pizza
08-22-2025, 04:04
Đọc xong ḍng tin nhắn, người đàn ông này đă lặng người và nhận ra một sự thật.
Trong xă hội hiện đại, những buổi họp lớp vốn được xem là dịp để bạn bè cũ gặp gỡ, ôn lại kỷ niệm. Thế nhưng, đôi khi phía sau những nụ cười c̣n là áp lực vô h́nh của sự so sánh, phô trương và khoảng cách giàu nghèo. Chuyện của anh Lư Minh (43 tuổi, sống tại Quảng Châu, Trung Quốc) là một minh chứng rơ rệt, để lại cho anh một kỷ niệm cả đời không thể nào quên.
Anh Minh vốn xuất thân từ gia đ́nh b́nh thường, tốt nghiệp đại học rồi làm nhân viên tại một công ty thiết bị điện tử. Cuộc sống của anh không quá khó khăn, nhưng cũng chẳng dư dả. Vợ chồng anh thuê một căn hộ nhỏ, chi phí hàng tháng trông chờ vào đồng lương cố định. Trong mắt nhiều người, anh là một người chăm chỉ, giản dị, không bon chen.
Đầu tháng 7 vừa qua, lớp đại học cũ của anh tổ chức buổi gặp mặt kỷ niệm 20 năm tốt nghiệp. Nhóm bạn cùng lớp bàn nhau tổ chức ở một nhà hàng sang trọng. Tất cả mọi người đều hào hứng khoe ảnh gia đ́nh, công việc và cuộc sống hiện tại. Anh Minh bắt đầu thấy ngần ngại. Nhiều năm nay, anh không giữ liên lạc với bạn cũ, cũng ít chia sẻ về đời sống cá nhân. Nh́n thấy trong nhóm chat, có người khoe nhà lầu, có người lái Mercedes, BMW, anh bất giác thấy tự ti.
“Không lẽ ḿnh đi chiếc ô tô cũ đến? Bạn bè nh́n vào sẽ cười chê”, anh nghĩ. Suy tính măi, cuối cùng anh quyết định thuê một chiếc BMW đời mới để đi họp lớp. Số tiền thuê xe bằng cả nửa tháng lương. Nhưng anh tin rằng đó là cách để giữ thể diện.
Tối hôm họp lớp, anh Minh ăn mặc chỉn chu, lái chiếc BMW thuê đến nhà hàng. Quả nhiên, nhiều ánh mắt ngạc nhiên đổ dồn về anh. Một số bạn cũ tấm tắc khen ngợi: “Không ngờ Minh thành đạt thế”, “Xe đẹp quá, đúng là có số hưởng”. Anh chỉ cười gượng, cố giấu sự ngại ngùng. Bữa tiệc diễn ra vui vẻ, mọi người nâng ly, tṛ chuyện rôm rả. Nhưng trong ḷng anh, sự nặng nề vẫn bám chặt.
Khuya hôm đó, anh trả xe rồi lặng lẽ trở về căn hộ nhỏ của ḿnh. Vừa đặt điện thoại xuống bàn, anh nhận được tin nhắn từ số máy lạ. Tin nhắn viết: “Anh Minh, tôi là Trương Hoa, bạn cùng lớp. Tôi muốn nói điều này thật ḷng: Anh không cần thuê BMW để đi họp lớp. Bọn tôi từng là bạn bè suốt mấy năm trời, đâu ai đánh giá anh qua chiếc xe. Điều khiến mọi người quư trọng anh chính là sự thật thà và tốt bụng ngày xưa. Tôi mong anh vẫn là chính ḿnh, đừng để áp lực xă hội biến thành gánh nặng”.
Đọc xong, anh Minh lặng người. Trương Hoa chính là cô bạn từng ngồi cạnh anh suốt 4 năm đại học. Người bạn hiền lành năm xưa nay đă là giáo viên trung học. Từ ḍng tin nhắn của cô bạn năm xưa, anh chợt nhận ra một sự thật. Suốt những năm qua, anh mải mê lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền, lại tự mặc định rằng giá trị của một con người nằm ở địa vị và của cải. Giờ đây, anh hiểu rằng điều đáng quư nhất chính là sự chân thật và những t́nh cảm không đổi theo thời gian.
“Cả đời tôi không thể quên khoảnh khắc đó. Tôi nhận ra rằng ḿnh đă quá ngốc nghếch khi chạy theo h́nh thức. Bạn bè thật sự không cần một chiếc BMW để chứng minh ḿnh đáng trân trọng”, anh Minh chia sẻ.
Câu chuyện của anh Minh nhanh chóng được lan truyền trên mạng xă hội Trung Quốc, thu hút hàng ngh́n b́nh luận. Nhiều người đồng cảm, cho rằng áp lực “sĩ diện” trong các buổi họp lớp ngày nay đă vô t́nh biến những cuộc gặp gỡ bạn bè thành nơi để so đo, khoe khoang. Một số khác lại nhắn nhủ: “Bạn bè cũ là nơi để chúng ta t́m lại kư ức tuổi trẻ, không phải sàn diễn để chứng minh thành công”.
