PDA

View Full Version : Hot girl 15 tuổi của băng nhóm 'Mùa lá rụng'


vuitoichat
02-29-2012, 10:16
"Ánh đẹp lắm. Cái đẹp của đôi mắt và nét buồn trên mặt Ánh dễ làm cho người đối diện động ḷng. Ánh là cô bé có một quá khứ đáng để quan tâm và một tâm hồn nhạy cảm, yếu đuối" - một cán bộ quản giáo Trại giam Hoàng Tiến (Hải Dương) kể.

Tuổi thơ ngắn ngủi

Người dân ở thị xă miền núi Sông Công, tỉnh Thái Nguyên chẳng ai không biết mẹ con Nguyễn Thị Nguyệt Ánh, bởi hoàn cảnh quá éo le. Mẹ Ánh là một người đàn bà đẹp nhưng không chồng mà có con. Người đàn ông ấy đă lặng lẽ ra đi, không lời từ biệt sau khi đưa mẹ Ánh vào nhà hộ sinh.

Mẹ Ánh phải bươn chải bằng công việc buôn bán để nuôi con và chống chọi với cuộc sống đầy những thị phi bủa vây hai mẹ con. Hai mẹ con chưa bao giờ phản ứng hay gay gắt với ai, dù họ có lời nói khó nghe, có ánh mắt săm soi.

Hai mẹ con cứ sống với nhau như thế cho đến một ngày, mẹ t́m được bến đỗ bên một người đàn ông khác. Ánh không phản đối mà quư dượng, khi họ về chung sống một nhà. Người cha dượng này cũng rất quư mến Ánh.

Ánh kể: "Dượng quư em lắm, chưa bao giờ quát mắng em điều ǵ. Từ ngày có dượng, nhà cửa vui hẳn lên. Mẹ em có chút vất vả hơn nhưng bù lại có niềm vui mới. Dượng c̣n đổi họ, tên cho em thành Phạm Thuỳ Linh theo họ của dượng. Em thấy cuộc sống gia đ́nh ấm áp, yên vui vô cùng. Đó là quăng thời gian mà em nhớ măi, khắc ghi trong ḷng nhiều h́nh ảnh của dượng, của mẹ".

"V́ sao gia đ́nh đang đầm ấm, em lại đi Quảng Ninh sống với bác?" - Tôi hỏi. Ánh trả lời: "Mẹ và dượng không có lỗi ǵ trong chuyện em đi Cẩm Phả, Quảng Ninh ở với bác. Mẹ sinh em bé. Mẹ, dượng và cả em nữa rất vui. Em biết, thế là mẹ lại chồng thêm sự vất vả. Mà vốn dĩ, cuộc đời mẹ em đă quá vất vả rồi. Có thể v́ em quá nhạy cảm nên em cứ có cảm giác ḿnh là người thừa.

Học hết lớp 8, hè năm đó, em đ̣i mẹ về Cẩm Phả, Quảng Ninh thăm bác và ở đó luôn, không về. Em nói với mẹ rằng: Con lớn rồi, con đi làm, kiếm tiền giúp mẹ. Mẹ em buôn bán nhỏ ở quê, cuộc sống gia đ́nh chưa bao giờ sung túc nên em quyết phải giúp mẹ. Mẹ muốn em về tiếp tục đi học, bác cũng thế nhưng em đă quyết, mẹ, bác và dượng cũng không thể thay đổi được ư định của em.

http://img2.news.zing.vn/2012/02/29/anh.JPG
Nguyễn Thị Nguyệt Ánh tại trại giam

Song đó lại là một quyết định sai lầm. Em ân hận v́ làm mẹ buồn nhiều trong khi ngày vui với mẹ th́ quá ít... Em được bác xin cho làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng ăn uống, nơi bác thân quen. Lương của em là 1,5 triệu đồng/tháng, được ăn 3 bữa và làm theo ca nên không vất vả quá. Em có gửi tiền về giúp mẹ được vài tháng. Từ khi đi Cẩm Phả, em chưa về thăm mẹ, dượng và em nhỏ lần nào th́ đă nghe tin, dượng mất v́ ung thư dạ dày. Em thấy khó tả ở trong ḷng. Em thương dượng và thương mẹ vô cùng. Người ta bảo, "hồng nhan đa truân", với mẹ, thật đúng".

