Hanna
01-12-2012, 15:44
Hồ Sĩ Viêm/Viễn Đông
Thế là ngày Lễ Tết Dương Lịch 2012 đă lại qua, người Mỹ buồn thiu khi phải trở lại nếp sinh hoạt thường nhật, tối mắt tối mũi v́ vấn đề cơm áo, cố quên đi ngày nghỉ lễ chính thức kế tiếp là ngày “Memorial Day” vào cuối tháng 5. Ôi chao, sao mà lâu thế. Riêng người Việt Nam hải ngoại, chúng ta đă không buồn, mà ngược lại, lại thấy vui vui, v́ nghĩ, chỉ c̣n 2 tuần lễ nữa sẽ tới Tết Nguyên Đán và theo tập tục cổ truyền, gia đ́nh sẽ xum họp vui vẻ, bạn bè tụ tập thăm viếng, chúc mừng nhau và các em bé được tiền ĺ x́, giành ăn quà và nhất là gia đ́nh nào cũng sửa soạn nhà cửa cho khang trang, để đón mừng Năm Mới. Dựa theo Dương Lịch ngày 23 tháng 1 năm 2012, chúng ta sẽ ăn mừng Tết đón Xuân về, nhưng sự thực Xuân này tại Mỹ chưa phải là Xuân của Đất Trời. Đúng ra măi tới ngày 20-3-2012, nước Mỹ mới bắt đầu vào Xuân. Chúng ta sẽ mừng Xuân sớm, một Mùa Xuân sâu kín trong ḷng với bao kỷ niệm êm đềm của thủa xa xưa tại quê nhà.
Năm Th́n nói chuyện "Rồng con"...
Thanh Vơ/Viễn Đông
(Thân tặng những ai sinh vào năm Th́n)
“Rồng con” nhồi bông tại một quầy hàng chợ Tết 2012 ở Little Saigon
ảnh: Nick Út (gửi riêng cho Viễn Đông)
Tuần rồi, nghe tin người chị bà con vừa sinh cháu bé, lại được mẹ tṛn con vuông, tôi và vài người trong ḍng họ, cùng một số bạn bè rủ nhau đến nhà thăm. Chị Thoa đă có một cháu trai 1 tuổi, nên lần này khi mang bầu chị cứ tâm sự với mọi người rằng chị mong sẽ có được nàng công chúa, để rồi th́ ngưng luôn không đẻ nữa. Khi đến nhà trông thấy chị Thoa với gương mặt dàu dàu, tôi ái ngại cho rằng ḿnh đến thăm sớm quá chăng, lẽ ra nên đợi vài tuần khi người phụ nữ lấy lại sức rồi hẵng đến cũng chưa muộn. Nhưng rồi qua câu chuyện, chúng tôi mới vỡ lẽ ra rằng bà chị tôi mỏi mệt không phải v́ lư do mà chúng tôi hằng tưởng...
Chị Thoa lập gia đ́nh trễ, với anh Tân, khi bước vào tuổi 38. Theo như lời chị kể lại, th́ ngay từ tuần trăng mật, hai vợ chồng đă “làm việc cật lực”, không phải để “hưởng thụ” mà là v́ mong có con ngay, sợ kẻo không kịp nữa.
Nhưng gần cả năm vẫn không thấy động tịnh ǵ, hai người bắt đầu chột dạ, bèn đi gặp bác sĩ. Hóa ra th́ cả hai anh chị đều có vấn đề. Chị hay đùa vui với mọi người rằng "Tinh trùng của ổng th́ ‘xụi lơ’, c̣n trứng của ḿnh th́ gần ‘quá đát’ rồi, nên rầu quá đỗi...”. Thế là hai anh chị bắt đầu điều trị theo lời chỉ dẫn của bác sĩ. Tiền th́ tốn bộn rồi, nhưng niềm hy vọng cứ ngày một leo lét dần. T́nh cờ một hôm chị Thoa được cô Bảy chỉ mánh: "Con vừa điều trị vừa tụng kinh Phổ Môn mỗi ngày cho cô. Quan trọng là phải thành tâm. Ḿnh cứ kết hợp vừa y học vừa tâm linh, thế nào Phật Trời cũng chứng giám". Thế là chị làm theo. Bẵng đâu chừng vài tháng, chị Thoa báo tin mừng sắp có baby, là thằng Andy, bây giờ đă hơn một tuổi. Thừa thắng xông lên, hai anh chị làm luôn cú thứ nh́, mong vớt vát thêm cô con gái. Nào dè... lần này cũng lại một thằng cu...
