Hanna
08-05-2011, 21:25
ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC T̀M KIẾM THỜI CƠ TỐT NHẤT ĐỂ CẢI CÁCH THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ
THÔNG TẤN XĂ VIỆT NAM
Tài liệu tham khảo đặc biệt
Chủ Nhật, ngày 31/7/2011
ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC T̀M KIẾM THỜI CƠ
TỐT NHẤT ĐỂ CẢI CÁCH THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ
Giang Tấn (Tuần san châu Á ngày 10/7)
TTXVN (Hồng Công 13/7)
Trước thềm Lễ kỷ niệm 90 năm thành lập ĐCS Trung Quốc, Thủ tướng Ôn Gia Bảo đă phát biểu tại Luân Đôn:
Con đường căn bản đề nghị giải quyết vấn đề tham nhũng là kiên tŕ thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, nhưng theo tiết lộ của quan chức cao cấp ĐCS Trung Quốc, có thể 10 năm tới, vào Đại hội 20, ĐCS Trung Quốc mới có thể thúc đẩy cải cách chính trị một cách toàn diện, Đại hội 18 trước tiên sẽ đề ra cải cách thể chế xă hội, tăng cường quản lư xă hội. “Nhân dân Nhật báo” đă đăng bài “Lắng nghe âm thanh trầm mặc” của Vương Hộ Ninh, được 9 Uỷ viên thường vụ kư tên, nhấn mạnh “duy tŕ quyền lực chính là duy tŕ ổn định, duy tŕ quyền lực mới có thể duy tŕ ổn định”. Cuộc chiến tả – hữu mà hai giới chính trị – học thuật đang tái hiện sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Trung Quốc.
ĐCS Trung Quốc đă đi suốt chặng đường khói bụi lịch sử đẫm máu và thuốc súng của 90 năm sóng gió. Ngày đầu thành lập, ĐCS Trung Quốc chỉ có hơn 50 đảng viên, đến nay, Trung Quốc đă trở thành nên kinh tế lớn thứ hai trên thế giới. Tính đến cuối năm 2010, tổng số đảng viên đă lên tới 80.270.000. Một đảng cầm quyền lớn, sẽ đi theo con đường như thế nào trong tương lai? Có học giả cho rằng kể từ khi ĐCS Trung Quốc cầm quyền đến nay, về mặt tổng thể, nhà nước đă thôn tính xă hội, lănh tụ lại thôn tính đảng cầm quyền. Cách nói này đă mô tả nguyên nhân vấn đề của ĐCS cầm quyền, mọi người kỳ vọng vào Đại hội 18 năm 2012 của ĐCS Trung Quốc, nhanh chóng thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, lấy cải cách đảng cầm quyền làm trọng điểm, nhưng những thông tin có được từ Trung Nam Hải cho thấy đối diện với nhóm mâu thuẫn mũi nhọn của xă hội, nếu thúc đẩy cải cách th́ lo sợ sẽ thêm bạo động mất kiểm soát, trọng điểm giải quyết của Đại hội 18 là cải cách thể chế xă hội. Cải cách như thế nào, Trung Quốc vẫn đang có sự va chạm kịch liệt giữa những tư tưởng khác nhau, việc giao tranh tư tưởng này liên quan đến việc dân tộc Trung Hoa sẽ đi đâu về đâu.
