vuitoichat
08-07-2011, 09:57
Sáng nay, 4-8-2011, Ṭa phúc thẩm TAND Tối cao tại TPHCM đă tiến hành xử phúc thẩm vụ Tân Hoàng Phát mà báo chí gần đây đặt cho cái tên là “tập đoàn kích dục”. Phiên xử bị hoăn lại giữa chừng do tất cả các bị cáo đều kêu oan trong khi các nhân chứng phản cung và để đảm bảo khách quan ṭa sẽ mở vào một hôm khác khi triệu tập được thêm các bị hại.
http://www.danchimviet.info/wp-content/uploads/2011/08/688207063-ten-400x300.jpg
Các bị cáo ra ṭa sáng nay. Ảnh báo NLD
Tóm tắt vụ việc
Vào đêm 6.12.2008, lực lượng công an đă ập vào 2 cơ sở massage mang tên Tân Hoàng Phát – số 29-31 đường số 4 và 216 đường Kha Vạn Cân, P.Liêu Chiểu, Q.Thủ Đức – đều do vợ chồng Phan Cao Trí và Phạm Thị Yến tổ chức. Tại 2 điểm, công an giải cứu hàng chục cô gái – đa số quê miền Tây Nam Bộ, bị bắt giữ như tù nhân để hoạt động mại dâm. Cuộc khám xét kéo dài đến sáng 7.12.
Theo điều tra ban đầu do cơ quan công an cung cấp, 2 cơ sở massage này hoạt động trong thời gian rất dài, nhưng các cơ quan chức năng địa phương đều “không biết” về những tệ nạn bên trong! Các cô gái bị ép buộc, đánh đập tàn nhẫn nếu không cung phụng yêu cầu của khách hoặc làm trái ư của vợ chồng Trí.
Nhiều năm kinh doanh, bóc lột thân xác hàng trăm cô gái, vợ chồng Trí giàu lên đến “chóng mặt”. Trí, Yến khai nhận mỗi ngày kiếm sơ sơ hơn 100 triệu đồng, tính ra mỗi tháng vài tỉ đồng.
Điều tra của cảnh sát cho biết, Phan Cao Trí khai nhận đă gây ra nhiều vụ đánh đập, bắt nhốt các cô gái có ư định bỏ trốn, hoặc không làm “thượng đế” lên mây… Trí trước đây hành nghề xe ôm, thường xuyên chở Yến – thời đó làm tiếp viên massage và họ lấy nhau. Trí lập ra cơ sở massage Tân Tiến, với lực lượng hùng hậu hơn 30 bảo vệ và hơn 60 cô gái (trong đó sử dụng cả một số nữ tiếp viên chưa đủ tuổi thành niên).
Tổ quỷ này đă từng bị phanh phui năm 2003 nhưng không rơ do thế lực nào bao che mà họ tiếp tục hoạt động được tới tháng 12 năm 2008 mới bị phá vỡ. Nơi gần trăm cô gái bị nhốt và hành nghề massage kích dục này cách không xa đồn công an và nằm trong khu phố tập nập. Sau khi vụ việc vỡ lở, báo chí phát hiện ra ông bà chủ Tân Hoàng Phát từng một số tờ báo ca ngợi như những doanh nhân thành đạt, những nhà hảo tâm làm từ thiện với số tiền lớn…
Từ bị cáo thành… ân nhân
Những lời khai của các nhân viên bị bắt ở đây mâu thuẫn nhau từ đầu tới phiên sơ thẩm và phúc thẩm diễn ra hôm nay, 4/8/2011 tại Sài G̣n.
Có hàng chục cô gái được giải thoát khi cơ sở massage của Tân Hoàng Phát bị phá vỡ trong đó nhiều người tố cáo sự ngược đăi của ông bà chủ và đám tay chân. Họ khai bị đánh dập, bóc lột, giữ tiền, không cho nghỉ ngơi, bắt làm việc quá sức, bị đánh, phạt, nhốt vào chuồng chó nếu không tuân lệnh hay có ư chạy trốn. Có cô phải làm việc 16 tiếng một ngày, bị chủ giữa hết lương. Các nhân viên luôn bị một đội ngũ “bảo vệ” canh như canh tù.v.v.
