jojolotus
07-29-2011, 00:08
Thấy dáng vẻ tội nghiệp, chúng tôi rút tờ 2.000 VNĐ ra bố thí, chú bé lập tức nhảy thụt lùi lại, v́ "ḷng tự trọng" không cho phép.
Từ lâu, trên địa bàn Hà Nội, xuất hiện một "phân đà" Cái Bang (gọi theo kiểu truyện vơ hiệp hay dùng) rất lạ lùng. Sở dĩ gọi là "phân đà" v́ đây chỉ là một bộ phận hành nghề kiểu này. Phóng viên xin tạm mượn thuật ngữ Cái Bang v́ thực chất cũng chưa có định nghĩa cho bộ phận người này, nhưng nh́n chung họ gần với Cái Bang nhất.
Thực ra ai cũng biết, Cái Bang tức là ăn mày. Tuy nhiên Cái Bang từ xưa tới nay cũng có nhiều thể loại, có thể khóc mướn, có thể hát rong, bán rong, có thể chống gậy đi xin cơm, nhưng thậm chí cũng có thể trộm cắp, cướp bóc...
http://24hn02.24hstatic.com/upload/3-2011/images/2011-07-28/1311854801-an-xin1.jpg
Một buổi tối bán rong
Loại Cái Bang này có thể liệt vào thể loại "bán rong", nhưng không giống kiểu của những người bán rong thông thường. Những người bán rong thông thường không dựa vào ḷng thương của người khác, mà là thuận mua vừa bán. C̣n loại Cái Bang "bán rong" này là loại "bán rong" rất tội nghiệp nhưng cũng rất giàu "ḷng tự trọng".
Cái Bang giàu "ḷng tự trọng"
http://24hn02.24hstatic.com/upload/3-2011/images/2011-07-28/1311854801-an-xin2.jpg
Cậu bé này rất gầy g̣ và xanh xao, khuôn mặt cậu trông ủ rũ tội nghiệp
Một buổi tối, tại một quán ăn tối trên đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài, xuất hiện một cậu bé khoảng 15 tuổi địu đằng trước bụng một đứa bé (khoảng 1 tuổi - PV) cầm rổ kẹo cao su đi từ bàn này sang bàn khác mời khách mua. Cậu bé này rất gầy g̣ và xanh xao, khuôn mặt cậu trông ủ rũ tội nghiệp, đứa bé trên tay th́ nét mặt dường như vô cảm.
Khi cậu bé bước đến gần bàn chúng tôi đang ngồi, tôi ngước lên nh́n và cũng cảm thấy động ḷng trắc ẩn. Nhưng tôi nghĩ trong bụng, kẹo cao su ḿnh vốn không có hứng thú để nhai, tôi vội rút trong túi ra tờ tiền lẻ 2.000 VNĐ đưa cho cậu bé. Sở dĩ tôi làm vậy bởi thấy bộ dạng và cách thức của cậu bé này th́ mỗi năm, tôi phải gặp tới hàng trăm hàng ngh́n người, và đều là ăn mày cả, mà đă ăn mày th́ phải đi xin tiền.
Vậy nhưng tôi lầm, khi vừa đưa tờ 2.000 ra phía trước th́ cậu bé này thụt lùi lại rất nhanh và lắc đầu nh́n tôi.
Tôi hơi khó hiểu trước cách xử sự đầy "tự trọng" của cậu bé này. Mấy người bạn cũng bảo "ư cậu ấy là mời anh mua hàng, chứ không phải là xin tiền". Tôi vội sửa sai bằng cách gọi cậu bé lại. "Cho anh mua một phong kẹo" - Tôi nói.
Tôi cầm phong kẹo rồi hỏi giá. Loại kẹo cao su này, các đại lư hàng quán hầu như ở đâu cũng bán, giá khoảng 3 - 4.000 VNĐ. Cậu bé đáp: "mười ngh́n."
Lúc này chúng tôi mới ngớ người ra. Ḷng tự trọng của cậu bé này đă kiếm thêm được 4.000 đồng.
Trên thực tế, khách vào ăn uống tại các quán ở đây vào buổi tối thường là rỗi răi, ngồi thong thả và khá hào phóng, nhiều trong số đó là những chàng trai ga lăng đi cùng bạn gái. Cho nên đây là mảnh đất màu mỡ của những cậu bé bán rong này. Trông thấy vẻ mặt tội nghiệp của cậu bé, không mấy ai nỡ không rút ra 10 ngh́n đồng mua một phong kẹo.
