woaini1982
07-27-2011, 02:15
Vụ thảm sát ở Na Uy vừa qua khiến các nhà lănh đạo châu Âu xem xét lại chính sách nhập cư. Tuy nhiên, c̣n một điều quan trọng hơn cần làm là khôi phục lại các giá trị cơ bản của công dân, chẳng hạn, sự quư trọng đối với cuộc sống.
Trong vụ cuồng sát kinh hoàng ở Na Uy, số người thiệt mạng đang dừng ở ngưỡng ít nhất 93 người. Tuy nhiên, không có ǵ đảm bảo số người chết sẽ dừng lại ở mốc này.
Một sự thật đau ḷng là tất cả các nạn nhân đều c̣n rất trẻ với độ tuổi chỉ từ 14 – 18 tuổi. Họ là những thanh niên ưu tú nhất của đất nước và nếu không phải chết một cách oan ức, những con người đó, tương lai sẽ cống hiến nhiều hơn cho đất nước và thậm chí cho thế giới này.
Sau sự kiện đau buồn ngày 23/7, không có nghi ngờ ǵ về việc người Na Uy sẽ cố gắng tránh để cảm xúc của bản thân vượt ra ngoài giới hạn ngay cả khi họ đang đau khổ hay lo sợ bên cạnh việc rút ra những bài học thích đáng.
Trong đó, bài học về chính sách nhập cư là rơ ràng khi mà kẻ giết người máu lạnh Anders Behring Breivik ngụy biện cho hành vi giết người cuồng loạn của ḿnh là “một hiệu lệnh” nhằm để chính quyền Na Uy phải thay đổi chính sách nhập cư tự do và lỏng lẻo, đặc biệt là với người Hồi giáo. Song, rơ ràng đây là một bi kịch hơn là một hành động nhằm cải thiện nền chính trị.
http://media.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/thuctap/20110726/tg26.7_thamsat_in.jp g
Vụ cuồng sát ở Na Uy làm ít nhất 93 thanh thiếu niên ưu tú của nước này thiệt mạng là một bi kịch khủng khiếp đối với người Na Uy.
Việc thực thi chính sách nhập cư và đồng hóa tự do ở một quốc gia dân chủ có thể gây nhiều tranh căi và đáng để tranh luận. Tuy nhiên, Breivik lại thể hiện sự thiếu kiên nhẫn cũng như sự thất vọng ghê gớm đối với nền chính trị không như ư hắn. Điều này đẩy hắn lâm vào những căn bệnh tinh thần trầm trọng dẫn đến hành động thảm sát điên cuồng giết chết gần trăm người vô tội. Tuy nhiên, không phải là sự bào chữa cho tội ác hắn vừa gây nên.
Nếu Breivik thực sự tin rằng đảng Lao động cầm quyền đang dựa vào "những cử tri nhập cư" để duy tŕ quyền lực th́ hắn nên t́m những người có cùng quan điểm và thảo luận chứ không phải là vác súng đi giết thế hệ kế tiếp của phe đối lập chính trị với hắn.
Rơ ràng, việc thay đổi đường lối của một quốc gia phải bằng việc thương thuyết và thông qua bầu cử, c̣n cái cớ giết người để thay đổi chính trị thực chất chỉ là một hành động điên cuồng ngu xuẩn, đi ngược lại với chính trị bởi chẳng có nền chính trị nào được quyết định bằng cách giết người. Đó chỉ là một hành vi tội ác.
Dễ thấy rằng sau bi kịch này sẽ có nhiều cuộc tranh luận lớn ở châu Âu về các vấn đề nhập cư, chẳng hạn như vấn đề về các giá trị công dân giữa cộng đồng Hồi giáo chính thống và xă hội châu Âu truyền thống. Liên quan đến những tranh luận này, vài tháng gần đây, các nhà lănh đạo Đức, Anh, Pháp phải ngậm ngùi tuyên bố sự thất bại của chủ nghĩa đa văn hóa.
Bên cạnh vấn đề nhập cư, vụ cuồng sát đẫm máu ở Na Uy cũng đặt ra trước mắt các nhà lănh đạo một thách thức. Đó là phải củng cố lại một loại giá trị phổ quát – sự tôn kính đối với cuộc sống. Đây là điều mà Breivik, kẻ vẫn luôn tự xưng là đang nỗ lực để cứu văn Thiên chúa giáo châu Âu bỏ quên.
Và trước sự nhầm lẫn của Breivik giữa mục đích (thay đổi xă hội) và phương tiện để thực hiện mục đích (giết người) là lời nhắc nhở đối với bất kỳ nền dân chủ nào cũng phải liên tục giáo dục người dân về các nguyên tắc cơ bản trong việc giải quyết các tranh chấp cũng như sự cần thiết của việc thương thuyết công khai và t́nh yêu đồng báo là một trong những nguyên tắc đó.
