vuitoichat
06-30-2011, 14:53
Tại sao tranh chấp ở Nam Hải leo thang? Các chính trị gia th́ nói về vấn đề quốc tế, công chúng th́ có tiếng nói riêng cho quốc gia họ, những nhà buôn vũ khí th́ đang hy vọng và cầu mong có nhiều cuộc chiến hơn, trong khi các chiến lược gia đang phân tích thông qua lăng kính địa chính trị. Nhưng vẫn c̣n quan điểm của một nhóm người đáng chú ư, đó là các học giả. Họ cho rằng, chủ yếu là do bốn điều hiểu lầm đang đẩy các cuộc ẩu đả lên cao.
Điều hiểu lầm đầu tiên là Trung Quốc đang đ̣i chủ quyền trên TOÀN BỘ Nam Hải. Đây là một sự hiểu lầm rất lớn, hoặc thậm chí cố t́nh bóp méo việc đ̣i chủ quyền của Trung Quốc ở Nam Hải.
Điều hiểu lầm thứ hai là Trung Quốc có thể CHỈ sử dụng giải pháp ḥa b́nh để giải quyết tranh chấp. Đầu năm 1984, ông Đặng Tiểu B́nh đă đề xuất hai lựa chọn cho tranh chấp trên quần đảo Nam Sa (Trường Sa), một là, tạo ra sức mạnh quân sự để lấy lại quần đảo. Lựa chọn thứ hai là, gác lại những khác biệt và cùng khai thác chung. Trung Quốc đă chọn điều vừa nhắc (gác tranh chấp, cùng khai thác) dựa trên nguyên tắc ḥa b́nh, nhưng điều này KHÔNG có nghĩa là Trung Quốc không có quyền lấy lại các ḥn đảo thông qua các biện pháp quân sự.
Điều hiểu lầm thứ ba là sự can thiệp của một cường quốc có quyền hành vượt ra khỏi lănh thổ (tức Mỹ), sẽ giúp làm dịu các tranh chấp. Một số nước đang mời gọi các cường quốc phương Tây để “cân bằng Trung Quốc”. Tuy nhiên, điều này chỉ gia tăng căng thẳng và xung đột, có nghĩa là những rủi ro cao hơn cho những kẻ khiêu khích.
Những điều như thế không có ǵ là miễn phí cả – cuối cùng phải trả cho sự giúp đỡ.
Và điều hiểu lầm thứ tư là chủ trương “cùng khai thác” là chủ trương không khả thi. Rơ ràng việc đơn phương t́m kiếm sự “hợp tác” với những kẻ có quyền hành xuyên biên giới (ư nói Mỹ) chỉ có thể làm cho rủi ro tăng cao, trong khi phát động việc khai thác chung hợp pháp dựa trên các thỏa thuận, chắc chắn là giải pháp được ưa chuộng.
Ngọc Thu dịch từ: http://www.peopleforum.cn/viewthread.php?tid=1 05977&extra=page%3D1
Theo Danchimviet
Điều hiểu lầm đầu tiên là Trung Quốc đang đ̣i chủ quyền trên TOÀN BỘ Nam Hải. Đây là một sự hiểu lầm rất lớn, hoặc thậm chí cố t́nh bóp méo việc đ̣i chủ quyền của Trung Quốc ở Nam Hải.
Điều hiểu lầm thứ hai là Trung Quốc có thể CHỈ sử dụng giải pháp ḥa b́nh để giải quyết tranh chấp. Đầu năm 1984, ông Đặng Tiểu B́nh đă đề xuất hai lựa chọn cho tranh chấp trên quần đảo Nam Sa (Trường Sa), một là, tạo ra sức mạnh quân sự để lấy lại quần đảo. Lựa chọn thứ hai là, gác lại những khác biệt và cùng khai thác chung. Trung Quốc đă chọn điều vừa nhắc (gác tranh chấp, cùng khai thác) dựa trên nguyên tắc ḥa b́nh, nhưng điều này KHÔNG có nghĩa là Trung Quốc không có quyền lấy lại các ḥn đảo thông qua các biện pháp quân sự.
Điều hiểu lầm thứ ba là sự can thiệp của một cường quốc có quyền hành vượt ra khỏi lănh thổ (tức Mỹ), sẽ giúp làm dịu các tranh chấp. Một số nước đang mời gọi các cường quốc phương Tây để “cân bằng Trung Quốc”. Tuy nhiên, điều này chỉ gia tăng căng thẳng và xung đột, có nghĩa là những rủi ro cao hơn cho những kẻ khiêu khích.
Những điều như thế không có ǵ là miễn phí cả – cuối cùng phải trả cho sự giúp đỡ.
Và điều hiểu lầm thứ tư là chủ trương “cùng khai thác” là chủ trương không khả thi. Rơ ràng việc đơn phương t́m kiếm sự “hợp tác” với những kẻ có quyền hành xuyên biên giới (ư nói Mỹ) chỉ có thể làm cho rủi ro tăng cao, trong khi phát động việc khai thác chung hợp pháp dựa trên các thỏa thuận, chắc chắn là giải pháp được ưa chuộng.
Ngọc Thu dịch từ: http://www.peopleforum.cn/viewthread.php?tid=1 05977&extra=page%3D1
Theo Danchimviet