Nhưng phần lớn các bị hại không muốn ra làm chứng ở phiên sơ thẩm diễn ra hồi tháng Một vừa rồi. Chỉ có một cô tới ṭa và 2 bà mẹ đại diện cho con.
Phiên sơ thẩm hôm 27-1, đă tuyên phạt tổng cộng 42 năm tù cho các bị cáo. Trong đó, Phan Cao Trí (chủ cơ sở) bị 12 năm tù, Phan Việt Hậu 10 năm tù, Phan Quốc Cường 9 năm tù cùng về các tội “Bắt, giữ người trái pháp luật” và “Cưỡng đoạt tài sản”; Phan Thị Yến 6 năm tù về tội “Cưỡng đoạt tài sản”; Nguyễn Minh Phương 3 năm tù; Nguyễn Hoài Nhanh 2 năm tù cùng về tội “Bắt, giữ người trái pháp luật”.
Phiên phúc thẩm hôm nay triệu tập 12 nhân chứng, có mặt 9 cô nhưng họ đă đồng loạt thay đổi lời khai và biến các bị cáo thành… ân nhân và tập đoàn Tân Hoàng Phát từ địa ngục trần gian thành thiên đường! Và họ ra sức bênh vực, xin giảm án cho các bị cáo khiến phiên xử phải hoăn lại để điều tra thêm.
Câu hỏi lạ của quan ṭa
Diễn biến của phiên xử hết sức khác thường. Nhưng khác thường hơn cả là các câu hỏi của quan ṭa.
Nguyên văn như sau- theo báo Người Lao Động (http://nld.com.vn/20110804041255255p0c 1019/xu-tap-doan-kich-duc-nhieu-tinh-tiet-la.htm)
Trích một số câu hỏi- đáp trong phiên ṭa sáng nay giữa chủ tọa và người bị hại
* Với bị hại T.T.N:
- Chủ tọa: Vợ chồng Trí- Yến có ăn chặn đồng nào của chị không?
- Bị hại T.T.N: Dạ, mỗi tháng bắt đóng góp quỹ nhưng tiền đó đi đâu tôi không biết. Ngoài ra, tiền lương bị trừ 6%-10%.
-Số tiền đó để trả lương cho bảo vệ, nhà bếp, lao công…, chị hiểu không? Vậy có được cho đi tham quan không?
- Dạ không.
- Ngoài tiền lương, có tiền thưởng của khách, mỗi tháng 15-20 triệu đồng, có sống được không?
- Vô đó quản lư bắt kích dục cho khách, ai cũng phải làm, không làm th́ không có tiền…
- Nhưng cũng có bị hại khai các chị tự bảo nhau làm vậy để khách cho tiền, có không?
- Dạ cũng có.
- Có được cho về nhà hay tự do ra ngoài không?
- Dạ không.
- Công ty phải quản lư các chị chứ nhỡ bồ bịch, trai gái này nọ th́ sao…
- Nhưng ép quá… Làm 6 tháng mới được cho về phép nhưng mỗi lần về phải có người bảo lănh, thế chân.
- Nếu quay lại th́ được trả lại tiền, đúng không?
- …
* Với bị hại N.T.T.D:
- Bị hại N.T.T.D (làm từ năm 2005 đến khi công ty đóng cửa, số tiền vợ chồng Yến chưa trả là 13,9 triệu đồng): Đến bây giờ chủ vẫn chưa trả tôi số tiền lương tháng cuối.
- Chủ tọa: Bị bắt hết làm sao trả cho chị? Đây là vấn đề dân sự, không phải cưỡng đoạt ǵ, phải không? Rồi chị Yến cũng sẽ phải trả chị thôi. Chị có thường xuyên được đi nghỉ mát, tập thể dục không?
- Không. C̣n chuyện tập thể dục chỉ có người mập mới tập.
- Có được ăn sáng, uống cà phê, giải trí không?
- Ăn sáng ở công ty, không được ra ngoài.
- Ra ngoài phải xin phép, đúng không?
- Đi chợ mua sắm hay đi đâu cũng phải có người bảo lănh. Tôi không được tự do đi ra ngoài, chỉ ở trong khu vực đó, có bảo vệ canh gác hai đầu.
