vuitoichat
05-02-2012, 10:20
Dí dao và siết cổ t́nh nhân trong các cuộc giao hoan dường như vẫn c̣n chưa đủ, nàng geisha Abe đă giết chết rồi thiến người t́nh.
Sự nở rộ của công nghiệp t́nh dục ở Nhật những năm đầu thế kỷ 20 khiến cho đất nước Mặt trời mọc ở giai đoạn này có rất nhiều nhà chứa. Hoạt động mại dâm diễn ra công khai và được bảo trợ nếu những người hành nghề tuân thủ pháp luật và thường xuyên thăm khám sức khỏe để tránh lây lan bệnh truyền nhiễm.
Bên cạnh đó c̣n có h́nh thức geisha với những geisha cấp thấp sẵn sàng bán ḿnh thay v́ biểu diễn nghệ thuật. Trường hợp của Sada Abe, một geisha trong giai đoạn này đă được phản ánh khá sinh động về những thân phận dưới đáy cùng những bi kịch họ phải gánh chịu.
Vết trượt dài từ cuộc đời sa ngă của Sada Abe
Sada Abe sinh ngày 28/5/1905, trong một gia đ́nh thuộc tầng lớp trung lưu với nghề truyền thống làm chiếu tatami tại khu Kanda, Tokyo. Cha mẹ Sada Abe là người hiền lành. Là con út trong nhà, Abe được cho phép tự do làm điều ḿnh muốn. Cô được mẹ khuyến khích học hát và chơi đàn Shamisen, hai loại h́nh nghệ thuật gần gũi nhất với nghề làm geisha và gái mại dâm thời điểm đó.
Trong thời gian gia đ́nh Abe loay hoay xử lư các vấn đề của anh chị cô bé, Abe thường xuyên ra khỏi nhà một ḿnh, rồi nhanh chóng gia nhập một nhóm thiếu niên cùng cảnh ngộ. 15 tuổi, Abe bị hăm hiếp bởi một người quen. Từ đó tính khí Abe ngày càng kỳ lạ. Khi Abe trở nên vô trách nhiệm và không kiểm soát được, gia đ́nh đă bán cô bé cho một nhà kinh doanh geisha ở Yokohama năm 1922 với hy vọng t́m cho cô bé một địa vị trong xă hội.
http://media.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/thanhnhantk/ds02051211.jpg
Abe - nàng geisha có cuộc đời kỳ lạ.
Sada Abe đi vào thế giới geisha một cách tủi hổ. Không thể cạnh tranh với những geisha tập sự khác được đào tạo từ bé, Abe đành ḷng làm một geisha cấp thấp, với công việc chính là bán thân cho khách làng chơi. Sau 5 năm hành xác bằng nghề này, Abe buộc phải kư hợp đồng thăm khám thường xuyên đối với bệnh giang mai coi như một giấy phép hành nghề mại dâm. Từ đó, Abe quyết định dấn thân làm gái mại dâm chuyên nghiệp.
Sau 2 năm làm gái ở khu nhà chứa nổi tiếng của Osaka, Abe cuối cùng cũng thoát khỏi xiềng xích của tờ giấy cấp phép này để làm một nữ phục vụ bàn. Tuy nhiên, do không hài ḷng với đồng lương c̣m cơi, Abe lại quay về làm gái mại dâm. Abe lao vào thị trường mại dâm chợ đen ở Osaka năm 1932.
Năm 1933 th́ mẹ mất, Abe tới Tokyo để thăm cha và viếng mộ mẹ. Tại đây, cô gia nhập vào thị trường mại dâm Tokyo. Đến năm 1934 cha Abe cũng lâm bệnh nặng và mất.
Tháng 10 năm đó, Abe bị cảnh sát bắt v́ hoạt động mại dâm phi pháp. Kinnosuke Kasahara, một người bạn của chủ chứa, đă thu xếp để Abe được tại ngoại. Ông này bị Abe hớp hồn và nhận thấy ở người đàn bà này không có ǵ ràng buộc bèn nạp Abe làm nhân t́nh bằng việc cấp nhà và tiền bạc cho Abe.