Anh Tân lên tiếng: "Hai thằng rồi, chán quá. Không lẽ sinh thêm đứa nữa. Ở xứ này th́ hai con là đủ rồi, chứ ba đứa th́ coi như phải cày overtime mệt nghỉ”. Giọng chị Thoa chán nản: "Khi siêu âm biết sẽ là con trai, ḿnh thất vọng ghê đi. Nhưng má anh Tân lại mừng, bà nói 'Nhà ḿnh sắp có quư tử rồi. Con ráng canh sao mà đẻ qua đầu năm 2012 là giàu to con ơi'. Thấy ḿnh trố mắt, bà giải thích: ‘Năm tới là Nhâm Th́n, giờ đă biết là con trai, ḿnh chỉ cầu mong sao cho nó ra đời vô năm này th́ mai sau nó sẽ giàu sang phú quư, để ba mẹ ông bà c̣n được nhờ nữa chứ’. Ḿnh đă hỏi bác sĩ, ông tính toán và dự đoán ḿnh sẽ trở dạ vào đầu năm mới. Ai dè giờ chót thằng cu lại chui ra sớm, chỉ c̣n có mấy ngày nữa mà nó cũng không đợi được, có ngu không chứ. Tức ơi là tức!”.
Thế là cả nhóm chúng tôi thi nhau mà bàn tán xôn xao. Chị Mai kể: "Nhà ḿnh có ông cậu tuổi Nhâm Dần, một người chú Nhâm Th́n và thằng em trai Nhâm Tí. Cả ba người đều thành công lỗi lạc. Mà đặc biệt là chú Năm. Nghe đâu hồi đó bà nội cũng xém đẻ chú ra sớm đó chứ, nhưng nhờ bác sĩ bơm dung dịch kiềm, nhờ vậy mà kéo dài cầm hơi thêm được vài tiếng đồng hồ, thế là may quá lọt qua năm mới, nên chú tuổi Th́n. Chú Năm hồi đó ở Việt Nam là ông tướng một vùng một cơi, tiền hô hậu ủng, danh dự, quyền thế, oai lực cả một thời chứ ít sao". Anh Trọng xen vô: "Sao Thoa không nhờ bác sĩ can thiệp xem có cách nào sinh chậm chút được không?". Anh Tân thở dài: "Có nói, mà ông bác sĩ Mỹ nh́n ḿnh như quái vật vậy đó. Ổng hỏi: 'Sinh con khỏe mạnh, mẹ ít đau và an toàn là 'the best' rồi, tại sao lại muốn sinh trễ, kéo dài để làm ǵ?'”. Chị Thoa thêm vô: "Lúc đó má chồng ḿnh có yêu cầu gặp một bác sĩ người Việt, rồi năn nỉ ông ta, nhưng ông có vẻ không muốn. Ông nói: 'Xin lỗi, chúng tôi sẽ làm hết sức. Nhưng đây là xứ Mỹ, thưa bà...'".
Cô Liên góp chuyện: "Ông ngoại ḿnh khi c̣n sống thích t́m hiểu về tướng số lắm. Ông có nói là theo tử vi hay dịch lư ǵ đó, th́ năm Nhâm Th́n là năm thuộc về hành thủy, lại vượng dương. Chính v́ vậy mà con trai mang tuổi này sẽ thành công vượt bậc. Ông c̣n nói: 'Trong 12 con giáp th́ con rồng tượng trưng cho may mắn và tinh thông. Th́n là biểu tượng của danh dự, quyền lực và sự lỗi lạc. Bởi thế người cầm tinh con rồng thường là người dũng mănh, quyết đoán và dám làm. Nếu là đàn ông th́ các đức tính này sẽ giúp họ tiến xa trên đường công danh sự nghiệp và v́ thế sẽ là người có địa vị cao trong xă hội và nắm giữ trong tay nhiều quyền uy'".
