Gibbs
08-15-2025, 03:47
Dù tính cách được cho là mềm mỏng hơn Tô Lâm, nhưng khi đă nắm trong tay Bộ Công an, Lương Tam Quang chưa bao giờ xem ḿnh là thuộc hạ của Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Trên danh nghĩa, Bộ trưởng là cấp dưới của Thủ tướng; nhưng về thực quyền, Thủ tướng gần như không có bất kỳ quyền kiểm soát nào với Bộ Công an. Có thể coi Lương Tam Quang như một “lănh chúa” độc lập trong Chính phủ.
Phạm Minh Chính, vốn xuất thân từ ngành Công an, hiểu rơ sức mạnh của chiếc ghế Bộ trưởng. Chỉ là một bộ trong Chính phủ, nhưng Bộ Công an lại sở hữu công cụ quyền lực vượt trội trên vũ đài chính trị. Với bộ máy điều tra khổng lồ, Lương Tam Quang có thể cho người thẩm tra, nắm bắt và kiểm soát những mối quan hệ phức tạp của Thủ tướng; ngược lại, ông Chính không thể làm điều tương tự.
Ngày 6/8, tại Đại hội thi đua “V́ an ninh Tổ quốc” lần thứ 9, Thủ tướng Phạm Minh Chính phát biểu ca ngợi lực lượng Công an:
“Thức cho dân ngủ, gác cho dân vui chơi, lấy niềm vui, hạnh phúc của nhân dân làm niềm vui, lẽ sống của ḿnh.”
Nhiều nhà quan sát cho rằng lời lẽ này mang tính “vuốt đuôi” cấp dưới, giống như một đại thần ca tụng hoàng đế — phản ánh rơ sự thận trọng của ông Chính trong bối cảnh đấu đá quyền lực khốc liệt.
https://lh3.googleuserconten t.com/pw/AP1GczM7sx5K-GtjWbx5IcbZkK89HTKm2 CnjRAiYeD_kNAN25sd4E IAHxKsIr5DGUr4pKT4sG H-rke8tW1xmRCGJa8mH6V9 Jlht6480gUuldvMcv3Iu z9WO8F7h3mRDckKCYaE2 EgrmudlsJKJQTiekQqRt 5xQ=w900-h828-s-no-gm?authuser=0
Thế trận trước Đại hội XIV – Phạm Minh Chính có cửa làm Tổng Bí thư?
Chỉ c̣n chưa đầy 5 tháng nữa, Đại hội Đảng XIV sẽ diễn ra. Việc chọn ai vào ghế Tổng Bí thư đang là tâm điểm của mọi cuộc tính toán trong nội bộ.
Trong bối cảnh nhiều Ủy viên Bộ Chính trị đến tuổi nghỉ hưu hoặc phải rời ghế, Phạm Minh Chính – người c̣n sót lại duy nhất trong “Tứ trụ” khóa XIII – nổi lên như một ứng viên tiềm năng.
Phạm Minh Chính từng là Trưởng Ban Tổ chức Trung ương (2016–2021), hiểu rơ cơ chế nhân sự và quyền lực trong Đảng. Ông cũng đă là Ủy viên Bộ Chính trị từ năm 2016 – sớm hơn Tô Lâm (2021) – và giữ quan hệ tốt với nhiều nhóm quyền lực, đặc biệt là phe quân đội.
Điểm mạnh của ông Chính là sự khéo léo “giữ ḿnh”, tránh bộc lộ tham vọng quá sớm, trong khi vẫn âm thầm chuẩn bị cho bước tiến lớn.
Kịch bản “chuyển tiếp” quyền lực
Một số phân tích quốc tế cho rằng có thể sẽ tồn tại kịch bản dung ḥa:
Tô Lâm tiếp tục giữ ghế Tổng Bí thư trong 1–2 năm đầu nhiệm kỳ XIV.
Sau đó, Phạm Minh Chính kế nhiệm, đảm bảo sự ổn định nội bộ và tránh đối đầu trực diện khi chưa phe nào chiếm ưu thế tuyệt đối.
Tuy nhiên, điều này phụ thuộc vào sự đồng thuận trong Trung ương Đảng và ư chí cá nhân của Tô Lâm. Nếu ông Tô quyết bám ghế trọn nhiệm kỳ, cơ hội của ông Chính sẽ thu hẹp đáng kể.
Ba lần “hạ” bất thành
Từ nhiệm kỳ 2021–2026, cả Nguyễn Phú Trọng lẫn Tô Lâm đều t́m cách hạ bệ Phạm Minh Chính, nhưng đều thất bại:
Thời Nguyễn Phú Trọng: Muốn thay ông Chính bằng Vương Đ́nh Huệ, nhưng bất thành.
Thời Tô Lâm – phương án Trần Lưu Quang: Dự định đưa Quang vào Bộ Chính trị rồi làm Thủ tướng, nhưng không đủ lực, Quang quá non.
Thời Tô Lâm – phương án Lê Minh Hưng: Hưng có hậu thuẫn mạnh từ nhóm Hà Tĩnh và là người quen biết lâu năm của Tô Lâm, nhưng vẫn thiếu bằng chứng để “đánh” tử huyệt của ông Chính.
Điểm yếu lớn nhất của Thủ tướng là vụ AIC – Nguyễn Thị Thanh Nhàn, nhưng bà Nhàn đă trốn ra nước ngoài, trong khi vụ việc c̣n liên quan đến Tổng cục 2 (Bộ Quốc pḥng) – nơi Tô Lâm không kiểm soát được.