Kinnosuke Kasahara từng nói: "Cô ấy thực sự sung măn và đầy quyền lực. Cho dù tôi mệt mỏi đến mấy, cô gái ấy cũng đủ sức để làm tôi kinh ngạc. Ban đầu điều này thật tuyệt vời, nhưng sau khoảng hai tuần, tôi bắt đầu đuối sức".
Khi Abe gợi ư Kasahara bỏ vợ để cưới cô ấy, ông ta từ chối. Ngay cả khi Abe chấp nhận chỉ là người t́nh, Kasahara cũng từ chối nốt. Quan hệ của họ kết thúc như vậy. Để quên đi Kasahara, Abe rời khỏi Tokyo để tới Nagoya. Ở Nagoya chưa đầy một năm, cô lại chán nản quay về Tokyo, trải qua mối t́nh ngắn ngủi với Omiya để rồi bắt đầu làm thợ học việc ở Yoshidaya vào tháng 2/1936 cho một chủ nhà hàng.
Chủ nhà hàng là Kichizo Ishada, 42 tuổi, một gă lăng nhăng, chẳng mấy động tay vào việc kinh doanh của nhà hàng, mọi chuyện đều phó mặc cho vợ hắn lo liệu. Không lâu sau khi Abe làm việc ở Yoshidaya, Ishada bắt đầu để ư đến cô gái này. Omiya chưa từng làm Abe hài ḷng về t́nh dục, nhưng Ishada th́ làm được điều đó.
Giữa tháng 4 năm đó, họ bắt đầu quan hệ ngay tại nhà hàng. Những cuộc t́nh của cặp t́nh nhân này thường diễn ra không biết đến giờ giấc, họ quấn lấy nhau ngày này sang ngày khác, từ pḥng trà này sang pḥng trà khác không biết mệt mỏi, không có chỗ dừng.
Họ uống rượu, làm t́nh ngay cả khi có sự xuất hiện của người phục vụ hay những geisha khác tới biểu diễn. Cuộc mây mưa kéo dài ṛng ră từ ngày 23/4 đến tận 8/5, họ mới chia tay nhau để Ishada trở về khách sạn.
Thảm kịch mang tên "t́nh yêu bạo lực"
Khi tách khỏi Ishida, Abe trở nên kích động và bắt đầu uống rượu quá mức. Cô nói rằng Ishada là người đầu tiên làm cô yêu say đắm đến vậy. Những ám ảnh về việc anh ta quay về với bà vợ ghen tuông làm Abe điên tiết. Một tuần trước khi Abe xuống tay vụ giết người, Abe đă bắt đầu có động thái khác lạ.
Ngày 9/5/1936, sau khi xem một vở kịch có cảnh một geisha cầm dao tấn công người t́nh, Abe quyết định sẽ dùng dao để đe dọa Ishada trong lần gặp tiếp theo của họ.
Ngày 11/5 năm đó, cô mang một số bộ quần áo theo và dùng tiền mua một ít sushi cùng với 1 con dao làm bếp. Abe mô tả cuộc gặp Ishada tối hôm đó như sau: "Tôi rút dao ra khỏi túi và chĩa vào anh ta như trong vở kịch và nói (một câu thoại trong vở kịch). Ishada giật ḿnh lùi lại một chút nhưng sau đó dường như rất vui mừng với tṛ đùa vừa rồi".
Họ tới Ogu để ngủ với nhau, đây cũng là nơi dừng chân cuối cùng của cuộc t́nh này. Trong lúc quan hệ, Abe vẫn giữ con dao ở cạnh "của quư" của Ishada để cảnh báo ông không được chơi bời với người phụ nữ khác. Ishada không mảy may nghi ngờ.
