vuitoichat
01-14-2011, 08:53
Trong đám tang vội tiễn đưa giữa tiết trời lạnh buốt, nỗi đau chồng chất hằn in trên khuôn mặt thất thần của những người c̣n sống của gia đ́nh chủ đ̣.
Chiều trên bến sông Lô, phảng phất nét buồn tê tái đến hoang dại. Bến đ̣ ấy, một thời theo dấu chân anh Hà Văn B́nh, xă Viễn Châu, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang nối liền qua đôi bến bờ; Bến đ̣ ấy, thời ấu thơ đă gắn chặt với những trưa hè ngụp lặn theo đám bạn giữa tiết trời nắng rát; Bến đ̣ ấy theo anh qua thời thơ ấu và đến giờ, cũng trên bến đ̣ hằng ngày anh vẫn đi qua lại chôn chặt đau thương.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72859&stc=1&d=1294995038
Nỗi đau của người dân trên bến sông Lô
Vụ tai nạn thảm khốc trong ngày cận tết của những người đi dự đám hỏi về như vết cứa thêm vào nỗi đau mà anh, gia đ́nh, những người may mắn sống xót phải gánh chịu.
Bến sông Lô, chiều nay như một dải tang trắng bồng bềnh tiễn đưa hai mẹ con, vợ chủ đ̣ xấu xố.
Có thể, lúc này nhiều người sẽ thầm oán trách chủ đ̣ Hà Văn B́nh, nhưng tận trong tâm can của người đàn ông ấy, giờ đây, phía sau cánh cửa pḥng tạm giữ của công an, anh B́nh sẽ c̣n phải đau khổ, dằn vặt ḿnh nhiều lắm.
Đau v́ chính anh đă “vô t́nh” gián tiếp làm nhiều người liên lụy; Đau v́ chính sự chủ quan ấy đă cướp đi vợ và đứa con nhỏ của ḿnh; Đau v́ trong ngày tiễn đưa vợ con về “cơi vĩnh hằng”, anh cũng không có cơ hội được tự tay thắp nén nhang, nh́n mặt vợ con lần cuối cùng.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72860&stc=1&d=1294995038
Nhiều người khóc cho số phận hẫm hiu của gia đ́nh chủ đ̣ trong buổi chiều tiễn đưa chị sáu và đứa con nhỏ ra nghĩa trang
Gia đ́nh anh B́nh có 2 người con, trước đây khi chưa xảy ra vụ tai nạn kinh hoàng này gia đ́nh anh cũng gặp muôn vàn éo le.
Anh B́nh làm phụ hồ, vợ làm ruộng buôn bán nhỏ lẻ, cuộc sống nhà nông vốn chẳng khả dĩ khi dựa vào mấy đồng thu nhập c̣m cơi khiến gia đ́nh anh thuộc dạng túng quẫn của xă.
Khó khăn là vậy nay c̣n khó khăn hơn khi trong vụ đắm thuyền định mệnh đă cướp đi mất vợ và con gái là chị Nguyễn Thị Sáu và bé Hà Hồng ngọc, 5 tuổi.
Nh́n nước mắt thơ gây thơ của đứa trẻ v́ mất mẹ mất em gái, trong lúc đau thương này người cha bị tạm giam, chúng tôi cũng không cầm được nước mắt khi chứng kiến h́nh ảnh cậu bé dáng người nhỏ thó, đầu quấn khăn tang, gục khóc bên chiếc quan tài của hai người thân.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72858&stc=1&d=1294995038
Thành - Tay chống gậy, nước mắt ứ đọng đưa tiễn mẹ và em gái ra nghĩa trang
Cậu bé ấy tên Hà Văn Thành, 12 tuổi, giờ đang phải bơ vơ, khi mất đi chỗ dựa lớn nhất của cuộc đời.
Bến đ̣ Đất trong chiều đông lạnh giá, Thành, tay chống gậy, nước mắt ứ đọng đưa tiễn mẹ và em gái ra nghĩa trang.
Đôi lúc bước chân Thành như sụp đổ, cậu bé phải nhờ người thân đi cùng d́u mới có thể bước tiếp.
Giờ đây nỗi đau mất người thân không thể kể bằng lời. Nay gia đ́nh chỉ c̣n bé Hà Văn Thành bỗng chốc trở thành “trụ cột”.
Chuyện của Thành, đứa bé vô cớ “không người thân” cũng đầy ải bi kịch. 12 tuổi, Thành trông nhỏ con như chú bé chừng lên 8.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72861&stc=1&d=1294995038
Rồi đây, không biết cuộc đời của Thành sẽ đi về đâu trước ngă rẽ nghiệt ngă của số phận
Không kịp theo đuổi con chữ do hoàn cảnh quá khó khăn, Thành đă tạm gác giấc mơ đến trường, gói ghém tất cả con chữ theo đám bạn, bám đuôi trâu, ḅ trên những cánh đồng làng.
Nay, trong căn nhà ấy, Thành sẽ phải tập sống tự lập bởi mẹ, em gái mất, bố bị tạm giữ, cả gia đ́nh chỉ c̣n bà ngoại ốm yếu, bạo bệnh gần bên kia sườn dốc cuộc đời yếu. Hơn lúc nào hết, cậu bé Thành sẽ phải làm “điểm dựa” cho bà ngoại.
Nhiều người khi đến đưa tang cũng ngấn lệ cho số phận hẩm hiu của Thành
Rồi đây, không biết cuộc đời của Thành sẽ đi về đâu trước ngă rẽ nghiệt ngă của số phận….
