megaup
12-04-2011, 22:53
Nếu so sánh hai nền bóng đá Anh và bóng đá Việt Nam thi quả là rất khập khiễng. Nhưng bóng đá Anh và bóng đá Việt Nam lại có rất nhiều điểm chung.
Khát danh hiệu
Lần cuối cùng đội tuyển Anh vô địch một giải đấu lớn là World Cup năm 1966, một thời gian quá dài cho một đội bóng được coi là thế lực của bóng đá Châu Âu cũng như trên thế giới. Trải qua 45 năm biết bao thế hệ được coi là tài năng như Paul Gascoigne hay thế hệ vàng như Beckham, Gerrard, Lampard, Rooney, Terry... nhưng tất cả đều lỗi hẹn với chiếc cúp vô địch Euro hay World Cup.
<table summary="" align="center" border="0" cellpadding="1" cellspacing="1" width="200"> <tbody> <tr> <td>http://www1.bongda.com.vn/data/Image/2011/Thang12/04/1anh.jpg</td> </tr> <tr align="center"> <td>Cảm giác được đứng trên bục cao nhất của thế giới đối với Đội tuyển Anh đã quá xa lạ. Ảnh: Internet
</td> </tr> </tbody> </table>
Đội tuyển Việt Nam cũng vậy đã hơn 50 năm chúng ta vẫn khát một chiếc huy chương vàng SEA Games. Hơn 50 năm cũng bao thế hệ được coi là tài năng và xuất sắc như Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Minh Chiến, Võ Hoàng Bửu, Văn Quyến… nhưng chiếc HCV SEA Games thì vẫn luôn lẩn tránh chúng ta. Nhưng dù sao người hâm mộ Việt Nam cũng được an ủi phần nào khi đội tuyển Việt Nam vô địch AFF Cup năm 2008 giải tỏa cơn khát danh hiệu của bóng đá Việt Nam. Nhưng như thế là chưa đủ cho sự kỳ vọng lớn lao của người hâm mộ nước nhà. Vậy nguyên nhân vì sao?
1. Ngoại binh
Ngoại hạng Anh được coi là giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh và thu hút rất nhiều ngôi sao trên thế giới đến đầu quân cho các CLB. Nhiều ngôi sao đến đồng nghĩa với cơ hội được ra sân thi đấu của các cầu thủ nội là ít đi. Các cầu thủ Anh cũng ít có thói quen ra nước ngoài thi đấu nên việc cọ xát và học hỏi các nền bóng đá khác, thi đấu ở các môi trường bóng đá mới dường như là không có.
Ở Việt Nam thì giải quốc nội chưa được biết nhiều trên thế giới như giải NHA. Nhưng không vì thế mà V-League thiếu các ngoại binh nếu không nói là rất nhiều. Việc các doanh nghiệp làm bóng đá từ lâu đã trở nên phổ biến ở Việt Nam. Nhưng cách làm bóng đá của các doanh ngiệp Việt Nam thì có rất nhiều điều đáng để bàn. Các doanh nghiệp và các CLB ở Việt Nam đều muốn mua thành công và danh hiệu bằng tiền. Các đội bóng thi nhau dùng tiền để mua các danh hiệu. V-League không thiếu những tiền đạo giỏi với hiệu số ghi bàn rất cao nhưng đáng buồn hầu hết họ đều là các ngoại binh. Hệ quả là SEA Games vừa rồi chúng ta đi săn vàng mà không có một họng súng nào. Đội tuyển Việt Nam có rất nhiều tiền đạo nhưng chúng ta thiếu hẳn một trung phong biết nhả đạn đều đặn.
2. Cầu thủ nội
Các CLB lớn như Chelsea, MU, Liverpool và Arsenal thường có rất ít cầu thủ là người Anh. Thậm chí Arsenal có thời gian rất dài thi đấu mà không có cầu thủ người Anh nào trong đội hình. Người Anh không thiếu cầu thủ giỏi nhưng vấn đề là các cầu thủ người Anh được hét với giá rất cao, cao hơn rất nhiều so với giá trị thực của họ. Một cầu thủ trẻ chỉ cần là người Anh thi đấu một vài trận hay thì ngay lập tức được đưa lên tận mây xanh và trở thành món hàng hot trên thị trường chuyển nhượng. Điều này ít hay nhiều ảnh hưởng đến sự phát triển của các cầu thủ trẻ. Họ vô tình phải chịu sức ép rất lớn từ dư luận khi trở thành người nổi tiếng từ quá sớm.