Ông Kim, người Việt gốc Hoa, tôi gọi là ông chú họ, cũng chen vào với giọng tiếng Việt lơ lớ: “Th́n mà lại Nhâm mới là ‘hàng xịn’ chứ. Hai ‘nị’ (ư ông muốn nói là chị Thoa và anh Tân) hụt kỳ này rồi, uổng quá li. Ngàn năm một thuở mà lị...”. Chị Thoa ủ rũ: "Tụi ḿnh chỉ mong cô con gái, khi biết con trai, ḿnh đă nản, nhưng nghe má anh Tân nói vậy, ḿnh bán tin bán nghi, nên trong bụng cũng thầm cầu sao sinh nó ra vào năm mới, biết đâu mai này nó có tiếng hay có miếng th́ ḿnh cũng được ké lây. Vậy mà nó lại chui ra vào cuối tháng 12, thế là vợ chồng ḿnh mất cả ch́ lẫn chài...”.
Chị Hân, vừa mới đến Mỹ định cư ngày 15 tháng 12 do mẹ chị - tôi gọi là cô Tám - bảo lănh, lên tiếng: “Ḿnh ở Việt Nam gần 40 năm nay, ḿnh biết mà. Hễ năm Nhâm Tí hay Nhâm Th́n là thiên hạ thi nhau mà có bầu. Buồn nhất là thói trọng nam khinh nữ nên nhiều người khi biết là sẽ đẻ con gái th́ họ phá thai ngay. Nhiều người c̣n đồn đại rồi rủ nhau t́m tới mấy ông bác sĩ nổi tiếng là 'mát tay' để tham vấn mong được chỉ dẫn làm sao sinh quư tử. Theo thống kê gần đây nhất th́ tỉ lệ giới tính trẻ em sinh ra tại Việt Nam là 112 nam so với 100 nữ. Mà rồi xem, sau năm Nhâm Th́n này, không biết chừng tỉ lệ dám lên tới 125 nam/100 nữ như chơi. Cứ đà này th́ sớm muộn ǵ th́ thanh niên Việt Nam cũng sẽ phải ra ngoại quốc t́m vợ cho xem, như ở Trung Quốc hiện giờ đó...".
Trước khi về, chúng tôi an ủi chị Thoa và anh Tân: "Thôi, có ǵ mà buồn. Con nào cũng là con, đâu cứ phải rồng con mới dưỡng nuôi rồng cha mẹ? Ăn thua là cách ḿnh dạy dỗ con cái từ khi c̣n bé. Ráng lo cho tụi nó ăn học, dạy chúng sống có đạo đức, th́ lo ǵ ḿnh không được nở mày nở mặt?".
Chị Thoa thở dài quay sang chồng: "Không biết có nên thử luôn lần nữa cho năm sau, may ra có con gái không anh?". Anh Tân tṛn xoe mắt nh́n vợ (mà tôi đoán là anh đang ngán ngẩm khi sẽ phải cày 4 job overtime). Chưa kịp nghe anh lên tiếng th́ cô Liên đă ào ào: "Không nên. Năm sau là năm Tỵ. Con gái mà tuổi rắn, phải suy nghĩ cho kỹ lại à nha. Thôi bây giờ lo an dưỡng đi, khi nào 'sẵn sàng' th́ gọi tôi, tôi góp ư cho...". Cả nhóm lại ồn ào ra về...
Trên đường ra lấy xe, tôi thắc mắc hỏi cô Liên: “Sao em có thằng cháu cũng tuổi Th́n, mà nó làm biếng lắm, lười học, suốt ngày chỉ mê chơi game với vẽ h́nh hí họa trên giấy. Ba mẹ phải ép nó học, la đến khản cả cổ. Điệu này coi bộ chú rồng con hết xí quách rồi cô ơi". Cô Liên nạt ngang: "Ậy, chớ xem thường. Đâu phải những người lănh đạo, đầy quyền uy, danh giá, lỗi lạc đều mê học từ nhỏ? Để rồi xem, con trai tuổi Th́n, không phải giỡn à nha...".
Cô bỏ lửng câu nói. Tôi cười và thầm nghĩ: "Thôi kệ, biết đâu chú rồng con nhà ḿnh cũng sẽ làm nên tích sự...".
Viendongdaily.com và tác giả giữ bản quyền bài và h́nh trên trang này. Xin đừng trích đăng dưới bất cứ h́nh thức nào.