Lê Dung (theo CSMonitor)
Trong vụ cuồng sát kinh hoàng ở Na Uy, số người thiệt mạng đang dừng ở ngưỡng ít nhất 93 người. Tuy nhiên, không có ǵ đảm bảo số người chết sẽ dừng lại ở mốc này.
Một sự thật đau ḷng là tất cả các nạn nhân đều c̣n rất trẻ với độ tuổi chỉ từ 14 – 18 tuổi. Họ là những thanh niên ưu tú nhất của đất nước và nếu không phải chết một cách oan ức, những con người đó, tương lai sẽ cống hiến nhiều hơn cho đất nước và thậm chí cho thế giới này.
Sau sự kiện đau buồn ngày 23/7, không có nghi ngờ ǵ về việc người Na Uy sẽ cố gắng tránh để cảm xúc của bản thân vượt ra ngoài giới hạn ngay cả khi họ đang đau khổ hay lo sợ bên cạnh việc rút ra những bài học thích đáng.
Trong đó, bài học về chính sách nhập cư là rơ ràng khi mà kẻ giết người máu lạnh Anders Behring Breivik ngụy biện cho hành vi giết người cuồng loạn của ḿnh là “một hiệu lệnh” nhằm để chính quyền Na Uy phải thay đổi chính sách nhập cư tự do và lỏng lẻo, đặc biệt là với người Hồi giáo. Song, rơ ràng đây là một bi kịch hơn là một hành động nhằm cải thiện nền chính trị.
http://media.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/thuctap/20110726/tg26.7_thamsat_in.jp g
Vụ cuồng sát ở Na Uy làm ít nhất 93 thanh thiếu niên ưu tú của nước này thiệt mạng là một bi kịch khủng khiếp đối với người Na Uy.
Việc thực thi chính sách nhập cư và đồng hóa tự do ở một quốc gia dân chủ có thể gây nhiều tranh căi và đáng để tranh luận. Tuy nhiên, Breivik lại thể hiện sự thiếu kiên nhẫn cũng như sự thất vọng ghê gớm đối với nền chính trị không như ư hắn. Điều này đẩy hắn lâm vào những căn bệnh tinh thần trầm trọng dẫn đến hành động thảm sát điên cuồng giết chết gần trăm người vô tội. Tuy nhiên, không phải là sự bào chữa cho tội ác hắn vừa gây nên.
Nếu Breivik thực sự tin rằng đảng Lao động cầm quyền đang dựa vào "những cử tri nhập cư" để duy tŕ quyền lực th́ hắn nên t́m những người có cùng quan điểm và thảo luận chứ không phải là vác súng đi giết thế hệ kế tiếp của phe đối lập chính trị với hắn.
Rơ ràng, việc thay đổi đường lối của một quốc gia phải bằng việc thương thuyết và thông qua bầu cử, c̣n cái cớ giết người để thay đổi chính trị thực chất chỉ là một hành động điên cuồng ngu xuẩn, đi ngược lại với chính trị bởi chẳng có nền chính trị nào được quyết định bằng cách giết người. Đó chỉ là một hành vi tội ác.
Dễ thấy rằng sau bi kịch này sẽ có nhiều cuộc tranh luận lớn ở châu Âu về các vấn đề nhập cư, chẳng hạn như vấn đề về các giá trị công dân giữa cộng đồng Hồi giáo chính thống và xă hội châu Âu truyền thống. Liên quan đến những tranh luận này, vài tháng gần đây, các nhà lănh đạo Đức, Anh, Pháp phải ngậm ngùi tuyên bố sự thất bại của chủ nghĩa đa văn hóa.
Bên cạnh vấn đề nhập cư, vụ cuồng sát đẫm máu ở Na Uy cũng đặt ra trước mắt các nhà lănh đạo một thách thức. Đó là phải củng cố lại một loại giá trị phổ quát – sự tôn kính đối với cuộc sống. Đây là điều mà Breivik, kẻ vẫn luôn tự xưng là đang nỗ lực để cứu văn Thiên chúa giáo châu Âu bỏ quên.
Và trước sự nhầm lẫn của Breivik giữa mục đích (thay đổi xă hội) và phương tiện để thực hiện mục đích (giết người) là lời nhắc nhở đối với bất kỳ nền dân chủ nào cũng phải liên tục giáo dục người dân về các nguyên tắc cơ bản trong việc giải quyết các tranh chấp cũng như sự cần thiết của việc thương thuyết công khai và t́nh yêu đồng báo là một trong những nguyên tắc đó.
Lê Dung (theo CSMonitor)