vuitoichat
02-28-2012, 13:55
Cứ ngỡ nghề bán phấn buôn hương vừa nhàn hạ vừa được yêu chiều, lại có tiền, Hoàng Minh Điệp (16 tuổi, Yên Lập – Phú Thọ) bỏ nghề giúp việc nặng nhọc để chuyển sang công việc mới.
http://www.xaluan.com/images/news/Image/2012/02/28/1330392858.img.jpg
Số phận một lần nữa mỉm cười khi Điệp gặp lại cô chủ nhà tốt bụng ngày trước đă thương xót mà kéo cô ra khỏi vũng bùn đen…
Nào ngờ, khi thân đă vấy bùn, Điệp mới nhận ra mọi việc không như ḿnh tưởng, nhất là khi Điệp phát hiện ra người cô vẫn tưởng là “chồng” luôn chỉ coi cô là một món hàng. Điệp bị “chồng” ép tiếp khách mà không được cầm dù chỉ một đồng.
Đúng lúc ấy, số phận một lần nữa mỉm cười khi Điệp gặp lại cô chủ nhà tốt bụng ngày trước đă thương xót mà kéo cô ra khỏi vũng bùn đen…
Vết trượt
Không ham học, gia đ́nh lại thuộc diện nghèo nên Hoàng Minh Điệp (16 tuổi, Yên Lập – Phú Thọ) xin phép cha mẹ cho lên Hà Nội làm giúp việc, kiếm tiền phụ giúp kinh tế gia đ́nh.
Công việc của Điệp có khá nhiều thời gian rảnh rỗi do chủ nhà vẫn là đôi vợ chồng son. Vậy là Điệp t́m cách kiếm thêm việc ở các khu vực lân cận. Và ngôi nhà của 5 cô gái gọi cao cấp vô t́nh trở thành khách quen của Điệp.
Mới đầu, Điệp cũng chỉ nghĩ ḿnh sang làm việc nhà, kiếm thêm vài đồng gửi về cho gia đ́nh. Lâu dần, Điệp thèm được như các chị, được ăn ngon, mặc đẹp, cả ngày chỉ có việc ngắm vuốt mà trong ví lúc nào cũng đầy tiền.
Đôi lần, Điệp mon men ḍ hỏi rồi phát hiện nghề của họ ở quê em vẫn gọi là “gái làm tiền”, cái nghề mà ông bà vẫn cho là nghề mạt hạng trong xă hội. Trong trí tưởng tượng của em, đó là những kẻ ghê gớm, nanh nỏ đáng sợ. Tuy nhiên, tiếp xúc lâu với họ, em chẳng hề có cảm giác đáng sợ như ḿnh vẫn h́nh dung.
Thậm chí, họ c̣n sống rất t́nh cảm. Đă vài lần Điệp được một chị tên Yến rủ đi ăn cùng bạn trai, khi về c̣n được bạn trai chị cho thêm tiền. Điệp không thể ngờ, ở thủ đô lại có nghề dễ kiếm tiền đến thế. Điệp liền đánh bạo, nhờ Yến t́m giúp một chỗ làm.
Khi nhận được sự đồng ư của Yến, Điệp liền gọi điện về gia đ́nh báo đă xin được một chân chạy bàn trong quán phở với mức lương cao gấp đôi chỗ làm cũ. V́ vậy, bố mẹ Điệp dễ dàng đồng ư xin cô chủ nhà cho Điệp tới nơi làm việc mới.
Điệp được Yến môi giới cho một “Mạnh Thường Quân” tên Hùng. Sau khi gặp mặt, anh này rủ Điệp đi mua sắm, ăn uống cả ngày. Nh́n đống quần áo, đồ mỹ phẩm chất ngất mà ḷng cô lâng lâng vui sướng.
Điệp cũng quen với cách gọi người đàn ông đứng tuổi ấy là “anh” thay v́ “bác” như lúc đầu. Tự nhiên, Điệp cảm thấy ḿnh phải có trách nhiệm làm vui ḷng người đàn ông này hết ḿnh. Chính v́ thế, Điệp không phản đối khi bị ông Hùng đi theo vào pḥng ngủ và có những cử chỉ quá thân mật.
