johnnydan9
01-22-2012, 14:51
Trong thời khắc đón chào năm mới, khi trên phố rộn vang tiếng cười và đủ sắc màu với ánh đèn, hoa giấy, Norton đă tha thứ cho kẻ giết cha và anh ḿnh để chào một năm mới với tâm hồn thanh thản và b́nh yên.
Ngày định mênh và nỗi đau dai dẳng
Sue Norton là một người phụ nữ trung niên sống cùng cha và anh là Richard trong một trang trại Oklahoma ở thành phố Arkansas, Kansas.
Ngày 23/1/1900, khi đang trên đường công tác, cô nhận được tin dữ: cha và anh trai cô bị kẻ cướp bắn chết trong trang trại gia đ́nh. Tên sát nhân chỉ v́ hơn 1000 đô la và một chiếc xe tải cũ.
Rất nhiều ngày sau đó, cuộc sống của cô ch́m trong bóng tối. Cô nghĩ rằng chỉ có nh́n thấy kẻ đem lại đau khổ cho ḿnh bị trừng phạt th́ cô mới có thể vơi bớt nỗi đau. Noel năm ấy, trong khi mọi người chào đón năm mới th́ trong nhà Norton vẫn vô cùng lạnh lẽo.
http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/ngocluong/2012t1/thang1/tuan2/t4/nguoiduatin-ForgivenessIsHerFocu s.jpgSue Norton
Và rồi phiên ṭa xét xử kẻ giết người đă diễn ra. Tại ṭa, cô thấy tên sát nhân có phần không giống với h́nh dung của cô. Robert là người đàn ông trung niên có gương mặt khắc khổ, hắn cúi gằm mặt xuống và nhận tất cả tội lỗi, không kêu xin một lời. Norton biết được rằng đây là lần đầu tiên Robert gây tội, hắn c̣n có một người cha già… Hắn phải nhận một bản án mà cô cho là thích đáng: tử h́nh.
Nhưng không hiểu sao khi trở về nhà sau phiên ṭa, cô có một cảm giác khó chịu kỳ lạ. Nỗi đau của cô không hề vơi bớt như cô nghĩ.
Con đường giải thoát
Một năm sau, vào một buổi tối, cô t́nh cờ vào một trang web có tên Catherine Blount Foundation. Tại đây, cô biết được câu chuyện của một người phụ nữ tên Gayle Aba. Cô con gái Catherine Blount của chị cũng bị một tên cướp giết chết, nhưng rồi chị đă vượt qua đau khổ, thành lập tổ chức những người có hoàn cảnh giống ḿnh.
Norton đọc được rằng: “Bạn có thể làm lành những vết thương trong quá khứ, có thể giúp ḿnh thoát khỏi đau đớn và thống khổ bằng tha thứ, khi đó hận thù sẽ biến thành t́nh yêu. Ngay cả khi bạn không thể yêu kẻ thù của ḿnh th́ sự tha thứ cũng giúp bạn sống vui vẻ và ư nghĩa hơn”.
Những lời của Gayle cứ trở đi trở lại trong đầu Norton. Trong cô bắt đầu có suy nghĩ rằng hăy đến trại giam, biết đâu có có thể t́m thấy điều ǵ giúp tâm hồn cô thanh thản. Cô phải t́m kiếm cơ hội để làm ḿnh thanh thản. Một năm mới sắp đến rồi.
Norton bắt xe tới nhà tù giam giữ Robert. Cô nói cho kẻ sát nhân biết cô là ai. Robert thảng thốt: “Sao bà lại muốn gặp tôi sau tất cả những ǵ tôi làm?” Rồi qua câu chuyện, Norton biết được gia đ́nh của Robert chỉ có 2 người là anh ta và cha già, họ rất nghèo. Và Robert đă làm việc dại dột, đi cướp của, khi bị phát hiện, anh ta đă nhắm mắt… giết người. Robert nói rằng bản án tử h́nh không khiến anh ta đau khổ bằng cảm giác tội lỗi với nạn nhân, với cha ḿnh và với cô.
