vuitoichat
10-22-2011, 08:37
(Đất Việt) Khi 12 tuổi, đang học lớp 5, chị Nguyễn Thị Ngọc Mai (tổ 4 khối phố Thanh Nam, phường Cẩm Châu, Hội An, Quảng Nam) bị ngứa ngáy, nổi đỏ khắp người và lăo hóa rất nhanh.
Đến nay dù mới 27 tuổi nhưng chị đă mang gương mặt của một phụ nữ xấp xỉ 60 tuổi. Nỗi khổ “già hóa” đă gặm nhấm chị Mai suốt 15 năm nay, nhưng chỉ chị và gia đ́nh âm thầm chịu đựng. Câu chuyện của chị Mai chỉ trở thành thời sự của cả phố cổ Hội An mấy ngày nay, khi mọi người biết rằng chị cũng chịu hoàn cảnh tương tự “bà già tuổi 26” Nguyễn Thị Phượng ở Bến Tre. Mấy người ít gặp nói họ khó phân biệt đâu là bà mẹ xấp xỉ lục tuần, đâu là chị Mai.
Khó phân biệt mẹ - con
Sáng 21/10, tiếp chúng tôi tại nhà bố mẹ đẻ cùng chồng con, chị Mai mang gương mặt của một phụ nữ khoảng 60 tuổi. Tuy nhiên dáng đi, lời nói, hành động, mái tóc... của chị vẫn ở độ tuổi 27. Đang ôm con nhỏ vào ḷng, chị Mai kể: “Lúc đó tôi mới 12 tuổi, đang học lớp 5, tự nhiên cả người nổi mẩn đỏ và ngứa. Thấy vậy, mẹ đă đưa tôi ra Bệnh viện Da liễu Đà Nẵng khám nhiều lần, nhưng các bác sĩ nói tôi bị nổi mề đay, cho thuốc về uống nhưng uống măi không khỏi, ngược lại người ngày càng nổi nhiều mẩn, ngứa ngáy vô cùng”.
Ban đầu chỉ là những vết đỏ nhỏ li ti xuất hiện ở cánh tay. Gia đ́nh nghĩ đơn giản là do dị ứng, rồi sẽ khỏi. Nhưng rồi những vết đỏ ngày một lan rộng, càng lúc càng thấy ngứa, rồi sưng húp. Hết thuốc Bắc rồi thuốc Nam nhưng cũng chẳng ăn thua, da mặt cũng dần dần xuất hiện những nếp nhăn co rúm lại. “Thấy ḿnh già đi trước tuổi, bạn bè đồng trang lứa trêu chọc hoài nên tôi phải nghỉ học và từ đó lầm lũi quanh quẩn trong nhà không dám ra ngoài”, chị Mai sụt sùi.
http://media.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/thanhnhantk/20111022/ds2210111.jpg
Chị Mai (ngồi giữa) cùng mẹ và anh trai của ḿnh.
Ngồi cạnh con gái có khuôn mặt già nua, khắc khổ hơn ḿnh, bà Nguyễn Thị Mứt, mẹ chị Mai, quẹt nước mắt kể: “Khi chuẩn bị vào lớp 6, nó bị bệnh như thế nên bạn bè trong lớp ai cũng xa lánh, có đứa thấy nó thế c̣n kêu nó bị si-da”.
“Tôi yêu vợ nhiều lắm”
Nghỉ học, chị Mai xin ba mẹ cho đi học may để sau này tự thân kiếm sống. Tuy nhiên, khi làm công cho một tiệm may đồ tây, cầm bảo hiểm y tế của ḿnh đi khám bệnh, bác sĩ không tin, bảo “cô mượn thẻ của em hay cháu”. Chỉ khi cầm CMND và các giấy tờ khác, họ mới tin chị đích thực là Nguyễn Thị Ngọc Mai.
Năm 22 tuổi, chị Mai lập gia đ́nh cùng anh Trần Thanh Thương (35 tuổi, trú phường Cẩm Phô, Hội An). Chồng chị tinh thần không ổn định, lúc nhớ lúc quên, không có nghề ổn định nên đời sống gia đ́nh càng khó khăn. Lập gia đ́nh xong, vợ chồng chị sinh được một trai, một gái mạnh khỏe, không bị bệnh ǵ nên ai cũng mừng. Hiện tại cháu gái lớn của anh chị được 5 tuổi, cháu trai hai tuổi.
Trước hoàn cảnh éo le của vợ ḿnh, anh Trần Thanh Thương, chồng chị Mai, tâm sự: “Lúc đầu gia đ́nh ngăn cản, nhưng tôi t́m mọi cách thuyết phục, cuối cùng cha mẹ cũng đồng ư cho tôi lấy Mai làm vợ. Cưới xong, càng ngày tôi càng yêu vợ nhiều lắm. Có đêm ngủ thấy vợ đau ê ểm cả người, tôi ngồi dậy ra trước hiên nhà ngồi khóc một ḿnh”. Lâu lâu, tay chân chị Mai lại nổi phù nề đi không được, hai đứa con nhỏ đều do vợ chồng bà Mứt lo hết.
Chị Mai tâm sự: “Mong mỏi lớn nhất của em là được chữa khỏi bệnh nhưng hiện giờ gia đ́nh khó khăn quá. Em bị ốm đau liên miên nên đă nghỉ làm hơn một năm nay để chữa bệnh. Chồng em chạy xe ôm, bữa có bữa không cộng với bệnh tật nên cũng không kiếm được nhiều tiền nuôi con và chữa bệnh”.
Hai năm nay, sức khỏe chị Mai suy yếu nhiều nên cuộc sống gia đ́nh càng khó khăn. V́ vậy, cả gia đ́nh đành phải về nương nhờ cha mẹ đẻ, phụ bán tạp hóa nhỏ kiếm tiền lo cho hai con ăn học.
