Hanna
07-31-2011, 07:54
Tác giả: Blogger Gốc Sậy
Đă có rất nhiều entry hay về những lá cờ trong các cuộc “xuống đường” trên các blog.
(Nhà cháu vưỡn thích từ của nhà bác Phạm Quang Nghị.
Dù hôm 24/4 ở Bờ Hồ đă say sưa hát bài “Lên đàng” (bài này có vẻ như hạp với việc ṭng quân nhập ngũ hơn), nên bác Tạ Trí Hải khi đặt nhời mới cũng là:”Toàn dân Nam phẫn nộ, toàn dân Nam XUỐNG ĐƯỜNG…”).
Dù bác Nguyễn Quang Lập (đă xóa ‘nhời nguyền’ đăng bài của bác Quê Choa) đă dẫn Điều 69 Hiến pháp 1992 về QUYỀN BIỂU T̀NH).
Nhà cháu đă đọc bác Lê Dũng (Giữ Quốc kỳ trên Gạc ma và giữa Thủ đô), bác Gocomay (Tản mạn về cờ và ḷng người qua các cuộc biểu t́nh), đều hay hết nhẽ.
Nhưng, nhà cháu có những suy nghĩ LĂN TĂN, BỨC XÚC xung quanh lá cờ đỏ sao vàng- Quốc kỳ của nước Việt Nam Dân chủ Công ḥa (ngôi sao vàng ở giữa có 5 cánh ‘béo’/bầu) và CHXHCN Việt Nam (các cánh sao ‘gầy’, thẳng hơn)
http://sieuthisaigon.vn/upload/lebaduy/stsg_news_large_s87l pz3qfjb94c6.jpghttp://media.gox.vn/edu/image/e-tap-chi/uploads/20105/8a5967f5-8472-4635-aa9a-dc2edf3cef74_800px-Flag_of_Vietnam.svg. png
1- Cổng thông tin điện tử Chính phủ cho biết: “Theo điều 141 Hiến pháp nước Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam: Quốc kỳ nước Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam h́nh chữ nhật, chiều rộng bằng hai phần ba chiều dài, nền đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng năm cánh.“
Cờ đỏ sao vàng xuất hiện lần đầu tiên trong cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ chống thực dân Pháp (23/11/1940).
Trang 230 “Kỷ yếu Hội thảo khoa học Mỹ Tho – Từ cuộc khởi nghĩa Nam kỳ năm 1940 đến cách mạng Tháng Tám năm 1945″ (do Tỉnh ủy Tiền Giang và Viện Lịch sử Đảng TW xuất bản tháng 11/2005) ghi: “Hội nghị Xứ ủy mở rộng tháng 7 năm 1940 ở Tân Hương (huyện Châu Thành, tỉnh Mỹ Tho), đă quyết định nhiều vấn đề quan trọng về cuộc khởi nghĩa Nam kỳ, trong đó có nghị quyết về h́nh thức của chính quyền, Quốc kỳ, khẩu hiệu, chính sách đối với các tầng lớp nhân dân. Quốc kỳ là cờ đỏ sao vàng 5 cánh”
Tra trên net, chẳng thấy có một giải thích CHÍNH THỐNG nào về ư nghĩa của quốc kỳ hiện nay, nhà cháu đành dẫn Wikipedia tiếng Việt :”Ư nghĩa là cờ thể hiện trong nền đỏ tượng trưng cho cách mạng, màu vàng là màu truyền thống tượng trưng cho dân tộc Việt Nam, và năm cánh sao tượng trưng cho năm tầng lớp Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh cùng đoàn kết. [2] Tuy nhiên, cũng có ư kiến khác cho rằng màu đỏ nền cờ tượng trưng ḍng máu đỏ, màu vàng ngôi sao tượng trưng da vàng, và năm cánh tượng trưng cho sự đoàn kết các tầng lớp bao gồm Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh trong đại gia đ́nh các dân tộc Việt Nam.[3]“
Sinh ra và nhớn lên “dưới chế độ XHCN”, nhà cháu được dạy rằng lá Quốc kỳ ấy đă thắm máu bao liệt sỹ hy sinh v́ nền Độc lập Dân tộc. Rằng chiếc khăn quàng đội viên Thiếu niên Tiền Phong Hồ Chí Minh trên cổ áo cũng là một phần của quốc kỳ.