Nạn nhân của tṛ chăn dắt
Thực chất, loại Cái Bang giàu ḷng tự trọng này đang là nạn nhân của những kẻ chăn dắt trẻ em vô lương tâm. Như cách đây một vài tháng, một tờ báo điện tử đă từng phản ánh về nạn chăn dắt trẻ em đi bán rong kẹo cao su tại nhiều nơi trên địa bàn Hà Nội. Cứ tối tối, tại đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài - thuộc quận Cầu Giấy, có hai đứa trẻ một lớn một bé được một người phụ nữ dáng to béo mặc bộ đồ ngủ đi xe Dream chở đến và thả xuống.
http://24hn02.24hstatic.com/upload/3-2011/images/2011-07-28/1311854801-an-xin3.jpg
Một cậu bé khuyết tật bị chăn dắt tại cầu vượt Ngă Tư Vọng mà năm ngoái đă được báo chí phản ánh, sau đó nghe nói được một trung tâm nhận nuôi dưỡng. Tuy nhiên thời gian gần đây có dấu hiệu xuất hiện trở lại
Sau đó cậu lớn (khoảng 15 tuổi) địu đứa nhỏ (khoảng 1 tuổi) trước ngực, tay cầm rổ nhựa đựng kẹo cao su đi rao bán. Đối tượng khách hàng của cậu lớn này là tại các quán ăn tối có người ra vào tấp nập. Đặc biệt lâu nay, khu vực đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài, có một dăy toàn quán bán vịt, là mảnh đất màu mỡ của những cậu bé bán rong kiểu này.
Sau một lúc bán hàng khá "thu hoạch", cậu lớn đi ra một góc gọi điện thoại cho "người thân" đến đón về.
Không chỉ ở đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài mà nhiều nơi trên địa bàn Hà Nội như Ngọc Hà, Cao Bá Quát, Cát Linh, Phạm Ngọc Thạch,... chúng ta đều có thể dễ dàng bắt gặp những cậu bé, cô bé này.
Theo Linh Nguyệt (Người đưa tin)
Từ lâu, trên địa bàn Hà Nội, xuất hiện một "phân đà" Cái Bang (gọi theo kiểu truyện vơ hiệp hay dùng) rất lạ lùng. Sở dĩ gọi là "phân đà" v́ đây chỉ là một bộ phận hành nghề kiểu này. Phóng viên xin tạm mượn thuật ngữ Cái Bang v́ thực chất cũng chưa có định nghĩa cho bộ phận người này, nhưng nh́n chung họ gần với Cái Bang nhất.
Thực ra ai cũng biết, Cái Bang tức là ăn mày. Tuy nhiên Cái Bang từ xưa tới nay cũng có nhiều thể loại, có thể khóc mướn, có thể hát rong, bán rong, có thể chống gậy đi xin cơm, nhưng thậm chí cũng có thể trộm cắp, cướp bóc...
http://24hn02.24hstatic.com/upload/3-2011/images/2011-07-28/1311854801-an-xin1.jpg
Một buổi tối bán rong
Loại Cái Bang này có thể liệt vào thể loại "bán rong", nhưng không giống kiểu của những người bán rong thông thường. Những người bán rong thông thường không dựa vào ḷng thương của người khác, mà là thuận mua vừa bán. C̣n loại Cái Bang "bán rong" này là loại "bán rong" rất tội nghiệp nhưng cũng rất giàu "ḷng tự trọng".
Cái Bang giàu "ḷng tự trọng"
http://24hn02.24hstatic.com/upload/3-2011/images/2011-07-28/1311854801-an-xin2.jpg
Cậu bé này rất gầy g̣ và xanh xao, khuôn mặt cậu trông ủ rũ tội nghiệp
Một buổi tối, tại một quán ăn tối trên đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài, xuất hiện một cậu bé khoảng 15 tuổi địu đằng trước bụng một đứa bé (khoảng 1 tuổi - PV) cầm rổ kẹo cao su đi từ bàn này sang bàn khác mời khách mua. Cậu bé này rất gầy g̣ và xanh xao, khuôn mặt cậu trông ủ rũ tội nghiệp, đứa bé trên tay th́ nét mặt dường như vô cảm.
