jojolotus
02-17-2012, 02:14
- Việc tàu Vinalines Queen mất tích khiến 22 người thiệt mạng xảy ra chưa lâu th́ lại có tàu của Hàn Quốc bốc cháy ở Nam Cực, trong đó có 3 người Việt Nam thiệt mạng và nhiều người khác bị thương với mức độ nặng nhẹ khác nhau. Những sự kiện liên tiếp về tàu viễn dương và các thủy thủ trên tàu phần nào cho mọi người thấy được rằng nghề đi biển, lại là đi biển dài ngày, nguy hiểm như thế nào.
Với riêng các thủy thủ, để đi biển dài ngày, họ thực sự đă phải suy nghĩ, đắn đo, cân nhắc nhiều bởi bên cạnh chuyện cải thiện được đời sống gia đ́nh, họ phải đối mặt với những tai họa trên biển, đối mặt với những khó khăn về t́nh cảm gia đ́nh.
Những chuyến đi kéo dài cả năm trời đă khiến nhiều người không c̣n giữ được tổ ấm, v́ ở nhà, vợ họ đă bỏ đi theo người khác…
Mấy tháng trời không được ăn rau xanh
Trước nay, thủy thủ viễn dương vốn được coi là một nghề "hot”. Bởi, sinh viên tốt nghiệp ngành hàng hải thường dễ xin việc hơn các ngành khác, đồng thời, mức thu nhập cũng khá cao. Song, chỉ khi bước chân lên tàu, tham gia những cuộc hành tŕnh dài mới cảm nhận rơ nỗi vất vả, sự hiểm nguy của cuộc sống trên biển.
http://phunutoday.vn/dataimages/201202/original/images627093_Hau_tru ong_cuoc_doi_cua_cac _thuy_thu_di_tau_vie n_duong_phunutoday.v n_2.jpg
Cứ mỗi khi nghe tin dữ về tàu thuyền, ḷng họ lại quặn thắt bởi không biết đó có phải là con tàu xấu số mà con ḿnh, chồng ḿnh đang đi hay không…
Nhờ các trang thiết bị hàng hải hiện đại, người thủy thủ cũng đỡ vất vả hơn. Tất cả thiết bị, đồ đặc trên tàu đều được bố trí, sắp xếp khoa học, bài bản mang lại cảm giác như đến với một gia đ́nh nhỏ.
Từ pḥng thuyền trưởng, thuyền phó, máy trưởng cho đến các thuyền viên đều gọn gàng, ngăn nắp, được trang bị đầy đủ những thứ thiết yếu phục vụ cuộc sống sinh hoạt. Trên tàu có pḥng y tế, pḥng ăn, câu lạc bộ là nơi để anh em giao lưu sau những giờ làm việc căng thẳng.
Nhưng thường xuyên phải đi dài ngày, đối mặt với băo tố, cướp biển, tai nạn rập ŕnh, mặc dù được trả lương cao so với một số nghề khác, nhưng không ít thủy thủ bắt đầu “chán” nghề, không c̣n quyết tâm bám biển. Đó là tâm sự của máy trưởng Trần Anh Tuấn, người có 26 năm kinh nghiệm trong nghề đi biển.
Mỗi khi nói đến đời người thủy thủ, nhiều người vẫn tưởng rằng đó là một cuộc sống thật tự do, nay đây mai đó, được đi nhiều nơi, biết nhiều chỗ nhưng có mấy ai biết rằng nghề này nhọc nhằn lắm.
Phải xa nhà, xa gia đ́nh, ngày đêm sống giữa sóng gió biển khơi, trong điều kiện thời tiết, khí hậu khắc nghiệt nên đời sống sinh hoạt luôn bị đảo lộn. Có những lúc đang ở miền nóng, mấy ngày sau đă qua miền lạnh hay vùng băo tuyết; đang làm ban ngày lại chuyển sang làm ban đêm.
Vậy nên xưa nay, người ta mới có câu so sánh: “Một ngày đàng, một gang sóng” để nói lên những vất vả, gian nan của người đi biển.