Hai đêm sau, họ bắt đầu đổi kiểu quan hệ bằng cách sử dụng một chút bạo lực. Abe dùng đai áo thắt cổ Ishada, Ishada nhiệt t́nh hưởng ứng và nói rằng điều này làm ông thực sự hưng phấn.
Đêm 16/5, cả hai hứng thú khi sử dụng chiêu thức này. Quá thích thú, họ lặp lại "tṛ chơi" trong hơn hai giờ đồng hồ. Khi Abe nới lỏng dây lưng khỏi cổ Ishida, khuôn mặt người đàn ông này đột nhiên biến sắc, méo mó dị dạng.
Để làm dịu cơn đau, Ishada đă phải uống đến 30 viên thuốc an thần. Sau khi trấn tĩnh lại, như có dự cảm xấu, ông nói với Abe: "Em sẽ dùng dây thít cổ anh và siết chặt lần nữa khi anh ngủ đúng không? Nếu em có ư định đó th́ đừng dừng lại, v́ những ǵ sau đó sẽ thật đau đớn đối với anh".
Khoảng 2h sáng hôm đó, ngày 18/5/1936, khi Ishada đang ngủ, Abe đă dùng khăn choàng ṿng 2 ṿng quanh cổ Ishada, thít cổ ông ta đến chết. Sau này cô đă nói với cảnh sát như sau: "Sau khi tôi giết Ishada, tôi cảm thấy hoàn toàn thoải mái, như thể trút bỏ được một gánh nặng, và tôi cảm thấy thật rơ ràng.
Sau khi nằm với cơ thể của Ishada một vài giờ, cô dùng dao thiến cơ quan sinh dục của Ishada gói vào một tờ báo giữ chúng bên ḿnh. Trước khi đi, Abe c̣n khắc tên cô trên tay trái của người t́nh. Và trên đùi trái của Ishada cũng như trên đầu giường c̣n lại ḍng chữ viết bằng máu. Abe rời khỏi quán trọ đi lang thang một thời gian rồi tự nộp ḿnh cho cảnh sát.
Được hỏi tại sao lại dùng dao cắt của quư người t́nh mang đi, Abe trả lời: "V́ tôi không thể mang đầu và thân anh ấy đi cùng. Tôi muốn giữ một phần cơ thể anh, con người đă mang đến cho tôi những kư ức sâu đậm nhất" (?!).
Bi kịch của Sada Abe, nói cho cùng là bi kịch của một thời đại trong đó người phụ nữ bị số phận xô đẩy trở thành gái làng chơi, mang trong ḿnh vết thương thân phận bị rẻ rúng. Tâm hồn lệch lạc của Abe là tấm gương phản chiếu của nỗi khao khát được yêu thương và tôn trọng. Cho dù không thể không kết tội người đàn bà cuồng dâm bệnh hoạn đó, chúng ta vẫn nên nh́n nhận sự thật xót xa này bằng con mắt khách quan và vị tha hơn.
Theo Nguoiduatin
Sự nở rộ của công nghiệp t́nh dục ở Nhật những năm đầu thế kỷ 20 khiến cho đất nước Mặt trời mọc ở giai đoạn này có rất nhiều nhà chứa. Hoạt động mại dâm diễn ra công khai và được bảo trợ nếu những người hành nghề tuân thủ pháp luật và thường xuyên thăm khám sức khỏe để tránh lây lan bệnh truyền nhiễm.
Bên cạnh đó c̣n có h́nh thức geisha với những geisha cấp thấp sẵn sàng bán ḿnh thay v́ biểu diễn nghệ thuật. Trường hợp của Sada Abe, một geisha trong giai đoạn này đă được phản ánh khá sinh động về những thân phận dưới đáy cùng những bi kịch họ phải gánh chịu.
