jojolotus
01-18-2011, 04:00
Tôn tạo ngôi Phật tự hoang phế hơn 20 năm, xây hơn 10 nhà tình thương, băng mình đến vùng sâu cứu trợ các gia đình khốn khó, xây dựng nhà dưỡng lão đầu tiên của tỉnh… là công việc thầm lặng của một thầy Thích Chơn Lý, chùa Chưởng Phước (Bình Long).
Từ những chuyến lặn lội vùng sâu
Nói về cơ duyên đưa mình về Bình Long (Bình Phước), thầy Thích Chơn Lý (quê ở Đồng Nai, xuất gia từ năm 12 tuổi) vẫn ghi nhớ lời dạy của một vị cao tăng: “Quý thầy trẻ tuổi nên đến các vùng sâu xa…”
Thế là năm 2004, thầy về tiếp quản chùa Chưởng Phước. Bấy giờ, chùa chỉ có ngôi chính điện, gần như hoang phế hơn 20 năm. Trông coi chùa là một sư cô ngoài 70, mắt đã lòa, may nhờ có Phật tử ở gần hằng ngày lui tới đút cơm. Vậy nên, từ cái ly, cái chén, mùng mền… thầy Chơn Lý đều phải tự đi mua.
Bước đầu tiên là hoằng pháp, thầy truyền đạt lời dạy của đức Phật cho mọi người thấu hiểu, từ đó, họ biết sống hướng thiện hơn. Dần dần, Phật tử ngày càng đông và giúp thầy xây dựng lại chùa.
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/Chuong%20Phuoc%201.j pg
Thành tích “đáng nể” của nhà sư trẻ tuổi
Chứng kiến nhiều gia đình cứ luẩn quẩn mãi trong đói nghèo, thầy lại vận động các mạnh thường quân để xây dựng nhà tình thương, bởi có “an cư” thì mới “lạc nghiệp”. Mỗi năm chùa giúp xây dựng 2 căn (trị giá 15 triệu đồng), đến nay đã đem đến niềm vui cho khoảng 11 - 12 gia đình nghèo.
Nhận ngôi nhà tình thương như một phép màu, cô Nguyễn Thị Lan, ở số 36, tổ 2, ấp Phú Lạc, Bình Long vô cùng cảm kích: “Nhà có 3 đứa con, phải lo việc ăn học tụi nhỏ cũng đủ tối tăm mặt mũi rồi, đành ở trong cái nhà dột nát. Đến khi chùa cho tiền xây nhà mà tôi cứ tưởng là nằm mơ. Từ nay yên tâm làm ăn, cũng đỡ lo cho sức khỏe tụi nhỏ. Thầy Thích Chơn Lý về đây giúp nhiều nhà lắm, để rồi từ từ ai cũng khá lên được”.
Rồi cùng với chiếc xe hơi – tài sản duy nhất và cũng là vật kỷ niệm của thân mẫu, thầy Chơn Lý rong ruổi vào tận những chốn thâm sơn cùng cốc, khi thì hướng đạo cho các đoàn hảo tâm, khi thì tự mình đem gạo muối, thuốc thang chia sẻ cho những gia đình khốn khó.
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/DSCF5449.JPG
Lãnh đạo địa phương rất hào hứng đến đặt viên đá đầu tiên xây nhà dưỡng lão
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/Chuong%20Phuoc%202.j pg
Chăm chút từng công đoạn xây nhà dưỡng lão
Có đến tận nơi mới thấu hiểu nỗi nhọc nhằn của bà con ở vùng sâu vùng xa, đường sá hiểm trở khiến xe không vào nổi, điều kiện sinh hoạt và y tế rất thiếu thốn. Lúc đó, thầy ước gì có được một ngôi nhà dưỡng lão, đem các cụ neo đơn về nuôi, để họ có được mái ấm hạnh phúc ở tuổi xế chiều.
Nhà dưỡng lão đầu tiên của tỉnh Bình Phước
Nhân duyên hội đủ năm 2009, khi một Phật tử hiến cúng cho chùa gần 2000 m<sup>2</sup> đất, rồi thầy kêu gọi những người có tâm đạo phụ giúp, mua thêm 5000 m<sup>2</sup>. Thế là, ngôi nhà dưỡng lão mà thầy Chơn Lý mơ ước dần thành hình. Dự kiến, nhà có 6 phòng 40m<sup>2</sup> và 12 phòng 20m<sup>2</sup>, trước mắt sẽ nhận 20 - 30 cụ.