Chia sẻ những vất vả trong nghề đi biển, anh Phạm Văn Đông, thợ máy 3 tàu Long Thinh Star (Công ty VTB Thái B́nh Dương), vừa có chuyến đi dài gần 1 năm trở về, cho biết, những hôm gặp gió mùa, biển động, sóng đánh trùm lên cả boong tàu, ai cũng quay cuồng, hoa mắt, ruột gan cồn cào, nhất là những người mới vào nghề như anh.
Say xe th́ chỉ vài giờ lúc xe chạy, chứ đi biển th́ có khi say triền miên ngày này qua ngày khác theo hải tŕnh, đến khi nào không say được nữa th́ thôi. Nhưng mặc dù say, họ vẫn phải làm việc b́nh thường, vẫn phải ăn uống để lấy lại sức làm việc.
Đối với người đi tàu, việc bị ốm trong chuyến đi có lẽ là điều bất hạnh nhất. Thậm chí, có chuyến đi quá dài, khi đặt chân lên đất liền có cảm giác cḥng chành, khó chịu mà người thủy thủ thường nói vui là “say đất”.
Đi biển dài ngày, bữa ăn rất quan trọng với người thủy thủ, nhưng thường chỉ mấy ngày đầu là được ăn rau tươi, đồ tươi, sau đó toàn đồ hộp, đồ đông lạnh.
B́nh thường một ngày không ăn rau đă thấy khó chịu, nhưng thủy thủ viễn dương vài tháng không có rau ăn là chuyện thường. Nếu không tuyển được đầu bếp giỏi, anh em trên tàu coi chuyến đi như “tra tấn”. Và, cũng từ chuyện ăn uống không được bảo đảm mà trên tàu có khi mất đoàn kết – anh Đông cho biết.
Thiên tai, cướp biển như cơm bữa, người ở nhà ṃn mỏi ngóng trông
Ngoài ra, đời thủy thủ c̣n gặp nhiều khó khăn khác - băo gió và nhất là cướp biển. Trang thiết bị ngày càng hiện đại, nên thủy thủ đoàn được báo trước về những cơn băo trên biển để t́m đường tránh.
Song, nhiều khi do không c̣n chỗ để tránh hoặc con tàu đó không thể lùi hành tŕnh bắt buộc đâm vào băo. V́ thế thủy thủ đoàn phải tính toán, đảm bảo tàu đủ sức chịu đựng. Mỗi lần như thế, thuyền viên rất vất vả, phải quan sát băo, nhiều khi vừa phải "đeo xô” vào cổ vừa lái tàu.
Nhưng dẫu sao gặp băo th́ thủy thủ đoàn c̣n có cơ hội tránh được, c̣n gặp cướp biển coi như gặp họa lớn.
Với sự gia tăng của vấn nạn cướp biển trên thế giới, đă có những con tàu và thủy thủ Việt Nam rơi vào thảm cảnh này, như gần đây, ngày 21/1/2011, tàu biển Hoàng Sơn Sun (Công ty VTB Hoàng Sơn) cùng 24 thuyền viên Việt Nam bị cướp biển Xômali bắt giữ, giam cầm đ̣i tiền chuộc.
Theo các thủy thủ, việc đi tàu viễn dương mà gặp cướp biển là chuyện rất b́nh thường. Quan trọng là hành động của thuyền trưởng cộng thêm chút may mắn th́ cơ hội thoát hiểm sẽ cao hơn. Có những tên cướp biển trắng trợn cầm mă tấu trèo lên tàu.
Lệnh báo động được phát ra, anh em người cầm gậy, người cầm ṿi rồng cứu hỏa để đuổi, hất chúng xuống. Nhất là với những tàu chở hàng có giá trị lớn, cướp biển bám theo rất dai dẳng và chúng thường rất côn đồ.
Nếu các thuyền viên hoảng loạn, người thuyền trưởng không có kinh nghiệm th́ rất có thể cả con tàu lẫn thủy thủ đoàn đều trở thành “mồi ngon” cho cướp biển chuyên nghiệp. Lúc này, có làm thế nào cũng không hiệu quả. Chỉ c̣n cách mang một đống tiền sang chuộc người về!