http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/ngocluong/2012t1/thang1/tuan2/t4/nguoiduatin-3wSueNorton.jpgSue Norton và Gayle
Tha thứ - liều thuốc cho trái tim
Rời trại giam, Norton bắt đầu cảm thấy có cái ǵ đó thay đổi trong con người ḿnh. Cô không c̣n nghĩ Robert là quỷ dữ nữa. Rơ ràng cô thấy anh ta đau khổ và dằn vặt thực sự. Cô lại t́m đến Gayle để được tư vấn. Bản thân câu chuyện của Gayle chính là điều mà Norton t́m kiếm. Thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới sắp đến, Norton nhận thấy ḿnh phải đến nói với Robert rằng cô đă tha thứ cho anh ta.
Norton đến trại giam lần thứ hai vào đúng ngày cuối cùng của năm cũ và mang theo một chiếc bánh cô tự tay làm. Robert rất ngạc nhiên. Norton nói: “Tôi không biết phải nói thế nào nhưng tôi muốn ông biết rằng tôi không c̣n căm ghét ông nữa. Cha tôi dạy rằng không được sử dụng từ căm ghét. Chúng ta sinh ra trên đời là để yêu thương nhau. Ông làm tôi đau đớn, pháp luật có thể nghiêm khắc với ông nhưng tôi sẽ tha thứ cho ông”.
Robert ngạc nhiên hỏi: “Làm sao bà có thể tha thứ cho một tội ác khủng khiếp như thế?” Norton b́nh thản trả lời: “V́ ông là một con người”. Trong giây phút đó, cả hai đă thấy b́nh thản hơn. Norton tặng Robert chiếc bánh đón mừng năm mới. Cả hai đều không nghĩ rằng vào ngày cuối cùng của năm cũ, họ lại nhận được món quà ư nghĩa đến thế.
Trên chuyến xe trở về nhà, Norton tràn ngập những dự định. Cô phải đi mua bắp cải, cá mồi, mật ong… Cô phải trang trí nhà cửa và đêm nay cô sẽ ra ngoài đường để tận hưởng không khí năm mới. Norton mỉm cười nh́n qua ô cửa xe, trên các con phố chật người cùng với tiếng cười đùa, c̣i sáo vang rộn và đủ màu sắc cùng ánh đèn và hoa giấy.
Hạ Ḥa
Ngày định mênh và nỗi đau dai dẳng
Sue Norton là một người phụ nữ trung niên sống cùng cha và anh là Richard trong một trang trại Oklahoma ở thành phố Arkansas, Kansas.
Ngày 23/1/1900, khi đang trên đường công tác, cô nhận được tin dữ: cha và anh trai cô bị kẻ cướp bắn chết trong trang trại gia đ́nh. Tên sát nhân chỉ v́ hơn 1000 đô la và một chiếc xe tải cũ.
Rất nhiều ngày sau đó, cuộc sống của cô ch́m trong bóng tối. Cô nghĩ rằng chỉ có nh́n thấy kẻ đem lại đau khổ cho ḿnh bị trừng phạt th́ cô mới có thể vơi bớt nỗi đau. Noel năm ấy, trong khi mọi người chào đón năm mới th́ trong nhà Norton vẫn vô cùng lạnh lẽo.
http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/ngocluong/2012t1/thang1/tuan2/t4/nguoiduatin-ForgivenessIsHerFocu s.jpgSue Norton
Và rồi phiên ṭa xét xử kẻ giết người đă diễn ra. Tại ṭa, cô thấy tên sát nhân có phần không giống với h́nh dung của cô. Robert là người đàn ông trung niên có gương mặt khắc khổ, hắn cúi gằm mặt xuống và nhận tất cả tội lỗi, không kêu xin một lời. Norton biết được rằng đây là lần đầu tiên Robert gây tội, hắn c̣n có một người cha già… Hắn phải nhận một bản án mà cô cho là thích đáng: tử h́nh.
Nhưng không hiểu sao khi trở về nhà sau phiên ṭa, cô có một cảm giác khó chịu kỳ lạ. Nỗi đau của cô không hề vơi bớt như cô nghĩ.
