Log in

View Full Version : Nguyễn Văn Trỗi và người phụ nữ duy nhất trong đời (I)


jojolotus
04-08-2012, 10:24
Anh chị xây dựng tổ ấm của ḿnh trong một căn nhà vách gỗ, mái lợp lá ở trong hẻm xâu mà anh Trỗi đă hùn tiền với bạn mua lúc mới vào Nam. Tính đến ngày anh Trỗi bị bắt, chị Quyên mới làm vợ anh Trỗi được 19 ngày. Tính cả những ngày anh chị quen nhau, chị mới ở bên anh Trỗi được hơn 1 năm tṛn.

9h 45 phút sáng ngày 15 tháng 10 năm 1964, chính quyền Sài G̣n đă xử bắn Nguyễn Văn Trỗi tại ngay sân sau nhà lao Chí Ḥa. Khi đó, Nguyễn Văn Trỗi mới 24 tuổi. 9 phút cuối cùng trên pháp trường, khí phách của Nguyễn Văn Trỗi đă làm những kẻ thù phải cúi đầu.

Sau lời hô của anh: “Hăy nhớ lấy lời tôi! Đả đảo Đế quốc Mỹ! Hồ Chí Minh muôn năm! Việt Nam muôn năm!” đă khiến anh được biết đến trên toàn thế giới. Nhưng cũng sau câu nói ấy, có một người con gái chưa tṛn 20 tuổi tuổi đă trở thành góa bụa….

http://phunutoday.vn/dataimages/201203/original/images655781_Nguyen_ Van_Troi_va_nguoi_ph u_nu_duy_nhat_trong_ doi_phunutoday.vn_1. jpg

Chị Quyên chụp ảnh lưu niệm với đồng đội trong chiến khu

Chị Phan Thị Quyên đă lên chức bà nội, bà ngoại nhiều năm nay. Chị có một người chồng tốt, hết mực yêu thương chị và trân trọng những kỉ niệm đẹp của cuộc đời chị; chị có hai người con thành đạt, giỏi giang và hiếu kính với ba mẹ; chị có những đứa cháu ngoan ngoăn…những mất mát của chị trong chiến tranh đă được bù đắp bằng một cuộc sống êm đềm hiện tại.

Giờ mái tóc chị đă bạc, chị không c̣n là cô gái 20 tuổi Phan Thị Quyên khóc thương chồng mấy chục năm về trước, nhưng tôi vẫn xin phép được gọi chị là chị, giống như khi với Nguyễn Văn Trỗi, tất cả chúng ta đều gọi là anh.

Cũng giống như anh Trỗi, chị Phan Thị Quyên sẽ c̣n trẻ măi trong những câu chuyện lịch sử mà chúng ta sẽ kể cho con chúng ta, con chúng ta sẽ kể cho cháu chúng ta sau này.

Mối t́nh của một người Anh hùng

Anh hùng LLVTND Nguyễn Văn Trỗi (là con thứ 3, nên anh c̣n có tên là Tư Trỗi) cất tiếng khóc chào đời trong một gia đ́nh nghèo tại làng Thanh Quưt, xă Điện Thắng, huyện Điện Bàn, tỉnh Quảng Nam.

Nhà nghèo nên thuở thiếu thời, Tư Trỗi đă phải lang thang khắp nơi, hết Đà Nẵng đến Sài G̣n để v́ kế sinh nhai. Khi vào Sài G̣n, Nguyễn Văn Trỗi ở với người anh họ tại Vườn Xoài, làm đủ thứ nghề: đạp xích lô, thợ điện.

Ở đất Sài G̣n, Nguyễn Văn Trỗi đă t́m được hai điều quư giá nhất đời ḿnh: thứ nhất là ḷng yêu nước, là lư tưởng cách mạng, lư tưởng của một người Cộng sản; thứ hai là một mối duyên t́nh tha thiết với người con gái dịu dàng Phan Thị Quyên.

http://phunutoday.vn/dataimages/201203/original/images655782_Nguyen_ Van_Troi_va_nguoi_ph u_nu_duy_nhat_trong_ doi_phunutoday.vn_2. jpg

Anh Trỗi bị giải ra pháp trường

Ai đến Bảo tàng Cách mạng Việt Nam sẽ vẫn thấy nơi đây c̣n lưu lại cây đàn Mandolin – kỷ vật của anh Nguyễn Văn Trỗi và những lá thư t́nh mộc mạc, nồng thắm mà anh Trỗi và chị Phan Thị Quyên trao gởi cho nhau. Đó là những kỷ vật quư giá vô vàn của chị Phan Thị Quyên về người chồng đă anh dũng hi sinh của ḿnh.