Thanh Vơ/Viễn Đông
Thế là ngày Lễ Tết Dương Lịch 2012 đă lại qua, người Mỹ buồn thiu khi phải trở lại nếp sinh hoạt thường nhật, tối mắt tối mũi v́ vấn đề cơm áo, cố quên đi ngày nghỉ lễ chính thức kế tiếp là ngày “Memorial Day” vào cuối tháng 5. Ôi chao, sao mà lâu thế. Riêng người Việt Nam hải ngoại, chúng ta đă không buồn, mà ngược lại, lại thấy vui vui, v́ nghĩ, chỉ c̣n 2 tuần lễ nữa sẽ tới Tết Nguyên Đán và theo tập tục cổ truyền, gia đ́nh sẽ xum họp vui vẻ, bạn bè tụ tập thăm viếng, chúc mừng nhau và các em bé được tiền ĺ x́, giành ăn quà và nhất là gia đ́nh nào cũng sửa soạn nhà cửa cho khang trang, để đón mừng Năm Mới. Dựa theo Dương Lịch ngày 23 tháng 1 năm 2012, chúng ta sẽ ăn mừng Tết đón Xuân về, nhưng sự thực Xuân này tại Mỹ chưa phải là Xuân của Đất Trời. Đúng ra măi tới ngày 20-3-2012, nước Mỹ mới bắt đầu vào Xuân. Chúng ta sẽ mừng Xuân sớm, một Mùa Xuân sâu kín trong ḷng với bao kỷ niệm êm đềm của thủa xa xưa tại quê nhà.
Năm Th́n nói chuyện "Rồng con"...
Thanh Vơ/Viễn Đông
(Thân tặng những ai sinh vào năm Th́n)
“Rồng con” nhồi bông tại một quầy hàng chợ Tết 2012 ở Little Saigon
ảnh: Nick Út (gửi riêng cho Viễn Đông)
Tuần rồi, nghe tin người chị bà con vừa sinh cháu bé, lại được mẹ tṛn con vuông, tôi và vài người trong ḍng họ, cùng một số bạn bè rủ nhau đến nhà thăm. Chị Thoa đă có một cháu trai 1 tuổi, nên lần này khi mang bầu chị cứ tâm sự với mọi người rằng chị mong sẽ có được nàng công chúa, để rồi th́ ngưng luôn không đẻ nữa. Khi đến nhà trông thấy chị Thoa với gương mặt dàu dàu, tôi ái ngại cho rằng ḿnh đến thăm sớm quá chăng, lẽ ra nên đợi vài tuần khi người phụ nữ lấy lại sức rồi hẵng đến cũng chưa muộn. Nhưng rồi qua câu chuyện, chúng tôi mới vỡ lẽ ra rằng bà chị tôi mỏi mệt không phải v́ lư do mà chúng tôi hằng tưởng...
Chị Thoa lập gia đ́nh trễ, với anh Tân, khi bước vào tuổi 38. Theo như lời chị kể lại, th́ ngay từ tuần trăng mật, hai vợ chồng đă “làm việc cật lực”, không phải để “hưởng thụ” mà là v́ mong có con ngay, sợ kẻo không kịp nữa.
Nhưng gần cả năm vẫn không thấy động tịnh ǵ, hai người bắt đầu chột dạ, bèn đi gặp bác sĩ. Hóa ra th́ cả hai anh chị đều có vấn đề. Chị hay đùa vui với mọi người rằng "Tinh trùng của ổng th́ ‘xụi lơ’, c̣n trứng của ḿnh th́ gần ‘quá đát’ rồi, nên rầu quá đỗi...”. Thế là hai anh chị bắt đầu điều trị theo lời chỉ dẫn của bác sĩ. Tiền th́ tốn bộn rồi, nhưng niềm hy vọng cứ ngày một leo lét dần. T́nh cờ một hôm chị Thoa được cô Bảy chỉ mánh: "Con vừa điều trị vừa tụng kinh Phổ Môn mỗi ngày cho cô. Quan trọng là phải thành tâm. Ḿnh cứ kết hợp vừa y học vừa tâm linh, thế nào Phật Trời cũng chứng giám". Thế là chị làm theo. Bẵng đâu chừng vài tháng, chị Thoa báo tin mừng sắp có baby, là thằng Andy, bây giờ đă hơn một tuổi. Thừa thắng xông lên, hai anh chị làm luôn cú thứ nh́, mong vớt vát thêm cô con gái. Nào dè... lần này cũng lại một thằng cu...