Điệp cứ ngỡ mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó cho tới khi mọi sự đă rồi, cô mới hốt hoảng nhận ra mọi thứ đă đi quá xa. Nh́n Điệp ngồi co rúm ở một góc pḥng, ông Hùng chỉ cười rồi để lại trên giường một tập tiền toàn tờ 100 ngàn đồng mới cứng. Điệp bắt đầu vào nghề như thế.
Tuy nhiên, sau khi dấn sâu vào nghề bán phấn buôn hương, Điệp mới nhận ra mọi chuyện chẳng dễ như ḿnh tưởng. Cái nghề được xem là dễ kiếm tiền cũng thật bạc. Dù không dán mác nghề nghiệp trước mặt nhưng dường như ai cũng nhận ra cái nghề mà cô theo đuổi.
Tới đâu, Điệp cũng nhận được ánh mắt coi khinh, đôi lúc Điệp nghe rơ phía sau họ chỉ trỏ, gọi cô với cái tên “con cave” đầy miệt thị. Ngay cả đám khách làng chơi cũng không ít kẻ chẳng những biến cô thành món đồ chơi mà c̣n thỏa sức đánh đập, hành hạ. Những lúc ấy, Điệp chỉ biết nuốt nước mắt vào trong ḷng rồi cố tự nhủ ngày mai sẽ khác.
Chết đuối vớ được… củi mục
Đôi lúc, Điệp ước được trở về sống những ngày tháng b́nh yên như trước. Nhưng nghĩ tới những ngày bấn khổ, không có cơm mà phải ăn rau dại thay bữa, Điệp lại chùn bước. Điệp khát khao có một ṿng tay rắn chắc, ấm áp che chở. Và rồi Điệp gặp Lâm, một thanh niên bụi đời nhưng có vẻ giàu t́nh cảm.
Lâm có thể lừa dối, trộm cắp của bất kỳ ai nhưng chưa bao giờ Lâm nhận của Điệp một đồng. Điều này càng khiến Điệp nh́n Lâm với ánh mắt ngưỡng mộ.
Để rồi chẳng bao lâu sau đó, Điệp quyết định dọn tới chung sống với Lâm như vợ chồng mà không hề biết Lâm xuất thân từ đâu. Cũng từ đó, số tiền tiết kiệm gửi về cho gia đ́nh trở nên hạn hẹp dần.
Thậm chí, có tháng Điệp chẳng gửi được đồng nào về cho cha mẹ ở nhà. C̣n Lâm bỏ hẳn nghề trộm cắp vặt, chuyển sang làm xe ôm đưa Điệp đi làm.
Gánh nặng kinh tế dường như đè nặng hơn lên đôi vai chưa đủ tuổi vị thành niên của Điệp khi phải đảm bảo kinh tế cho cả hai. Tuy nhiên, Điệp chẳng lấy đó làm phiền, cô yêu Lâm thật ḷng và cả hai đă sống với nhau như vợ chồng.
Để Lâm khỏi xấu hổ là sống nhờ vào gái, Điệp tự nguyện đưa toàn bộ số tiền ḿnh kiếm được cho Lâm giữ, chỉ khi nào cần dùng ǵ, Điệp mới xin lại “chồng”.
Cô nghĩ cả hai đă là vợ chồng th́ tiền ai giữ cũng vậy, đi đâu Lâm trả tiền th́ Điệp cũng được hănh diện lây. Nhưng Điệp không thể ngờ, số tiền bán thân của ḿnh lại bị Lâm mang đi bao… gái.
Nhắc tới nỗi đau cũ, đôi mắt Điệp lại ánh lên sự đau đớn, giận dữ với kẻ cô lầm tưởng là “chồng”. Đó là đợt Điệp được khách gọi đi du lịch ba ngày ở Tuần Châu – Hạ Long.
Cuộc vui sớm tàn v́ khách của Điệp có việc bận đột xuất nhưng cô vẫn được trả đủ tiền và bo thêm một khoản. Điệp vui lắm, cô dự định lấy số tiền bo của khách làm lộ phí đưa Lâm về ra mắt bố mẹ đẻ, để hănh diện với đám bạn cùng làng về người chồng to cao, đẹp giai, lại rất ga lăng của ḿnh.
