adams
01-15-2011, 19:43
Phóng viên ảnh Jodi Cobb của tạp chí National Geographic chia sẻ chuyện làm nghề.
Phần lớn thời gian của Jodi Cobb là làm việc với tư cách nhiếp ảnh gia của National Geographic, cũng như làm những dự án thương mại mà tạp chí này kư được. Cô tâm sự "online là cách tốt nhất để đưa những phóng sự ảnh v́ báo điện tử chẳng có giới hạn với số lượng ảnh bạn hay lượng mực và giấy, cũng như dung lượng bộ nhớ".
http://sohoa.vnexpress.net/Files/Subject/3B/9B/38/B2/nhiep_anh_1.jpg
Bức ảnh trong câu chuyện về bóc lột sức lao động trẻ em của Jodi Cobb. Ảnh: Digitalphotopro.
Điều mà Cobb quan tâm nhất khi làm nghề là cách mà cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao. Ví dụ về câu chuyện nạn buôn người mà Cobb đă thực hiện cho National Geographic đầu thế kỷ 21. Câu chuyện được hoàn thành bởi những bức ảnh về sự bóc lột sức lao động trẻ em, việc buôn bán nội tạng. Và Cobb đă phải thực hiện nó trong suốt một năm, đi khắp thế giới và đặt câu chuyện này trong cái nh́n toàn cảnh. Cô đă đi 12 nước khác nhau trong hơn 12 tuần, ḥa ḿnh vào cuộc sống của những người dân địa phương, trong những điều kiện khắc nghiệt nhất để khi lại khoảnh khắc, cảm xúc.
Những thứ mà Cobb mang lại không chỉ là những bức ảnh đơn thuần mà cô c̣n là người kể chuyện. Cô ghi lại những khoảnh khắc ở hơn 65 quốc gia, sử dụng ảnh để kể hơn 30 câu chuyện cho National Geographic và những cuốn sách của ḿnh. Cobb kể, khi cô làm dự án về thế giới Geisha, cô đă phải xâm nhập vào thế giới đó và cố gắng lờ đi những cách nh́n nhận vấn đề thông thường. "Tôi đă t́m những suy nghĩ với tư cách là nhà báo và giải thích những thứ mà người xem chưa trải nghiệm bao giờ".
http://sohoa.vnexpress.net/Files/Subject/3B/9B/38/B2/nhiep_anh_2.jpg
Ảnh trong câu chuyện Geisha của Cobb. Ảnh: Digitalphotopro.
Cobb theo đuổi những bức ảnh mà có thể đọng lại trong tâm thức của người xem và c̣n truyền lại cho các thế hệ sau. Với cô, người phóng viên ảnh không phải chỉ là người quan sát b́nh thường hay một nhà báo điều tra mà c̣n là một nghệ sĩ được đào tạo bài bản cùng kinh nghiệm của một người kể chuyện. "Một bài báo có thể tới 3.000 từ, cung cấp thông tin và cách nh́n của người viết, nhưng một bài ảnh chỉ cần 15 bức là có thể cho phép người đọc ḥa ḿnh vào câu chuyện", cô nói.
Nguyễn Quang Hưng
(theo Digitalphotopro)
Phần lớn thời gian của Jodi Cobb là làm việc với tư cách nhiếp ảnh gia của National Geographic, cũng như làm những dự án thương mại mà tạp chí này kư được. Cô tâm sự "online là cách tốt nhất để đưa những phóng sự ảnh v́ báo điện tử chẳng có giới hạn với số lượng ảnh bạn hay lượng mực và giấy, cũng như dung lượng bộ nhớ".
http://sohoa.vnexpress.net/Files/Subject/3B/9B/38/B2/nhiep_anh_1.jpg
Bức ảnh trong câu chuyện về bóc lột sức lao động trẻ em của Jodi Cobb. Ảnh: Digitalphotopro.
Điều mà Cobb quan tâm nhất khi làm nghề là cách mà cô sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao. Ví dụ về câu chuyện nạn buôn người mà Cobb đă thực hiện cho National Geographic đầu thế kỷ 21. Câu chuyện được hoàn thành bởi những bức ảnh về sự bóc lột sức lao động trẻ em, việc buôn bán nội tạng. Và Cobb đă phải thực hiện nó trong suốt một năm, đi khắp thế giới và đặt câu chuyện này trong cái nh́n toàn cảnh. Cô đă đi 12 nước khác nhau trong hơn 12 tuần, ḥa ḿnh vào cuộc sống của những người dân địa phương, trong những điều kiện khắc nghiệt nhất để khi lại khoảnh khắc, cảm xúc.
Những thứ mà Cobb mang lại không chỉ là những bức ảnh đơn thuần mà cô c̣n là người kể chuyện. Cô ghi lại những khoảnh khắc ở hơn 65 quốc gia, sử dụng ảnh để kể hơn 30 câu chuyện cho National Geographic và những cuốn sách của ḿnh. Cobb kể, khi cô làm dự án về thế giới Geisha, cô đă phải xâm nhập vào thế giới đó và cố gắng lờ đi những cách nh́n nhận vấn đề thông thường. "Tôi đă t́m những suy nghĩ với tư cách là nhà báo và giải thích những thứ mà người xem chưa trải nghiệm bao giờ".
http://sohoa.vnexpress.net/Files/Subject/3B/9B/38/B2/nhiep_anh_2.jpg
Ảnh trong câu chuyện Geisha của Cobb. Ảnh: Digitalphotopro.
Cobb theo đuổi những bức ảnh mà có thể đọng lại trong tâm thức của người xem và c̣n truyền lại cho các thế hệ sau. Với cô, người phóng viên ảnh không phải chỉ là người quan sát b́nh thường hay một nhà báo điều tra mà c̣n là một nghệ sĩ được đào tạo bài bản cùng kinh nghiệm của một người kể chuyện. "Một bài báo có thể tới 3.000 từ, cung cấp thông tin và cách nh́n của người viết, nhưng một bài ảnh chỉ cần 15 bức là có thể cho phép người đọc ḥa ḿnh vào câu chuyện", cô nói.
Nguyễn Quang Hưng
(theo Digitalphotopro)