(Nhân tiện xin KHOE 1 xí: Tra khắp trên mạng bây giờ cũng chỉ có thông tin về H̀NH THỨC chiếc Khăn quàng: bằng vải màu đỏ, h́nh tam giác cân có đường cao bằng một phần tư (1/4) cạnh đáy. (Đường cao 0,25 m và cạnh đáy 1 m).
Vậy mà hồi đầu những năm 70 của thế kỷ trước, nhà cháu đă được bác Lành (nhà thơ/bí thơ Tố Hữu) khen ‘khá’ hơn bác Thần đồng Trần Đăng Khoa.
Chả là bác Lành chơi bài ‘khích tướng’ khi bảo anh Khoa đă không trả nhời được về 2 dải ngắn-dài khi thắt khăn quàng.
Xời, lúc ấy nhà cháu đă là cán bộ Đội rồi, nên trả nhời tắp lự (đúng như cô Phụ trách đă dạy): Khăn quàng là một phần Quốc kỳ. Dải dài là “tượng” cho Đoàn TNCSHCM, dải ngắn là “tượng” cho Đội TNCSHCM- hai lực lượng hậu bị của ĐCSVN.
Suưt nữa nhà cháu c̣n hô khẩu hiệu của Đội: “Sẵn sàng!”. H́ h́!)
Từ bé tư, nhà cháu đă được dạy dỗ và đă tự cảm nhận được sự Linh thiêng của lá Quốc kỳ Việt Nam.
2- Nhớn lên, đời làm cháu TỈNH ra nhiều điều.
Nhưng chuyện ĐAU nhất liên quan đến Quốc kỳ là việc nhân kỷ niệm ‘các ngày lễ bự’, loa phường cứ nhéo nhéo xướng tên các nhà chưa treo cờ.
Dịp 1000 năm Thăng Long-Hà Nội vừa rồi bác gái Vơ Thị Hảo bực ḿnh hỏi : Ai dám bảo không cắm cờ có nghĩa là không yêu nước?
‘Yêu nước? Không yêu nước?‘
Khắp nơi nơi là những biểu ngữ, khẩu hiệu đỏ chói đề: Mừng 1000 năm Thăng Long Hà Nội. Tại nhiều thôn xă phố phường, xă thôn có người đi hàn những cái ống cắm cờ trước cổng mỗi nhà, bằng một đoạn ống nước, không cần hỏi ư chủ nhà. Được giao tận tay một lá cờ và lời yêu cầu cắm, với một khoản tiền nộp để lấy cọc và cờ, ở cái nơi tôi biết, là 25 ngàn đồng.
Tôi cất lá cờ đi và tự hỏi: lẽ nào cứ cắm cờ là yêu nước. Thế cái người xả thân bắt cướp, không kịp cắm cờ là không yêu nước sao?
Lẽ nào cái cử chỉ yêu nước, nó vốn phải nằm trong trí tuệ, trong hành vi của mỗi người, th́ lại chỉ cần cắm một lá cờ lên trước cổng là xong?
Nếu một người mà hành vi dối trá, tham lam, thô bỉ, vô văn hoá, ích kỷ, thiếu ư thức cộng đồng, nhưng chỉ việc cắm một lá cờ lên cái ống gang trước nhà, là được cấp chứng chỉ yêu nước, th́ quá dễ đấy nhỉ?!
Thế nên, cả nước ngập cờ trong những ngày lễ lạt, thế mà dân vẫn nghèo khó, tham nhũng dối trá ngập tràn và bao nhiêu tệ nạn xă hội khác. Sự thờ ơ ích kỷ và vờ vịt thống lĩnh số đông.
Nếu chúng ta yêu nước bằng trí tuệ và hành vi, không phải chỉ bằng cách đối phó và giả dối, thực trạng đất nước chắc chắn sẽ khá hơn thế này.
Cái khó nhất là hành vi và tâm thức. Không phải là chuyện vờ vịt để đối phó. Cứ vờ vịt măi, người Việt thành nạn nhân và thành vô cảm rồi thành nô lệ. Chẳng ai cứu được.
Ai dám bảo không cắm cờ có nghĩa là không yêu nước?