Mục tiêu đề ra là đảm bảo việc ăn uống, trị bệnh và nâng đỡ tinh thần cho các cụ. Đến khi họ mãn phần thì sẽ được chôn cất miễn phí. Hiện cũng đã có các bác sĩ tình nguyện sẽ đến làm việc tại trung tâm dưỡng lão.
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/Chuong%20Phuoc%203.j pg
Hiện có 3 cụ tạm thời ở trước, trong đó có cụ Nguyễn Thị Dách (74 tuổi) về đây từ tháng 5/2010. Cụ có 2 con và 8 cháu chắt nhưng không ai nuôi...
Chính quyền địa phương cũng nhiệt tình giúp đỡ, bởi đây là việc làm hết sức thiết thực khi cả tỉnh Bình Phước chưa có nhà dưỡng lão. Mặc dù nhà chưa xây xong nhưng Phòng LĐ-TB-XH và Hội Chữ thập đỏ đã đăng ký gửi các cụ vào.
Tuy nhiên, niềm mong mỏi của những mái đầu bạc neo đơn ở Bình Phước vẫn đang dở dang với một dãy phòng ngang 13m, dài 24m. Chi phí dự kiến ban đầu là 500 triệu nhưng hiện tại tăng lên khoảng 700 triệu đồng.
Tâm nguyện của thầy Chơn Lý là nếu được mọi người ủng hộ, sẽ có thêm phòng ăn, phòng y tế, có sân tập dưỡng, công viên, khu trồng rau… để các cụ cảm thấy như ở nhà.
Nhưng để có đủ kinh phí vẫn là bài toán nan giải với thầy Thích Chơn Lý, bởi Bình Phước là tỉnh vùng sâu vùng xa, sự phát tâm cúng dường của quý Phật tử còn eo hẹp. Hơn nữa, cơ sở lại ở nơi hẻo lánh, ít người biết đến. Thầy chỉ lo việc xây dựng không như mong muốn, càng kéo dài nỗi chờ mong của các cụ già neo đơn.
Lê Phương - Hồng Nhung
Theo DânTrí
Từ những chuyến lặn lội vùng sâu
Nói về cơ duyên đưa mình về Bình Long (Bình Phước), thầy Thích Chơn Lý (quê ở Đồng Nai, xuất gia từ năm 12 tuổi) vẫn ghi nhớ lời dạy của một vị cao tăng: “Quý thầy trẻ tuổi nên đến các vùng sâu xa…”
Thế là năm 2004, thầy về tiếp quản chùa Chưởng Phước. Bấy giờ, chùa chỉ có ngôi chính điện, gần như hoang phế hơn 20 năm. Trông coi chùa là một sư cô ngoài 70, mắt đã lòa, may nhờ có Phật tử ở gần hằng ngày lui tới đút cơm. Vậy nên, từ cái ly, cái chén, mùng mền… thầy Chơn Lý đều phải tự đi mua.
Bước đầu tiên là hoằng pháp, thầy truyền đạt lời dạy của đức Phật cho mọi người thấu hiểu, từ đó, họ biết sống hướng thiện hơn. Dần dần, Phật tử ngày càng đông và giúp thầy xây dựng lại chùa.
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/Chuong%20Phuoc%201.j pg
Thành tích “đáng nể” của nhà sư trẻ tuổi
Chứng kiến nhiều gia đình cứ luẩn quẩn mãi trong đói nghèo, thầy lại vận động các mạnh thường quân để xây dựng nhà tình thương, bởi có “an cư” thì mới “lạc nghiệp”. Mỗi năm chùa giúp xây dựng 2 căn (trị giá 15 triệu đồng), đến nay đã đem đến niềm vui cho khoảng 11 - 12 gia đình nghèo.