Hết giờ làm việc ở nhà hàng, Ánh vùi đầu vào quán net. Tại đây, Ánh quen Bùi Xuân Tám, tức Tâm "lắc", SN 1990. Ánh nói rất thản nhiên: "Thấy hợp nhau, thế là yêu. Lúc yêu anh Tám, em mới 14 tuổi..."

Băng nhóm "Mùa lá rụng"

Nghe tên "Mùa lá rụng", tôi nhớ đến bài thơ của nhà thơ Olga Berggoltz - nhà thơ nổi tiếng người Nga và tiểu thuyết "Mùa lá rụng" của nhà văn Ma Văn Kháng, được chuyển thể thành phim truyền h́nh khá hay ở Việt Nam. Khác với những ǵ tôi nghĩ, Ánh giải thích trần trụi cái tên "Mùa lá rụng", đơn giản chỉ là 7 đứa hợp lại thành băng nhóm đi buôn ma tuư. Mà buôn ma tuư th́ thế nào cũng bị bắt - tức rụng, thế thôi. Có nghĩa là khi lập băng, Ánh và Tâm "lắc" cùng 5 thành viên khác trong băng thừa biết có kết cục là vào trại giam, bị tù tội nhưng vẫn vi phạm.

Tâm "lắc" ở phường Cẩm Sơn, thị xă Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh, có nghề lái taxi. Ngoài thời gian đi lái taxi th́ quán nét, nhà nghỉ, vũ trường là nhà của Tâm "lắc". Thực chất, lái taxi chỉ là b́nh phong, c̣n "nghề" chính của Tâm "lắc" là buôn thuốc lắc (tức ma tuư tổng hợp). Biết Tâm và Ánh yêu nhau, cha mẹ Tâm và bác của Ánh ra sức ngăn cản. Người lớn của hai bên gia đ́nh đều không muốn cho Ánh - Tâm "lắc" hợp thành đôi, v́ tương lai quá mờ mịt. Bác đă khuyên bảo Ánh nhiều không được, gọi mẹ ánh từ Thái Nguyên ra Quảng Ninh gặp gỡ, phân tích, tỷ tê...

Nhưng Ánh và Tâm "lắc" bỏ ngoài tai mọi lời khuyên của hai bên gia đ́nh và lao vào nhau như con thiêu thân bằng cách công khai về ở với nhau như vợ chồng. Băng "Mùa lá rụng" bắt đầu ra đời từ đây. Tâm "lắc" là trưởng băng, c̣n lại là Ánh và 5 thành viên nam khác.

Từ ngày yêu Tâm "lắc", Ánh cũng nghiện thuốc lắc cùng với người t́nh. Tâm bỏ nghề lái taxi để “chuyên tâm” sang buôn thuốc lắc. Cuộc sống của vợ chồng hờ này rất sung túc: ở nhà nghỉ, đi ăn cơm tiệm, mặc quần áo hàng hiệu, tối đi vũ trường... Vũ trường nào ở Quảng Ninh, Ánh cũng là khách VIP. Ánh và Tâm "lắc" đến vũ trường nhảy và để bán thuốc lắc. Chán ở Quảng Ninh, cặp vợ chồng hờ về các vũ trường ở Hà Nội, Bắc Ninh hội ngộ với dân chơi.

Để tận hưởng cuộc sống sung túc mà trước đây khi ở với mẹ, Ánh mơ cũng không được, Tâm "lắc" đă đưa "vợ" đi du lịch Đà Nẵng, Nha Trang, Đà Lạt, TP.HCM... Tất nhiên, đến điểm du lịch nào, Tâm "lắc" cũng đưa "vợ" vào vũ trường để tận hưởng cái không khí điên cuồng của nhạc để... thoát thuốc lắc ngấm trong người.