Thời ‘tha phương cầu thực’ ở Đông Âu, nhà cháu nh́n dân Nga, Dân Ba Lan… rất TỰ NGUYỆN và rất TÔN KÍNH khi treo Quốc kỳ nước họ trong các dịp lễ, Tết… mà tủi. Nhà cháu đă nghĩ măi vẫn không hiểu sao chuyện treo Quốc kỳ với người Việt bây giờ lại phải Cưỡng chế/Cưỡng ép và Vô cảm đến như vậy.
3- Ơ, dưng mà nếu đội tuyển bóng đá nam nước ḿnh mà thắng được trận nào th́ Quốc kỳ bán đắt “như tôm tươi”. Nam thanh nữ tú đầu quấn băng-đô đỏ viết chữ vàng” Việt Nam chiến thắng”, mặt cũng vẽ quốc kỳ, vai khoác cờ đỏ sao vàng. Rồi đua xe rầm rầm đến sáng.
Rất nhiều báo, không chỉ báo thể thao, tràn ngập những h́nh ảnh ấy.
Thậm chí những ảnh chụp trên sân Mỹ Đ́nh, trên các đường phố sau những trận thắng bóng đá luôn được các báo CHÍNH THỐNG lấy làm minh họa cho những bài viết có nói đến ḷng yêu nước.
Đă vài lần nhà cháu cũng thấy như máu trong huyết quản chảy nhanh hơn, mắt rưng rưng khi ḥa trong đám đông khán giả ở sân vận động hoặc chỉ trước màn h́nh lớn. Nhưng, đó là t́nh yêu một đội tuyển quốc gia, một biểu hiện rất nhỏ của T́nh Yêu nước. Và nếu ĐTQG bóng đá nữ mà thắng, thậm chí Vô địch liên tục cũng chả có ma nào đeo cờ đỏ sao vàng ra đường.
4- Sáng 27/7 vừa rồi, khi rủ thêm mấy anh em đi thắp hương các liệt sỹ Trường Sa, có người ngơ ngác v́ không hề biết đến “hải chiến Trương Sa 1988″ (Nói vậy cũng chả chính xác, v́ bộ đội ḿnh có bắn trả phát nào đâu. Nhưng một bác cựu trung tá hải quân QĐND Việt Nam đă bảo cháu: – Muỗi, AK bắn thế nào tới tàu nó được?). Nhà cháu phải mở lại cho họ xem cái video bọn Tàu gây hấn quay và tung lên mạng để khoe chiến tích bắn giết “anh em”. Xem xong, họ lập tức đ̣i đi theo để thắp hương các liệt sỹ.
http://farm3.static.flickr. com/2442/3555949498_0c4e3bd35 8.jpg?v%200
http://farm4.static.flickr. com/3598/3555138117_85860e7f9 1.jpg?v%200
Đă xem rất nhiều lần, nhưng nhà cháu vẫn không thể ḱm được nước mắt uất hận trước cảnh các chiến sỹ hải quân QĐND Việt Nam cứ lần lượt ngă xuống dưới làn đạn giặc khi cố thay nhau giữ thẳng Quốc kỳ Việt Nam.
5- Vậy mà, hôm Chủ nhật 17/72011, có kẻ đă rất hăng hái lao vào giật Quốc kỳ trong tay lốc-gờ Lê Dũng.
Nhà cháu sực nhớ, hồi bé có chơi tṛ “cướp cờ” th́ cũng đă biết lấy một cành cây hay vật ǵ đó, tuyệt đối không dùng khăn quàng đỏ.
Vậy mà, kẻ mặc thường phục đeo băng đỏ này (với sự trợ giúp của một kẻ thường phục khác đeo kính đen x́ và cả mấy chú mặc sắc phục cảnh sát) đă giật RẤT MẠNH lá cờ đỏ sao vàng rồi VO VIÊN LẠI NHƯ MỘT TẤM GIẺ.
Có lẽ bọn lính Tàu giằng Quốc kỳ Việt Nam trong tay các chiến sỹ hải quân trên đảo Gạc Ma năm 1988 chắc cũng chỉ hung hăn đến như thế là cùng.
http://davangblog.files.wor dpress.com/2011/07/k_-gi_t-c_-01.jpg?w=600&h=398
Photos below...
Đă có rất nhiều entry hay về những lá cờ trong các cuộc “xuống đường” trên các blog.
