jpg
Hồng Đào và gia đ́nh
Trong nhà tôi, em tôi lanh lợi, tính toán hơn. Tôi là điển h́nh của một người làm nghệ thuật, sống theo cảm xúc nhiều hơn, không biết tính toán, buôn bán ǵ hết. Cuộc đời tôi chỉ tập trung vào nghề nghiệp thôi.
Về nghề nghiệp, nếu các em các cháu hỏi tôi, tôi có thể ngồi nói ba ngày ba đêm không hết. Nhưng hỏi tôi về chuyện làm ăn, đầu tư cái nọ cái kia th́ tôi chịu. Tôi không biết ǵ và cũng không hứng thú với những chuyện đó.
V́ thế nên về đến nhà, tôi lại giống như người nhỏ bé nhất. Đến em út trong gia đ́nh cũng nói rằng phải bảo vệ tôi v́ tôi rất khờ khạo.
Ví dụ, nhà tôi sẽ không để tôi đi chợ mua đồ. Mỗi lần cần đi chợ, mẹ tôi sẽ bảo em gái tôi đi v́ tin tưởng hơn tôi. Mẹ tôi tin rằng em gái tôi đi chợ sẽ mua được đồ ngon đồ rẻ c̣n tôi th́ không. Tôi mà đi th́ mẹ tôi sẽ bảo "thôi, mày ở nhà đi, để út nó đi".
V́ thế nên về nhà, tôi được sống thật hơn ở ngoài. Tôi có những cái rất dở mà chỉ người nhà mới biết và tôi phải sống dựa vào em, vào bố mẹ. Đó là cảm giác an toàn tôi có được khi ở nhà và tôi cần điều đó.
Tôi nghĩ, bố mẹ nào cũng thích mọi thứ ở một người con, dù là cái dại dột hay thông minh. Hai đứa con tôi thuộc thế hệ khác nên có nhiều cái không hợp với tôi, nhưng dần dần tôi hiểu ra vấn đề th́ mẹ con gần gũi nhau hơn".