Ngày 27/6, Thủ tướng Ôn Gia Bảo chính thức lên đường thăm châu Âu, có bài phát biểu trước Hội Hoàng gia Luân Đôn (Anh) về “Hướng đi của Trung Quốc trong tương lai”. Ông đă bày tỏ con đường phát triển của Trung Quốc trong tương lai, rằng “Trung Quốc tương lai sẽ là một đất nước thực hiện đầy đủ dân chủ pháp trị, công bằng chính nghĩa, dân chủ nhân dân là sinh mệnh của chủ nghĩa xă hội, không có dân chủ th́ không có chủ nghĩa xă hội thực sự, dân chủ không thể tách khỏi tự do; tự do thực sự không thể tách khỏi sự đảm bảo về quyền lợi kinh tế và quyền lợi chính trị. Nói một cách thẳng thắn, xă hội Trung Quốc hiện nay vẫn đang tồn tại nhiều tệ nạn như tham nhũng đồi bại, phân phối bất công và xâm hại lợi ích của quần chúng nhân dân, con đường cơ bản để giải quyết những vấn đề này là kiên quyết không thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, xây dựng nhà nước pháp trị dân chủ chủ nghĩa xă hội”. Ôn Gia Bảo đề cập đến cải cách thể chế chính trị (khi) đang ở trên một nước khác, chẳng qua là một kiểu tuyên bố ngoại giao. Mọi người quan tâm đến bài phát biểu khi đi thăm nước ngoài của Ôn Gia Bảo có đề cập đến cải cách thể chế chính trị hay không, đă trở thành một tiêu điểm. Trong ṿng 6 tháng cuối năm 2010, Ôn Gia Bảo đă 7 lần nói tới cải cách chính trị, đều trong các chuyến đi thăm nước ngoài, ở những nơi có thể tự do phát ngôn, không để lỡ thời cơ “đột phá” “khu cấm”, lặp đi lặp lại thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, sang năm 2011 cũng lại nhiều lần đề cập đến cải cách chính trị. Bài phát biểu tại Luân Đôn của Ôn Gia Bảo đă khiến người ta vô cùng kinh ngạc, nhiều hăng truyền thông nước ngoài đă ngay lập tức b́nh luận rằng đây là sự phản công về bài báo “Kỷ luật chính trị của Đảng là đường điện cao áp” của tác giả “Trung Kỳ Văn” đăng trên “Nhân dân nhật báo” ngày 25/5. Bài báo nói rằng không cho phép đảng viên, cán bộ nói lung tung, mỗi người mọt ư về vấn đề chính trị, bịa đặt thêu dệt truyền bá những tin đồn chính trị, bôi xấu h́nh ảnh của Đảng và Nhà nước. Dư luận ngoài Trung Quốc cho rằng đây là kiểu phê b́nh không chỉ đích danh Thủ tướng Ôn Gia Bảo, người đang cổ vũ kêu gọi cải cách chính trị. Trước đó, nhà phê b́nh chính trị, cựu tổng biên tập “Nhân dân nhật báo” Chu Thuỵ Kim lại cho rằng kiểu đọc hiểu như vậy là sai tuyệt đối, lănh đạo cao cấp ĐCS Trung Quốc không ai phản đối cải cách thể chế chính trị, chẳng qua là có các cách nh́n khác nhau về lộ tŕnh cải cách, điều này rất b́nh thường.
Ông nói: “Uỷ ban kỷ luật trung ương đề ra đảng viên cần tôn trọng kỷ luật của Đảng, Đảng viên cần có sự ràng buộc cơ bản, đảng viên có những yêu cầu khác với quần chúng thông thường. Điều này không hề mâu thuẫn với xă hội mở cửa cũng như không mâu thuẫn với bài b́nh luận của Uỷ ban kỷ luật, là nhằm vào hai mặt cực tả và cực hữu, ngăn chặn sự phát triển của hai thế lực cực tả và cực hữu. Muốn quay trở về thời kỳ cách mạng văn hoá, không thể được; muốn tam quyền phân lực, thực hiện chế độ đa đảng, cũng không được. Những người thông thuộc với quy tắc tṛ chơi của lănh đạo chóp bu ĐCS Trung Quốc đều hiểu rằng kể từ sau sự kiện 4/6/1989, hơn 20 năm qua, Trung Nam Hải luôn áp dụng bài học là, lănh đạo cao cấp trung ương không thể phân tách, cho dù quan điểm có trái nhau, thậm chí là âm thầm tranh đấu nhưng bề ngoài bao giờ cũng hoà khí. Sự “hạ đài” của các Uỷ viên Bộ chính trị như Trần Hy Đồng, Trần