Thêm nữa, việc đào tạo thuyền viên giờ đang quá "loăng”, trước đây, chỉ những người tốt nghiệp đại học, cao đẳng về hàng hải, qua thời gian phấn đấu mới được thi lên sĩ quan.
Giờ, tất cả mọi người dù học đại học hay trung cấp, thậm chí là học nghề ra, trải qua cùng thời gian thử thách đều có thể thi lên cấp. Điều này, vô t́nh khiến nhiều thuyền viên yêu nghề cảm thấy nản ḷng (mà 99% tai nạn trên biển là do những lỗi bất cẩn, chủ quan của người đi biển).
Tiềm ẩn nhiều nguy hiểm là vậy, nguy cơ bỏ nghề sớm do chán nản cao nên những thủy thủ đi biển tất yếu để lại trong ḷng vợ con, cha mẹ, người thân những mối lo lắng khôn nguôi.
Trong 2 vụ tai nạn về tàu viễn dương vừa xảy ra (tàu Vinalines Queen và tàu của Hàn Quốc có lao động của Việt Nam), những người thân của các nạn nhân ở nhà đều sốt ruột, đứng ngồi không yên.
Ông Nguyễn Văn Trung (45 tuổi, trú tại xóm Phúc Thọ, thị xă Cửa Ḷ, Nghệ An) là bố của thuyền viên Nguyễn Văn Sơn (24 tuổi, người bị mất tích trên tàu của Hàn Quốc bị cháy ở Nam Cực trong ngày 12/1 vừa qua).
Ông Trung cho biết: “Sơn lớn lên ở vùng biển, sống bám biển từ lúc c̣n nhỏ. V́ muốn kiếm tiền thoát cảnh lam lũ, Sơn đă đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc đă đến 3 lần. Những lần trước về sớm là do tàu cá bên Hàn Quốc phá sản, nên Sơn về sớm.
Đến ngày 1/11/2011, Sơn lại cùng bàn bè đi thêm một chuyến Hàn Quốc cũng bằng nghề đánh bắt cá trên biển. Nghề cá đă ngấm vào trong người nó từ lúc nhỏ, lần này đi th́ để về trả nợ, khi đi th́ chủ yếu là tiền vay mượn. Ai ngờ Sơn lại bị nạn. Đau lắm…”
Cùng cảnh với anh Sơn là anh Nguyễn Đ́nh Đông (32 tuổi, trú tại xóm 11, xă Diễn Thịnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An). Khi hay tin anh mất tích không t́m được xác, gia đ́nh đă dựng rạp làm lễ tang cho anh khi Tết đă gần kề.
Bà Tạ Thị Tuất (57 tuổi, mẹ anh Đông) ôm cháu gái nghẹn ngào nói: “Khổ quá con ơi, 2 đứa con của con th́ đang c̣n dại, đứa nhỏ mới hơn 10 tháng tuổi, con ra đi để lại cho vợ với 2 đứa con thơ”.
Anh Đông mới đi xuất khẩu lao động trên con tàu Hàn Quốc được hơn 2 tháng th́ gặp chuyện. Vợ con anh chưa kịp nhận tháng lương đầu tiên của chồng tai họa đă ập đến…
Rất nhiều người mẹ, người vợ, người bố, người con của các thủy thủ đi tàu viễn dương cho biết chỉ đến khi nào nh́n thấy người thật bằng xương bằng thịt trở về th́ mới tin là người thân của ḿnh c̣n sống sau bao hiểm nguy trên biển.