Thật chẳng ngờ, ông trời không chiều ḷng người. Về đến nhà, mở cửa cho Điệp là một cô gái lạ đang mặc trên người bộ đồ ngủ của cô. Chưa kịp hỏi cho ra lẽ th́ Lâm xuất hiện phía sau người phụ nữ với bộ đồ của Adam khiến Điệp như phát điên.
Chẳng phải hỏi, Điệp cũng biết Lâm đă biến căn pḥng trọ của cô thành tổ ṭ ṿ lúc nào chẳng hay. Tức tối, Điệp lao vào túm tóc t́nh địch, vừa đánh vừa chửi kẻ dám bạo gan xen vào tổ ấm của cô.
Chẳng ngờ, Lâm trơ trẽn tới mức không lấy làm xấu hổ, ngại ngần mà c̣n tóm cổ Điệp, lôi vào pḥng, đóng cửa lại rồi đánh cô một trận đ̣n nhừ tử trước mặt người phụ nữ lạ. Lâm tuyên bố, cô không phải vợ gă nên không có quyền yêu cầu và đ̣i hỏi. Nếu muốn sống yên thân th́ phải biết phục tùng và tuân lệnh.
Một khi đă là người của gă th́ cả đời sẽ phải phục vụ gă. Thấy vậy, đă nhiều lần Điệp bỏ đi nhưng lần nào cũng bị gă phát hiện, bắt lại và đánh đập.
Từ đó, Điệp biến thành nô lệ t́nh dục trong tay Lâm. Số tiền bán thân hằng ngày kiếm được đều bị Lâm thu hết và không cho cô c̣n cơ hội gửi tiền về phụ giúp gia đ́nh như trước.
Để trói buộc được Điệp, gă đă nhiều lần quay phim, chụp ảnh những lúc Điệp vui vẻ với khách để dọa gửi về làng nếu cô dám trốn. Lâm cho Điệp tự do đi lại một ḿnh mà không lo cô trốn mất. Gă biết nếu những tấm ảnh trong tay gă mà bay về làng, chẳng những Điệp không c̣n đường sống mà cả gia đ́nh cô chỉ có nước bán sới khỏi quê.
Tới lúc này, Điệp mới thực sự ân hận về quyết định sai lầm của ḿnh. Cô không ngờ ḿnh đă phải trả cái giá quá đắt. Giá như cô không thèm khát sự giàu có, xa hoa từ trên trời rơi xuống, hẳn cô vẫn đều đặn hàng tháng gửi một số tiền nhất định về cho gia đ́nh. Biết đâu, lúc này cô lại chẳng kiếm được một tấm chồng như ư.
Nhưng giờ tất cả đă muộn. Điệp đă biến thành một công cụ kiếm tiền trong tay Lâm, sẽ chẳng bao giờ gă buông tha cho cô. C̣n khi cô trở nên tàn tạ giống những người phụ nữ quá lứa khác th́ đă trở thành thứ đồ bỏ đi.
Đă vài lần, Điệp ốm lay lắt mà vẫn bị Lâm bắt phải tiếp khách. Điệp kêu mệt, không có sức theo gă ra ngoài bắt khách th́ gă mang khách về tận pḥng trọ, bắt cô phải phục vụ.
May mắn bất ngờ
Chính trong lúc tưởng như tuyệt vọng ấy, Điệp vô t́nh gặp lại Hân - cô chủ nhà ngày trước - trong tiệm làm tóc. Quăng thời gian tṛ chuyện ngắn ngủi đủ cho Điệp biết Hân vừa sinh em bé được bốn tháng, sắp tới ngày Hân phải đi làm lại mà vẫn chưa t́m được người giúp việc tin cậy.
Thấy vậy, Điệp vội vă xin Hân cho trở lại làm người giúp việc như trước. Tuy nhiên, Điệp cũng kể về Lâm - một kẻ bụi đời tưởng tốt bụng hóa ra là một ma cô có hạng. Điệp muốn trở lại làm người nhưng sợ Lâm mang chuyện xấu đi bêu riếu khắp nơi, sợ tai tiếng.