Lương Vũ, bề ngoài đều không phải do nguyên nhân chính trị. Đây chính là chính trị cao cấp của Trung Nam Hải. V́ thế, nhà chức trách không thể cho phép miệng lưỡi của Trung ương – tờ “Nhân dân Nhật báo” – đăng bài đả kích Thủ tướng. Một ngày sau khi đăng bài của “Trung Kư Văn”, “Nhân dân nhật báo” lại đăng bài b́nh luận “Lắng nghe âm thanh trầm mặc”, đây là động tác kết thúc loạt bài b́nh luận “về thái độ đối với xă hội”. Báo này bắt đầu liên tục đăng 5 bài b́nh luận từ hạ tuần tháng 4. Tuần báo châu Á cho biết 5 bài này đều do Bí thư Ban Bí thư trung ương, Trưởng pḥng nghiên cứu chính sách Trung ương Vương Hộ Ninh chắp bút khởi thảo, được tŕnh lên 9 uỷ viên thường trực Bộ Chính trị lần lượt kư tên, sau đó được đăng trên “Nhân dân nhật báo”. Bài “Lắng nghe chút âm thanh trầm mặc” nói rằng “duy tŕ quyền lực chính là duy tŕ ổn định, duy tŕ quyền lực mới có thể duy tŕ ổn định, lắng nghe tiếng nói của các giới xă hội sẽ có ích cho duy tŕ ổn định”. Tuyên truyền hướng đạo chính phủ bảo vệ quyền phát ngôn của nhóm người yếu thế. Đằng sau phần lớn những âm thanh trầm mặc đều có những thỉnh cầu chưa được đáp ứng, đều có những t́nh cảm bị áp chế, mong chờ giải quyết, những sự kiện xôn xao dư luận, đều là những âm thanh bắt đầu bị xem nhẹ. Kể từ hạ tuần tháng 4, tờ “Nhân dân nhật báo” đă liên tiếp đăng các bài “Bồi dưỡng tâm thái – bài toán cho những người cầm quyền”; “Dùng tấm ḷng bao dung để đối đăi những ‘tư duy dị chất’ trong xă hội”; “Dùng công bằng chính nghĩa để giải toả ‘tâm thái suy thế’”; “Theo đuổi lư tính nên khởi bước từ đâu?”. Chủ đề của các bài viết là thảo luận làm thế nào để bồi dưỡng tâm thái xă hội tốt và b́nh luận nhằm vào các điểm nóng của xă hội, các vấn đề nhạy cảm. Về việc này, Chu Thuỵ Kim, hiện là giáo viên hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sỹ của Viện Khoa học xă hội Trung Quốc, nói: “Tờ Nhân dân nhật báo” có một tuyến đường chính, thúc đẩy cải cách mở cửa hiện nay, xét từ góc độ rộng, bao gồm lắng nghe âm thanh trầm mặc, bao dung tư duy dị chất, cả quyền lợi công dân… đều đưa kêu gọi dư luận; bài viết cũng đề ra cải cách thể chế chính trị trong bài viết khá mơ hồ, khá bảo thủ nhưng tuyệt đối không phản đối thúc đẩy cải cách chính trị, vấn đề chỉ là các biểu đạt khác nhau về sự lựa chọn đường đi và cách thức thúc đẩy cải cách chính trị; cũng có quan điểm khác về thâm nhập vào chỗ nào, khởi động vào lúc nào. Chu Thuỵ Kim nói, “hiện nay, nếu như nỗ lực thúc đẩy bầu cử dân chủ, chắc chắn những người theo chủ nghĩa dân tuư ‘thù giàu thù quan’ sẽ được bầu chọn, đó là v́ điều kiện hiện nay chưa chín muồi, hoàn cảnh xă hội, điều kiện xă hội vẫn chưa đủ cho giai đonạ này. Sau khi thực hiện cải cách thể chế xă hội, giải quyết vấn đề dân sinh, thu hẹp khoảng cách giàu nghèo, trừng phạt tham nhũng đồi bại thu được kết quả, trên cơ sở đó thúc đẩy cải cách lấy cải cách thể chế chính trị làm gốc, cải cách đảng cầm quyền, hạt nhân là cách thức cầm quyền của đảng cầm quyền, thay đổi phương thức lănh đạo, xử lư tốt mối quan hệ giữa đảng cầm quyền và Quốc hội, quan hệ với ngành tư pháp, quan hệ với chính phủ, đẩy mới là đường đi đúng đắn, là thể hiện sự trưởng thành của đảng cầm quyền. Những mâu thuẫn trong ḷng xă hội Trung Quốc hiện tại là rất gay gắt, Trung ương không dám nhấn mạnh cải cách thể chế chính trị v́ lo sợ thể chế mà loạn th́ t́nh h́nh ngày càng xấu đi, càng khó kiểm soát”.