Cứ mỗi khi nghe tin dữ về tàu thuyền, ḷng họ lại quặn thắt bởi không biết đó có phải là con tàu xấu số mà con ḿnh, chồng ḿnh đang đi hay không…
Cũng v́ những mối hiểm nguy này mà không biết bao người vợ đă góa chồng khi tuổi đời c̣n rất trẻ, đă có biết bao người mẹ đă mất con ở cái tuổi đă xế chiều. Và cả gia đ́nh nghèo khó của họ c̣n phải đối mặt với một khoản nợ khổng lồ…
(Kỳ II: “Hậu trường” cuộc đời của các thủy thủ đi tàu viễn dương )
Tân Xuân – Thu Giang
theo PNTD
Với riêng các thủy thủ, để đi biển dài ngày, họ thực sự đă phải suy nghĩ, đắn đo, cân nhắc nhiều bởi bên cạnh chuyện cải thiện được đời sống gia đ́nh, họ phải đối mặt với những tai họa trên biển, đối mặt với những khó khăn về t́nh cảm gia đ́nh.
Những chuyến đi kéo dài cả năm trời đă khiến nhiều người không c̣n giữ được tổ ấm, v́ ở nhà, vợ họ đă bỏ đi theo người khác…
Mấy tháng trời không được ăn rau xanh
Trước nay, thủy thủ viễn dương vốn được coi là một nghề "hot”. Bởi, sinh viên tốt nghiệp ngành hàng hải thường dễ xin việc hơn các ngành khác, đồng thời, mức thu nhập cũng khá cao. Song, chỉ khi bước chân lên tàu, tham gia những cuộc hành tŕnh dài mới cảm nhận rơ nỗi vất vả, sự hiểm nguy của cuộc sống trên biển.
http://phunutoday.vn/dataimages/201202/original/images627093_Hau_tru ong_cuoc_doi_cua_cac _thuy_thu_di_tau_vie n_duong_phunutoday.v n_2.jpg
Cứ mỗi khi nghe tin dữ về tàu thuyền, ḷng họ lại quặn thắt bởi không biết đó có phải là con tàu xấu số mà con ḿnh, chồng ḿnh đang đi hay không…
Nhờ các trang thiết bị hàng hải hiện đại, người thủy thủ cũng đỡ vất vả hơn. Tất cả thiết bị, đồ đặc trên tàu đều được bố trí, sắp xếp khoa học, bài bản mang lại cảm giác như đến với một gia đ́nh nhỏ.
Từ pḥng thuyền trưởng, thuyền phó, máy trưởng cho đến các thuyền viên đều gọn gàng, ngăn nắp, được trang bị đầy đủ những thứ thiết yếu phục vụ cuộc sống sinh hoạt. Trên tàu có pḥng y tế, pḥng ăn, câu lạc bộ là nơi để anh em giao lưu sau những giờ làm việc căng thẳng.
Nhưng thường xuyên phải đi dài ngày, đối mặt với băo tố, cướp biển, tai nạn rập ŕnh, mặc dù được trả lương cao so với một số nghề khác, nhưng không ít thủy thủ bắt đầu “chán” nghề, không c̣n quyết tâm bám biển. Đó là tâm sự của máy trưởng Trần Anh Tuấn, người có 26 năm kinh nghiệm trong nghề đi biển.
Mỗi khi nói đến đời người thủy thủ, nhiều người vẫn tưởng rằng đó là một cuộc sống thật tự do, nay đây mai đó, được đi nhiều nơi, biết nhiều chỗ nhưng có mấy ai biết rằng nghề này nhọc nhằn lắm.
Phải xa nhà, xa gia đ́nh, ngày đêm sống giữa sóng gió biển khơi, trong điều kiện thời tiết, khí hậu khắc nghiệt nên đời sống sinh hoạt luôn bị đảo lộn. Có những lúc đang ở miền nóng, mấy ngày sau đă qua miền lạnh hay vùng băo tuyết; đang làm ban ngày lại chuyển sang làm ban đêm.
Vậy nên xưa nay, người ta mới có câu so sánh: “Một ngày đàng, một gang sóng” để nói lên những vất vả, gian nan của người đi biển.
Chia sẻ những vất vả trong nghề đi biển, anh Phạm Văn Đông, thợ máy 3 tàu Long Thinh Star (Công ty VTB Thái B́nh Dương), vừa có chuyến đi dài gần 1 năm trở về, cho biết, những hôm gặp gió mùa, biển động, sóng đánh trùm lên cả boong tàu, ai cũng quay cuồng, hoa mắt, ruột gan cồn cào, nhất là những người mới vào nghề như anh.