- Theo chị, công ty làm vậy đúng hay sai?
- Có cái đúng, cái sai.
-Hơi khắt khe quá. Nhưng các chị không bà con, quen biết, người ta bỏ vốn kinh doanh, đào tạo các chị, không quản lư kỹ, các chị bỏ đi hết, phá sản th́ sao?
- …
* Với bị hại L.T.B.L:
- Chủ tọa: Lúc vào làm, chị có được công ty cho đi học nghề, cấp quần áo không?
- Bị hại P.T.N.L: Dạ có.
- Chị thấy làm đó sống được không?
- Dạ được.
- Có phải như đi tù hay bị giam không?
- Dạ không.
-Thấy chấp nhận sống được phải không? Không ai làm ǵ hay xúc phạm nhân phẩm chị, đúng không?
- Dạ.
-Vậy truy tố, xét xử các bị cáo, chị thấy sao?
- Dạ, xin xem xét lại.
* Với bị hại N.T.M.T:
- Chủ tọa: Lương tháng cuối cùng 12 triệu đồng công ty c̣n thiếu. Đó là tiền công ty chiếm đoạt hay v́ bị bắt nên chưa trả được?
- Bị hại N.T.M.T: Dạ, do bị bắt.
- Chị có bị ức hiếp, bắt giữ ǵ không?
- Tôi không cho khách sờ mó th́ Hậu la, cảnh cáo tái phạm sẽ bị kỷ luật.
- Việc Hậu la chị là không đúng, v́ chị làm theo nội quy công ty đặt ra, đúng không? C̣n chuyện bị giam giữ, có không?
- Đến giờ đi làm, chúng tôi đi qua đó ngoài ra không được tự ư đi đâu hết.
- Đến giờ làm việc mấy chị đi tứ tung, sao người ta làm việc được?…
(Hết trích)
Những câu hỏi của quan ṭa ở đây na ná việc mớm cung cho các nhân chứng và gợi ư họ bênh vực cho các bị cáo. Có điều ǵ đó khuất tất trong vụ việc này chăng? Phải chăng các bị cáo đă sử dụng những đồng tiền bất chính của ḿnh để mua chuộc các nạn nhân, các nhân chứng và có thể cả những người đại diện cho pháp luật?
Phần trích dẫn của báo Người Lao Động
© Đàn Chim Việt
http://www.danchimviet.info/wp-content/uploads/2011/08/688207063-ten-400x300.jpg
Các bị cáo ra ṭa sáng nay. Ảnh báo NLD
Tóm tắt vụ việc
Vào đêm 6.12.2008, lực lượng công an đă ập vào 2 cơ sở massage mang tên Tân Hoàng Phát – số 29-31 đường số 4 và 216 đường Kha Vạn Cân, P.Liêu Chiểu, Q.Thủ Đức – đều do vợ chồng Phan Cao Trí và Phạm Thị Yến tổ chức. Tại 2 điểm, công an giải cứu hàng chục cô gái – đa số quê miền Tây Nam Bộ, bị bắt giữ như tù nhân để hoạt động mại dâm. Cuộc khám xét kéo dài đến sáng 7.12.
Theo điều tra ban đầu do cơ quan công an cung cấp, 2 cơ sở massage này hoạt động trong thời gian rất dài, nhưng các cơ quan chức năng địa phương đều “không biết” về những tệ nạn bên trong! Các cô gái bị ép buộc, đánh đập tàn nhẫn nếu không cung phụng yêu cầu của khách hoặc làm trái ư của vợ chồng Trí.
Nhiều năm kinh doanh, bóc lột thân xác hàng trăm cô gái, vợ chồng Trí giàu lên đến “chóng mặt”. Trí, Yến khai nhận mỗi ngày kiếm sơ sơ hơn 100 triệu đồng, tính ra mỗi tháng vài tỉ đồng.