Con đường giải thoát
Một năm sau, vào một buổi tối, cô t́nh cờ vào một trang web có tên Catherine Blount Foundation. Tại đây, cô biết được câu chuyện của một người phụ nữ tên Gayle Aba. Cô con gái Catherine Blount của chị cũng bị một tên cướp giết chết, nhưng rồi chị đă vượt qua đau khổ, thành lập tổ chức những người có hoàn cảnh giống ḿnh.
Norton đọc được rằng: “Bạn có thể làm lành những vết thương trong quá khứ, có thể giúp ḿnh thoát khỏi đau đớn và thống khổ bằng tha thứ, khi đó hận thù sẽ biến thành t́nh yêu. Ngay cả khi bạn không thể yêu kẻ thù của ḿnh th́ sự tha thứ cũng giúp bạn sống vui vẻ và ư nghĩa hơn”.
Những lời của Gayle cứ trở đi trở lại trong đầu Norton. Trong cô bắt đầu có suy nghĩ rằng hăy đến trại giam, biết đâu có có thể t́m thấy điều ǵ giúp tâm hồn cô thanh thản. Cô phải t́m kiếm cơ hội để làm ḿnh thanh thản. Một năm mới sắp đến rồi.
Norton bắt xe tới nhà tù giam giữ Robert. Cô nói cho kẻ sát nhân biết cô là ai. Robert thảng thốt: “Sao bà lại muốn gặp tôi sau tất cả những ǵ tôi làm?” Rồi qua câu chuyện, Norton biết được gia đ́nh của Robert chỉ có 2 người là anh ta và cha già, họ rất nghèo. Và Robert đă làm việc dại dột, đi cướp của, khi bị phát hiện, anh ta đă nhắm mắt… giết người. Robert nói rằng bản án tử h́nh không khiến anh ta đau khổ bằng cảm giác tội lỗi với nạn nhân, với cha ḿnh và với cô.
http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/ngocluong/2012t1/thang1/tuan2/t4/nguoiduatin-3wSueNorton.jpgSue Norton và Gayle
Tha thứ - liều thuốc cho trái tim
Rời trại giam, Norton bắt đầu cảm thấy có cái ǵ đó thay đổi trong con người ḿnh. Cô không c̣n nghĩ Robert là quỷ dữ nữa. Rơ ràng cô thấy anh ta đau khổ và dằn vặt thực sự. Cô lại t́m đến Gayle để được tư vấn. Bản thân câu chuyện của Gayle chính là điều mà Norton t́m kiếm. Thời khắc chuyển giao năm cũ và năm mới sắp đến, Norton nhận thấy ḿnh phải đến nói với Robert rằng cô đă tha thứ cho anh ta.
Norton đến trại giam lần thứ hai vào đúng ngày cuối cùng của năm cũ và mang theo một chiếc bánh cô tự tay làm. Robert rất ngạc nhiên. Norton nói: “Tôi không biết phải nói thế nào nhưng tôi muốn ông biết rằng tôi không c̣n căm ghét ông nữa. Cha tôi dạy rằng không được sử dụng từ căm ghét. Chúng ta sinh ra trên đời là để yêu thương nhau. Ông làm tôi đau đớn, pháp luật có thể nghiêm khắc với ông nhưng tôi sẽ tha thứ cho ông”.
Robert ngạc nhiên hỏi: “Làm sao bà có thể tha thứ cho một tội ác khủng khiếp như thế?” Norton b́nh thản trả lời: “V́ ông là một con người”. Trong giây phút đó, cả hai đă thấy b́nh thản hơn. Norton tặng Robert chiếc bánh đón mừng năm mới. Cả hai đều không nghĩ rằng vào ngày cuối cùng của năm cũ, họ lại nhận được món quà ư nghĩa đến thế.
Trên chuyến xe trở về nhà, Norton tràn ngập những dự định. Cô phải đi mua bắp cải, cá mồi, mật ong… Cô phải trang trí nhà cửa và đêm nay cô sẽ ra ngoài đường để tận hưởng không khí năm mới. Norton mỉm cười nh́n qua ô cửa xe, trên các con phố chật người cùng với tiếng cười đùa, c̣i sáo vang rộn và đủ màu sắc cùng ánh đèn và hoa giấy.
Hạ Ḥa