Log in

View Full Version : Tê tái phận đời "lủi thủi" ngày cuối năm


vuitoichat
01-30-2011, 12:00
Tết là dịp để đoàn tụ, quây quần. Nhưng vẫn có không ít người, nhiều năm nay mong ước có được trở về quê hương, đau đáu hướng về cái Tết nơi quê cha, đất mẹ. Đó là số phận của những mảnh đời sống ở trung tâm bảo trợ xă hội tỉnh Ḥa B́nh.

Những mảnh đời cô đơn

Cụ Bùi Thị Sừng, năm nay 93 tuổi, vào trung tâm được 10 năm. Cụ là người cao tuổi nhất ở Trung tâm Bảo trợ xă hội Kỳ Sơn - Ḥa B́nh. Cụ quê ở Ninh B́nh, không người thân thích, khi tuổi già sức yếu cụ vào trung tâm để sống nốt quăng đời c̣n lại. “Tôi lấy chồng ở Phủ Lư, sau khi chồng tôi mất, tôi chẳng c̣n ai, bươn trải khắp vùng Cẩm Thủy để kiếm kế sinh nhai cho qua ngày. Ông nhà tôi mất, thằng con tôi đi bộ đội chưa thấy về…” – Cụ Sừng tay run run, mắt nheo lại, buồn rầu tâm sự.

Nói đến đây cụ lấy khăn chấm mắt, cụ từ từ nói tiếp: “Từ ngày về đây, chúng tôi dựa vào nhau mỗi khi đau ốm. Trời thương cho tôi không bị bệnh tật ǵ, hi vọng một lần được trở về Ninh B́nh gặp họ hàng.”

http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=75744&stc=1&d=1296388758
Cụ Sừng mong có một lần được về quê ăn Tết

Không chỉ cụ Sừng đau đáu nỗi niềm nhớ quê, mà gần 20 cụ ở đây muốn về quê dù chỉ một lần. Cụ Đinh Văn Sơn năm nay 76 tuổi, vào trung tâm được 4 năm. Cụ may mắn được ở cùng con gái và đứa cháu trai. Nhưng chị Pin, con gái cụ không được khỏe mạnh như bao người khác, chị bị thần kinh từ khi chồng gặp tai nạn mất, giờ gặp ai cũng cười ngây ngô, dại dại.

Cụ Sơn nh́n đứa con duy nhất mà xót xa, nghẹn ngào tâm sự: “Đă mấy năm nay chúng tôi đón giao thừa tại đây, nhưng luôn mong có một ngày được trở lại quê nhà. Dù chẳng c̣n họ hàng, nhưng nhớ quê lắm cháu ạ!”.

Chia tay một gia đ́nh nhỏ, bất chợt tôi thấy bên khu nhà dành cho người mắc bệnh thần kinh, một cụ ông chống gậy lê từng bước khó khăn dọc hành lang. Nghe mọi người kể, cụ về đây đă được gần chục năm nhưng chưa thấy ai đến thăm. Chẳng ai biết cụ quê ở đâu, tên ǵ. Mọi người ở đây quen gọi cụ là cụ Tư. Hỏi cụ, cụ chỉ ú ớ mấy câu, gặp ai cũng ch́a tay xin tiền.

Nhiều em vào trung tâm từ lúc c̣n bé, giờ cũng đă lớn nhưng khi hỏi quê em ở đâu, chỉ lắc đầu không biết. Đi một lượt các pḥng, bất chợt tôi dừng lại bởi thấy hai em bé ôm bát cơm, vừa xúc th́a cơm vụng về vừa nh́n tôi ngây dại khiến tôi không cầm được ḷng. Ánh mắt đó ám ảnh tôi, ḷng nặng trĩu suy nghĩ về những cảnh đời bất hạnh…

Và ước muốn được đoàn tụ…

Những mảnh bất hạnh, cô đơn vẫn ánh lên một niềm hi vọng về một điều ǵ tươi sáng, một điều kỳ diệu đến với họ. 5 năm, 10 năm hay hơn như thế họ đă sống ở đây với tấm ḷng luôn đau đáu hướng về quê hương, đất tổ tiên. Họ luôn có một ước muốn - ước muốn đoàn tụ.

“Xa quê đă chục năm nay, tôi cũng chẳng c̣n sống được bao lâu nữa, chỉ mong một lần được đón về quê thăm họ hàng, làng xóm.” – Cụ Sừng xúc động nói.

Nói đến đây cụ dừng lại, ḷng tôi thắt nghẹn khi cụ kể về hồi ức cái Tết ở quê cách đây gần 8 năm nay. Cụ kể về phong tục ăn Tết của người Mường không khác ǵ người Kinh, có bánh chưng, có hoa đào và mâm ngũ quả. Cụ nhớ cái không khí gia đ́nh quây quần bên mâm cỗ đón giao thừa, giờ chỉ mong về một lần gặp họ hàng, người thân.

http://film4asia.com/forum/attachment.php?attac hmentid=75743&stc=1&d=1296388758
Những đứa trẻ cần lắm cái Tết có cha mẹ

“Bố cháu bảo ba chị em cháu phải ngoan, th́ bố cháu mới qua đón về ăn tết. Năm nào bố mẹ cháu cũng mua quần áo mới cho bọn cháu để đi chơi Tết đấy!” - My vừa cười toe toét vừa hí hứng khoe. Được biết ba chị em My, mẹ mất sớm, bố nghiện rượu, cờ bạc thua lỗ nên gửi con vào đây cách đây.

Nặng ḷng với những tâm trạng xáo trộn. Ánh chiều tà tà, những ánh mắt nh́n xa chứa đựng bao nỗi niềm, ḷng quặn thắt hướng về quê hương. Không khí Tết đă tràn ngập khắp nơi, ai cũng gấp rút hoàn thành công việc để trở về quây quần cùng người thân, gia đ́nh. Chỉ có những con người nơi đây vẫn ṃn mỏi cô đơn, hoặc ngong ngóng mong được trở về quê đón Tết. Ai trong số họ cũng ước được một lần t́m lại cảm giác đầm ấm bên gia đ́nh. Ước mơ giản dị, nhưng dường như xa vời vợi...

(Tổng Hợp từ VTV)