THÔNG TẤN XĂ VIỆT NAM
Tài liệu tham khảo đặc biệt
Chủ Nhật, ngày 31/7/2011
ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC T̀M KIẾM THỜI CƠ
TỐT NHẤT ĐỂ CẢI CÁCH THỂ CHẾ CHÍNH TRỊ
Giang Tấn (Tuần san châu Á ngày 10/7)
TTXVN (Hồng Công 13/7)
Trước thềm Lễ kỷ niệm 90 năm thành lập ĐCS Trung Quốc, Thủ tướng Ôn Gia Bảo đă phát biểu tại Luân Đôn:
Con đường căn bản đề nghị giải quyết vấn đề tham nhũng là kiên tŕ thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, nhưng theo tiết lộ của quan chức cao cấp ĐCS Trung Quốc, có thể 10 năm tới, vào Đại hội 20, ĐCS Trung Quốc mới có thể thúc đẩy cải cách chính trị một cách toàn diện, Đại hội 18 trước tiên sẽ đề ra cải cách thể chế xă hội, tăng cường quản lư xă hội. “Nhân dân Nhật báo” đă đăng bài “Lắng nghe âm thanh trầm mặc” của Vương Hộ Ninh, được 9 Uỷ viên thường vụ kư tên, nhấn mạnh “duy tŕ quyền lực chính là duy tŕ ổn định, duy tŕ quyền lực mới có thể duy tŕ ổn định”. Cuộc chiến tả – hữu mà hai giới chính trị – học thuật đang tái hiện sẽ ảnh hưởng đến tương lai của Trung Quốc.
ĐCS Trung Quốc đă đi suốt chặng đường khói bụi lịch sử đẫm máu và thuốc súng của 90 năm sóng gió. Ngày đầu thành lập, ĐCS Trung Quốc chỉ có hơn 50 đảng viên, đến nay, Trung Quốc đă trở thành nên kinh tế lớn thứ hai trên thế giới. Tính đến cuối năm 2010, tổng số đảng viên đă lên tới 80.270.000. Một đảng cầm quyền lớn, sẽ đi theo con đường như thế nào trong tương lai? Có học giả cho rằng kể từ khi ĐCS Trung Quốc cầm quyền đến nay, về mặt tổng thể, nhà nước đă thôn tính xă hội, lănh tụ lại thôn tính đảng cầm quyền. Cách nói này đă mô tả nguyên nhân vấn đề của ĐCS cầm quyền, mọi người kỳ vọng vào Đại hội 18 năm 2012 của ĐCS Trung Quốc, nhanh chóng thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, lấy cải cách đảng cầm quyền làm trọng điểm, nhưng những thông tin có được từ Trung Nam Hải cho thấy đối diện với nhóm mâu thuẫn mũi nhọn của xă hội, nếu thúc đẩy cải cách th́ lo sợ sẽ thêm bạo động mất kiểm soát, trọng điểm giải quyết của Đại hội 18 là cải cách thể chế xă hội. Cải cách như thế nào, Trung Quốc vẫn đang có sự va chạm kịch liệt giữa những tư tưởng khác nhau, việc giao tranh tư tưởng này liên quan đến việc dân tộc Trung Hoa sẽ đi đâu về đâu.
