troopy
08-15-2025, 00:45
Ngày con c̣n bé, cha mẹ là cả thế giới. Ngày con trưởng thành, cha mẹ là điểm tựa. Nhưng đến một ngày, khi con có gia đ́nh riêng… cha mẹ bắt đầu đứng bên lề.
Không phải v́ con không yêu, mà v́ con bận. Không phải v́ con vô tâm, mà v́ con nghĩ cha mẹ sẽ hiểu. Và thế là cha mẹ… tự hiểu.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2561325&stc=1&d=1755218697
Hiểu rằng ḿnh không nên góp ư quá nhiều. Hiểu rằng ḿnh không nên ở lại quá lâu. Hiểu rằng bữa cơm nhà con không c̣n chỗ cho món ăn quen thuộc. Hiểu rằng tiếng cười của cháu không cần tiếng vỗ tay của ông bà.
Cha mẹ không trách. Chỉ lặng lẽ rút lui. Từ pḥng khách về pḥng riêng. Từ câu chuyện chung thành im lặng. Từ người thân thành… người thừa.
Nếu bạn đang có gia đ́nh riêng, đừng để cha mẹ phải “tự hiểu”. Hăy để họ biết rằng: Họ không cần phải có lư do để được yêu thương. Họ không cần phải “đúng mực” để được ở lại. Họ không phải là người thừa — họ là gốc rễ của chính bạn.
VietBF@sưu tập
Không phải v́ con không yêu, mà v́ con bận. Không phải v́ con vô tâm, mà v́ con nghĩ cha mẹ sẽ hiểu. Và thế là cha mẹ… tự hiểu.
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2561325&stc=1&d=1755218697
Hiểu rằng ḿnh không nên góp ư quá nhiều. Hiểu rằng ḿnh không nên ở lại quá lâu. Hiểu rằng bữa cơm nhà con không c̣n chỗ cho món ăn quen thuộc. Hiểu rằng tiếng cười của cháu không cần tiếng vỗ tay của ông bà.
Cha mẹ không trách. Chỉ lặng lẽ rút lui. Từ pḥng khách về pḥng riêng. Từ câu chuyện chung thành im lặng. Từ người thân thành… người thừa.
Nếu bạn đang có gia đ́nh riêng, đừng để cha mẹ phải “tự hiểu”. Hăy để họ biết rằng: Họ không cần phải có lư do để được yêu thương. Họ không cần phải “đúng mực” để được ở lại. Họ không phải là người thừa — họ là gốc rễ của chính bạn.
VietBF@sưu tập