vuitoichat
03-30-2011, 11:25
Sự thuyết phục của ba nữ cố vấn, những thông tin dồn dập từ các hăng thông tấn và sự hung hăng của ông Gaddafi chính là nhân tố thôi thúc Tổng thống Mỹ điều quân tới Libya.
Trong nhiều tuần liền, Tổng thống Obama kiên quyết từ chối tham gia vào chiến dịch quân sự tại Libya với lư do Libya không quá quan trọng đối với chiến lược an ninh của Mỹ và sản lượng dầu của Libya cũng chỉ chiếm 2% tổng sản lượng của thế giới. Ngoài ra, hàng chục ngh́n binh sĩ Mỹ c̣n đang sa chân tại hai quốc gia Hồi giáo là Afghanistan và Iraq.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, ông Obama đột ngột thay đổi quyết định của ḿnh nhờ sự tham vấn của ba nữ chính khách, đó là bộ ba nữ "cố vấn" gồm Hillary Clinton, Susan Rice và Samantha Power.
Tham dự cuộc họp khẩn qua điện thoại, Ngoại trưởng Hillary Rodham Clinton lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ việc tiến hành hoạt động quân sự. Ư kiến này càng có thêm sức mạnh nhờ sự hậu thuẫn của đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc Susan Rice và cố vấn nn ninh Samantha Power.
Bà Samantha Power chỉ trích gay gắt chính sách đối ngoại của Mỹ trong những năm gần đây và cho rằng, Mỹ hành động không đủ để ngăn chặn các cuộc tàn sát ở Bosnia và Ruwanda. Theo bà, giờ là lúc Mỹ phải sửa chữa những sai lầm đó.
Bên cạnh đó, hai nhân tố góp phần thay đổi suy nghĩ của ông chủ Nhà Trắng, giúp ông nghĩ đến một sứ mệnh nhân đạo tại Libya chính là sự rầm rộ đưa tin của giới truyền thông trong đó có CNN hay al Jazeera hoặc Facebook và sự quá khích của ông Gaddafi.
http://www.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/bichdiep/20110330/tg_30.3_O2.jpg
Một sứ mệnh nhân đạo thôi thúc ông Obama can thiệp quân sự vào Libya.
Ngay sau khi Tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak bị lật đổ, hàng trăm phóng viên của khu vực Trung Đông nhanh chóng di chuyển từ Ai Cập dọc theo biên giới vào Libya. V́ vậy, họ kịp thời đưa tin về những câu chuyện thương tâm về lực lượng nổi dậy của Libya cũng như ghi lại những h́nh ảnh khốn khổ của dân chúng ở đất nước Bắc Phi này.
Trong khi đó, Tổng thống Libya Gaddafi đe dọa sẽ có những hành động không thương tiếc đối với lực lượng nổi dậy ở Benghazi. Tuyên bố này được hiểu rằng, ông ta sẽ tiến hành một cuộc đàn áp dân thường trước sự chứng kiến của thế giới Arab cũng như cộng đồng quốc tế và khi đó, ông Obama, người đàn ông quyền lực bậc nhất thế giới cũng chỉ là một người quan sát.
Viễn cảnh đó thôi thúc ông Obama suy nghĩ lại về quyết định của ḿnh. Bản thân lănh đạo các nước Arab cũng không thể khoanh tay đứng nh́n. Và với “đèn xanh” từ thế giới Arab, Mỹ dễ dàng kêu gọi sự ủng hộ từ Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc về việc thiết lập một vùng cấm bay đối với Libya.
Tuy nhiên, sứ mệnh nhân đạo của ông Obama biến nước Mỹ lại rơi vào một cái bẫy. Khu vực cấm bay có thể giúp lực lượng nổi dậy tái chiếm Benghazi nhưng nó không thể xóa sổ chế độ Gaddafi. Thực tế là nhiều dấu hiệu cho thấy liên quân đang bắt đầu sa lầy. Các máy bay của Mỹ và NATO phải tổ chức các cuộc tuần tra vô thời hạn nhằm ngăn chặn lực lượng của ông Gaddafi quay trở lại chiếm đóng các khu vực trọng điểm.
Thời hạn cho chiến dịch này cũng rất không rơ ràng. Nhiều người lo ngại kịch bản như ở Iraq sẽ xảy ra, theo đó, khu vực cấm bay nhằm bảo vệ người Kurd và Shiite phải kéo dài hơn một thập kỷ, cho đến khi Saddam Hussein bị lật đổ vào năm 2003. Nếu quả thực sứ mệnh nhân đạo của ông Obama bất thành như vậy, danh tiếng của nước Mỹ nói chung và ông Obama nói riêng sẽ bị giáng một đ̣n không nhẹ.