Vết trượt dài từ cuộc đời sa ngă của Sada Abe
Sada Abe sinh ngày 28/5/1905, trong một gia đ́nh thuộc tầng lớp trung lưu với nghề truyền thống làm chiếu tatami tại khu Kanda, Tokyo. Cha mẹ Sada Abe là người hiền lành. Là con út trong nhà, Abe được cho phép tự do làm điều ḿnh muốn. Cô được mẹ khuyến khích học hát và chơi đàn Shamisen, hai loại h́nh nghệ thuật gần gũi nhất với nghề làm geisha và gái mại dâm thời điểm đó.
Trong thời gian gia đ́nh Abe loay hoay xử lư các vấn đề của anh chị cô bé, Abe thường xuyên ra khỏi nhà một ḿnh, rồi nhanh chóng gia nhập một nhóm thiếu niên cùng cảnh ngộ. 15 tuổi, Abe bị hăm hiếp bởi một người quen. Từ đó tính khí Abe ngày càng kỳ lạ. Khi Abe trở nên vô trách nhiệm và không kiểm soát được, gia đ́nh đă bán cô bé cho một nhà kinh doanh geisha ở Yokohama năm 1922 với hy vọng t́m cho cô bé một địa vị trong xă hội.
http://media.baodatviet.vn/Uploaded_CDCA/thanhnhantk/ds02051211.jpg
Abe - nàng geisha có cuộc đời kỳ lạ.
Sada Abe đi vào thế giới geisha một cách tủi hổ. Không thể cạnh tranh với những geisha tập sự khác được đào tạo từ bé, Abe đành ḷng làm một geisha cấp thấp, với công việc chính là bán thân cho khách làng chơi. Sau 5 năm hành xác bằng nghề này, Abe buộc phải kư hợp đồng thăm khám thường xuyên đối với bệnh giang mai coi như một giấy phép hành nghề mại dâm. Từ đó, Abe quyết định dấn thân làm gái mại dâm chuyên nghiệp.
Sau 2 năm làm gái ở khu nhà chứa nổi tiếng của Osaka, Abe cuối cùng cũng thoát khỏi xiềng xích của tờ giấy cấp phép này để làm một nữ phục vụ bàn. Tuy nhiên, do không hài ḷng với đồng lương c̣m cơi, Abe lại quay về làm gái mại dâm. Abe lao vào thị trường mại dâm chợ đen ở Osaka năm 1932.
Năm 1933 th́ mẹ mất, Abe tới Tokyo để thăm cha và viếng mộ mẹ. Tại đây, cô gia nhập vào thị trường mại dâm Tokyo. Đến năm 1934 cha Abe cũng lâm bệnh nặng và mất.
Tháng 10 năm đó, Abe bị cảnh sát bắt v́ hoạt động mại dâm phi pháp. Kinnosuke Kasahara, một người bạn của chủ chứa, đă thu xếp để Abe được tại ngoại. Ông này bị Abe hớp hồn và nhận thấy ở người đàn bà này không có ǵ ràng buộc bèn nạp Abe làm nhân t́nh bằng việc cấp nhà và tiền bạc cho Abe.
Kinnosuke Kasahara từng nói: "Cô ấy thực sự sung măn và đầy quyền lực. Cho dù tôi mệt mỏi đến mấy, cô gái ấy cũng đủ sức để làm tôi kinh ngạc. Ban đầu điều này thật tuyệt vời, nhưng sau khoảng hai tuần, tôi bắt đầu đuối sức".
Khi Abe gợi ư Kasahara bỏ vợ để cưới cô ấy, ông ta từ chối. Ngay cả khi Abe chấp nhận chỉ là người t́nh, Kasahara cũng từ chối nốt. Quan hệ của họ kết thúc như vậy. Để quên đi Kasahara, Abe rời khỏi Tokyo để tới Nagoya. Ở Nagoya chưa đầy một năm, cô lại chán nản quay về Tokyo, trải qua mối t́nh ngắn ngủi với Omiya để rồi bắt đầu làm thợ học việc ở Yoshidaya vào tháng 2/1936 cho một chủ nhà hàng.
