Hanna
09-01-2011, 22:12
“Những bạn trẻ đi biểu t́nh thường hay được hỏi: Nếu bây giờ có lệnh gọi nhập ngũ, bạn có sẵn sàng đăng kư nhập ngũ?
Đây là câu hỏi rất khó cho các bạn… bạn hăy nghiên cứu kỹ luật nghĩa vụ quân sự nhé”
Nguyễn Lân Thắng.
http://www.ttxva.org/wp-content/uploads/2011/09/kdinghiavu-500x666.jpg
***
Vào lúc 12 giờ ngày 21/8/2011 tại CA Mỹ Đ́nh, anh Trương Văn Đức, điều tra viên công an Từ Liêm cũng đă hỏi tôi câu hỏi tương tự:
“Anh yêu nước như vậy nếu bây giờ Nhà nước cần anh ra Trường Sa để bảo vệ anh có xung phong đi không?”
Qua những ǵ trải nghiệm của bản thân, tôi nghĩ đây là 1 câu hỏi gài bẫy mà thôi nên đă trả lời ngay mà khg cần suy nghĩ lâu.
Tôi yêu Tổ quốc sẵn sàng hy sinh v́ Tổ quốc nhưng tôi là 1 con người nên tôi phải hiểu th́ mới hành động.
Tôi sẵn ra biên cương hay hải đảo một khi biết những người đang cần máu xương tôi cũng là bạn bạn của tôi với tiếng nói đồng chí đồng bào thân ái cùng v́ một Việt Nam thân yêu.
C̣n khi tôi chưa hiểu, chưa tin ai đó; ai đó vẫn c̣n chưa nghe thấu ḷng tôi và bạn bè tôi xuống đường hôm này th́ tôi đâu có dại ǵ đi để chết trong tuyệt vọng như những liệt sỹ trên đảo Gạc Ma năm 1988 và 1974?
Tôi yêu nước nhưng tôi phải yêu bằng cái đầu của tôi chứ không thể bằng lời nói đầu lưỡi của ai đó chưa được kiểm chứng.
Anh Trương Văn Đức và tôi sau đó đă tranh luận rất lâu về luận điểm này và một số điều khác nữa.
Tôi cương quyết bảo vệ quan điểm của ḿnh nên thuộc nhóm người ra muộn nhất khi bị bắt chiều ngày 21/8. Biên bản làm việc hôm ấy tôi chỉ kư sau khi anh ấy thuyết phục tôi muốn cho được việc báo cáo để c̣n về với vợ con chứ tôi không đồng ư với cách ghi giản lược của anh ấy. Tôi đă ghi rơ như thế trước khi kí.
Câu chuyện này tôi chưa có thời gian kể nhưng nhân đọc bài của anh Nguyễn Lân Thắng nên xin kể ra đây mong nhận được trao đổi của mọi người.
TTXVA
Đây là câu hỏi rất khó cho các bạn… bạn hăy nghiên cứu kỹ luật nghĩa vụ quân sự nhé”
Nguyễn Lân Thắng.
http://www.ttxva.org/wp-content/uploads/2011/09/kdinghiavu-500x666.jpg
***
Vào lúc 12 giờ ngày 21/8/2011 tại CA Mỹ Đ́nh, anh Trương Văn Đức, điều tra viên công an Từ Liêm cũng đă hỏi tôi câu hỏi tương tự:
“Anh yêu nước như vậy nếu bây giờ Nhà nước cần anh ra Trường Sa để bảo vệ anh có xung phong đi không?”
Qua những ǵ trải nghiệm của bản thân, tôi nghĩ đây là 1 câu hỏi gài bẫy mà thôi nên đă trả lời ngay mà khg cần suy nghĩ lâu.
Tôi yêu Tổ quốc sẵn sàng hy sinh v́ Tổ quốc nhưng tôi là 1 con người nên tôi phải hiểu th́ mới hành động.
Tôi sẵn ra biên cương hay hải đảo một khi biết những người đang cần máu xương tôi cũng là bạn bạn của tôi với tiếng nói đồng chí đồng bào thân ái cùng v́ một Việt Nam thân yêu.
C̣n khi tôi chưa hiểu, chưa tin ai đó; ai đó vẫn c̣n chưa nghe thấu ḷng tôi và bạn bè tôi xuống đường hôm này th́ tôi đâu có dại ǵ đi để chết trong tuyệt vọng như những liệt sỹ trên đảo Gạc Ma năm 1988 và 1974?
Tôi yêu nước nhưng tôi phải yêu bằng cái đầu của tôi chứ không thể bằng lời nói đầu lưỡi của ai đó chưa được kiểm chứng.
Anh Trương Văn Đức và tôi sau đó đă tranh luận rất lâu về luận điểm này và một số điều khác nữa.
Tôi cương quyết bảo vệ quan điểm của ḿnh nên thuộc nhóm người ra muộn nhất khi bị bắt chiều ngày 21/8. Biên bản làm việc hôm ấy tôi chỉ kư sau khi anh ấy thuyết phục tôi muốn cho được việc báo cáo để c̣n về với vợ con chứ tôi không đồng ư với cách ghi giản lược của anh ấy. Tôi đă ghi rơ như thế trước khi kí.
Câu chuyện này tôi chưa có thời gian kể nhưng nhân đọc bài của anh Nguyễn Lân Thắng nên xin kể ra đây mong nhận được trao đổi của mọi người.
TTXVA