Chị Phan Thị Quyên đến giờ vẫn nhớ như in cái ngày đầu tiên chị và anh Trỗi gặp nhau, đó là một buổi chiều thứ 7 ngày 9/2/1963. Khi đó chị Quyên 16 tuổi. Chị Phan Thị Quyên làm việc tại Hăng bông Bạch Tuyết. C̣n anh Nguyễn Văn Trỗi làm thợ điện tại Nhà máy điện Định Quán.

Một người đồng nghiệp của chị là bà con với anh Trỗi đă giới thiệu cho chị Quyên và Tư Trỗi quen nhau. Buổi chiều đầu tiên chị Quyên và anh Trỗi gặp nhau là lúc chị Quyên vừa tan tầm.

Vừa bước ra khỏi cổng Hăng bông Bạch Tuyết, chị Quyên đă thấy một người con trai đứng bên kia đường với sơ mi trắng dài tay cài măng sét, đóng thùng; chiếc quần tây ống rộng, chùm ch́a khóa treo lủng lẳng bên hông.

Thấy chị, anh đến gần bên chị, mỉm cười thật hiền, anh giới thiệu ngắn gọn: “Tui thứ tư trong nhà. Quyên cứ kêu tui là Tư”. Chiều đó chị đạp xe đạp, anh chạy chiếc Mobylette bên cạnh. Họ quen nhau…

Chị Phan Thị Quyên nói, buổi chiều định mệnh năm chị 16 tuổi ấy để lại rất nhiều cảm xúc và ấn tượng đặc biệt trong tâm hồn thiếu nữ cảu chị.

Ấn tượng của chị về anh chính là chiếc quần ống rộng mà anh mặc, trong khi hồi đó chiếc quần ống chật đang hợp thời, được nhiều nam thanh niên ưa dùng. Chị nhận thấy ở anh sự khác biệt. Và v́ thế chị đă dành t́nh cảm đặc biệt cho anh.

Quen nhau 2 tháng trời, chị chỉ biết anh tên là Tư. Chỉ đến khi nhận được lá thư đầu tiên anh gửi ngày 7 tháng 4 năm 1963 trong một dịp chị về quê, trong đó có câu:

“Chúc em ăn ngon, ngủ nhiều và ráng uống nước mỗi ngày đủ hai lít”, th́ chị mới biết anh tên là Nguyễn Văn Trỗi nhờ chữ kư phía dưới. Đấy cũng là lần đầu tiên, anh Nguyễn Văn Trỗi gọi chị Quyên là “em”.

Chị Quyên nhớ hồi quen nhau, mỗi khi chị Quyên đạp xe sang nhà anh Trỗi chơi, anh đều mang chiếc đàn mandolin của ḿnh ra khu vườn nhỏ phía sau nhà ngồi đàn cho chị nghe. Khi đó ánh mắt anh nh́n chị sao da diết, dịu dàng đến thế.

Nhờ những buổi gặp gỡ đẹp như trong mơ ấy mà chị Quyên đă nhận ra chị đă t́m được nơi nương tựa vững chăi của cuộc đời chị. Hồi đó tiểu chuẩn chọn lựa của chị đơn giản lắm, chỉ cần một người đứng đắn, đàng hoàng, hiền lành, không mèo mỡ và không đi lính là chị ưng.

Anh Trỗi hiền lành, chịu khó và yêu chị, không chỉ thế anh c̣n lăng mạn và chiều chuộng chị hết mực.