(Theo Bưu điện Việt Nam)
Chiều trên bến sông Lô, phảng phất nét buồn tê tái đến hoang dại. Bến đ̣ ấy, một thời theo dấu chân anh Hà Văn B́nh, xă Viễn Châu, huyện Yên Sơn, tỉnh Tuyên Quang nối liền qua đôi bến bờ; Bến đ̣ ấy, thời ấu thơ đă gắn chặt với những trưa hè ngụp lặn theo đám bạn giữa tiết trời nắng rát; Bến đ̣ ấy theo anh qua thời thơ ấu và đến giờ, cũng trên bến đ̣ hằng ngày anh vẫn đi qua lại chôn chặt đau thương.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72859&stc=1&d=1294995038
Nỗi đau của người dân trên bến sông Lô
Vụ tai nạn thảm khốc trong ngày cận tết của những người đi dự đám hỏi về như vết cứa thêm vào nỗi đau mà anh, gia đ́nh, những người may mắn sống xót phải gánh chịu.
Bến sông Lô, chiều nay như một dải tang trắng bồng bềnh tiễn đưa hai mẹ con, vợ chủ đ̣ xấu xố.
Có thể, lúc này nhiều người sẽ thầm oán trách chủ đ̣ Hà Văn B́nh, nhưng tận trong tâm can của người đàn ông ấy, giờ đây, phía sau cánh cửa pḥng tạm giữ của công an, anh B́nh sẽ c̣n phải đau khổ, dằn vặt ḿnh nhiều lắm.
Đau v́ chính anh đă “vô t́nh” gián tiếp làm nhiều người liên lụy; Đau v́ chính sự chủ quan ấy đă cướp đi vợ và đứa con nhỏ của ḿnh; Đau v́ trong ngày tiễn đưa vợ con về “cơi vĩnh hằng”, anh cũng không có cơ hội được tự tay thắp nén nhang, nh́n mặt vợ con lần cuối cùng.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72860&stc=1&d=1294995038
Nhiều người khóc cho số phận hẫm hiu của gia đ́nh chủ đ̣ trong buổi chiều tiễn đưa chị sáu và đứa con nhỏ ra nghĩa trang
Gia đ́nh anh B́nh có 2 người con, trước đây khi chưa xảy ra vụ tai nạn kinh hoàng này gia đ́nh anh cũng gặp muôn vàn éo le.
Anh B́nh làm phụ hồ, vợ làm ruộng buôn bán nhỏ lẻ, cuộc sống nhà nông vốn chẳng khả dĩ khi dựa vào mấy đồng thu nhập c̣m cơi khiến gia đ́nh anh thuộc dạng túng quẫn của xă.
Khó khăn là vậy nay c̣n khó khăn hơn khi trong vụ đắm thuyền định mệnh đă cướp đi mất vợ và con gái là chị Nguyễn Thị Sáu và bé Hà Hồng ngọc, 5 tuổi.
Nh́n nước mắt thơ gây thơ của đứa trẻ v́ mất mẹ mất em gái, trong lúc đau thương này người cha bị tạm giam, chúng tôi cũng không cầm được nước mắt khi chứng kiến h́nh ảnh cậu bé dáng người nhỏ thó, đầu quấn khăn tang, gục khóc bên chiếc quan tài của hai người thân.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72858&stc=1&d=1294995038
Thành - Tay chống gậy, nước mắt ứ đọng đưa tiễn mẹ và em gái ra nghĩa trang
Cậu bé ấy tên Hà Văn Thành, 12 tuổi, giờ đang phải bơ vơ, khi mất đi chỗ dựa lớn nhất của cuộc đời.
Bến đ̣ Đất trong chiều đông lạnh giá, Thành, tay chống gậy, nước mắt ứ đọng đưa tiễn mẹ và em gái ra nghĩa trang.
Đôi lúc bước chân Thành như sụp đổ, cậu bé phải nhờ người thân đi cùng d́u mới có thể bước tiếp.
Giờ đây nỗi đau mất người thân không thể kể bằng lời. Nay gia đ́nh chỉ c̣n bé Hà Văn Thành bỗng chốc trở thành “trụ cột”.
Chuyện của Thành, đứa bé vô cớ “không người thân” cũng đầy ải bi kịch. 12 tuổi, Thành trông nhỏ con như chú bé chừng lên 8.
http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=72861&stc=1&d=1294995038
Rồi đây, không biết cuộc đời của Thành sẽ đi về đâu trước ngă rẽ nghiệt ngă của số phận
Không kịp theo đuổi con chữ do hoàn cảnh quá khó khăn, Thành đă tạm gác giấc mơ đến trường, gói ghém tất cả con chữ theo đám bạn, bám đuôi trâu, ḅ trên những cánh đồng làng.
Nay, trong căn nhà ấy, Thành sẽ phải tập sống tự lập bởi mẹ, em gái mất, bố bị tạm giữ, cả gia đ́nh chỉ c̣n bà ngoại ốm yếu, bạo bệnh gần bên kia sườn dốc cuộc đời yếu. Hơn lúc nào hết, cậu bé Thành sẽ phải làm “điểm dựa” cho bà ngoại.
Nhiều người khi đến đưa tang cũng ngấn lệ cho số phận hẩm hiu của Thành
Rồi đây, không biết cuộc đời của Thành sẽ đi về đâu trước ngă rẽ nghiệt ngă của số phận….
(Theo Bưu điện Việt Nam)