(Nhà cháu vưỡn thích từ của nhà bác Phạm Quang Nghị.
Dù hôm 24/4 ở Bờ Hồ đă say sưa hát bài “Lên đàng” (bài này có vẻ như hạp với việc ṭng quân nhập ngũ hơn), nên bác Tạ Trí Hải khi đặt nhời mới cũng là:”Toàn dân Nam phẫn nộ, toàn dân Nam XUỐNG ĐƯỜNG…”).
Dù bác Nguyễn Quang Lập (đă xóa ‘nhời nguyền’ đăng bài của bác Quê Choa) đă dẫn Điều 69 Hiến pháp 1992 về QUYỀN BIỂU T̀NH).
Nhà cháu đă đọc bác Lê Dũng (Giữ Quốc kỳ trên Gạc ma và giữa Thủ đô), bác Gocomay (Tản mạn về cờ và ḷng người qua các cuộc biểu t́nh), đều hay hết nhẽ.
Nhưng, nhà cháu có những suy nghĩ LĂN TĂN, BỨC XÚC xung quanh lá cờ đỏ sao vàng- Quốc kỳ của nước Việt Nam Dân chủ Công ḥa (ngôi sao vàng ở giữa có 5 cánh ‘béo’/bầu) và CHXHCN Việt Nam (các cánh sao ‘gầy’, thẳng hơn)
http://sieuthisaigon.vn/upload/lebaduy/stsg_news_large_s87l pz3qfjb94c6.jpghttp://media.gox.vn/edu/image/e-tap-chi/uploads/20105/8a5967f5-8472-4635-aa9a-dc2edf3cef74_800px-Flag_of_Vietnam.svg. png
1- Cổng thông tin điện tử Chính phủ cho biết: “Theo điều 141 Hiến pháp nước Cộng hoà Xă hội chủ nghĩa Việt Nam: Quốc kỳ nước Cộng hoà xă hội chủ nghĩa Việt Nam h́nh chữ nhật, chiều rộng bằng hai phần ba chiều dài, nền đỏ, ở giữa có ngôi sao vàng năm cánh.“
Cờ đỏ sao vàng xuất hiện lần đầu tiên trong cuộc khởi nghĩa Nam Kỳ chống thực dân Pháp (23/11/1940).
Trang 230 “Kỷ yếu Hội thảo khoa học Mỹ Tho – Từ cuộc khởi nghĩa Nam kỳ năm 1940 đến cách mạng Tháng Tám năm 1945″ (do Tỉnh ủy Tiền Giang và Viện Lịch sử Đảng TW xuất bản tháng 11/2005) ghi: “Hội nghị Xứ ủy mở rộng tháng 7 năm 1940 ở Tân Hương (huyện Châu Thành, tỉnh Mỹ Tho), đă quyết định nhiều vấn đề quan trọng về cuộc khởi nghĩa Nam kỳ, trong đó có nghị quyết về h́nh thức của chính quyền, Quốc kỳ, khẩu hiệu, chính sách đối với các tầng lớp nhân dân. Quốc kỳ là cờ đỏ sao vàng 5 cánh”
Tra trên net, chẳng thấy có một giải thích CHÍNH THỐNG nào về ư nghĩa của quốc kỳ hiện nay, nhà cháu đành dẫn Wikipedia tiếng Việt :”Ư nghĩa là cờ thể hiện trong nền đỏ tượng trưng cho cách mạng, màu vàng là màu truyền thống tượng trưng cho dân tộc Việt Nam, và năm cánh sao tượng trưng cho năm tầng lớp Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh cùng đoàn kết. [2] Tuy nhiên, cũng có ư kiến khác cho rằng màu đỏ nền cờ tượng trưng ḍng máu đỏ, màu vàng ngôi sao tượng trưng da vàng, và năm cánh tượng trưng cho sự đoàn kết các tầng lớp bao gồm Sĩ, Nông, Công, Thương, Binh trong đại gia đ́nh các dân tộc Việt Nam.[3]“
Sinh ra và nhớn lên “dưới chế độ XHCN”, nhà cháu được dạy rằng lá Quốc kỳ ấy đă thắm máu bao liệt sỹ hy sinh v́ nền Độc lập Dân tộc. Rằng chiếc khăn quàng đội viên Thiếu niên Tiền Phong Hồ Chí Minh trên cổ áo cũng là một phần của quốc kỳ.