Đám cưới của anh chị diễn ra với sự ủng hộ của gia đ́nh hai bên. Gia đ́nh chị là người gốc Bắc nên lễ cưới phải có trầu cau, có cốm để biếu hàng xóm. Ngày cưới chị là ngày 21 tháng 4 năm 1964, gia đ́nh anh Trỗi đến, làm đủ thủ tục truyền thống rồi rước chị về khu chợ Kiến Thiết (thuộc Phú Nhuận ngày nay).

Anh chị xây dựng tổ ấm của ḿnh trong một căn nhà vách gỗ, mái lợp lá ở trong hẻm xâu mà anh Trỗi đă hùn tiền với bạn mua lúc mới vào Nam. Tính đến ngày anh Trỗi bị bắt, chị Quyên mới làm vợ anh Trỗi được 19 ngày.

Tính cả những ngày anh chị quen nhau, chị mới ở bên anh Trỗi được hơn 1 năm tṛn. Nhưng chị Quyên đă có những kỉ niệm ngọt ngào về những ngày tháng dịu dàng anh chị yêu nhau và là vợ chồng của nhau. Chị Quyên bảo anh Trỗi là người sống ân cần, t́nh cảm.

Từ khi quen nhau, yêu nhau rồi thành vợ chồng, lúc nào đối với chị, anh cũng cư xử t́nh cảm như thế. Ngày ngày anh chở chị đi làm, nếu chị xuống xe mà không nói với anh lời nào, th́ anh dứt khoát không đi. Chị phải nói:

“Anh đi nhé, em vô làm đây”, anh mới chịu. Nếu lúc anh về nhà mà chị đă về, mà không thấy chị ra đón hay không cười nói với anh một tiếng, th́ anh cũng ngồi trên xe máy cho đến khi chị chịu nở nụ cười mới bước xuống.

Với chị, anh c̣n dịu dàng hơn thế. Mỗi khi có thời gian bên nhau, anh thường ngồi chơi đàn mandolin cho chị nghe như hồi mới yêu. Khi chị đi làm, anh thường đứng nh́n chị cho đến khi khuất dạng….

Người ta bảo những người Cộng sản là khô khan, nhưng với chị anh là người lăng mạn nhất. Lúc anh chị c̣n là vợ chồng, anh luôn muốn cuộc sống vợ chồng ngập tràn sự yêu thương và dịu dàng.

V́ thế, khi biết anh là một người Cộng sản, một người chiến sĩ Cách mạng, chị hoàn toàn bất ngờ về sự thật mà anh đă giấu chị.

Anh chị quen nhau 1 năm trước khi cưới rồi mới thành vợ thành chồng trước sự chứng kiến của bà con hai họ, nhưng chưa bao giờ anh nói cho chị biết anh theo Cách mạng, dù lúc đó anh đă tham gia tổ chức Biệt động thành.

Anh giấu chị không phải v́ anh không tin chị, mà v́ anh sợ chị biết được sẽ lo lắng. Hồi đó trước mặt chị Quyên, đă không ít lần anh Trỗi thể hiện cảm t́nh của ḿnh với Cách mạng.

Mỗi khi báo chí đưa tin Việt cộng thắng trong một trận đánh nào đó, anh Trỗi lại tỏ ra rất vui mừng, khen Việt Cộng đánh thiệt là hay, thiệt là giỏi.

Khi đó, chị Quyên chỉ nghĩ anh Trỗi yêu quư những người lính Việt Cộng và ủng hộ những việc họ làm, chứ không nghĩ anh Trỗi đă là một phần trong số họ. Đến ngày anh Trỗi bị bắt, chị Quyên cũng vẫn chưa tin chồng ḿnh là Việt Cộng…

(Kỳ II: Nguyễn Văn Trỗi và người phụ nữ duy nhất trong đời)


Trầm Xuân
theo PNTD

jojolotus
04-08-2012, 10:26
Nguyễn Văn Trỗi và người phụ nữ duy nhất trong đời (II)

Khi nh́n thấy chị Quyên, ánh mắt anh Trỗi vừa xót xa, vừa có chút ân hận v́ đă liên lụy chị, nhưng anh vẫn rắn rỏi đáp lại những dụ dỗ của địch: “C̣n thằng Mỹ th́ không ai có thể hạnh phúc”. Bọn tay sai lấy cuộc sống xa hoa, sung sướng để mua chuộc anh, anh Trỗi khinh bỉ mắng: “Sống như các người, tôi không sống nổi. Sống như thế, thà chết c̣n hơn”.