<table summary="" align="center" border="0" cellpadding="1" cellspacing="1" width="200"> <tbody> <tr> <td>http://www1.bongda.com.vn/data/Image/2011/Thang12/04/1anh2.jpg</td> </tr> <tr align="center"> <td>Những đồng tiền liệu đã dùng đúng chỗ. Ảnh: Internet </td> </tr> </tbody> </table>
Vài năm trở lại đây giá của các cầu thủ Viêt cũng được đưa lên quá cao so với trình độ của họ. Cầu thủ chỉ cần một vài lần được lên tuyển là ngay lập tức có giá cả tỷ đồng và số tiền lót tay cho họ cũng là tiền tỷ. Nhìn các cầu thủ Việt Nam thi đấu ở SEA Games vừa qua không biết những người bỏ ra cả chục tỷ đồng để mua họ có suy nghĩ gì.
3. May mắn và tâm lý
Có một điều rất thú vị là đội tuyển Anh chưa bao giờ giành chiến thắng trong các lượt sút luôn lưu. Người Anh có thể đổ lỗi cho may mắn nhưng nếu gọi họ là đội bóng yếu bóng vía thì cũng không sai. Họ phải chịu sức ép quá lớn về thành tích cũng như sự kỳ vọng lớn lao từ người hâm mộ. Tam sư có thể thi đấu rất hay ở vòng loại của các giải đấu nhưng vào đến vòng chung kết thì họ thể hiện một bộ mặt khác hẳn. Thi đấu rời rạc, bạc nhược và không bao giờ là chính mình.
Đã không biết bao nhiêu lần đội tuyển Việt Nam lọt vào trận chung kết. Nhưng chúng ta mới một lần được hưởng niềm vui trọn vẹn. Nguyên nhân thất bại có rất nhiều. Nhưng khả năng chịu sức ép và tâm lý của các thủ Việt Nam là chưa tốt và chúng ta thiếu một chút may mắn.
4. Huấn luyện viên
Đội tuyển Anh và đội tuyển Việt Nam những năm gần đây thường đặt niềm tin vào các huấn luyện viên ngoại. Nhưng nếu nhìn các đội vô địch và thi đấu thành công ở Châu Âu hiện nay như Tây Ban Nha, Hà Lan, Đức hay trong khu vực Đông Nam Á như Malaysia thì họ có một điểm chung là đều dùng huấn luyện viên nội. Vậy tại sao chúng ta không học tập họ nên đăt niềm tin và trao cơ hội cho các huấn luyện viên nội?
(Bạn đọc: Nguyễn Huy Dũng), bongda.com.vn
Khát danh hiệu
Lần cuối cùng đội tuyển Anh vô địch một giải đấu lớn là World Cup năm 1966, một thời gian quá dài cho một đội bóng được coi là thế lực của bóng đá Châu Âu cũng như trên thế giới. Trải qua 45 năm biết bao thế hệ được coi là tài năng như Paul Gascoigne hay thế hệ vàng như Beckham, Gerrard, Lampard, Rooney, Terry... nhưng tất cả đều lỗi hẹn với chiếc cúp vô địch Euro hay World Cup.
<table summary="" align="center" border="0" cellpadding="1" cellspacing="1" width="200"> <tbody> <tr> <td>http://www1.bongda.com.vn/data/Image/2011/Thang12/04/1anh.jpg</td> </tr> <tr align="center"> <td>Cảm giác được đứng trên bục cao nhất của thế giới đối với Đội tuyển Anh đã quá xa lạ. Ảnh: Internet
</td> </tr> </tbody> </table>
Đội tuyển Việt Nam cũng vậy đã hơn 50 năm chúng ta vẫn khát một chiếc huy chương vàng SEA Games. Hơn 50 năm cũng bao thế hệ được coi là tài năng và xuất sắc như Hồng Sơn, Huỳnh Đức, Minh Chiến, Võ Hoàng Bửu, Văn Quyến… nhưng chiếc HCV SEA Games thì vẫn luôn lẩn tránh chúng ta. Nhưng dù sao người hâm mộ Việt Nam cũng được an ủi phần nào khi đội tuyển Việt Nam vô địch AFF Cup năm 2008 giải tỏa cơn khát danh hiệu của bóng đá Việt Nam. Nhưng như thế là chưa đủ cho sự kỳ vọng lớn lao của người hâm mộ nước nhà. Vậy nguyên nhân vì sao?
1. Ngoại binh
Ngoại hạng Anh được coi là giải đấu hấp dẫn nhất hành tinh và thu hút rất nhiều ngôi sao trên thế giới đến đầu quân cho các CLB. Nhiều ngôi sao đến đồng nghĩa với cơ hội được ra sân thi đấu của các cầu thủ nội là ít đi. Các cầu thủ Anh cũng ít có thói quen ra nước ngoài thi đấu nên việc cọ xát và học hỏi các nền bóng đá khác, thi đấu ở các môi trường bóng đá mới dường như là không có.