Sự hối hận trong trại giam

Cặp vợ chồng hờ bị bắt trong nhà nghỉ cùng nhiều thuốc lắc, ma tuư dạng đá. Tâm "lắc" khai là mua của một đối tượng ở Hải Pḥng nhưng không biết địa chỉ ở đâu. Họ chỉ giao hàng trên xe taxi, ở những địa điểm khác nhau, giao tiền, nhận "hàng" rồi "chia tay". Tâm "lắc" nói rằng, cũng có lần đối tượng này nói đến Dũng "t́nh" - ông trùm ma tuư ở Hải Pḥng và Lưu "phở" - người "đầu tiên" sản xuất thuốc lắc ở Việt Nam.

Ánh trải ḷng: "Em thương mẹ vô cùng. Em đang cố gắng cải tạo tốt để về nhà chăm sóc mẹ. Lần này em sẽ không bỏ mẹ đi nữa đâu. Em ân hận lắm rồi. Sau những lần mẹ lên thăm em là những đêm em không ngủ được. Em khóc và nghĩ về những lời khuyên của mẹ, của bác khi khuyên em không nên yêu đương sớm. Bây giờ th́ em thấm thía lắm rồi".

Tôi hỏi: "Thế c̣n người yêu? Có trách cứ, giận hờn ǵ không?". Ánh thành thật: "Với người khác, em không biết nhưng với em và các anh em trong nhóm, anh ấy rất tốt. Chúng em yêu nhau thật ḷng. Em không oán trách ǵ anh ấy cả. Hôm xét xử, đứng cạnh nhau ở vành móng ngựa, anh ấy th́ thầm: “Đừng đợi anh, hăy lấy người đàn ông tốt, có cuộc sống tốt. Anh sẽ hạnh phúc v́ em làm được điều đó”. Em nói rằng: “Em chờ anh. Em được ra trại trước, em sẽ thăm nuôi và đợi anh về. Chúng em cùng khóc..."

Trong quá tŕnh chuyện tṛ, Ánh không một lần nhắc đến cha. "Trong đầu em không có một chút thông tin ǵ về cha cả. Em cũng không hỏi mẹ về cha bao giờ. Em không muốn mẹ buồn. Nếu cha yêu mẹ và em th́ đă không bỏ mẹ con em đi như thế. Cha mẹ có quyền chọn con chứ con có chọn được cha mẹ đâu. Em không oán giận ai cả. Mẹ và cha đều có những lư lẽ riêng của ḿnh."

Cũng theo lời Ánh th́ trong băng có 7 người, 5 người bị bắt, 2 người đang ở ngoài. Hai người này vẫn thay nhau đi trại thăm, tiếp tế các "đồng đội" trong trại giam. Tôi thấy bất ổn về chi tiết này, hỏi Ánh: "Liệu, khi ra trại, có tái hợp lại băng không? Sao em nói về hai người này với thái độ biết ơn và thán phục thế? ".Ánh im lặng hồi lâu, phân trần: "Em nói vậy là khẳng định cái t́nh của bọn em với nhau thôi. Bị đi tù lần này em nhớ đời rồi, em chẳng dám làm ǵ để bị mất tự do lần nữa đâu. Họ giúp em, em sẽ trả ơn.".

Với lời tâm sự của Ánh, tôi không biết, con đường hoàn lương của em liệu có phẳng lặng? Tôi mong, em t́m được hướng đi đúng cho sự làm lại của ḿnh từ những bài học làm người, cái giá phải trả sau song sắt và từ t́nh yêu với người mẹ nặng nỗi truân chuyên của Ánh.

Nguyễn Thị Nguyệt Ánh bị bắt ngày 27/12/2010 tại nhà nghỉ cùng với chồng hờ là Bùi Xuân Tám, tức Tâm "lắc" v́ tội "buôn bán chất ma tuư". Ngày 9/8/2011, Toà án nhân dân thị xă Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh tuyên phạt Tám 8 năm tù; Ánh ba năm tù. 3 đối tượng khác trong băng nhóm "Mùa lá rụng" cũng bị phạt tù 3 đến 7 năm. Lúc bị bắt, Ánh mới 15 tuổi. Đến nay Ánh đă thụ án được 2 năm.