Điệp không thể ngờ Hân lại dễ dàng đồng ư, chẳng những thế c̣n cho cô đi theo luôn về nhà mà không cần phải mang theo bất kỳ thứ ǵ. Hân c̣n động viên cô chăm chỉ làm lại cuộc đời, c̣n những chuyện khác Hân sẽ đứng ra lo cho cô.
Không nằm ngoài dự đoán, ngay chiều hôm đó, Lâm xuất hiện trước nhà Hân để gây sự, đ̣i người. Trái với Điệp, Hân chẳng những không một chút sợ hăi mà c̣n cảnh cáo nếu Lâm dám làm điều ǵ quá đáng, cô sẽ gọi công an tới giải quyết.
Tuy nhiên, để cảm ơn Lâm đă chăm sóc cho Điệp trong một thời gian dài, Hân cho Lâm 10 triệu, coi như mua lại Điệp từ tay Lâm, hoặc Hân sẽ làm đơn tố cáo Lâm giao cấu với trẻ em. Nếu vậy, cả Hân, Điệp và Lâm đều sẽ chịu những cảnh không hay.
Hân cũng khẳng định cô biết Lâm chẳng có ǵ để mất, có thể gây khó dễ với cô và gia đ́nh bất cứ lúc nào nhưng Lâm nên nhớ nhà cô lúc nào cũng gắn camera quan sát và chồng cô có khả năng giải quyết tất cả. Nhờ có vậy, Điệp đă yên tâm trở lại làm người giúp việc, an phận sống một cuộc sống thanh b́nh, không c̣n đau khổ, lo nghĩ như trước.
Giờ, công việc của Điệp vất vả hơn với một em bé nhưng cô đă thấy thật sự thoải mái và hạnh phúc. Điệp đă hiểu ra một chân lư vô cùng đơn giản là ai cũng mong ước một cuộc sống giàu sang, phú quư nhưng tiền tài phải dựa vào chính sức lao động của ḿnh mới là đồng tiền có giá trị…
( theo phunutoday )
http://www.xaluan.com/images/news/Image/2012/02/28/1330392858.img.jpg
Số phận một lần nữa mỉm cười khi Điệp gặp lại cô chủ nhà tốt bụng ngày trước đă thương xót mà kéo cô ra khỏi vũng bùn đen…
Nào ngờ, khi thân đă vấy bùn, Điệp mới nhận ra mọi việc không như ḿnh tưởng, nhất là khi Điệp phát hiện ra người cô vẫn tưởng là “chồng” luôn chỉ coi cô là một món hàng. Điệp bị “chồng” ép tiếp khách mà không được cầm dù chỉ một đồng.
Đúng lúc ấy, số phận một lần nữa mỉm cười khi Điệp gặp lại cô chủ nhà tốt bụng ngày trước đă thương xót mà kéo cô ra khỏi vũng bùn đen…
Vết trượt
Không ham học, gia đ́nh lại thuộc diện nghèo nên Hoàng Minh Điệp (16 tuổi, Yên Lập – Phú Thọ) xin phép cha mẹ cho lên Hà Nội làm giúp việc, kiếm tiền phụ giúp kinh tế gia đ́nh.
Công việc của Điệp có khá nhiều thời gian rảnh rỗi do chủ nhà vẫn là đôi vợ chồng son. Vậy là Điệp t́m cách kiếm thêm việc ở các khu vực lân cận. Và ngôi nhà của 5 cô gái gọi cao cấp vô t́nh trở thành khách quen của Điệp.
Mới đầu, Điệp cũng chỉ nghĩ ḿnh sang làm việc nhà, kiếm thêm vài đồng gửi về cho gia đ́nh. Lâu dần, Điệp thèm được như các chị, được ăn ngon, mặc đẹp, cả ngày chỉ có việc ngắm vuốt mà trong ví lúc nào cũng đầy tiền.