Anh Tân lên tiếng: "Hai thằng rồi, chán quá. Không lẽ sinh thêm đứa nữa. Ở xứ này th́ hai con là đủ rồi, chứ ba đứa th́ coi như phải cày overtime mệt nghỉ”. Giọng chị Thoa chán nản: "Khi siêu âm biết sẽ là con trai, ḿnh thất vọng ghê đi. Nhưng má anh Tân lại mừng, bà nói 'Nhà ḿnh sắp có quư tử rồi. Con ráng canh sao mà đẻ qua đầu năm 2012 là giàu to con ơi'. Thấy ḿnh trố mắt, bà giải thích: ‘Năm tới là Nhâm Th́n, giờ đă biết là con trai, ḿnh chỉ cầu mong sao cho nó ra đời vô năm này th́ mai sau nó sẽ giàu sang phú quư, để ba mẹ ông bà c̣n được nhờ nữa chứ’. Ḿnh đă hỏi bác sĩ, ông tính toán và dự đoán ḿnh sẽ trở dạ vào đầu năm mới. Ai dè giờ chót thằng cu lại chui ra sớm, chỉ c̣n có mấy ngày nữa mà nó cũng không đợi được, có ngu không chứ. Tức ơi là tức!”.
Thế là cả nhóm chúng tôi thi nhau mà bàn tán xôn xao. Chị Mai kể: "Nhà ḿnh có ông cậu tuổi Nhâm Dần, một người chú Nhâm Th́n và thằng em trai Nhâm Tí. Cả ba người đều thành công lỗi lạc. Mà đặc biệt là chú Năm. Nghe đâu hồi đó bà nội cũng xém đẻ chú ra sớm đó chứ, nhưng nhờ bác sĩ bơm dung dịch kiềm, nhờ vậy mà kéo dài cầm hơi thêm được vài tiếng đồng hồ, thế là may quá lọt qua năm mới, nên chú tuổi Th́n. Chú Năm hồi đó ở Việt Nam là ông tướng một vùng một cơi, tiền hô hậu ủng, danh dự, quyền thế, oai lực cả một thời chứ ít sao". Anh Trọng xen vô: "Sao Thoa không nhờ bác sĩ can thiệp xem có cách nào sinh chậm chút được không?". Anh Tân thở dài: "Có nói, mà ông bác sĩ Mỹ nh́n ḿnh như quái vật vậy đó. Ổng hỏi: 'Sinh con khỏe mạnh, mẹ ít đau và an toàn là 'the best' rồi, tại sao lại muốn sinh trễ, kéo dài để làm ǵ?'”. Chị Thoa thêm vô: "Lúc đó má chồng ḿnh có yêu cầu gặp một bác sĩ người Việt, rồi năn nỉ ông ta, nhưng ông có vẻ không muốn. Ông nói: 'Xin lỗi, chúng tôi sẽ làm hết sức. Nhưng đây là xứ Mỹ, thưa bà...'".
Cô Liên góp chuyện: "Ông ngoại ḿnh khi c̣n sống thích t́m hiểu về tướng số lắm. Ông có nói là theo tử vi hay dịch lư ǵ đó, th́ năm Nhâm Th́n là năm thuộc về hành thủy, lại vượng dương. Chính v́ vậy mà con trai mang tuổi này sẽ thành công vượt bậc. Ông c̣n nói: 'Trong 12 con giáp th́ con rồng tượng trưng cho may mắn và tinh thông. Th́n là biểu tượng của danh dự, quyền lực và sự lỗi lạc. Bởi thế người cầm tinh con rồng thường là người dũng mănh, quyết đoán và dám làm. Nếu là đàn ông th́ các đức tính này sẽ giúp họ tiến xa trên đường công danh sự nghiệp và v́ thế sẽ là người có địa vị cao trong xă hội và nắm giữ trong tay nhiều quyền uy'".