Theo Người đưa tin

dh2003
02-29-2012, 11:56
"Ánh đẹp lắm. Cái đẹp của đôi mắt và nét buồn trên mặt Ánh dễ làm cho người đối diện động ḷng. Ánh là cô bé có một quá khứ đáng để quan tâm và một tâm hồn nhạy cảm, yếu đuối", một cán bộ quản giáo Trại giam Hoàng Tiến (Hải Dương) kể.

Tuổi thơ ngắn ngủi

Người dân ở thị xă miền núi Sông Công, tỉnh Thái Nguyên chẳng ai không biết mẹ con Nguyễn Thị Nguyệt Ánh, bởi hoàn cảnh quá éo le. Mẹ Ánh là một người đàn bà đẹp nhưng không chồng mà có con. Người đàn ông ấy đă lặng lẽ ra đi, không lời từ biệt sau khi đưa mẹ Ánh vào nhà hộ sinh.

Mẹ Ánh phải bươn chải bằng công việc buôn bán để nuôi con và chống chọi với cuộc sống đầy những thị phi bủa vây hai mẹ con. Hai mẹ con chưa bao giờ phản ứng hay gay gắt với ai, dù họ có lời nói khó nghe, có ánh mắt săm soi.

Hai mẹ con cứ sống với nhau như thế cho đến một ngày, mẹ t́m được bến đỗ bên một người đàn ông khác. Ánh không phản đối mà quư dượng, khi họ về chung sống một nhà. Người cha dượng này cũng rất quư mến Ánh.

Ánh kể: "Dượng quư em lắm, chưa bao giờ quát mắng em điều ǵ. Từ ngày có dượng, nhà cửa vui hẳn lên. Mẹ em có chút vất vả hơn nhưng bù lại có niềm vui mới. Dượng c̣n đổi họ, tên cho em thành Phạm Thuỳ Linh theo họ của dượng. Em thấy cuộc sống gia đ́nh ấm áp, yên vui vô cùng. Đó là quăng thời gian mà em nhớ măi, khắc ghi trong ḷng nhiều h́nh ảnh của dượng, của mẹ".

"V́ sao gia đ́nh đang đầm ấm, em lại đi Quảng Ninh sống với bác?" - Tôi hỏi. Ánh trả lời: "Mẹ và dượng không có lỗi ǵ trong chuyện em đi Cẩm Phả, Quảng Ninh ở với bác. Mẹ sinh em bé. Mẹ, dượng và cả em nữa rất vui. Em biết, thế là mẹ lại chồng thêm sự vất vả. Mà vốn dĩ, cuộc đời mẹ em đă quá vất vả rồi. Có thể v́ em quá nhạy cảm nên em cứ có cảm giác ḿnh là người thừa.

Học hết lớp 8, hè năm đó, em đ̣i mẹ về Cẩm Phả, Quảng Ninh thăm bác và ở đó luôn, không về. Em nói với mẹ rằng: Con lớn rồi, con đi làm, kiếm tiền giúp mẹ. Mẹ em buôn bán nhỏ ở quê, cuộc sống gia đ́nh chưa bao giờ sung túc nên em quyết phải giúp mẹ. Mẹ muốn em về tiếp tục đi học, bác cũng thế nhưng em đă quyết, mẹ, bác và dượng cũng không thể thay đổi được ư định của em.

http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/ngocluong/2012t1/thang2/tuan5/t3/nguoiduatin-NguyetAnh.JPG
Nguyễn Thị Nguyệt ánh tại trại giam

Song đó lại là một quyết định sai lầm. Em ân hận v́ làm mẹ buồn nhiều trong khi ngày vui với mẹ th́ quá ít... Em được bác xin cho làm nhân viên phục vụ ở nhà hàng ăn uống, nơi bác thân quen. Lương của em là 1, 5 triệu đồng/tháng, được ăn 3 bữa và làm theo ca nên không vất vả quá. Em có gửi tiền về giúp mẹ được vài tháng. Từ khi đi Cẩm Phả, em chưa về thăm mẹ, dượng và em nhỏ lần nào th́ đă nghe tin, dượng mất v́ ung thư dạ dày. Em thấy khó tả ở trong ḷng. Em thương dượng và thương mẹ vô cùng. Người ta bảo, "hồng nhan đa truân", với mẹ, thật đúng".