Đôi lần, Điệp mon men ḍ hỏi rồi phát hiện nghề của họ ở quê em vẫn gọi là “gái làm tiền”, cái nghề mà ông bà vẫn cho là nghề mạt hạng trong xă hội. Trong trí tưởng tượng của em, đó là những kẻ ghê gớm, nanh nỏ đáng sợ. Tuy nhiên, tiếp xúc lâu với họ, em chẳng hề có cảm giác đáng sợ như ḿnh vẫn h́nh dung.
Thậm chí, họ c̣n sống rất t́nh cảm. Đă vài lần Điệp được một chị tên Yến rủ đi ăn cùng bạn trai, khi về c̣n được bạn trai chị cho thêm tiền. Điệp không thể ngờ, ở thủ đô lại có nghề dễ kiếm tiền đến thế. Điệp liền đánh bạo, nhờ Yến t́m giúp một chỗ làm.
Khi nhận được sự đồng ư của Yến, Điệp liền gọi điện về gia đ́nh báo đă xin được một chân chạy bàn trong quán phở với mức lương cao gấp đôi chỗ làm cũ. V́ vậy, bố mẹ Điệp dễ dàng đồng ư xin cô chủ nhà cho Điệp tới nơi làm việc mới.
Điệp được Yến môi giới cho một “Mạnh Thường Quân” tên Hùng. Sau khi gặp mặt, anh này rủ Điệp đi mua sắm, ăn uống cả ngày. Nh́n đống quần áo, đồ mỹ phẩm chất ngất mà ḷng cô lâng lâng vui sướng.
Điệp cũng quen với cách gọi người đàn ông đứng tuổi ấy là “anh” thay v́ “bác” như lúc đầu. Tự nhiên, Điệp cảm thấy ḿnh phải có trách nhiệm làm vui ḷng người đàn ông này hết ḿnh. Chính v́ thế, Điệp không phản đối khi bị ông Hùng đi theo vào pḥng ngủ và có những cử chỉ quá thân mật.
Điệp cứ ngỡ mọi chuyện chỉ dừng lại ở đó cho tới khi mọi sự đă rồi, cô mới hốt hoảng nhận ra mọi thứ đă đi quá xa. Nh́n Điệp ngồi co rúm ở một góc pḥng, ông Hùng chỉ cười rồi để lại trên giường một tập tiền toàn tờ 100 ngàn đồng mới cứng. Điệp bắt đầu vào nghề như thế.
Tuy nhiên, sau khi dấn sâu vào nghề bán phấn buôn hương, Điệp mới nhận ra mọi chuyện chẳng dễ như ḿnh tưởng. Cái nghề được xem là dễ kiếm tiền cũng thật bạc. Dù không dán mác nghề nghiệp trước mặt nhưng dường như ai cũng nhận ra cái nghề mà cô theo đuổi.
Tới đâu, Điệp cũng nhận được ánh mắt coi khinh, đôi lúc Điệp nghe rơ phía sau họ chỉ trỏ, gọi cô với cái tên “con cave” đầy miệt thị. Ngay cả đám khách làng chơi cũng không ít kẻ chẳng những biến cô thành món đồ chơi mà c̣n thỏa sức đánh đập, hành hạ. Những lúc ấy, Điệp chỉ biết nuốt nước mắt vào trong ḷng rồi cố tự nhủ ngày mai sẽ khác.
Chết đuối vớ được… củi mục
Đôi lúc, Điệp ước được trở về sống những ngày tháng b́nh yên như trước. Nhưng nghĩ tới những ngày bấn khổ, không có cơm mà phải ăn rau dại thay bữa, Điệp lại chùn bước. Điệp khát khao có một ṿng tay rắn chắc, ấm áp che chở. Và rồi Điệp gặp Lâm, một thanh niên bụi đời nhưng có vẻ giàu t́nh cảm.
Lâm có thể lừa dối, trộm cắp của bất kỳ ai nhưng chưa bao giờ Lâm nhận của Điệp một đồng. Điều này càng khiến Điệp nh́n Lâm với ánh mắt ngưỡng mộ.