Ngày 27/6, Thủ tướng Ôn Gia Bảo chính thức lên đường thăm châu Âu, có bài phát biểu trước Hội Hoàng gia Luân Đôn (Anh) về “Hướng đi của Trung Quốc trong tương lai”. Ông đă bày tỏ con đường phát triển của Trung Quốc trong tương lai, rằng “Trung Quốc tương lai sẽ là một đất nước thực hiện đầy đủ dân chủ pháp trị, công bằng chính nghĩa, dân chủ nhân dân là sinh mệnh của chủ nghĩa xă hội, không có dân chủ th́ không có chủ nghĩa xă hội thực sự, dân chủ không thể tách khỏi tự do; tự do thực sự không thể tách khỏi sự đảm bảo về quyền lợi kinh tế và quyền lợi chính trị. Nói một cách thẳng thắn, xă hội Trung Quốc hiện nay vẫn đang tồn tại nhiều tệ nạn như tham nhũng đồi bại, phân phối bất công và xâm hại lợi ích của quần chúng nhân dân, con đường cơ bản để giải quyết những vấn đề này là kiên quyết không thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, xây dựng nhà nước pháp trị dân chủ chủ nghĩa xă hội”. Ôn Gia Bảo đề cập đến cải cách thể chế chính trị (khi) đang ở trên một nước khác, chẳng qua là một kiểu tuyên bố ngoại giao. Mọi người quan tâm đến bài phát biểu khi đi thăm nước ngoài của Ôn Gia Bảo có đề cập đến cải cách thể chế chính trị hay không, đă trở thành một tiêu điểm. Trong ṿng 6 tháng cuối năm 2010, Ôn Gia Bảo đă 7 lần nói tới cải cách chính trị, đều trong các chuyến đi thăm nước ngoài, ở những nơi có thể tự do phát ngôn, không để lỡ thời cơ “đột phá” “khu cấm”, lặp đi lặp lại thúc đẩy cải cách thể chế chính trị, sang năm 2011 cũng lại nhiều lần đề cập đến cải cách chính trị. Bài phát biểu tại Luân Đôn của Ôn Gia Bảo đă khiến người ta vô cùng kinh ngạc, nhiều hăng truyền thông nước ngoài đă ngay lập tức b́nh luận rằng đây là sự phản công về bài báo “Kỷ luật chính trị của Đảng là đường điện cao áp” của tác giả “Trung Kỳ Văn” đăng trên “Nhân dân nhật báo” ngày 25/5. Bài báo nói rằng không cho phép đảng viên, cán bộ nói lung tung, mỗi người mọt ư về vấn đề chính trị, bịa đặt thêu dệt truyền bá những tin đồn chính trị, bôi xấu h́nh ảnh của Đảng và Nhà nước. Dư luận ngoài Trung Quốc cho rằng đây là kiểu phê b́nh không chỉ đích danh Thủ tướng Ôn Gia Bảo, người đang cổ vũ kêu gọi cải cách chính trị. Trước đó, nhà phê b́nh chính trị, cựu tổng biên tập “Nhân dân nhật báo” Chu Thuỵ Kim lại cho rằng kiểu đọc hiểu như vậy là sai tuyệt đối, lănh đạo cao cấp ĐCS Trung Quốc không ai phản đối cải cách thể chế chính trị, chẳng qua là có các cách nh́n khác nhau về lộ tŕnh cải cách, điều này rất b́nh thường.
Ông nói: “Uỷ ban kỷ luật trung ương đề ra đảng viên cần tôn trọng kỷ luật của Đảng, Đảng viên cần có sự ràng buộc cơ bản, đảng viên có những yêu cầu khác với quần chúng thông thường. Điều này không hề mâu thuẫn với xă hội mở cửa cũng như không mâu thuẫn với bài b́nh luận của Uỷ ban kỷ luật, là nhằm vào hai mặt cực tả và cực hữu, ngăn chặn sự phát triển của hai thế lực cực tả và cực hữu. Muốn quay trở về thời kỳ cách mạng văn hoá, không thể được; muốn tam quyền phân lực, thực hiện chế độ đa đảng, cũng không được. Những người thông thuộc với quy tắc tṛ chơi của lănh đạo chóp bu ĐCS Trung Quốc đều hiểu rằng kể từ sau sự kiện 4/6/1989, hơn 20 năm qua, Trung Nam Hải luôn áp dụng bài học là, lănh đạo cao cấp trung ương không thể phân tách, cho dù quan điểm có trái nhau, thậm chí là âm thầm tranh đấu nhưng bề ngoài bao giờ cũng hoà khí. Sự “hạ đài” của các Uỷ viên Bộ chính trị như Trần Hy Đồng, Trần