Hết giờ làm việc ở nhà hàng, Ánh vùi đầu vào quán nét. Tại đây, Ánh quen Bùi Xuân Tám, tức Tâm "lắc", SN 1990. Ánh nói rất thản nhiên: "Thấy hợp nhau, thế là yêu. Lúc yêu anh Tám, em mới 14 tuổi..."

Băng nhóm "Mùa lá rụng"

Nghe tên "Mùa lá rụng", tôi nhớ đến bài thơ của nhà thơ Olga Berggoltz - nhà thơ nổi tiếng người Nga và tiểu thuyết "Mùa lá rụng" của nhà văn Ma Văn Kháng, được chuyển thể thành phim truyền h́nh khá hay ở Việt Nam. Khác với những ǵ tôi nghĩ, Ánh giải thích trần trụi cái tên "Mùa lá rụng", đơn giản chỉ là 7 đứa hợp lại thành băng nhóm đi buôn ma tuư. Mà buôn ma tuư th́ thế nào cũng bị bắt - tức rụng, thế thôi. Có nghĩa là khi lập băng, Ánh và Tâm "lắc" cùng 5 thành viên khác trong băng thừa biết có kết cục là vào trại giam, bị tù tội nhưng vẫn vi phạm.

Tâm "lắc" ở phường Cẩm Sơn, thị xă Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh, có nghề lái taxi. Ngoài thời gian đi lái taxi th́ quán nét, nhà nghỉ, vũ trường là nhà của Tâm "lắc". Thực chất, lái taxi chỉ là b́nh phong, c̣n "nghề" chính của Tâm "lắc" là buôn thuốc lắc (tức ma tuư tổng hợp). Biết Tâm và Ánh yêu nhau, cha mẹ Tâm và bác của Ánh ra sức ngăn cản. Người lớn của hai bên gia đ́nh đều không muốn cho Ánh - Tâm "lắc" hợp thành đôi, v́ tương lai quá mờ mịt. Bác đă khuyên bảo Ánh nhiều không được, gọi mẹ ánh từ Thái Nguyên ra Quảng Ninh gặp gỡ, phân tích, tỷ tê...

Nhưng Ánh và Tâm "lắc" bỏ ngoài tai mọi lời khuyên của hai bên gia đ́nh và lao vào nhau như con thiêu thân bằng cách công khai về ở với nhau như vợ chồng. Băng "Mùa lá rụng" bắt đầu ra đời từ đây. Tâm "lắc" là trưởng băng, c̣n lại là Ánh và 5 thành viên nam khác.

Từ ngày yêu Tâm "lắc", Ánh cũng nghiện thuốc lắc cùng với người t́nh. Tâm bỏ nghề lái taxi để “chuyên tâm” sang buôn thuốc lắc. Cuộc sống của vợ chồng hờ này rất sung túc: ở nhà nghỉ, đi ăn cơm tiệm, mặc quần áo hàng hiệu, tối đi vũ trường... Vũ trường nào ở Quảng Ninh, Ánh cũng là khách VIP. Ánh và Tâm "lắc" đến vũ trường nhảy và để bán thuốc lắc. Chán ở Quảng Ninh, cặp vợ chồng hờ về các vũ trường ở Hà Nội, Bắc Ninh hội ngộ với dân chơi.

Để tận hưởng cuộc sống sung túc mà trước đây khi ở với mẹ, Ánh mơ cũng không được, Tâm "lắc" đă đưa "vợ" đi du lịch Đà Nẵng, Nha Trang, Đà Lạt, TP. Hồ Chí Minh... Tất nhiên, đến điểm du lịch nào, Tâm "lắc" cũng đưa "vợ" vào vũ trường để tận hưởng cái không khí điên cuồng của nhạc để... thoát thuốc lắc ngấm trong người.