(Nhân tiện xin KHOE 1 xí: Tra khắp trên mạng bây giờ cũng chỉ có thông tin về H̀NH THỨC chiếc Khăn quàng: bằng vải màu đỏ, h́nh tam giác cân có đường cao bằng một phần tư (1/4) cạnh đáy. (Đường cao 0,25 m và cạnh đáy 1 m).
Vậy mà hồi đầu những năm 70 của thế kỷ trước, nhà cháu đă được bác Lành (nhà thơ/bí thơ Tố Hữu) khen ‘khá’ hơn bác Thần đồng Trần Đăng Khoa.
Chả là bác Lành chơi bài ‘khích tướng’ khi bảo anh Khoa đă không trả nhời được về 2 dải ngắn-dài khi thắt khăn quàng.
Xời, lúc ấy nhà cháu đă là cán bộ Đội rồi, nên trả nhời tắp lự (đúng như cô Phụ trách đă dạy): Khăn quàng là một phần Quốc kỳ. Dải dài là “tượng” cho Đoàn TNCSHCM, dải ngắn là “tượng” cho Đội TNCSHCM- hai lực lượng hậu bị của ĐCSVN.
Suưt nữa nhà cháu c̣n hô khẩu hiệu của Đội: “Sẵn sàng!”. H́ h́!)
Từ bé tư, nhà cháu đă được dạy dỗ và đă tự cảm nhận được sự Linh thiêng của lá Quốc kỳ Việt Nam.
2- Nhớn lên, đời làm cháu TỈNH ra nhiều điều.
Nhưng chuyện ĐAU nhất liên quan đến Quốc kỳ là việc nhân kỷ niệm ‘các ngày lễ bự’, loa phường cứ nhéo nhéo xướng tên các nhà chưa treo cờ.
Dịp 1000 năm Thăng Long-Hà Nội vừa rồi bác gái Vơ Thị Hảo bực ḿnh hỏi : Ai dám bảo không cắm cờ có nghĩa là không yêu nước?
‘Yêu nước? Không yêu nước?‘
Khắp nơi nơi là những biểu ngữ, khẩu hiệu đỏ chói đề: Mừng 1000 năm Thăng Long Hà Nội. Tại nhiều thôn xă phố phường, xă thôn có người đi hàn những cái ống cắm cờ trước cổng mỗi nhà, bằng một đoạn ống nước, không cần hỏi ư chủ nhà. Được giao tận tay một lá cờ và lời yêu cầu cắm, với một khoản tiền nộp để lấy cọc và cờ, ở cái nơi tôi biết, là 25 ngàn đồng.
Tôi cất lá cờ đi và tự hỏi: lẽ nào cứ cắm cờ là yêu nước. Thế cái người xả thân bắt cướp, không kịp cắm cờ là không yêu nước sao?
Lẽ nào cái cử chỉ yêu nước, nó vốn phải nằm trong trí tuệ, trong hành vi của mỗi người, th́ lại chỉ cần cắm một lá cờ lên trước cổng là xong?
Nếu một người mà hành vi dối trá, tham lam, thô bỉ, vô văn hoá, ích kỷ, thiếu ư thức cộng đồng, nhưng chỉ việc cắm một lá cờ lên cái ống gang trước nhà, là được cấp chứng chỉ yêu nước, th́ quá dễ đấy nhỉ?!
Thế nên, cả nước ngập cờ trong những ngày lễ lạt, thế mà dân vẫn nghèo khó, tham nhũng dối trá ngập tràn và bao nhiêu tệ nạn xă hội khác. Sự thờ ơ ích kỷ và vờ vịt thống lĩnh số đông.
Nếu chúng ta yêu nước bằng trí tuệ và hành vi, không phải chỉ bằng cách đối phó và giả dối, thực trạng đất nước chắc chắn sẽ khá hơn thế này.
Cái khó nhất là hành vi và tâm thức. Không phải là chuyện vờ vịt để đối phó. Cứ vờ vịt măi, người Việt thành nạn nhân và thành vô cảm rồi thành nô lệ. Chẳng ai cứu được.
Ai dám bảo không cắm cờ có nghĩa là không yêu nước?