Những ngày anh sống…

Mười chín ngày sau khi kết hôn, vào cái ngày 9 tháng 5 năm 1964, anh Trỗi bảo với chị Quyên anh ra ngoài có việc.

Hôm đó chị Quyên không hề hay biết anh đă nhận nhiệm vụ ám sát phái đoàn quân sự chính trị cao cấp của Chính phủ Mỹ do Bộ trưởng Quốc pḥng Mỹ McNamara dẫn đầu, và cái ngày 9 tháng 5 năm 1964 ấy là cái ngày anh đi thực hiện nhiệm vụ. Ngày hôm đó nhiệm vụ không thành. Anh Trỗi bị bắt vào lúc 22g đêm cùng ngày.

http://phunutoday.vn/dataimages/201203/original/images655799_Nguyen_ Van_Troi_va_nguoi_ph u_nu_duy_nhat_trong_ doi_phunutoday.vn_3. jpg

Anh Nguyễn Văn Trỗi trước lúc bị xử bắn

Đêm hôm đó, anh không về nhà, ḷng chị như lửa đốt. Sáng hôm sau, cảnh sát Ngụy đưa anh Trỗi về nhà khám xét, nói với chị chồng chị hoạt động cách mạng, chị vẫn chưa tin đó là sự thật. Lúc đó chị c̣n căi với bọn lính:

“Mấy ông lầm rồi, chồng tôi không phải Việt cộng, chồng tôi là người làm ăn đàng hoàng”. Chị căi thế nhưng rồi tụi lính Ngụy vẫn dẫn anh đi. Chị lo cho chồng, đi t́m anh hết bốt cảnh sát này đến bốt cảnh sát khác.

Đến cái bốt cảnh sát quận 3, một tên lính Ngụy nh́n thấy chị đă nói: “Thôi về lấy chồng khác đi, chồng cô làm Việt cộng, tội này th́ chỉ có tử h́nh..”. Ngay cả lúc đó, chị Quyên vẫn nghĩ người ta bắt nhầm anh Trỗi, chứ anh theo cách mạng hồi nào sao chị không hay biết?

Vài ngày sau khi anh Trỗi bị bắt, chị Quyên cũng bị bọn cảnh sát Ngụy bắt đi. Cái giây phút cảnh sát Ngụy chuyển chị từ Nha Cảnh sát Đô thành sang Tổng nha Cảnh sát, lúc đó chị mới tin chị đă bị bắt và lúc đó chị mới thực sự tin chồng chị là Việt cộng. Lúc đó nghĩ đến chồng, chị vừa giận vừa thương.

Khi chị Quyên bị bắt và đưa về Tổng nha, người đầu tiên tiếp xúc với chị Quyên là nữ chiến sĩ cách mạng có bí danh Tâm (chính là nguyên Phó Chủ tịch nước Trương Mỹ Hoa sau này). Khi đó chị Trương Mỹ Hoa và chị Quyên cùng bị giam chung một pḥng.

Thấy chị Quyên ngồi khóc, chị Trương Mỹ Hoa mới gặng hỏi và biết đầu đuôi sự việc. Nghe được hết câu chuyện và nỗi đau khổ của chị Quyên, chị Trương Mỹ Hoa đă giải thích kỹ càng cho chị Quyên nghe về việc làm chính nghĩa của anh Trỗi:

“Em phải tự hào về những việc anh ấy đă làm. Em phải sống và tiếp tục con đường mà anh Trỗi đă chọn”. Dẫu khuyên chị Quyên như thế, nhưng khi đó chị Trương Mỹ Hoa rất lo lắng.

Khi chị Quyên bị đưa đi khảo cung, chị Trương Mỹ Hoa cũng đang bị tụi giặc khảo cung. Dẫu đang bị tra khảo, chị Trương Mỹ Hoa vẫn cố lắng nghe chúng hỏi chị Quyên điều ǵ.