Để rồi chẳng bao lâu sau đó, Điệp quyết định dọn tới chung sống với Lâm như vợ chồng mà không hề biết Lâm xuất thân từ đâu. Cũng từ đó, số tiền tiết kiệm gửi về cho gia đ́nh trở nên hạn hẹp dần.
Thậm chí, có tháng Điệp chẳng gửi được đồng nào về cho cha mẹ ở nhà. C̣n Lâm bỏ hẳn nghề trộm cắp vặt, chuyển sang làm xe ôm đưa Điệp đi làm.
Gánh nặng kinh tế dường như đè nặng hơn lên đôi vai chưa đủ tuổi vị thành niên của Điệp khi phải đảm bảo kinh tế cho cả hai. Tuy nhiên, Điệp chẳng lấy đó làm phiền, cô yêu Lâm thật ḷng và cả hai đă sống với nhau như vợ chồng.
Để Lâm khỏi xấu hổ là sống nhờ vào gái, Điệp tự nguyện đưa toàn bộ số tiền ḿnh kiếm được cho Lâm giữ, chỉ khi nào cần dùng ǵ, Điệp mới xin lại “chồng”.
Cô nghĩ cả hai đă là vợ chồng th́ tiền ai giữ cũng vậy, đi đâu Lâm trả tiền th́ Điệp cũng được hănh diện lây. Nhưng Điệp không thể ngờ, số tiền bán thân của ḿnh lại bị Lâm mang đi bao… gái.
Nhắc tới nỗi đau cũ, đôi mắt Điệp lại ánh lên sự đau đớn, giận dữ với kẻ cô lầm tưởng là “chồng”. Đó là đợt Điệp được khách gọi đi du lịch ba ngày ở Tuần Châu – Hạ Long.
Cuộc vui sớm tàn v́ khách của Điệp có việc bận đột xuất nhưng cô vẫn được trả đủ tiền và bo thêm một khoản. Điệp vui lắm, cô dự định lấy số tiền bo của khách làm lộ phí đưa Lâm về ra mắt bố mẹ đẻ, để hănh diện với đám bạn cùng làng về người chồng to cao, đẹp giai, lại rất ga lăng của ḿnh.
Thật chẳng ngờ, ông trời không chiều ḷng người. Về đến nhà, mở cửa cho Điệp là một cô gái lạ đang mặc trên người bộ đồ ngủ của cô. Chưa kịp hỏi cho ra lẽ th́ Lâm xuất hiện phía sau người phụ nữ với bộ đồ của Adam khiến Điệp như phát điên.
Chẳng phải hỏi, Điệp cũng biết Lâm đă biến căn pḥng trọ của cô thành tổ ṭ ṿ lúc nào chẳng hay. Tức tối, Điệp lao vào túm tóc t́nh địch, vừa đánh vừa chửi kẻ dám bạo gan xen vào tổ ấm của cô.
Chẳng ngờ, Lâm trơ trẽn tới mức không lấy làm xấu hổ, ngại ngần mà c̣n tóm cổ Điệp, lôi vào pḥng, đóng cửa lại rồi đánh cô một trận đ̣n nhừ tử trước mặt người phụ nữ lạ. Lâm tuyên bố, cô không phải vợ gă nên không có quyền yêu cầu và đ̣i hỏi. Nếu muốn sống yên thân th́ phải biết phục tùng và tuân lệnh.
Một khi đă là người của gă th́ cả đời sẽ phải phục vụ gă. Thấy vậy, đă nhiều lần Điệp bỏ đi nhưng lần nào cũng bị gă phát hiện, bắt lại và đánh đập.
Từ đó, Điệp biến thành nô lệ t́nh dục trong tay Lâm. Số tiền bán thân hằng ngày kiếm được đều bị Lâm thu hết và không cho cô c̣n cơ hội gửi tiền về phụ giúp gia đ́nh như trước.
Để trói buộc được Điệp, gă đă nhiều lần quay phim, chụp ảnh những lúc Điệp vui vẻ với khách để dọa gửi về làng nếu cô dám trốn. Lâm cho Điệp tự do đi lại một ḿnh mà không lo cô trốn mất. Gă biết nếu những tấm ảnh trong tay gă mà bay về làng, chẳng những Điệp không c̣n đường sống mà cả gia đ́nh cô chỉ có nước bán sới khỏi quê.