Thời ‘tha phương cầu thực’ ở Đông Âu, nhà cháu nh́n dân Nga, Dân Ba Lan… rất TỰ NGUYỆN và rất TÔN KÍNH khi treo Quốc kỳ nước họ trong các dịp lễ, Tết… mà tủi. Nhà cháu đă nghĩ măi vẫn không hiểu sao chuyện treo Quốc kỳ với người Việt bây giờ lại phải Cưỡng chế/Cưỡng ép và Vô cảm đến như vậy.
3- Ơ, dưng mà nếu đội tuyển bóng đá nam nước ḿnh mà thắng được trận nào th́ Quốc kỳ bán đắt “như tôm tươi”. Nam thanh nữ tú đầu quấn băng-đô đỏ viết chữ vàng” Việt Nam chiến thắng”, mặt cũng vẽ quốc kỳ, vai khoác cờ đỏ sao vàng. Rồi đua xe rầm rầm đến sáng.
Rất nhiều báo, không chỉ báo thể thao, tràn ngập những h́nh ảnh ấy.
Thậm chí những ảnh chụp trên sân Mỹ Đ́nh, trên các đường phố sau những trận thắng bóng đá luôn được các báo CHÍNH THỐNG lấy làm minh họa cho những bài viết có nói đến ḷng yêu nước.
Đă vài lần nhà cháu cũng thấy như máu trong huyết quản chảy nhanh hơn, mắt rưng rưng khi ḥa trong đám đông khán giả ở sân vận động hoặc chỉ trước màn h́nh lớn. Nhưng, đó là t́nh yêu một đội tuyển quốc gia, một biểu hiện rất nhỏ của T́nh Yêu nước. Và nếu ĐTQG bóng đá nữ mà thắng, thậm chí Vô địch liên tục cũng chả có ma nào đeo cờ đỏ sao vàng ra đường.
4- Sáng 27/7 vừa rồi, khi rủ thêm mấy anh em đi thắp hương các liệt sỹ Trường Sa, có người ngơ ngác v́ không hề biết đến “hải chiến Trương Sa 1988″ (Nói vậy cũng chả chính xác, v́ bộ đội ḿnh có bắn trả phát nào đâu. Nhưng một bác cựu trung tá hải quân QĐND Việt Nam đă bảo cháu: – Muỗi, AK bắn thế nào tới tàu nó được?). Nhà cháu phải mở lại cho họ xem cái video bọn Tàu gây hấn quay và tung lên mạng để khoe chiến tích bắn giết “anh em”. Xem xong, họ lập tức đ̣i đi theo để thắp hương các liệt sỹ.
http://farm3.static.flickr. com/2442/3555949498_0c4e3bd35 8.jpg?v%200
http://farm4.static.flickr. com/3598/3555138117_85860e7f9 1.jpg?v%200
Đă xem rất nhiều lần, nhưng nhà cháu vẫn không thể ḱm được nước mắt uất hận trước cảnh các chiến sỹ hải quân QĐND Việt Nam cứ lần lượt ngă xuống dưới làn đạn giặc khi cố thay nhau giữ thẳng Quốc kỳ Việt Nam.
5- Vậy mà, hôm Chủ nhật 17/72011, có kẻ đă rất hăng hái lao vào giật Quốc kỳ trong tay lốc-gờ Lê Dũng.
Nhà cháu sực nhớ, hồi bé có chơi tṛ “cướp cờ” th́ cũng đă biết lấy một cành cây hay vật ǵ đó, tuyệt đối không dùng khăn quàng đỏ.
Vậy mà, kẻ mặc thường phục đeo băng đỏ này (với sự trợ giúp của một kẻ thường phục khác đeo kính đen x́ và cả mấy chú mặc sắc phục cảnh sát) đă giật RẤT MẠNH lá cờ đỏ sao vàng rồi VO VIÊN LẠI NHƯ MỘT TẤM GIẺ.
Có lẽ bọn lính Tàu giằng Quốc kỳ Việt Nam trong tay các chiến sỹ hải quân trên đảo Gạc Ma năm 1988 chắc cũng chỉ hung hăn đến như thế là cùng.
http://davangblog.files.wor dpress.com/2011/07/k_-gi_t-c_-01.jpg?w=600&h=398
Photos below...