troopy
08-09-2025, 10:16
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2559153&stc=1&d=1754734562
Ông Tư và bà Năm vừa tṛn 50 năm bên nhau. Dịp đặc biệt này, ba người con — ai nấy đều thành đạt — quyết định tụ họp ăn tối chủ nhật để chúc mừng bố mẹ.
Cậu con trai cả, bác sĩ phẫu thuật, bước vào trước. Vừa cởi áo khoác trắng vừa nói gấp gáp:
— Chúc mừng kỷ niệm ngày cưới, bố mẹ ơi! Con xin lỗi đến trễ, vừa xong ca cấp cứu. Bận quá nên… con không kịp mua quà.
Ông Tư cười hiền:
— Không sao đâu, quan trọng là cả nhà được ngồi bên nhau.
Một lúc sau, con trai thứ hai, luật sư bận rộn, từ Los Angeles bay về, vừa đặt cặp xuống bàn vừa khen:
— Bố mẹ trông vẫn tuyệt lắm! Con vừa tranh thủ giữa phiên điều trần, gấp quá nên… cũng chưa mua được quà.
Ông Tư vẫn cười, giọng nhẹ như gió:
— Chuyện nhỏ thôi, các con về là bố mẹ vui rồi.
Cuối cùng, cô con gái út, giám đốc tiếp thị, xuất hiện rạng rỡ:
— Chào bố mẹ! Chúc mừng kỷ niệm nha! Con xin lỗi v́ vừa bị sếp cử đi công tác gấp, cũng chưa kịp chuẩn bị quà.
Bữa cơm tối trôi qua trong tiếng cười chuyện tṛ. Khi món tráng miệng vừa dọn ra, ông Tư chống tay vào ghế, giọng trầm trầm:
— Có một điều mà bố mẹ muốn nói với các con từ lâu… Thật ra hồi ấy, nhà ḿnh nghèo lắm. Dù vậy, bố mẹ vẫn cố gắng để các con được học hành tử tế. Bố mẹ yêu nhau nhiều năm… nhưng chưa bao giờ có thời gian đi đăng kư kết hôn.
Ba người con sững sờ:
— Nghĩa là… tụi con là con ngoài giá thú ạ?
Ông Tư gật đầu, mắt ánh lên tia tinh nghịch:
— Chính xác! Và c̣n là những đứa ngoài giá thú keo kiệt nhất mà bố mẹ từng gặp!
VietBF@sưu tập
Ông Tư và bà Năm vừa tṛn 50 năm bên nhau. Dịp đặc biệt này, ba người con — ai nấy đều thành đạt — quyết định tụ họp ăn tối chủ nhật để chúc mừng bố mẹ.
Cậu con trai cả, bác sĩ phẫu thuật, bước vào trước. Vừa cởi áo khoác trắng vừa nói gấp gáp:
— Chúc mừng kỷ niệm ngày cưới, bố mẹ ơi! Con xin lỗi đến trễ, vừa xong ca cấp cứu. Bận quá nên… con không kịp mua quà.
Ông Tư cười hiền:
— Không sao đâu, quan trọng là cả nhà được ngồi bên nhau.
Một lúc sau, con trai thứ hai, luật sư bận rộn, từ Los Angeles bay về, vừa đặt cặp xuống bàn vừa khen:
— Bố mẹ trông vẫn tuyệt lắm! Con vừa tranh thủ giữa phiên điều trần, gấp quá nên… cũng chưa mua được quà.
Ông Tư vẫn cười, giọng nhẹ như gió:
— Chuyện nhỏ thôi, các con về là bố mẹ vui rồi.
Cuối cùng, cô con gái út, giám đốc tiếp thị, xuất hiện rạng rỡ:
— Chào bố mẹ! Chúc mừng kỷ niệm nha! Con xin lỗi v́ vừa bị sếp cử đi công tác gấp, cũng chưa kịp chuẩn bị quà.
Bữa cơm tối trôi qua trong tiếng cười chuyện tṛ. Khi món tráng miệng vừa dọn ra, ông Tư chống tay vào ghế, giọng trầm trầm:
— Có một điều mà bố mẹ muốn nói với các con từ lâu… Thật ra hồi ấy, nhà ḿnh nghèo lắm. Dù vậy, bố mẹ vẫn cố gắng để các con được học hành tử tế. Bố mẹ yêu nhau nhiều năm… nhưng chưa bao giờ có thời gian đi đăng kư kết hôn.
Ba người con sững sờ:
— Nghĩa là… tụi con là con ngoài giá thú ạ?
Ông Tư gật đầu, mắt ánh lên tia tinh nghịch:
— Chính xác! Và c̣n là những đứa ngoài giá thú keo kiệt nhất mà bố mẹ từng gặp!
VietBF@sưu tập