Lương Vũ, bề ngoài đều không phải do nguyên nhân chính trị. Đây chính là chính trị cao cấp của Trung Nam Hải. V́ thế, nhà chức trách không thể cho phép miệng lưỡi của Trung ương – tờ “Nhân dân Nhật báo” – đăng bài đả kích Thủ tướng. Một ngày sau khi đăng bài của “Trung Kư Văn”, “Nhân dân nhật báo” lại đăng bài b́nh luận “Lắng nghe âm thanh trầm mặc”, đây là động tác kết thúc loạt bài b́nh luận “về thái độ đối với xă hội”. Báo này bắt đầu liên tục đăng 5 bài b́nh luận từ hạ tuần tháng 4. Tuần báo châu Á cho biết 5 bài này đều do Bí thư Ban Bí thư trung ương, Trưởng pḥng nghiên cứu chính sách Trung ương Vương Hộ Ninh chắp bút khởi thảo, được tŕnh lên 9 uỷ viên thường trực Bộ Chính trị lần lượt kư tên, sau đó được đăng trên “Nhân dân nhật báo”. Bài “Lắng nghe chút âm thanh trầm mặc” nói rằng “duy tŕ quyền lực chính là duy tŕ ổn định, duy tŕ quyền lực mới có thể duy tŕ ổn định, lắng nghe tiếng nói của các giới xă hội sẽ có ích cho duy tŕ ổn định”. Tuyên truyền hướng đạo chính phủ bảo vệ quyền phát ngôn của nhóm người yếu thế. Đằng sau phần lớn những âm thanh trầm mặc đều có những thỉnh cầu chưa được đáp ứng, đều có những t́nh cảm bị áp chế, mong chờ giải quyết, những sự kiện xôn xao dư luận, đều là những âm thanh bắt đầu bị xem nhẹ. Kể từ hạ tuần tháng 4, tờ “Nhân dân nhật báo” đă liên tiếp đăng các bài “Bồi dưỡng tâm thái – bài toán cho những người cầm quyền”; “Dùng tấm ḷng bao dung để đối đăi những ‘tư duy dị chất’ trong xă hội”; “Dùng công bằng chính nghĩa để giải toả ‘tâm thái suy thế’”; “Theo đuổi lư tính nên khởi bước từ đâu?”. Chủ đề của các bài viết là thảo luận làm thế nào để bồi dưỡng tâm thái xă hội tốt và b́nh luận nhằm vào các điểm nóng của xă hội, các vấn đề nhạy cảm. Về việc này, Chu Thuỵ Kim, hiện là giáo viên hướng dẫn nghiên cứu sinh tiến sỹ của Viện Khoa học xă hội Trung Quốc, nói: “Tờ Nhân dân nhật báo” có một tuyến đường chính, thúc đẩy cải cách mở cửa hiện nay, xét từ góc độ rộng, bao gồm lắng nghe âm thanh trầm mặc, bao dung tư duy dị chất, cả quyền lợi công dân… đều đưa kêu gọi dư luận; bài viết cũng đề ra cải cách thể chế chính trị trong bài viết khá mơ hồ, khá bảo thủ nhưng tuyệt đối không phản đối thúc đẩy cải cách chính trị, vấn đề chỉ là các biểu đạt khác nhau về sự lựa chọn đường đi và cách thức thúc đẩy cải cách chính trị; cũng có quan điểm khác về thâm nhập vào chỗ nào, khởi động vào lúc nào. Chu Thuỵ Kim nói, “hiện nay, nếu như nỗ lực thúc đẩy bầu cử dân chủ, chắc chắn những người theo chủ nghĩa dân tuư ‘thù giàu thù quan’ sẽ được bầu chọn, đó là v́ điều kiện hiện nay chưa chín muồi, hoàn cảnh xă hội, điều kiện xă hội vẫn chưa đủ cho giai đonạ này. Sau khi thực hiện cải cách thể chế xă hội, giải quyết vấn đề dân sinh, thu hẹp khoảng cách giàu nghèo, trừng phạt tham nhũng đồi bại thu được kết quả, trên cơ sở đó thúc đẩy cải cách lấy cải cách thể chế chính trị làm gốc, cải cách đảng cầm quyền, hạt nhân là cách thức cầm quyền của đảng cầm quyền, thay đổi phương thức lănh đạo, xử lư tốt mối quan hệ giữa đảng cầm quyền và Quốc hội, quan hệ với ngành tư pháp, quan hệ với chính phủ, đẩy mới là đường đi đúng đắn, là thể hiện sự trưởng thành của đảng cầm quyền. Những mâu thuẫn trong ḷng xă hội Trung Quốc hiện tại là rất gay gắt, Trung ương không dám nhấn mạnh cải cách thể chế chính trị v́ lo sợ thể chế mà loạn th́ t́nh h́nh ngày càng xấu đi, càng khó kiểm soát”.