Sự hối hận trong trại giam

Cặp vợ chồng hờ bị bắt trong nhà nghỉ cùng nhiều thuốc lắc, ma tuư dạng đá. Tâm "lắc" khai là mua của một đối tượng ở Hải Pḥng nhưng không biết địa chỉ ở đâu. Họ chỉ giao hàng trên xe taxi, ở những địa điểm khác nhau, giao tiền, nhận "hàng" rồi "chia tay". Tâm "lắc" nói rằng, cũng có lần đối tượng này nói đến Dũng "t́nh" - ông trùm ma tuư ở Hải Pḥng và Lưu "phở" - người "đầu tiên" sản xuất thuốc lắc ở Việt Nam.

Ánh trải ḷng: "Em thương mẹ vô cùng. Em đang cố gắng cải tạo tốt để về nhà chăm sóc mẹ. Lần này em sẽ không bỏ mẹ đi nữa đâu. Em ân hận lắm rồi. Sau những lần mẹ lên thăm em là những đêm em không ngủ được. Em khóc và nghĩ về những lời khuyên của mẹ, của bác khi khuyên em không nên yêu đương sớm. Bây giờ th́ em thấm thía lắm rồi".

Tôi hỏi: "Thế c̣n người yêu? Có trách cứ, giận hờn ǵ không?". Ánh thành thật: "Với người khác, em không biết nhưng với em và các anh em trong nhóm, anh ấy rất tốt. Chúng em yêu nhau thật ḷng. Em không oán trách ǵ anh ấy cả. Hôm xét xử, đứng cạnh nhau ở vành móng ngựa, anh ấy th́ thầm: “Đừng đợi anh, hăy lấy người đàn ông tốt, có cuộc sống tốt. Anh sẽ hạnh phúc v́ em làm được điều đó”. Em nói rằng: “Em chờ anh. Em được ra trại trước, em sẽ thăm nuôi và đợi anh về. Chúng em cùng khóc..."

Trong quá tŕnh chuyện tṛ, Ánh không một lần nhắc đến cha. "Trong đầu em không có một chút thông tin ǵ về cha cả. Em cũng không hỏi mẹ về cha bao giờ. Em không muốn mẹ buồn. Nếu cha yêu mẹ và em th́ đă không bỏ mẹ con em đi như thế. Cha mẹ có quyền chọn con chứ con có chọn được cha mẹ đâu. Em không oán giận ai cả. Mẹ và cha đều có những lư lẽ riêng của ḿnh."

Cũng theo lời Ánh th́ trong băng có 7 người, 5 người bị bắt, 2 người đang ở ngoài. Hai người này vẫn thay nhau đi trại thăm, tiếp tế các "đồng đội" trong trại giam. Tôi thấy bất ổn về chi tiết này, hỏi Ánh: "Liệu, khi ra trại, có tái hợp lại băng không? Sao em nói về hai người này với thái độ biết ơn và thán phục thế? ".Ánh im lặng hồi lâu, phân trần: "Em nói vậy là khẳng định cái t́nh của bọn em với nhau thôi. Bị đi tù lần này em nhớ đời rồi, em chẳng dám làm ǵ để bị mất tự do lần nữa đâu. Họ giúp em, em sẽ trả ơn.".

Với lời tâm sự của Ánh, tôi không biết, con đường hoàn lương của em liệu có phẳng lặng? Tôi mong, em t́m được hướng đi đúng cho sự làm lại của ḿnh từ những bài học làm người, cái giá phải trả sau song sắt và từ t́nh yêu với người mẹ nặng nỗi truân chuyên của Ánh.

Nguyễn Thị Nguyệt Ánh bị bắt ngày 27/12/2010 tại nhà nghỉ cùng với chồng hờ là Bùi Xuân Tám, tức Tâm "lắc" v́ tội "buôn bán chất ma tuư". Ngày 9/8/2011, Toà án nhân dân thị xă Cẩm Phả, tỉnh Quảng Ninh tuyên phạt Tám 8 năm tù; Ánh ba năm tù. 3 đối tượng khác trong băng nhóm "Mùa lá rụng" cũng bị phạt tù 3 đến 7 năm. Lúc bị bắt, Ánh mới 15 tuổi. Đến nay Ánh đă thụ án được 2 năm.

Nguyệt Hằng - NDT