Kết quả: đến gần hết nhiệm kỳ, Phạm Minh Chính vẫn trụ vững, trở thành đối thủ “ĺ đ̣n” mà ngay cả Tô Lâm cũng chưa thể hạ.
Trên danh nghĩa, Bộ trưởng là cấp dưới của Thủ tướng; nhưng về thực quyền, Thủ tướng gần như không có bất kỳ quyền kiểm soát nào với Bộ Công an. Có thể coi Lương Tam Quang như một “lănh chúa” độc lập trong Chính phủ.
Phạm Minh Chính, vốn xuất thân từ ngành Công an, hiểu rơ sức mạnh của chiếc ghế Bộ trưởng. Chỉ là một bộ trong Chính phủ, nhưng Bộ Công an lại sở hữu công cụ quyền lực vượt trội trên vũ đài chính trị. Với bộ máy điều tra khổng lồ, Lương Tam Quang có thể cho người thẩm tra, nắm bắt và kiểm soát những mối quan hệ phức tạp của Thủ tướng; ngược lại, ông Chính không thể làm điều tương tự.
Ngày 6/8, tại Đại hội thi đua “V́ an ninh Tổ quốc” lần thứ 9, Thủ tướng Phạm Minh Chính phát biểu ca ngợi lực lượng Công an:
“Thức cho dân ngủ, gác cho dân vui chơi, lấy niềm vui, hạnh phúc của nhân dân làm niềm vui, lẽ sống của ḿnh.”
Nhiều nhà quan sát cho rằng lời lẽ này mang tính “vuốt đuôi” cấp dưới, giống như một đại thần ca tụng hoàng đế — phản ánh rơ sự thận trọng của ông Chính trong bối cảnh đấu đá quyền lực khốc liệt.
https://lh3.googleuserconten t.com/pw/AP1GczM7sx5K-GtjWbx5IcbZkK89HTKm2 CnjRAiYeD_kNAN25sd4E IAHxKsIr5DGUr4pKT4sG H-rke8tW1xmRCGJa8mH6V9 Jlht6480gUuldvMcv3Iu z9WO8F7h3mRDckKCYaE2 EgrmudlsJKJQTiekQqRt 5xQ=w900-h828-s-no-gm?authuser=0
Thế trận trước Đại hội XIV – Phạm Minh Chính có cửa làm Tổng Bí thư?
Chỉ c̣n chưa đầy 5 tháng nữa, Đại hội Đảng XIV sẽ diễn ra. Việc chọn ai vào ghế Tổng Bí thư đang là tâm điểm của mọi cuộc tính toán trong nội bộ.
Trong bối cảnh nhiều Ủy viên Bộ Chính trị đến tuổi nghỉ hưu hoặc phải rời ghế, Phạm Minh Chính – người c̣n sót lại duy nhất trong “Tứ trụ” khóa XIII – nổi lên như một ứng viên tiềm năng.
Phạm Minh Chính từng là Trưởng Ban Tổ chức Trung ương (2016–2021), hiểu rơ cơ chế nhân sự và quyền lực trong Đảng. Ông cũng đă là Ủy viên Bộ Chính trị từ năm 2016 – sớm hơn Tô Lâm (2021) – và giữ quan hệ tốt với nhiều nhóm quyền lực, đặc biệt là phe quân đội.
Điểm mạnh của ông Chính là sự khéo léo “giữ ḿnh”, tránh bộc lộ tham vọng quá sớm, trong khi vẫn âm thầm chuẩn bị cho bước tiến lớn.
Kịch bản “chuyển tiếp” quyền lực
Một số phân tích quốc tế cho rằng có thể sẽ tồn tại kịch bản dung ḥa:
Tô Lâm tiếp tục giữ ghế Tổng Bí thư trong 1–2 năm đầu nhiệm kỳ XIV.
Sau đó, Phạm Minh Chính kế nhiệm, đảm bảo sự ổn định nội bộ và tránh đối đầu trực diện khi chưa phe nào chiếm ưu thế tuyệt đối.
Tuy nhiên, điều này phụ thuộc vào sự đồng thuận trong Trung ương Đảng và ư chí cá nhân của Tô Lâm. Nếu ông Tô quyết bám ghế trọn nhiệm kỳ, cơ hội của ông Chính sẽ thu hẹp đáng kể.
Ba lần “hạ” bất thành
Từ nhiệm kỳ 2021–2026, cả Nguyễn Phú Trọng lẫn Tô Lâm đều t́m cách hạ bệ Phạm Minh Chính, nhưng đều thất bại:
Thời Nguyễn Phú Trọng: Muốn thay ông Chính bằng Vương Đ́nh Huệ, nhưng bất thành.
Thời Tô Lâm – phương án Trần Lưu Quang: Dự định đưa Quang vào Bộ Chính trị rồi làm Thủ tướng, nhưng không đủ lực, Quang quá non.
Thời Tô Lâm – phương án Lê Minh Hưng: Hưng có hậu thuẫn mạnh từ nhóm Hà Tĩnh và là người quen biết lâu năm của Tô Lâm, nhưng vẫn thiếu bằng chứng để “đánh” tử huyệt của ông Chính.
Điểm yếu lớn nhất của Thủ tướng là vụ AIC – Nguyễn Thị Thanh Nhàn, nhưng bà Nhàn đă trốn ra nước ngoài, trong khi vụ việc c̣n liên quan đến Tổng cục 2 (Bộ Quốc pḥng) – nơi Tô Lâm không kiểm soát được.
Kết quả: đến gần hết nhiệm kỳ, Phạm Minh Chính vẫn trụ vững, trở thành đối thủ “ĺ đ̣n” mà ngay cả Tô Lâm cũng chưa thể hạ.