Phó Chủ tịch nước Trương Mỹ Hoa kể, chị nhớ như in ngày hôm đó, bọn địch đă hỏi chị Quyên: “Lúc trước mày chưa biết nó (anh Trỗi – pv) là Việt cộng, mày thương nó; giờ biết nó là Việt cộng, mày c̣n thương nó nữa không”.

Chị Quyên trả lời rơ từng chữ một: “Ông bà ta đă dạy thân gái 12 bến nước, trong nhờ đục chịu. Tôi đă lấy anh Trỗi nên dù anh có bị thương, bị tàn phế, bị câm, bị điếc tôi vẫn thương”.

Phó Chủ tịch nước Trương Mỹ Hoa sau này nhớ lại: “Nghe những lời khẳng khái của chị Quyên mà tôi nhẹ hết cả người. Từ đó tôi có niềm tin chị Quyên sẽ đi theo con đường mà anh Trỗi đă đi”.

Sau này quả nhiên chị Quyên đă đi theo cách mạng và nói một cách nào đó, Phó Chủ tịch nước Trương Mỹ Hoa chính là người đầu tiên đưa chị Quyên đến với cách mạng.

Chị Quyên bị giam đến ngày 18 tháng 6 th́ bọn cảnh sát Ngụy thả chị. Trước đó chúng bắt chị để khai thác thêm những người hoạt động cùng anh Trỗi, bởi chúng không khai thác được ǵ từ anh.

Khi biết chị hoàn toàn không biết ǵ về hoạt động bí mật của chồng, chúng thả chị Quyên ra nhưng lại đưa chị Quyên đi gặp anh Trỗi, ḥng dùng biện pháp tâm lư để mua chuộc anh.

Khi nh́n thấy chị Quyên, ánh mắt anh Trỗi vừa xót xa, vừa có chút ân hận v́ đă liên lụy chị, nhưng anh vẫn rắn rỏi đáp lại những dụ dỗ của địch:

“C̣n thằng Mỹ th́ không ai có thể hạnh phúc”. Bọn tay sai lấy cuộc sống xa hoa, sung sướng để mua chuộc anh, anh Trỗi khinh bỉ mắng: “Sống như các người, tôi không sống nổi. Sống như thế, thà chết c̣n hơn”.

Lần được gặp anh Trỗi trong nhà giam của địch là lần đầu tiên chị Quyên cảm nhận được chí khí cách mạng và ḷng yêu nước của chồng. Mọi cảm giác giận hờn tan biến. Từ việc không hiểu những điều anh làm, chị nhận ra lư tưởng, nhận ra t́nh yêu vĩ đại của cuộc đời anh và chị đồng cảm với t́nh yêu đó.

Ra tù, chị đi làm kiếm tiền nuôi anh trong tù và đi thăm nuôi anh mỗi khi có thể. Mỗi lần đến thăm anh, anh không bao giờ kể cho chị nghe những việc anh đă làm.

Anh chỉ hỏi thăm sức khỏe người thân và dặn ḍ chị phải biết tự lo cho bản thân ḿnh. Anh hỏi nhiều về miền Bắc và nhăn mặt đau đớn khi chị kể Mỹ đang ném bon miền Bắc rất ác liệt.

Trong vụ ném bom ám sát Bộ trưởng Quốc pḥng Mỹ McNamara không thành, ngoài anh Trỗi c̣n có một người bị bắt là ông Nguyễn Hữu Lời. Cả hai cùng được giao nhiệm vụ quan trọng này. Nhiệm vụ thất bại, cả hai đều bị bắt.

Ông Nguyễn Hữu Lời sau này hồi tưởng lại những ngày tháng đó mà nước mắt trào rơi: “Trước ngày xét xử, anh Trỗi đă bàn bạc với tôi là anh sẽ nhận tội. Tôi nói hăy để tôi nhưng anh nhất quyết không chịu. Anh Trỗi dặn ḍ tôi: ‘Nếu em nhận tội, chúng nó sẽ giết cả hai anh em ḿnh.