Bài, ảnh: Hồng Sơn – Thanh Ba
Đến nay dù mới 27 tuổi nhưng chị đă mang gương mặt của một phụ nữ xấp xỉ 60 tuổi. Nỗi khổ “già hóa” đă gặm nhấm chị Mai suốt 15 năm nay, nhưng chỉ chị và gia đ́nh âm thầm chịu đựng. Câu chuyện của chị Mai chỉ trở thành thời sự của cả phố cổ Hội An mấy ngày nay, khi mọi người biết rằng chị cũng chịu hoàn cảnh tương tự “bà già tuổi 26” Nguyễn Thị Phượng ở Bến Tre. Mấy người ít gặp nói họ khó phân biệt đâu là bà mẹ xấp xỉ lục tuần, đâu là chị Mai.
Khó phân biệt mẹ - con
Sáng 21/10, tiếp chúng tôi tại nhà bố mẹ đẻ cùng chồng con, chị Mai mang gương mặt của một phụ nữ khoảng 60 tuổi. Tuy nhiên dáng đi, lời nói, hành động, mái tóc... của chị vẫn ở độ tuổi 27. Đang ôm con nhỏ vào ḷng, chị Mai kể: “Lúc đó tôi mới 12 tuổi, đang học lớp 5, tự nhiên cả người nổi mẩn đỏ và ngứa. Thấy vậy, mẹ đă đưa tôi ra Bệnh viện Da liễu Đà Nẵng khám nhiều lần, nhưng các bác sĩ nói tôi bị nổi mề đay, cho thuốc về uống nhưng uống măi không khỏi, ngược lại người ngày càng nổi nhiều mẩn, ngứa ngáy vô cùng”.
Ban đầu chỉ là những vết đỏ nhỏ li ti xuất hiện ở cánh tay. Gia đ́nh nghĩ đơn giản là do dị ứng, rồi sẽ khỏi. Nhưng rồi những vết đỏ ngày một lan rộng, càng lúc càng thấy ngứa, rồi sưng húp. Hết thuốc Bắc rồi thuốc Nam nhưng cũng chẳng ăn thua, da mặt cũng dần dần xuất hiện những nếp nhăn co rúm lại. “Thấy ḿnh già đi trước tuổi, bạn bè đồng trang lứa trêu chọc hoài nên tôi phải nghỉ học và từ đó lầm lũi quanh quẩn trong nhà không dám ra ngoài”, chị Mai sụt sùi.
http://media.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/thanhnhantk/20111022/ds2210111.jpg
Chị Mai (ngồi giữa) cùng mẹ và anh trai của ḿnh.
Ngồi cạnh con gái có khuôn mặt già nua, khắc khổ hơn ḿnh, bà Nguyễn Thị Mứt, mẹ chị Mai, quẹt nước mắt kể: “Khi chuẩn bị vào lớp 6, nó bị bệnh như thế nên bạn bè trong lớp ai cũng xa lánh, có đứa thấy nó thế c̣n kêu nó bị si-da”.
“Tôi yêu vợ nhiều lắm”
Nghỉ học, chị Mai xin ba mẹ cho đi học may để sau này tự thân kiếm sống. Tuy nhiên, khi làm công cho một tiệm may đồ tây, cầm bảo hiểm y tế của ḿnh đi khám bệnh, bác sĩ không tin, bảo “cô mượn thẻ của em hay cháu”. Chỉ khi cầm CMND và các giấy tờ khác, họ mới tin chị đích thực là Nguyễn Thị Ngọc Mai.
Năm 22 tuổi, chị Mai lập gia đ́nh cùng anh Trần Thanh Thương (35 tuổi, trú phường Cẩm Phô, Hội An). Chồng chị tinh thần không ổn định, lúc nhớ lúc quên, không có nghề ổn định nên đời sống gia đ́nh càng khó khăn. Lập gia đ́nh xong, vợ chồng chị sinh được một trai, một gái mạnh khỏe, không bị bệnh ǵ nên ai cũng mừng. Hiện tại cháu gái lớn của anh chị được 5 tuổi, cháu trai hai tuổi.
Trước hoàn cảnh éo le của vợ ḿnh, anh Trần Thanh Thương, chồng chị Mai, tâm sự: “Lúc đầu gia đ́nh ngăn cản, nhưng tôi t́m mọi cách thuyết phục, cuối cùng cha mẹ cũng đồng ư cho tôi lấy Mai làm vợ. Cưới xong, càng ngày tôi càng yêu vợ nhiều lắm. Có đêm ngủ thấy vợ đau ê ểm cả người, tôi ngồi dậy ra trước hiên nhà ngồi khóc một ḿnh”. Lâu lâu, tay chân chị Mai lại nổi phù nề đi không được, hai đứa con nhỏ đều do vợ chồng bà Mứt lo hết.
Chị Mai tâm sự: “Mong mỏi lớn nhất của em là được chữa khỏi bệnh nhưng hiện giờ gia đ́nh khó khăn quá. Em bị ốm đau liên miên nên đă nghỉ làm hơn một năm nay để chữa bệnh. Chồng em chạy xe ôm, bữa có bữa không cộng với bệnh tật nên cũng không kiếm được nhiều tiền nuôi con và chữa bệnh”.
Hai năm nay, sức khỏe chị Mai suy yếu nhiều nên cuộc sống gia đ́nh càng khó khăn. V́ vậy, cả gia đ́nh đành phải về nương nhờ cha mẹ đẻ, phụ bán tạp hóa nhỏ kiếm tiền lo cho hai con ăn học.
Bài, ảnh: Hồng Sơn – Thanh Ba