Ở Việt Nam thì giải quốc nội chưa được biết nhiều trên thế giới như giải NHA. Nhưng không vì thế mà V-League thiếu các ngoại binh nếu không nói là rất nhiều. Việc các doanh nghiệp làm bóng đá từ lâu đã trở nên phổ biến ở Việt Nam. Nhưng cách làm bóng đá của các doanh ngiệp Việt Nam thì có rất nhiều điều đáng để bàn. Các doanh nghiệp và các CLB ở Việt Nam đều muốn mua thành công và danh hiệu bằng tiền. Các đội bóng thi nhau dùng tiền để mua các danh hiệu. V-League không thiếu những tiền đạo giỏi với hiệu số ghi bàn rất cao nhưng đáng buồn hầu hết họ đều là các ngoại binh. Hệ quả là SEA Games vừa rồi chúng ta đi săn vàng mà không có một họng súng nào. Đội tuyển Việt Nam có rất nhiều tiền đạo nhưng chúng ta thiếu hẳn một trung phong biết nhả đạn đều đặn.
2. Cầu thủ nội
Các CLB lớn như Chelsea, MU, Liverpool và Arsenal thường có rất ít cầu thủ là người Anh. Thậm chí Arsenal có thời gian rất dài thi đấu mà không có cầu thủ người Anh nào trong đội hình. Người Anh không thiếu cầu thủ giỏi nhưng vấn đề là các cầu thủ người Anh được hét với giá rất cao, cao hơn rất nhiều so với giá trị thực của họ. Một cầu thủ trẻ chỉ cần là người Anh thi đấu một vài trận hay thì ngay lập tức được đưa lên tận mây xanh và trở thành món hàng hot trên thị trường chuyển nhượng. Điều này ít hay nhiều ảnh hưởng đến sự phát triển của các cầu thủ trẻ. Họ vô tình phải chịu sức ép rất lớn từ dư luận khi trở thành người nổi tiếng từ quá sớm.
<table summary="" align="center" border="0" cellpadding="1" cellspacing="1" width="200"> <tbody> <tr> <td>http://www1.bongda.com.vn/data/Image/2011/Thang12/04/1anh2.jpg</td> </tr> <tr align="center"> <td>Những đồng tiền liệu đã dùng đúng chỗ. Ảnh: Internet </td> </tr> </tbody> </table>
Vài năm trở lại đây giá của các cầu thủ Viêt cũng được đưa lên quá cao so với trình độ của họ. Cầu thủ chỉ cần một vài lần được lên tuyển là ngay lập tức có giá cả tỷ đồng và số tiền lót tay cho họ cũng là tiền tỷ. Nhìn các cầu thủ Việt Nam thi đấu ở SEA Games vừa qua không biết những người bỏ ra cả chục tỷ đồng để mua họ có suy nghĩ gì.
3. May mắn và tâm lý
Có một điều rất thú vị là đội tuyển Anh chưa bao giờ giành chiến thắng trong các lượt sút luôn lưu. Người Anh có thể đổ lỗi cho may mắn nhưng nếu gọi họ là đội bóng yếu bóng vía thì cũng không sai. Họ phải chịu sức ép quá lớn về thành tích cũng như sự kỳ vọng lớn lao từ người hâm mộ. Tam sư có thể thi đấu rất hay ở vòng loại của các giải đấu nhưng vào đến vòng chung kết thì họ thể hiện một bộ mặt khác hẳn. Thi đấu rời rạc, bạc nhược và không bao giờ là chính mình.
Đã không biết bao nhiêu lần đội tuyển Việt Nam lọt vào trận chung kết. Nhưng chúng ta mới một lần được hưởng niềm vui trọn vẹn. Nguyên nhân thất bại có rất nhiều. Nhưng khả năng chịu sức ép và tâm lý của các thủ Việt Nam là chưa tốt và chúng ta thiếu một chút may mắn.
4. Huấn luyện viên
Đội tuyển Anh và đội tuyển Việt Nam những năm gần đây thường đặt niềm tin vào các huấn luyện viên ngoại. Nhưng nếu nhìn các đội vô địch và thi đấu thành công ở Châu Âu hiện nay như Tây Ban Nha, Hà Lan, Đức hay trong khu vực Đông Nam Á như Malaysia thì họ có một điểm chung là đều dùng huấn luyện viên nội. Vậy tại sao chúng ta không học tập họ nên đăt niềm tin và trao cơ hội cho các huấn luyện viên nội?
(Bạn đọc: Nguyễn Huy Dũng), bongda.com.vn