Nếu anh nhận tội, chúng không đủ chứng cứ để giết em. Em về cố gắng chiến đấu, đi tiếp con đường cách mạng, con đường của anh”. Anh Trỗi bị kết án tử h́nh, c̣n ông Nguyễn Hữu Lời bị kết án 20 năm tù và đày ra Côn Đảo.

Ông Lời được thả khi Hiệp định Paris được kư kết. Những lời dặn ḍ của anh Trỗi trước lúc hi sinh luôn tạo cho ông Lời sức mạnh to lớn và ư chí mạnh mẽ để vượt qua những tra tấn dă man của giăc, những lúc sống trong chuồng ḅ, chuồng cọp, để đi đến cùng con đường cách mạng.

Sau khi anh Trỗi bị kết án tử h́nh, chị Quyên đă sống những ngày tuyệt vọng. Hy vọng cứu sống người chồng mới cưới của chị đă hoàn toàn tan biến.

Đúng lúc đó th́ đột nhiên có tin đội du kích quân Caracas (Venezuela) bắt được viên Trung tá không quân Mỹ Micheal Smolen và báo cho Tổng thống Mỹ Johnson đ̣i đổi mạng cho anh Trỗi.

Những người du kích Caracas, qua báo chí quốc tế, đă được chứng kiến phiên ṭa xử anh Trỗi, được nghe những lời nói của anh Trỗi trước phiên ṭa và cảm động v́ sự dũng cảm của anh. Họ đă dọa Tổng thống Mỹ:

“Nếu ở Việt Nam xử bắn anh Trỗi th́ một giờ sau ở Venezuela, quân du kích sẽ thủ tiêu trung tá Mỹ”. Mỹ đành phải lệnh cho Sài G̣n hoăn lại ngày hành h́nh anh Trỗi. Khi hay tin chồng ḿnh có cơ hội được sống sót, chị Quyên như từ cơi chết trở về.

Hy vọng về một ngày được đón anh trở về lại một lần nữa lóe lên trong ḷng chị. Nhưng hi vọng ấy sớm vụt tắt. Mỹ - Ngụy đă không giữ lời hứa. Sau khi đội du kích Caracas thả viên Trung tá Mỹ Smolen, Mỹ - Ngụy đă lật ḷng.

Chúng vội vàng đem anh Trỗi ra xử bắn vào 9h 15 phút ngày 15 tháng 10 năm 1964, hai tháng sau khi chúng kết án tử h́nh anh tại ṭa án. Trong 9 phút đứng ở pháp trường, trước hàng loạt họng súng của địch, anh Trỗi đứng hiên ngang, đầu ngẩng cao, bất khuất.

Anh nói: “Các nhà báo quốc tế hăy ghi lại giúp tôi! Hăy nhớ lấy lời tôi! Đả đảo Đế quốc Mỹ! Hồ Chí Minh muôn năm! Việt Nam muôn năm!” – câu nói đó của anh xuất hiện trên các trang báo quốc tế ngay ngày hôm sau.

Anh Trỗi trở thành người anh hùng trong ḷng hàng triệu nhân dân yêu ḥa b́nh trên thế giới. Nhưng sau câu nói đó, chị Quyên trở thành góa bụa.

Sáng 15 tháng 10 năm 1964, đúng ngày Ngụy xử bắn anh Trỗi, chị Quyên vào khám Chí Ḥa thăm nuôi chồng. Nhưng lính gác không cho vào. Chúng hẹn chị đến chiều quay lại.

Chị quay ra chỗ giữ xe mới biết bên trong, chúng đang thi hành án tử h́nh chồng ḿnh trước sự chứng kiến của đông đảo phóng viên trong nước và quốc tế. Lúc địch nổ loạt súng giết chết anh Trỗi, chị đứng ở ngoài mà nước mắt tuôn trào. Những ngày tháng đó măi măi để lại ám ảnh khôn nguôi trong cuộc đời chị.