Điều tra của cảnh sát cho biết, Phan Cao Trí khai nhận đă gây ra nhiều vụ đánh đập, bắt nhốt các cô gái có ư định bỏ trốn, hoặc không làm “thượng đế” lên mây… Trí trước đây hành nghề xe ôm, thường xuyên chở Yến – thời đó làm tiếp viên massage và họ lấy nhau. Trí lập ra cơ sở massage Tân Tiến, với lực lượng hùng hậu hơn 30 bảo vệ và hơn 60 cô gái (trong đó sử dụng cả một số nữ tiếp viên chưa đủ tuổi thành niên).
Tổ quỷ này đă từng bị phanh phui năm 2003 nhưng không rơ do thế lực nào bao che mà họ tiếp tục hoạt động được tới tháng 12 năm 2008 mới bị phá vỡ. Nơi gần trăm cô gái bị nhốt và hành nghề massage kích dục này cách không xa đồn công an và nằm trong khu phố tập nập. Sau khi vụ việc vỡ lở, báo chí phát hiện ra ông bà chủ Tân Hoàng Phát từng một số tờ báo ca ngợi như những doanh nhân thành đạt, những nhà hảo tâm làm từ thiện với số tiền lớn…
Từ bị cáo thành… ân nhân
Những lời khai của các nhân viên bị bắt ở đây mâu thuẫn nhau từ đầu tới phiên sơ thẩm và phúc thẩm diễn ra hôm nay, 4/8/2011 tại Sài G̣n.
Có hàng chục cô gái được giải thoát khi cơ sở massage của Tân Hoàng Phát bị phá vỡ trong đó nhiều người tố cáo sự ngược đăi của ông bà chủ và đám tay chân. Họ khai bị đánh dập, bóc lột, giữ tiền, không cho nghỉ ngơi, bắt làm việc quá sức, bị đánh, phạt, nhốt vào chuồng chó nếu không tuân lệnh hay có ư chạy trốn. Có cô phải làm việc 16 tiếng một ngày, bị chủ giữa hết lương. Các nhân viên luôn bị một đội ngũ “bảo vệ” canh như canh tù.v.v.
Nhưng phần lớn các bị hại không muốn ra làm chứng ở phiên sơ thẩm diễn ra hồi tháng Một vừa rồi. Chỉ có một cô tới ṭa và 2 bà mẹ đại diện cho con.
Phiên sơ thẩm hôm 27-1, đă tuyên phạt tổng cộng 42 năm tù cho các bị cáo. Trong đó, Phan Cao Trí (chủ cơ sở) bị 12 năm tù, Phan Việt Hậu 10 năm tù, Phan Quốc Cường 9 năm tù cùng về các tội “Bắt, giữ người trái pháp luật” và “Cưỡng đoạt tài sản”; Phan Thị Yến 6 năm tù về tội “Cưỡng đoạt tài sản”; Nguyễn Minh Phương 3 năm tù; Nguyễn Hoài Nhanh 2 năm tù cùng về tội “Bắt, giữ người trái pháp luật”.
Phiên phúc thẩm hôm nay triệu tập 12 nhân chứng, có mặt 9 cô nhưng họ đă đồng loạt thay đổi lời khai và biến các bị cáo thành… ân nhân và tập đoàn Tân Hoàng Phát từ địa ngục trần gian thành thiên đường! Và họ ra sức bênh vực, xin giảm án cho các bị cáo khiến phiên xử phải hoăn lại để điều tra thêm.
Câu hỏi lạ của quan ṭa
Diễn biến của phiên xử hết sức khác thường. Nhưng khác thường hơn cả là các câu hỏi của quan ṭa.
Nguyên văn như sau- theo báo Người Lao Động (http://nld.com.vn/20110804041255255p0c 1019/xu-tap-doan-kich-duc-nhieu-tinh-tiet-la.htm)
Trích một số câu hỏi- đáp trong phiên ṭa sáng nay giữa chủ tọa và người bị hại
* Với bị hại T.T.N:
- Chủ tọa: Vợ chồng Trí- Yến có ăn chặn đồng nào của chị không?
- Bị hại T.T.N: Dạ, mỗi tháng bắt đóng góp quỹ nhưng tiền đó đi đâu tôi không biết. Ngoài ra, tiền lương bị trừ 6%-10%.
-Số tiền đó để trả lương cho bảo vệ, nhà bếp, lao công…, chị hiểu không? Vậy có được cho đi tham quan không?
- Dạ không.