Ông Kim, người Việt gốc Hoa, tôi gọi là ông chú họ, cũng chen vào với giọng tiếng Việt lơ lớ: “Th́n mà lại Nhâm mới là ‘hàng xịn’ chứ. Hai ‘nị’ (ư ông muốn nói là chị Thoa và anh Tân) hụt kỳ này rồi, uổng quá li. Ngàn năm một thuở mà lị...”. Chị Thoa ủ rũ: "Tụi ḿnh chỉ mong cô con gái, khi biết con trai, ḿnh đă nản, nhưng nghe má anh Tân nói vậy, ḿnh bán tin bán nghi, nên trong bụng cũng thầm cầu sao sinh nó ra vào năm mới, biết đâu mai này nó có tiếng hay có miếng th́ ḿnh cũng được ké lây. Vậy mà nó lại chui ra vào cuối tháng 12, thế là vợ chồng ḿnh mất cả ch́ lẫn chài...”.
Chị Hân, vừa mới đến Mỹ định cư ngày 15 tháng 12 do mẹ chị - tôi gọi là cô Tám - bảo lănh, lên tiếng: “Ḿnh ở Việt Nam gần 40 năm nay, ḿnh biết mà. Hễ năm Nhâm Tí hay Nhâm Th́n là thiên hạ thi nhau mà có bầu. Buồn nhất là thói trọng nam khinh nữ nên nhiều người khi biết là sẽ đẻ con gái th́ họ phá thai ngay. Nhiều người c̣n đồn đại rồi rủ nhau t́m tới mấy ông bác sĩ nổi tiếng là 'mát tay' để tham vấn mong được chỉ dẫn làm sao sinh quư tử. Theo thống kê gần đây nhất th́ tỉ lệ giới tính trẻ em sinh ra tại Việt Nam là 112 nam so với 100 nữ. Mà rồi xem, sau năm Nhâm Th́n này, không biết chừng tỉ lệ dám lên tới 125 nam/100 nữ như chơi. Cứ đà này th́ sớm muộn ǵ th́ thanh niên Việt Nam cũng sẽ phải ra ngoại quốc t́m vợ cho xem, như ở Trung Quốc hiện giờ đó...".
Trước khi về, chúng tôi an ủi chị Thoa và anh Tân: "Thôi, có ǵ mà buồn. Con nào cũng là con, đâu cứ phải rồng con mới dưỡng nuôi rồng cha mẹ? Ăn thua là cách ḿnh dạy dỗ con cái từ khi c̣n bé. Ráng lo cho tụi nó ăn học, dạy chúng sống có đạo đức, th́ lo ǵ ḿnh không được nở mày nở mặt?".
Chị Thoa thở dài quay sang chồng: "Không biết có nên thử luôn lần nữa cho năm sau, may ra có con gái không anh?". Anh Tân tṛn xoe mắt nh́n vợ (mà tôi đoán là anh đang ngán ngẩm khi sẽ phải cày 4 job overtime). Chưa kịp nghe anh lên tiếng th́ cô Liên đă ào ào: "Không nên. Năm sau là năm Tỵ. Con gái mà tuổi rắn, phải suy nghĩ cho kỹ lại à nha. Thôi bây giờ lo an dưỡng đi, khi nào 'sẵn sàng' th́ gọi tôi, tôi góp ư cho...". Cả nhóm lại ồn ào ra về...
Trên đường ra lấy xe, tôi thắc mắc hỏi cô Liên: “Sao em có thằng cháu cũng tuổi Th́n, mà nó làm biếng lắm, lười học, suốt ngày chỉ mê chơi game với vẽ h́nh hí họa trên giấy. Ba mẹ phải ép nó học, la đến khản cả cổ. Điệu này coi bộ chú rồng con hết xí quách rồi cô ơi". Cô Liên nạt ngang: "Ậy, chớ xem thường. Đâu phải những người lănh đạo, đầy quyền uy, danh giá, lỗi lạc đều mê học từ nhỏ? Để rồi xem, con trai tuổi Th́n, không phải giỡn à nha...".
Cô bỏ lửng câu nói. Tôi cười và thầm nghĩ: "Thôi kệ, biết đâu chú rồng con nhà ḿnh cũng sẽ làm nên tích sự...".
Viendongdaily.com và tác giả giữ bản quyền bài và h́nh trên trang này. Xin đừng trích đăng dưới bất cứ h́nh thức nào.
Thanh Vơ/Viễn Đông