Chị Quyên không được chứng kiến giây phút anh Trỗi bị tử h́nh, nhưng những phóng viên có mặt tại buổi thi hành án đó đă tường thuật cuộc xử bắn anh Trỗi. Những bài báo đó viết:

“Máu túa ra nhuộm ướt chiếc nhẫn đeo ở ngón áp út…” – đó là chiếc nhẫn cưới c̣n mới nguyên mà anh chị trao nhau trong ngày cưới – cũng là thứ tài quư giá duy nhất mà anh Trỗi mang đi khi làm nhiệm vụ cuối cùng.

Một chiếc nhẫn cưới nữa vẫn được đeo trên ngón tay áp út của chị và được chị giữ ǵn đến bây giờ. Quà cưới của chị mà anh tặng ngày ấy là chiếc nhẫn ba phân vàng mười tám cùng đôi bông tai. Trước khi anh bị xử tử h́nh, anh để lại cho chị chiếc xe máy của ḿnh.

Chị giữ nó cùng với những bài báo viết về anh, về ngày địch xử bắn anh, cùng với những tấm ảnh anh chụp từ thuở thơ ấu đến khi anh lấy chị. Đó là những kỷ vật mà chị không bao giờ có thể rời xa.

Ḱ trước: Nguyễn Văn Trỗi và người phụ nữ duy nhất trong đời (I)


Trầm Xuân
theo PNTD

huonggiang4
04-08-2012, 11:47
Ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản bị chết lảng nhách, vợ trẻ để lại cho lănh đạo xài, ngu hết biết !!!

ez4me
04-08-2012, 14:30
nhờ những người hy sinh như anh trỗi nên VN mới có như ngày hôm nay, đáng buồn thay cho những kẻ dâng linh hồn ḿnh nhằm quỉ dạ xoa. Ngu hơn nửa là c̣n post lên đây huyênh hoang trong khi hành động khủng bố này thế giới đang lên án khắt khe

dk302005
04-08-2012, 17:51
Cái ngu cua Cộng Sản là họ không biết họ đang ...ngu! Đi ca ngợi một tên phá hoại và âm mưu giết người bạo động,tại sao CS lại không ca ngợi những người lính đă hy sinh nơi HS-TS để bảo vệ lảnh thổ va lảnh hải của VN? So với tên âm mưu phá hoại và giết người NVT th́ những người đâu tranh bất bao động hiện nay nhằm đem lại tự do va dân chủ cho dân tộc VN,thi họ đáng tội ǵ phải bị đàn áp và tù tội !? Chỉ có đảng cộng sản mới là nguồn gốc của sự dă man và xui dục bạo động,họ ca ngợi một tên khủng bố nhưng lại hèn nhát đi kết tội một người dân oan như anh Đoàn Văn Vươn đă dũng cảm dám chống lại chế độ và những tên "quan"khủng bố ở Tiên Lăng!.

nguoidan
04-08-2012, 18:37
À cái con quyên này đó hả, lâu lắm mới thấy nhắc đến nó. Sau khi thằng chổi chà đi bán muối, nó ra bắc được "bác" ưu ái cho nằm chung giường.

TOMMY8462
04-08-2012, 21:12
thi` vay thoi. troi~ cha` di ban' muoi' thi` em quyen ve` o voi' bac' kinh' yeu cua no'.

chu9chin
04-09-2012, 03:29
Ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản bị chết lảng nhách, vợ trẻ để lại cho lănh đạo xài, ngu hết biết !!!
Chính xác ...........ĐM ..một thằng ngu xuẩn,, nếu giờ này nó c̣n sống th́ mới biết thế nào là cộng sản............. ....

tinhusa
04-09-2012, 12:38
nguyễn văn chỗi chà nghe lời đường mật làm chuyện quá ngu

muabaohiem
04-09-2012, 20:28
Neu' vo*. chong` nguyen van troi con` song' se thay' bon. cong san? bo ro*i trong ngheo` ddoi' , chu' khong len bao' khen nhu* vay ddau, theo cong san la` ngu, tin tui viet cong la` ngu.

sincity007
04-09-2012, 21:28
tha(`ng tro^~i che^'t dde^? con quye^n ra ngoai` ba('c dde^? cho tha(n`g gia` ho^` cho*i ddu'ng la` ngu hehehe

lc_yeu_quy
04-09-2012, 21:41
Nguyễn văn Trỗi .... Lê Văn Tám chỉ là những chuyện khủng bố csvn bày ra, phóng đại lên. Bây giờ tụi đảng viên kiếm điểm vẽ ra cho có chuyện làm, băt mọi người phải biết ơn độc tàn, độc ác đảng csvn.

public
04-09-2012, 21:56
Bài này chắc chắn do bọn bồi bút Việt Cộng viết rồi !
Ai đời này mà c̣n nâng bi mấy thằng trời đánh này.

