Log in

View Full Version : PHÉP THỬ CAO NHẤT CỦA ĐẠO ĐỨC


troopy
08-25-2025, 11:19
https://www.intermati.com/forum/attachment.php?attac hmentid=2565295&stc=1&d=1756120736
Người càng sống sâu, càng hiểu: có những lời dù vô t́nh, vẫn có thể trở thành mũi dao đâm vào ḷng tự trọng người khác. Một người càng có tu dưỡng, càng hiểu sức nặng của ngôn từ. Nhất là khi đứng trước người có khiếm khuyết về ngoại h́nh, sức khỏe, hoàn cảnh th́ lời nói không c̣n là phương tiện giao tiếp, mà là phép đo nhân cách.
Người chưa tu dưỡng thường nghĩ “tôi chỉ nói chơi”, “tôi không có ư ǵ” nhưng đôi khi, một câu nói thiếu cẩn trọng có thể trở thành một vết xước không bao giờ lành. Nỗi đau thể xác có thể chữa được, nhưng nỗi đau ḷng tự trọng bị tổn thương th́ không dễ hồi phục.
Một lời kém duyên, có thể khiến người ta nhớ cả đời. Một câu đùa thiếu suy nghĩ, có thể phá hủy sự tự tin mà người kia mất cả thanh xuân để xây dựng. Đôi khi, không phải chúng ta ác ư mà là vô tâm. Nhưng vô tâm lặp lại nhiều lần sẽ thành vô đạo.
Người có đạo đức không phải là người luôn nói những điều hay, mà là người biết khi nào nên im lặng. Cái miệng đôi khi cần được rèn bằng ḷng trắc ẩn. V́ sự tử tế không bắt đầu từ lời hoa mỹ, mà bắt đầu từ việc không làm người khác tổn thương.
Càng là người hiểu đời, họ càng thấu cảm nỗi khổ âm thầm của người khác. Họ không nói những điều “chân thật thô lỗ”, không mang sự vô tư làm vỏ bọc cho cái tâm cạn cợt. Họ chọn sự im lặng đáng kính thay v́ lời nói vô t́nh.
Lời nói nhẹ tựa mây, nhưng hệ quả của nó có thể nặng như đá. Người thực sự cao quư là người khiến người khác cảm thấy được tôn trọng, ngay cả trong sự im lặng.
Không nói lời không hay trước mặt người có khiếm khuyết – không phải để giữ h́nh ảnh ḿnh, mà là để bảo vệ sự tôn nghiêm của người đối diện. Đó là sự tế nhị của người biết sống. Là minh triết của người có tâm. Là giới hạn đạo đức mà mỗi người cần tự ḿnh giữ lấy, dù không ai nhắc nhở.

VietBF@sưu tập