Trà My (theo China Post)
Trong nhiều tuần liền, Tổng thống Obama kiên quyết từ chối tham gia vào chiến dịch quân sự tại Libya với lư do Libya không quá quan trọng đối với chiến lược an ninh của Mỹ và sản lượng dầu của Libya cũng chỉ chiếm 2% tổng sản lượng của thế giới. Ngoài ra, hàng chục ngh́n binh sĩ Mỹ c̣n đang sa chân tại hai quốc gia Hồi giáo là Afghanistan và Iraq.
Tuy nhiên, không lâu sau đó, ông Obama đột ngột thay đổi quyết định của ḿnh nhờ sự tham vấn của ba nữ chính khách, đó là bộ ba nữ "cố vấn" gồm Hillary Clinton, Susan Rice và Samantha Power.
Tham dự cuộc họp khẩn qua điện thoại, Ngoại trưởng Hillary Rodham Clinton lên tiếng ủng hộ mạnh mẽ việc tiến hành hoạt động quân sự. Ư kiến này càng có thêm sức mạnh nhờ sự hậu thuẫn của đại sứ Mỹ tại Liên Hiệp Quốc Susan Rice và cố vấn nn ninh Samantha Power.
Bà Samantha Power chỉ trích gay gắt chính sách đối ngoại của Mỹ trong những năm gần đây và cho rằng, Mỹ hành động không đủ để ngăn chặn các cuộc tàn sát ở Bosnia và Ruwanda. Theo bà, giờ là lúc Mỹ phải sửa chữa những sai lầm đó.
Bên cạnh đó, hai nhân tố góp phần thay đổi suy nghĩ của ông chủ Nhà Trắng, giúp ông nghĩ đến một sứ mệnh nhân đạo tại Libya chính là sự rầm rộ đưa tin của giới truyền thông trong đó có CNN hay al Jazeera hoặc Facebook và sự quá khích của ông Gaddafi.
http://www.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/bichdiep/20110330/tg_30.3_O2.jpg
Một sứ mệnh nhân đạo thôi thúc ông Obama can thiệp quân sự vào Libya.
Ngay sau khi Tổng thống Ai Cập Hosni Mubarak bị lật đổ, hàng trăm phóng viên của khu vực Trung Đông nhanh chóng di chuyển từ Ai Cập dọc theo biên giới vào Libya. V́ vậy, họ kịp thời đưa tin về những câu chuyện thương tâm về lực lượng nổi dậy của Libya cũng như ghi lại những h́nh ảnh khốn khổ của dân chúng ở đất nước Bắc Phi này.
Trong khi đó, Tổng thống Libya Gaddafi đe dọa sẽ có những hành động không thương tiếc đối với lực lượng nổi dậy ở Benghazi. Tuyên bố này được hiểu rằng, ông ta sẽ tiến hành một cuộc đàn áp dân thường trước sự chứng kiến của thế giới Arab cũng như cộng đồng quốc tế và khi đó, ông Obama, người đàn ông quyền lực bậc nhất thế giới cũng chỉ là một người quan sát.
Viễn cảnh đó thôi thúc ông Obama suy nghĩ lại về quyết định của ḿnh. Bản thân lănh đạo các nước Arab cũng không thể khoanh tay đứng nh́n. Và với “đèn xanh” từ thế giới Arab, Mỹ dễ dàng kêu gọi sự ủng hộ từ Hội đồng bảo an Liên Hiệp Quốc về việc thiết lập một vùng cấm bay đối với Libya.
Tuy nhiên, sứ mệnh nhân đạo của ông Obama biến nước Mỹ lại rơi vào một cái bẫy. Khu vực cấm bay có thể giúp lực lượng nổi dậy tái chiếm Benghazi nhưng nó không thể xóa sổ chế độ Gaddafi. Thực tế là nhiều dấu hiệu cho thấy liên quân đang bắt đầu sa lầy. Các máy bay của Mỹ và NATO phải tổ chức các cuộc tuần tra vô thời hạn nhằm ngăn chặn lực lượng của ông Gaddafi quay trở lại chiếm đóng các khu vực trọng điểm.
Thời hạn cho chiến dịch này cũng rất không rơ ràng. Nhiều người lo ngại kịch bản như ở Iraq sẽ xảy ra, theo đó, khu vực cấm bay nhằm bảo vệ người Kurd và Shiite phải kéo dài hơn một thập kỷ, cho đến khi Saddam Hussein bị lật đổ vào năm 2003. Nếu quả thực sứ mệnh nhân đạo của ông Obama bất thành như vậy, danh tiếng của nước Mỹ nói chung và ông Obama nói riêng sẽ bị giáng một đ̣n không nhẹ.
Trà My (theo China Post)