Say xe th́ chỉ vài giờ lúc xe chạy, chứ đi biển th́ có khi say triền miên ngày này qua ngày khác theo hải tŕnh, đến khi nào không say được nữa th́ thôi. Nhưng mặc dù say, họ vẫn phải làm việc b́nh thường, vẫn phải ăn uống để lấy lại sức làm việc.
Đối với người đi tàu, việc bị ốm trong chuyến đi có lẽ là điều bất hạnh nhất. Thậm chí, có chuyến đi quá dài, khi đặt chân lên đất liền có cảm giác cḥng chành, khó chịu mà người thủy thủ thường nói vui là “say đất”.
Đi biển dài ngày, bữa ăn rất quan trọng với người thủy thủ, nhưng thường chỉ mấy ngày đầu là được ăn rau tươi, đồ tươi, sau đó toàn đồ hộp, đồ đông lạnh.
B́nh thường một ngày không ăn rau đă thấy khó chịu, nhưng thủy thủ viễn dương vài tháng không có rau ăn là chuyện thường. Nếu không tuyển được đầu bếp giỏi, anh em trên tàu coi chuyến đi như “tra tấn”. Và, cũng từ chuyện ăn uống không được bảo đảm mà trên tàu có khi mất đoàn kết – anh Đông cho biết.
Thiên tai, cướp biển như cơm bữa, người ở nhà ṃn mỏi ngóng trông
Ngoài ra, đời thủy thủ c̣n gặp nhiều khó khăn khác - băo gió và nhất là cướp biển. Trang thiết bị ngày càng hiện đại, nên thủy thủ đoàn được báo trước về những cơn băo trên biển để t́m đường tránh.
Song, nhiều khi do không c̣n chỗ để tránh hoặc con tàu đó không thể lùi hành tŕnh bắt buộc đâm vào băo. V́ thế thủy thủ đoàn phải tính toán, đảm bảo tàu đủ sức chịu đựng. Mỗi lần như thế, thuyền viên rất vất vả, phải quan sát băo, nhiều khi vừa phải "đeo xô” vào cổ vừa lái tàu.
Nhưng dẫu sao gặp băo th́ thủy thủ đoàn c̣n có cơ hội tránh được, c̣n gặp cướp biển coi như gặp họa lớn.
Với sự gia tăng của vấn nạn cướp biển trên thế giới, đă có những con tàu và thủy thủ Việt Nam rơi vào thảm cảnh này, như gần đây, ngày 21/1/2011, tàu biển Hoàng Sơn Sun (Công ty VTB Hoàng Sơn) cùng 24 thuyền viên Việt Nam bị cướp biển Xômali bắt giữ, giam cầm đ̣i tiền chuộc.
Theo các thủy thủ, việc đi tàu viễn dương mà gặp cướp biển là chuyện rất b́nh thường. Quan trọng là hành động của thuyền trưởng cộng thêm chút may mắn th́ cơ hội thoát hiểm sẽ cao hơn. Có những tên cướp biển trắng trợn cầm mă tấu trèo lên tàu.
Lệnh báo động được phát ra, anh em người cầm gậy, người cầm ṿi rồng cứu hỏa để đuổi, hất chúng xuống. Nhất là với những tàu chở hàng có giá trị lớn, cướp biển bám theo rất dai dẳng và chúng thường rất côn đồ.
Nếu các thuyền viên hoảng loạn, người thuyền trưởng không có kinh nghiệm th́ rất có thể cả con tàu lẫn thủy thủ đoàn đều trở thành “mồi ngon” cho cướp biển chuyên nghiệp. Lúc này, có làm thế nào cũng không hiệu quả. Chỉ c̣n cách mang một đống tiền sang chuộc người về!
Thêm nữa, việc đào tạo thuyền viên giờ đang quá "loăng”, trước đây, chỉ những người tốt nghiệp đại học, cao đẳng về hàng hải, qua thời gian phấn đấu mới được thi lên sĩ quan.
