Log in

View Full Version : "Đường về" của kẻ từng mang "lựu đạn" đi hỏi vợ


vuitoichat
01-28-2012, 11:49
(Nguoiduatin.vn) - Một người đàn ông có quá khứ bất hảo, sau khi trở lại cộng đồng bằng những công việc lao động chân chính bỗng chốc trở thành triệu phú. Đó là câu chuyện của anh Nguyễn Ngọc Mạnh (SN 1971) trú tại khu 4, phường Đại Phúc, thành phố Bắc Ninh, tỉnh Bắc Ninh.

"Quá tam ba bận"

Anh Mạnh kể: "Trong muôn nẻo đường đời th́ đường hoàn lương chỉ có một". Và để nhận ra chân lư này, anh đă phải trả giá cho những lỗi lầm từ sự nông nổi một thời của bản thân. Sinh năm 1971, là con út trong một gia đ́nh có ba anh em, bố là giáo viên, từ nhỏ Mạnh luôn được yêu thương, dạy dỗ. Năm 15 tuổi, bước ngoặt cuộc đời đến với anh khi người cha bị căn bệnh ung thư ác tính mà qua đời. Gia đ́nh mất đi trụ cột cộng thêm kinh tế thiếu thốn do phải chạy chữa cho người cha.

http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/huebt/2012/thang1/tuan5/nhanvat/nguoiduatin-IMG1708.jpg
Anh Nguyễn Ngọc Mạnh

Mất đi sự kèm cặp của bố, Mạnh thường xuyên chán trường rồi bị rủ rê lôi kéo, anh lao vào con đường nghiện ngập. Cũng từ đó, Mạnh như bị u mê v́ "nàng tiên nâu", anh thường dối quanh để vay mượn tiền của người thân đi mua thuốc, không vay được th́ t́m cách lấy trộm đồ đạc trong nhà đi bán. Không công ăn việc làm trong khi tần suất cơn nghiện càng gia tăng, Mạnh lao vào con đường trộm cắp để thỏa măn cơn nghiện. Một lần trộm đồ của dân, anh bị công an phường buộc cải tạo 12 tháng. Trong trại vừa lao động, vừa học tập, với sự giúp đỡ của các giám thị, anh đă cắt cơn thành công. Ngày ra trại, cả gia đ́nh anh phấn khởi, mong anh làm lại cuộc đời.

Về nhà một thời gian, năm 1994, anh cưới vợ, lúc này gia cảnh khó khăn, có đất nhưng chẳng có tiền xây nhà nên hai vợ chồng ở nhờ nhà người anh trai. Cuộc sống túng quẫn khiến con người từng dính chàm kia nghĩ quẩn: "Lúc ấy chán nản cuộc sống nghèo khổ, không có ǵ làm điểm tựa, được mấy đứa bạn cũ rủ rê tôi lại đi vào những vết xe đổ". Anh bước chân vào giang hồ, lang bạt khắp nơi nối dài thành tích "cộm cán" cùng với lũ bạn. Anh theo bạn bè lên Lạng Sơn, gây rối đánh nhau xong trốn về Đông Anh một thời gian. Nghiện ngập dính vào thân nên đến năm 1998, anh lại phải đi trại 12 tháng.

Những tưởng vào trại hai lần là quá đủ, thế nhưng ra tù lần hai chưa được bao lâu th́ năm 1999 anh lại "ngựa quen đường cũ". Lần này anh có thời gian vào trại lâu hơn mấy lần trước - 18 tháng.

Ba lần vào tù ra tội, cuộc đời của Nguyễn Ngọc Mạnh tưởng như không lối thoát, nhưng rồi sau khi cắt cơn nghiện, ngẫm quá khứ sai lầm, h́nh ảnh người mẹ già héo hon khóc thương con trai ra tù vào tội vài lần, h́nh ảnh người vợ tay gạt nước mắt, tay trao quà qua song sắt trại giam khiến anh hạ quyết tâm làm lại cuộc đời lần nữa. Sau nhiều năm lẩn khuất trong ṿng nghiện ngập, anh đă đoạn tuyệt với "nàng tiên nâu". Ngày măn hạn tù lần hai, bước ra khỏi cổng trại giam Ngọc Lư (Bắc Giang), anh thề với ḷng ḿnh rằng quyết không có lần sau. Song anh cũng hiểu rằng từ suy nghĩ đến hành động không hề đơn giản, bởi thực tế cai nghiện đă khó nhưng sự cám dỗ tái nghiện th́ luôn thường trực. Trở về bên ṿng tay gia đ́nh, Mạnh quyết tâm làm lại cuộc đời.

T́nh yêu hiếm có và chuyện mang "lựu" đi hỏi vợ

Anh Mạnh luôn tự hào về người vợ chung thủy, nết na của ḿnh. Không ai hiểu anh như vợ ḿnh, chị nh́n thấy ở anh những đức tính tốt đẹp bên ngoài những hành động nông nổi, không đúng đắn. Chị luôn hết ḷng khuyên nhủ chồng v́ chị biết ẩn sâu trong con người anh là những phẩm chất tốt đẹp không mấy ai có.