1theone
04-09-2012, 23:00
Cac anh gop y kien o tren. toi khong dong y mot diem.
Cai ngu o day la cai ngu trong mau, cai ngu cua gia truyen.
Neu no con song den bay gio thi no van cu ngu nhu cha anh cua no bay gio (da va dang ngu)
Loai ngu nay co khac gi (trinh cong son, pham duy, chet va dang song van ngu) ngay ca den doi con cua chung van ngu.

hungnguyen99
04-09-2012, 23:40
Thằng khủng bố này tử h́nh là đúng rồi nếu không th́ nhiều người đân bị giết. Tôi c̣n nhớ thời gian đó thật là rùn rợn CS dùng bom cảm tử vào chổ đông người như rạp hát, chợ, trường học... và lại tṛ đấp mô, đào đường, gài bom phá sập cầu... Chỉ nhắm vào người dân. Thật buồn cho dân tộc c̣ một thời kỳ đen tối cho đến hôm nay.

CuTi2006
04-10-2012, 00:53
thang nay chet den suoi vang, moi biet minh ngu,

icemansg07
04-10-2012, 03:13
Câu chuyện này nếu tôi nhớ kg lầm th́ tôi đă bị nhồi sọ năm tôi mới 8-9 tuổi ǵ đó...Kg ngờ hơn 30 năm sau đ/c Trầm Xuân lại đem ra nhồi sọ tôi 1 lần nữa ! Bái phục cho chính sách truyên truyền & nhồi sọ của CS !!!

impossible
04-10-2012, 03:17
Hoan ho anh Troi, " Hay nho lay loi toi".
Bay gio thi toi da nho lam roi, Da dao dang CS, da dao Bac Ho, da dao cai chu
nghia vo than, doc tai vo nhan dao cua tui bay.

icemansg07
04-10-2012, 03:18
Chẳng hay tiền trợ cấp cho gia đ́nh có công với CM , cho liệt sĩ đủ sống kg vậy chị Quyên? Hay chị phải ăn hối lộ & tham nhũng để sống? Hay là chị đă bị bỏ quên và sống lay lất đâu đó bây giờ???

anhhaila
04-10-2012, 21:46
"chị Quyên vẫn không tin chồng ḿnh là việt cộng ..." tới đây mới thấy lầm , tôị chị Quyên thiệt , nhưng thành bà liệt sĩ v́ chồng chết
lăng xẹt , ,,,, th́ hơi đau ...

thienthanmudo
04-11-2012, 00:10
Nhờ phát giác kịp thời nên dân chúng ở cầu Công Lư khỏi chết oan do tên CS ngu xuẩn Nguyễn-Văn-Trổi gài chất nổ ở cầu Công Lư ám sát ngài bộ trưởng Hoa-Kỳ Macnamara.Thằng nầy tử h́nh là đúng rồi,không ai thương tiếc cả, thằng nào post bài nầy lên ca ngợi thằng khủng bố VC nầy vậy.Ngu như chó.:mad:

chu9chin
04-11-2012, 03:08
Nhờ phát giác kịp thời nên dân chúng ở cầu Công Lư khỏi chết oan do tên CS ngu xuẩn Nguyễn-Văn-Trổi gài chất nổ ở cầu Công Lư ám sát ngài bộ trưởng Hoa-Kỳ Macnamara.Thằng nầy tử h́nh là đúng rồi,không ai thương tiếc cả, thằng nào post bài nầy lên ca ngợi thằng khủng bố VC nầy vậy.Ngu như chó.:mad:
Thằng viết bài này không ngu đâu, nó làm việc và ăn lương của Việt cộng đó..........