- Ngoài tiền lương, có tiền thưởng của khách, mỗi tháng 15-20 triệu đồng, có sống được không?
- Vô đó quản lư bắt kích dục cho khách, ai cũng phải làm, không làm th́ không có tiền…
- Nhưng cũng có bị hại khai các chị tự bảo nhau làm vậy để khách cho tiền, có không?
- Dạ cũng có.
- Có được cho về nhà hay tự do ra ngoài không?
- Dạ không.
- Công ty phải quản lư các chị chứ nhỡ bồ bịch, trai gái này nọ th́ sao…
- Nhưng ép quá… Làm 6 tháng mới được cho về phép nhưng mỗi lần về phải có người bảo lănh, thế chân.
- Nếu quay lại th́ được trả lại tiền, đúng không?
- …
* Với bị hại N.T.T.D:
- Bị hại N.T.T.D (làm từ năm 2005 đến khi công ty đóng cửa, số tiền vợ chồng Yến chưa trả là 13,9 triệu đồng): Đến bây giờ chủ vẫn chưa trả tôi số tiền lương tháng cuối.
- Chủ tọa: Bị bắt hết làm sao trả cho chị? Đây là vấn đề dân sự, không phải cưỡng đoạt ǵ, phải không? Rồi chị Yến cũng sẽ phải trả chị thôi. Chị có thường xuyên được đi nghỉ mát, tập thể dục không?
- Không. C̣n chuyện tập thể dục chỉ có người mập mới tập.
- Có được ăn sáng, uống cà phê, giải trí không?
- Ăn sáng ở công ty, không được ra ngoài.
- Ra ngoài phải xin phép, đúng không?
- Đi chợ mua sắm hay đi đâu cũng phải có người bảo lănh. Tôi không được tự do đi ra ngoài, chỉ ở trong khu vực đó, có bảo vệ canh gác hai đầu.
- Theo chị, công ty làm vậy đúng hay sai?
- Có cái đúng, cái sai.
-Hơi khắt khe quá. Nhưng các chị không bà con, quen biết, người ta bỏ vốn kinh doanh, đào tạo các chị, không quản lư kỹ, các chị bỏ đi hết, phá sản th́ sao?
- …
* Với bị hại L.T.B.L:
- Chủ tọa: Lúc vào làm, chị có được công ty cho đi học nghề, cấp quần áo không?
- Bị hại P.T.N.L: Dạ có.
- Chị thấy làm đó sống được không?
- Dạ được.
- Có phải như đi tù hay bị giam không?
- Dạ không.
-Thấy chấp nhận sống được phải không? Không ai làm ǵ hay xúc phạm nhân phẩm chị, đúng không?
- Dạ.
-Vậy truy tố, xét xử các bị cáo, chị thấy sao?
- Dạ, xin xem xét lại.
* Với bị hại N.T.M.T:
- Chủ tọa: Lương tháng cuối cùng 12 triệu đồng công ty c̣n thiếu. Đó là tiền công ty chiếm đoạt hay v́ bị bắt nên chưa trả được?
- Bị hại N.T.M.T: Dạ, do bị bắt.
- Chị có bị ức hiếp, bắt giữ ǵ không?
- Tôi không cho khách sờ mó th́ Hậu la, cảnh cáo tái phạm sẽ bị kỷ luật.
- Việc Hậu la chị là không đúng, v́ chị làm theo nội quy công ty đặt ra, đúng không? C̣n chuyện bị giam giữ, có không?
- Đến giờ đi làm, chúng tôi đi qua đó ngoài ra không được tự ư đi đâu hết.
- Đến giờ làm việc mấy chị đi tứ tung, sao người ta làm việc được?…
(Hết trích)
Những câu hỏi của quan ṭa ở đây na ná việc mớm cung cho các nhân chứng và gợi ư họ bênh vực cho các bị cáo. Có điều ǵ đó khuất tất trong vụ việc này chăng? Phải chăng các bị cáo đă sử dụng những đồng tiền bất chính của ḿnh để mua chuộc các nạn nhân, các nhân chứng và có thể cả những người đại diện cho pháp luật?
Phần trích dẫn của báo Người Lao Động
© Đàn Chim Việt