PDA

View Full Version : Tôi chết sững khi gặp lại người cũ


vuitoichat
01-03-2011, 14:14
V́ là cháu dâu tương lai nên tôi đến giúp đỡ gia đ́nh Việt. Tôi chết sững khi thấy anh, và anh cũng thế. Cố gắng lắm tôi mới gật đầu chào anh được…

Sau đó tôi được biết anh có họ hàng với gia đ́nh Việt, mấy cô, mấy bác cứ xuưt xoa thương anh gà trống nuôi con, anh có tài nhưng cuộc sống gia đ́nh không hạnh phúc. Anh mới ly dị được một thời gian ngắn…

Tâm trạng tôi rối bời, không thoải mái, đầu căng như dây đàn. Tôi không c̣n biết ḿnh đang đi đúng hướng hay không? Năm nay 26 tuổi, không quá xinh đẹp nhưng cao ráo, dễ nh́n và có duyên.

Khi học năm cuối đại học, tôi gặp anh trong đợt tuyển dụng tại trường. Tôi may mắn là một sinh viên nữ duy nhất trúng tuyển công ty của anh. Ngày đầu tiên đi làm tôi gặp lại anh. Từ ngày đó ngày nào anh cũng gọi tôi tới văn pḥng anh nói chuyện, những câu chuyện vui khiến tôi cười cả buổi.

Vào công ty thời gian ngắn tôi được đánh giá cao về năng lực và được đề bạt lên quản lư. Công việc gắn tôi và anh gần nhau hơn. Cũng từ khi đó tôi khám phá thêm rất nhiều điều thú vị ở anh. Càng ngày tôi càng gần anh hơn. Tôi đă bị anh cuốn hút từ những buổi nói chuyện dí dỏm, từ những cuộc hàn huyên hàng giờ. Cũng không rơ tự khi nào tôi yêu anh. Hạnh phúc được ở bên anh, được yêu anh khiến tôi từ bỏ rất nhiều lời mời hấp dẫn khác trong công việc.

Mọi chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp nếu không phải anh đă có gia đ́nh. Nhưng h́nh như gia đ́nh anh không yên ổn, vợ anh đă đi xa, tôi không muốn t́m hiểu sâu can thiệp gia đ́nh anh. Tôi chỉ biết trước mắt anh yêu tôi và tôi cũng yêu anh. Trong hai năm yêu anh, tôi đă trao anh tất cả và cũng không ít khốn đốn v́ bị ám ảnh dằn vặt người thứ ba. Nhưng tôi không lư trí nổi, tôi cứ mê muội trong mê cung t́nh ái với anh.

http://film4asia.com/forum/attachment.php?attachmentid=70476&stc=1&d=1294064007
Tôi không lư trí nổi, tôi cứ mê muội trong mê cung t́nh ái với anh... (Ảnh minh họa)

Để rồi, tôi chợt nhận ra, ḿnh đang đánh mất tuổi xuân. Ngày nhận ra là ngày vợ anh trở về nhà, tôi bỏ đi cũng là ngày hôm ấy, cái ngày tôi nhận tin từ người nhà của anh báo đến cho anh. Xa anh, tôi quay quắt trong nỗi nhớ anh. Tôi đă phải thay đổi lại tất cả thói quen và quan trọng nhất quên cả cách gọi điện cho anh.

Tôi cố xây cho ḿnh một bộ mặt lạnh lùng nhất để không ai lo lắng. Tôi bắt đầu công việc mới, và cũng chính ở đây, tôi có duyên với Việt. Dù không có ǵ sâu đậm nhưng tôi có cảm t́nh với người đàn ông hiền lành là Việt, những tưởng ḿnh sẽ yên phận, quá khứ cũ sẽ không thể nào khuấy động cuộc sống của tôi nữa. Lâu lắm rồi tôi không c̣n nhức nhối khi nhớ anh.

Chuyện t́nh cảm mới của tôi khá tốt đẹp. Cả hai bên gia đ́nh đều vun vào cho hai đứa. Không ai biết tôi đang giữ bóng anh ở môt góc khuất tâm hồn. Tôi thầm cầu mong từng ngày tới đám cưới, không phải v́ tôi hoá hức mà v́ tôi muốn được quên anh.

Trớ trêu thay, nhà trai có tang, đám cưới hoăn lại. V́ là cháu dâu tương lai nên tôi đến giúp đỡ gia đ́nh Việt. Tôi chết sững khi thấy anh, và anh cũng thế. Cố gắng lắm tôi mới gật đầu chào anh được… Sau đó tôi được biết anh có họ hàng với gia đ́nh Việt, mấy cô, mấy bác cứ xuưt xoa thương anh gà trống nuôi con, anh có tài nhưng cuộc sống gia đ́nh không hạnh phúc. Anh mới ly dị được một thời gian ngắn… Không thể ở lại để nghe về anh, tôi sợ tất cả t́nh cảm xưa sẽ ào về. Tôi xin phép về sớm lấy lư do bị mệt.

Cuộc gặp gỡ vô t́nh ấy đă khuấy lại cả vùng kư ức xưa. Nhớ nhung, yêu thương xưa lại tràn về. Tôi sợ, sợ ḿnh không quên nổi anh, tôi sợ ḿnh lại không thể lư trí. Tôi sợ ḿnh có lỗi với Việt.

Máy điện thoại của tôi vẫn vang lên từng hồi chuông của anh gọi đến. Cố gắng lắm tôi mới không nghe, anh nhắn tin muốn mời xin tôi cuộc hen. Anh vẫn ân cần, vẫn quan tâm tôi như xưa, có lẽ nào cuộc gặp vô t́nh hôm đó anh đă nhận ra tôi vẫn c̣n t́nh cảm với anh? Tôi phải làm ǵ đây?

(Theo Vietnamnet)