Tới lúc này, Điệp mới thực sự ân hận về quyết định sai lầm của ḿnh. Cô không ngờ ḿnh đă phải trả cái giá quá đắt. Giá như cô không thèm khát sự giàu có, xa hoa từ trên trời rơi xuống, hẳn cô vẫn đều đặn hàng tháng gửi một số tiền nhất định về cho gia đ́nh. Biết đâu, lúc này cô lại chẳng kiếm được một tấm chồng như ư.
Nhưng giờ tất cả đă muộn. Điệp đă biến thành một công cụ kiếm tiền trong tay Lâm, sẽ chẳng bao giờ gă buông tha cho cô. C̣n khi cô trở nên tàn tạ giống những người phụ nữ quá lứa khác th́ đă trở thành thứ đồ bỏ đi.
Đă vài lần, Điệp ốm lay lắt mà vẫn bị Lâm bắt phải tiếp khách. Điệp kêu mệt, không có sức theo gă ra ngoài bắt khách th́ gă mang khách về tận pḥng trọ, bắt cô phải phục vụ.
May mắn bất ngờ
Chính trong lúc tưởng như tuyệt vọng ấy, Điệp vô t́nh gặp lại Hân - cô chủ nhà ngày trước - trong tiệm làm tóc. Quăng thời gian tṛ chuyện ngắn ngủi đủ cho Điệp biết Hân vừa sinh em bé được bốn tháng, sắp tới ngày Hân phải đi làm lại mà vẫn chưa t́m được người giúp việc tin cậy.
Thấy vậy, Điệp vội vă xin Hân cho trở lại làm người giúp việc như trước. Tuy nhiên, Điệp cũng kể về Lâm - một kẻ bụi đời tưởng tốt bụng hóa ra là một ma cô có hạng. Điệp muốn trở lại làm người nhưng sợ Lâm mang chuyện xấu đi bêu riếu khắp nơi, sợ tai tiếng.
Điệp không thể ngờ Hân lại dễ dàng đồng ư, chẳng những thế c̣n cho cô đi theo luôn về nhà mà không cần phải mang theo bất kỳ thứ ǵ. Hân c̣n động viên cô chăm chỉ làm lại cuộc đời, c̣n những chuyện khác Hân sẽ đứng ra lo cho cô.
Không nằm ngoài dự đoán, ngay chiều hôm đó, Lâm xuất hiện trước nhà Hân để gây sự, đ̣i người. Trái với Điệp, Hân chẳng những không một chút sợ hăi mà c̣n cảnh cáo nếu Lâm dám làm điều ǵ quá đáng, cô sẽ gọi công an tới giải quyết.
Tuy nhiên, để cảm ơn Lâm đă chăm sóc cho Điệp trong một thời gian dài, Hân cho Lâm 10 triệu, coi như mua lại Điệp từ tay Lâm, hoặc Hân sẽ làm đơn tố cáo Lâm giao cấu với trẻ em. Nếu vậy, cả Hân, Điệp và Lâm đều sẽ chịu những cảnh không hay.
Hân cũng khẳng định cô biết Lâm chẳng có ǵ để mất, có thể gây khó dễ với cô và gia đ́nh bất cứ lúc nào nhưng Lâm nên nhớ nhà cô lúc nào cũng gắn camera quan sát và chồng cô có khả năng giải quyết tất cả. Nhờ có vậy, Điệp đă yên tâm trở lại làm người giúp việc, an phận sống một cuộc sống thanh b́nh, không c̣n đau khổ, lo nghĩ như trước.
Giờ, công việc của Điệp vất vả hơn với một em bé nhưng cô đă thấy thật sự thoải mái và hạnh phúc. Điệp đă hiểu ra một chân lư vô cùng đơn giản là ai cũng mong ước một cuộc sống giàu sang, phú quư nhưng tiền tài phải dựa vào chính sức lao động của ḿnh mới là đồng tiền có giá trị…
( theo phunutoday )