Khi cậu bé bước đến gần bàn chúng tôi đang ngồi, tôi ngước lên nh́n và cũng cảm thấy động ḷng trắc ẩn. Nhưng tôi nghĩ trong bụng, kẹo cao su ḿnh vốn không có hứng thú để nhai, tôi vội rút trong túi ra tờ tiền lẻ 2.000 VNĐ đưa cho cậu bé. Sở dĩ tôi làm vậy bởi thấy bộ dạng và cách thức của cậu bé này th́ mỗi năm, tôi phải gặp tới hàng trăm hàng ngh́n người, và đều là ăn mày cả, mà đă ăn mày th́ phải đi xin tiền.
Vậy nhưng tôi lầm, khi vừa đưa tờ 2.000 ra phía trước th́ cậu bé này thụt lùi lại rất nhanh và lắc đầu nh́n tôi.
Tôi hơi khó hiểu trước cách xử sự đầy "tự trọng" của cậu bé này. Mấy người bạn cũng bảo "ư cậu ấy là mời anh mua hàng, chứ không phải là xin tiền". Tôi vội sửa sai bằng cách gọi cậu bé lại. "Cho anh mua một phong kẹo" - Tôi nói.
Tôi cầm phong kẹo rồi hỏi giá. Loại kẹo cao su này, các đại lư hàng quán hầu như ở đâu cũng bán, giá khoảng 3 - 4.000 VNĐ. Cậu bé đáp: "mười ngh́n."
Lúc này chúng tôi mới ngớ người ra. Ḷng tự trọng của cậu bé này đă kiếm thêm được 4.000 đồng.
Trên thực tế, khách vào ăn uống tại các quán ở đây vào buổi tối thường là rỗi răi, ngồi thong thả và khá hào phóng, nhiều trong số đó là những chàng trai ga lăng đi cùng bạn gái. Cho nên đây là mảnh đất màu mỡ của những cậu bé bán rong này. Trông thấy vẻ mặt tội nghiệp của cậu bé, không mấy ai nỡ không rút ra 10 ngh́n đồng mua một phong kẹo.
Nạn nhân của tṛ chăn dắt
Thực chất, loại Cái Bang giàu ḷng tự trọng này đang là nạn nhân của những kẻ chăn dắt trẻ em vô lương tâm. Như cách đây một vài tháng, một tờ báo điện tử đă từng phản ánh về nạn chăn dắt trẻ em đi bán rong kẹo cao su tại nhiều nơi trên địa bàn Hà Nội. Cứ tối tối, tại đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài - thuộc quận Cầu Giấy, có hai đứa trẻ một lớn một bé được một người phụ nữ dáng to béo mặc bộ đồ ngủ đi xe Dream chở đến và thả xuống.
http://24hn02.24hstatic.com/upload/3-2011/images/2011-07-28/1311854801-an-xin3.jpg
Một cậu bé khuyết tật bị chăn dắt tại cầu vượt Ngă Tư Vọng mà năm ngoái đă được báo chí phản ánh, sau đó nghe nói được một trung tâm nhận nuôi dưỡng. Tuy nhiên thời gian gần đây có dấu hiệu xuất hiện trở lại
Sau đó cậu lớn (khoảng 15 tuổi) địu đứa nhỏ (khoảng 1 tuổi) trước ngực, tay cầm rổ nhựa đựng kẹo cao su đi rao bán. Đối tượng khách hàng của cậu lớn này là tại các quán ăn tối có người ra vào tấp nập. Đặc biệt lâu nay, khu vực đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài, có một dăy toàn quán bán vịt, là mảnh đất màu mỡ của những cậu bé bán rong kiểu này.
Sau một lúc bán hàng khá "thu hoạch", cậu lớn đi ra một góc gọi điện thoại cho "người thân" đến đón về.
Không chỉ ở đường Nguyễn Phong Sắc kéo dài mà nhiều nơi trên địa bàn Hà Nội như Ngọc Hà, Cao Bá Quát, Cát Linh, Phạm Ngọc Thạch,... chúng ta đều có thể dễ dàng bắt gặp những cậu bé, cô bé này.
Theo Linh Nguyệt (Người đưa tin)