Nhận ngôi nhà tình thương như một phép màu, cô Nguyễn Thị Lan, ở số 36, tổ 2, ấp Phú Lạc, Bình Long vô cùng cảm kích: “Nhà có 3 đứa con, phải lo việc ăn học tụi nhỏ cũng đủ tối tăm mặt mũi rồi, đành ở trong cái nhà dột nát. Đến khi chùa cho tiền xây nhà mà tôi cứ tưởng là nằm mơ. Từ nay yên tâm làm ăn, cũng đỡ lo cho sức khỏe tụi nhỏ. Thầy Thích Chơn Lý về đây giúp nhiều nhà lắm, để rồi từ từ ai cũng khá lên được”.
Rồi cùng với chiếc xe hơi – tài sản duy nhất và cũng là vật kỷ niệm của thân mẫu, thầy Chơn Lý rong ruổi vào tận những chốn thâm sơn cùng cốc, khi thì hướng đạo cho các đoàn hảo tâm, khi thì tự mình đem gạo muối, thuốc thang chia sẻ cho những gia đình khốn khó.
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/DSCF5449.JPG
Lãnh đạo địa phương rất hào hứng đến đặt viên đá đầu tiên xây nhà dưỡng lão
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/Chuong%20Phuoc%202.j pg
Chăm chút từng công đoạn xây nhà dưỡng lão
Có đến tận nơi mới thấu hiểu nỗi nhọc nhằn của bà con ở vùng sâu vùng xa, đường sá hiểm trở khiến xe không vào nổi, điều kiện sinh hoạt và y tế rất thiếu thốn. Lúc đó, thầy ước gì có được một ngôi nhà dưỡng lão, đem các cụ neo đơn về nuôi, để họ có được mái ấm hạnh phúc ở tuổi xế chiều.
Nhà dưỡng lão đầu tiên của tỉnh Bình Phước
Nhân duyên hội đủ năm 2009, khi một Phật tử hiến cúng cho chùa gần 2000 m<sup>2</sup> đất, rồi thầy kêu gọi những người có tâm đạo phụ giúp, mua thêm 5000 m<sup>2</sup>. Thế là, ngôi nhà dưỡng lão mà thầy Chơn Lý mơ ước dần thành hình. Dự kiến, nhà có 6 phòng 40m<sup>2</sup> và 12 phòng 20m<sup>2</sup>, trước mắt sẽ nhận 20 - 30 cụ.
Mục tiêu đề ra là đảm bảo việc ăn uống, trị bệnh và nâng đỡ tinh thần cho các cụ. Đến khi họ mãn phần thì sẽ được chôn cất miễn phí. Hiện cũng đã có các bác sĩ tình nguyện sẽ đến làm việc tại trung tâm dưỡng lão.
http://dantri.vcmedia.vn/Uploaded/2011/01/18/Chuong%20Phuoc%203.j pg
Hiện có 3 cụ tạm thời ở trước, trong đó có cụ Nguyễn Thị Dách (74 tuổi) về đây từ tháng 5/2010. Cụ có 2 con và 8 cháu chắt nhưng không ai nuôi...
Chính quyền địa phương cũng nhiệt tình giúp đỡ, bởi đây là việc làm hết sức thiết thực khi cả tỉnh Bình Phước chưa có nhà dưỡng lão. Mặc dù nhà chưa xây xong nhưng Phòng LĐ-TB-XH và Hội Chữ thập đỏ đã đăng ký gửi các cụ vào.
Tuy nhiên, niềm mong mỏi của những mái đầu bạc neo đơn ở Bình Phước vẫn đang dở dang với một dãy phòng ngang 13m, dài 24m. Chi phí dự kiến ban đầu là 500 triệu nhưng hiện tại tăng lên khoảng 700 triệu đồng.
Tâm nguyện của thầy Chơn Lý là nếu được mọi người ủng hộ, sẽ có thêm phòng ăn, phòng y tế, có sân tập dưỡng, công viên, khu trồng rau… để các cụ cảm thấy như ở nhà.
Nhưng để có đủ kinh phí vẫn là bài toán nan giải với thầy Thích Chơn Lý, bởi Bình Phước là tỉnh vùng sâu vùng xa, sự phát tâm cúng dường của quý Phật tử còn eo hẹp. Hơn nữa, cơ sở lại ở nơi hẻo lánh, ít người biết đến. Thầy chỉ lo việc xây dựng không như mong muốn, càng kéo dài nỗi chờ mong của các cụ già neo đơn.
Lê Phương - Hồng Nhung
Theo DânTrí