Câu chuyện t́nh yêu của anh chị cũng lắm bi hài. Là người trong cùng một làng, chị Nguyễn Thị Phương (SN 1973) biết anh Mạnh từ nhỏ. Ở gần nên biết tính nhau rồi sinh ra t́nh cảm. Nhưng cả hai cứ để vậy trong ḷng, đến năm 1994 lúc này muốn tu tỉnh làm ăn nên anh Mạnh muốn lấy vợ. Hai người qua lại t́m hiểu và nhận lời yêu nhau, nhưng thấy Mạnh chơi bời lêu lổng lại có những "thành tích" trong quá khứ nên họ hàng, gia đ́nh nhà chị Phương không đồng ư. Hai người cũng buồn phiền v́ chuyện này lắm.
http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/huebt/2012/thang1/tuan5/nhanvat/nguoiduatin-IMG1707.jpg
Trăn trở măi không có cách nào để đến với nhau, đă có những lúc anh Mạnh định làm liều nhưng lại thôi. Để măi như thế cũng không được, một hôm anh quyết định sang nhà người yêu, trong túi dắt 2 quả lựu đạn mắt dứa: "Hồi ấy qua tính hỏi vợ, chỉ định dọa thử xem động tĩnh thế nào thôi. Lúc qua nhà th́ người yêu không biết ḿnh mang "đồ", tưởng qua chơi nên vào nhà trong sửa soạn ǵ đấy, ḿnh ngồi ở bàn đặt 2 quả lựu lên trên. Đúng lúc ấy có người hàng xóm (có họ với nhà vợ) qua chơi nh́n thấy vậy tôi nói đùa luôn là nếu không lấy được vợ th́ thế nào cũng được thờ chung bát hương, rồi cười. Ai biết được ông kia lại đi nói với trưởng họ thế là họ hàng không phản đối ǵ nữa" - anh Mạnh kể.

Hai người về với nhau trong muôn vàn khó khăn, t́nh yêu đơm hoa kết trái, anh chị được hai đứa con xinh xắn, ngoan hiền. Anh Mạnh nhớ, những ngày anh bị giam giữ rồi đi trại Ngọc Lư, hàng tháng vợ anh đều dặn đến thăm và động viên anh cố gắng cai nghiện và cải tạo. H́nh ảnh người vợ tay gạt nước mắt, tay trao quà qua song sắt trại giam cứ ám ảnh trong suy nghĩ của anh. Tại sao ḿnh làm vợ con khổ hạnh, v́ thế anh hạ quyết tâm làm lại cuộc đời lần nữa. Có được cơ ngơi khang trang như ngày hôm nay từ hai bàn tay trắng, hai vợ chồng anh đă chịu khó vất vả, lao động tảo tần. Người ta bảo "của chồng công vợ" cũng chẳng sai.


Đường về cũng lắm gian nan

Trở về bên ṿng tay gia đ́nh, Mạnh quyết tâm làm lại cuộc đời. Nhờ mẹ và anh chị vay giúp được 800 ngh́n đồng lấy vốn để "gây dựng cơ nghiệp", anh trích một khoản tiền mua xích lô để chở hàng thuê, số c̣n lại đầu tư vào chăn nuôi gà thương phẩm. Thế nhưng điều không may lại ập đến khi đàn gà gần 500 con đang kỳ xuất bán bị dịch cúm chết hàng loạt. Bao nhiêu vốn liếng đầu tư bỗng chốc tay trắng, nhưng "có lúc nghĩ chẳng lẽ lại phải quay về đường cũ nhưng cũng may là ḿnh c̣n sức khỏe lại thêm chiếc xích lô làm cần câu cơm, vợ chồng đồng cam cộng khổ nên mọi vận hạn trắc trở cũng dần được hóa giải".

Năm 2004, mua chịu một đàn lợn của đứa em gái sáu con, lúc ấy mua giá 13 ngh́n nhưng bán được trên 20, thấy lăi quá nên anh quyết định đầu tư chăn nuôi lợn. Cuối năm 2004, qua giới thiệu và bảo lănh của anh em trong nhà, Mạnh được Quỹ Tín dụng cho vay 20 triệu đồng. Từ nguồn vốn này, vợ chồng anh quyết định vay mượn thêm của gia đ́nh đôi bên để mở rộng khu chuồng trại, chuyển hướng nuôi lợn, số tiền đầu tư hết 64 triệu đồng. Một số đại lư thức ăn chăn nuôi trong phường đă không ngần ngại khi cung cấp nguồn cám chăn nuôi cho gia đ́nh theo phương thức trả chậm. Bên cạnh đó, hôm nào cũng vậy, anh đều dậy từ 4h sáng đạp xích lô lên thôn Đại Lâm, xă Tam Đa, Yên Phong (một làng chuyên nấu rượu sắn cách nhà hơn 10 cây số) mua bă rượu về nuôi lợn.

Anh tính toán làm ăn cũng giỏi, ban đầu anh lấy cùng lúc hai loạt lợn, 1 loạt lợn to tầm 50 cân hơi gần được bán (về nuôi thêm một hai tháng là xuất chuồng được) lấy vốn để nuôi đàn nhỏ. Sau hơn 3 tháng, lứa lợn đầu tiên 90 con được xuất bán và chỉ một năm sau vợ chồng anh đă trang trải hết các khoản nợ nần. Cần mẫn với công việc đạp xích lô và chăn nuôi lợn, vợ chồng anh đă xây dựng được ngôi nhà 2 tầng khang trang với đầy đủ tiện nghi, có của ăn của để. Ngẫm lại quá khứ để quyết tâm vượt lên, điều hạnh phúc hơn nữa là hai đứa con đều rất ngoan ngoăn học giỏi, đây chính là động lực giúp vợ chồng anh cùng quyết tâm phấn đấu mở ra con đường sáng cho tương lai.

Ông Nguyễn Danh Chung - phó chủ Tịch xă từng là bạn học cấp 2 của Mạnh cho biết: "Bản chất anh ấy là một người rất tốt, nhưng bị bạn bè xấu rủ rê nên đi vào con đường lầm lạc. Khi trở về được chính quyền đoàn thể giúp đỡ, anh đă vượt qua mặc cảm, tự ti, quyết tâm làm ăn lương thiện và vươn lên làm giàu một cách chính đáng".

Hoàng Việt - Văn Thịnh