VietBF@ sưu tập
Trong xă hội hiện đại, những buổi họp lớp vốn được xem là dịp để bạn bè cũ gặp gỡ, ôn lại kỷ niệm. Thế nhưng, đôi khi phía sau những nụ cười c̣n là áp lực vô h́nh của sự so sánh, phô trương và khoảng cách giàu nghèo. Chuyện của anh Lư Minh (43 tuổi, sống tại Quảng Châu, Trung Quốc) là một minh chứng rơ rệt, để lại cho anh một kỷ niệm cả đời không thể nào quên.
Anh Minh vốn xuất thân từ gia đ́nh b́nh thường, tốt nghiệp đại học rồi làm nhân viên tại một công ty thiết bị điện tử. Cuộc sống của anh không quá khó khăn, nhưng cũng chẳng dư dả. Vợ chồng anh thuê một căn hộ nhỏ, chi phí hàng tháng trông chờ vào đồng lương cố định. Trong mắt nhiều người, anh là một người chăm chỉ, giản dị, không bon chen.
Đầu tháng 7 vừa qua, lớp đại học cũ của anh tổ chức buổi gặp mặt kỷ niệm 20 năm tốt nghiệp. Nhóm bạn cùng lớp bàn nhau tổ chức ở một nhà hàng sang trọng. Tất cả mọi người đều hào hứng khoe ảnh gia đ́nh, công việc và cuộc sống hiện tại. Anh Minh bắt đầu thấy ngần ngại. Nhiều năm nay, anh không giữ liên lạc với bạn cũ, cũng ít chia sẻ về đời sống cá nhân. Nh́n thấy trong nhóm chat, có người khoe nhà lầu, có người lái Mercedes, BMW, anh bất giác thấy tự ti.
“Không lẽ ḿnh đi chiếc ô tô cũ đến? Bạn bè nh́n vào sẽ cười chê”, anh nghĩ. Suy tính măi, cuối cùng anh quyết định thuê một chiếc BMW đời mới để đi họp lớp. Số tiền thuê xe bằng cả nửa tháng lương. Nhưng anh tin rằng đó là cách để giữ thể diện.
Tối hôm họp lớp, anh Minh ăn mặc chỉn chu, lái chiếc BMW thuê đến nhà hàng. Quả nhiên, nhiều ánh mắt ngạc nhiên đổ dồn về anh. Một số bạn cũ tấm tắc khen ngợi: “Không ngờ Minh thành đạt thế”, “Xe đẹp quá, đúng là có số hưởng”. Anh chỉ cười gượng, cố giấu sự ngại ngùng. Bữa tiệc diễn ra vui vẻ, mọi người nâng ly, tṛ chuyện rôm rả. Nhưng trong ḷng anh, sự nặng nề vẫn bám chặt.
Khuya hôm đó, anh trả xe rồi lặng lẽ trở về căn hộ nhỏ của ḿnh. Vừa đặt điện thoại xuống bàn, anh nhận được tin nhắn từ số máy lạ. Tin nhắn viết: “Anh Minh, tôi là Trương Hoa, bạn cùng lớp. Tôi muốn nói điều này thật ḷng: Anh không cần thuê BMW để đi họp lớp. Bọn tôi từng là bạn bè suốt mấy năm trời, đâu ai đánh giá anh qua chiếc xe. Điều khiến mọi người quư trọng anh chính là sự thật thà và tốt bụng ngày xưa. Tôi mong anh vẫn là chính ḿnh, đừng để áp lực xă hội biến thành gánh nặng”.
Đọc xong, anh Minh lặng người. Trương Hoa chính là cô bạn từng ngồi cạnh anh suốt 4 năm đại học. Người bạn hiền lành năm xưa nay đă là giáo viên trung học. Từ ḍng tin nhắn của cô bạn năm xưa, anh chợt nhận ra một sự thật. Suốt những năm qua, anh mải mê lo lắng chuyện cơm áo gạo tiền, lại tự mặc định rằng giá trị của một con người nằm ở địa vị và của cải. Giờ đây, anh hiểu rằng điều đáng quư nhất chính là sự chân thật và những t́nh cảm không đổi theo thời gian.
“Cả đời tôi không thể quên khoảnh khắc đó. Tôi nhận ra rằng ḿnh đă quá ngốc nghếch khi chạy theo h́nh thức. Bạn bè thật sự không cần một chiếc BMW để chứng minh ḿnh đáng trân trọng”, anh Minh chia sẻ.
Câu chuyện của anh Minh nhanh chóng được lan truyền trên mạng xă hội Trung Quốc, thu hút hàng ngh́n b́nh luận. Nhiều người đồng cảm, cho rằng áp lực “sĩ diện” trong các buổi họp lớp ngày nay đă vô t́nh biến những cuộc gặp gỡ bạn bè thành nơi để so đo, khoe khoang. Một số khác lại nhắn nhủ: “Bạn bè cũ là nơi để chúng ta t́m lại kư ức tuổi trẻ, không phải sàn diễn để chứng minh thành công”.
VietBF@ sưu tập