Giờ, tất cả mọi người dù học đại học hay trung cấp, thậm chí là học nghề ra, trải qua cùng thời gian thử thách đều có thể thi lên cấp. Điều này, vô t́nh khiến nhiều thuyền viên yêu nghề cảm thấy nản ḷng (mà 99% tai nạn trên biển là do những lỗi bất cẩn, chủ quan của người đi biển).
Tiềm ẩn nhiều nguy hiểm là vậy, nguy cơ bỏ nghề sớm do chán nản cao nên những thủy thủ đi biển tất yếu để lại trong ḷng vợ con, cha mẹ, người thân những mối lo lắng khôn nguôi.
Trong 2 vụ tai nạn về tàu viễn dương vừa xảy ra (tàu Vinalines Queen và tàu của Hàn Quốc có lao động của Việt Nam), những người thân của các nạn nhân ở nhà đều sốt ruột, đứng ngồi không yên.
Ông Nguyễn Văn Trung (45 tuổi, trú tại xóm Phúc Thọ, thị xă Cửa Ḷ, Nghệ An) là bố của thuyền viên Nguyễn Văn Sơn (24 tuổi, người bị mất tích trên tàu của Hàn Quốc bị cháy ở Nam Cực trong ngày 12/1 vừa qua).
Ông Trung cho biết: “Sơn lớn lên ở vùng biển, sống bám biển từ lúc c̣n nhỏ. V́ muốn kiếm tiền thoát cảnh lam lũ, Sơn đă đi xuất khẩu lao động Hàn Quốc đă đến 3 lần. Những lần trước về sớm là do tàu cá bên Hàn Quốc phá sản, nên Sơn về sớm.
Đến ngày 1/11/2011, Sơn lại cùng bàn bè đi thêm một chuyến Hàn Quốc cũng bằng nghề đánh bắt cá trên biển. Nghề cá đă ngấm vào trong người nó từ lúc nhỏ, lần này đi th́ để về trả nợ, khi đi th́ chủ yếu là tiền vay mượn. Ai ngờ Sơn lại bị nạn. Đau lắm…”
Cùng cảnh với anh Sơn là anh Nguyễn Đ́nh Đông (32 tuổi, trú tại xóm 11, xă Diễn Thịnh, huyện Diễn Châu, Nghệ An). Khi hay tin anh mất tích không t́m được xác, gia đ́nh đă dựng rạp làm lễ tang cho anh khi Tết đă gần kề.
Bà Tạ Thị Tuất (57 tuổi, mẹ anh Đông) ôm cháu gái nghẹn ngào nói: “Khổ quá con ơi, 2 đứa con của con th́ đang c̣n dại, đứa nhỏ mới hơn 10 tháng tuổi, con ra đi để lại cho vợ với 2 đứa con thơ”.
Anh Đông mới đi xuất khẩu lao động trên con tàu Hàn Quốc được hơn 2 tháng th́ gặp chuyện. Vợ con anh chưa kịp nhận tháng lương đầu tiên của chồng tai họa đă ập đến…
Rất nhiều người mẹ, người vợ, người bố, người con của các thủy thủ đi tàu viễn dương cho biết chỉ đến khi nào nh́n thấy người thật bằng xương bằng thịt trở về th́ mới tin là người thân của ḿnh c̣n sống sau bao hiểm nguy trên biển.
Cứ mỗi khi nghe tin dữ về tàu thuyền, ḷng họ lại quặn thắt bởi không biết đó có phải là con tàu xấu số mà con ḿnh, chồng ḿnh đang đi hay không…
Cũng v́ những mối hiểm nguy này mà không biết bao người vợ đă góa chồng khi tuổi đời c̣n rất trẻ, đă có biết bao người mẹ đă mất con ở cái tuổi đă xế chiều. Và cả gia đ́nh nghèo khó của họ c̣n phải đối mặt với một khoản nợ khổng lồ…
(Kỳ II: “Hậu trường” cuộc đời của các thủy thủ đi tàu viễn dương )
Tân Xuân – Thu Giang
theo PNTD