Chủ nhà hàng là Kichizo Ishada, 42 tuổi, một gă lăng nhăng, chẳng mấy động tay vào việc kinh doanh của nhà hàng, mọi chuyện đều phó mặc cho vợ hắn lo liệu. Không lâu sau khi Abe làm việc ở Yoshidaya, Ishada bắt đầu để ư đến cô gái này. Omiya chưa từng làm Abe hài ḷng về t́nh dục, nhưng Ishada th́ làm được điều đó.
Giữa tháng 4 năm đó, họ bắt đầu quan hệ ngay tại nhà hàng. Những cuộc t́nh của cặp t́nh nhân này thường diễn ra không biết đến giờ giấc, họ quấn lấy nhau ngày này sang ngày khác, từ pḥng trà này sang pḥng trà khác không biết mệt mỏi, không có chỗ dừng.
Họ uống rượu, làm t́nh ngay cả khi có sự xuất hiện của người phục vụ hay những geisha khác tới biểu diễn. Cuộc mây mưa kéo dài ṛng ră từ ngày 23/4 đến tận 8/5, họ mới chia tay nhau để Ishada trở về khách sạn.
Thảm kịch mang tên "t́nh yêu bạo lực"
Khi tách khỏi Ishida, Abe trở nên kích động và bắt đầu uống rượu quá mức. Cô nói rằng Ishada là người đầu tiên làm cô yêu say đắm đến vậy. Những ám ảnh về việc anh ta quay về với bà vợ ghen tuông làm Abe điên tiết. Một tuần trước khi Abe xuống tay vụ giết người, Abe đă bắt đầu có động thái khác lạ.
Ngày 9/5/1936, sau khi xem một vở kịch có cảnh một geisha cầm dao tấn công người t́nh, Abe quyết định sẽ dùng dao để đe dọa Ishada trong lần gặp tiếp theo của họ.
Ngày 11/5 năm đó, cô mang một số bộ quần áo theo và dùng tiền mua một ít sushi cùng với 1 con dao làm bếp. Abe mô tả cuộc gặp Ishada tối hôm đó như sau: "Tôi rút dao ra khỏi túi và chĩa vào anh ta như trong vở kịch và nói (một câu thoại trong vở kịch). Ishada giật ḿnh lùi lại một chút nhưng sau đó dường như rất vui mừng với tṛ đùa vừa rồi".
Họ tới Ogu để ngủ với nhau, đây cũng là nơi dừng chân cuối cùng của cuộc t́nh này. Trong lúc quan hệ, Abe vẫn giữ con dao ở cạnh "của quư" của Ishada để cảnh báo ông không được chơi bời với người phụ nữ khác. Ishada không mảy may nghi ngờ.
Hai đêm sau, họ bắt đầu đổi kiểu quan hệ bằng cách sử dụng một chút bạo lực. Abe dùng đai áo thắt cổ Ishada, Ishada nhiệt t́nh hưởng ứng và nói rằng điều này làm ông thực sự hưng phấn.
Đêm 16/5, cả hai hứng thú khi sử dụng chiêu thức này. Quá thích thú, họ lặp lại "tṛ chơi" trong hơn hai giờ đồng hồ. Khi Abe nới lỏng dây lưng khỏi cổ Ishida, khuôn mặt người đàn ông này đột nhiên biến sắc, méo mó dị dạng.
Để làm dịu cơn đau, Ishada đă phải uống đến 30 viên thuốc an thần. Sau khi trấn tĩnh lại, như có dự cảm xấu, ông nói với Abe: "Em sẽ dùng dây thít cổ anh và siết chặt lần nữa khi anh ngủ đúng không? Nếu em có ư định đó th́ đừng dừng lại, v́ những ǵ sau đó sẽ thật đau đớn đối với anh".
Khoảng 2h sáng hôm đó, ngày 18/5/1936, khi Ishada đang ngủ, Abe đă dùng khăn choàng ṿng 2 ṿng quanh cổ Ishada, thít cổ ông ta đến chết. Sau này cô đă nói với cảnh sát như sau: "Sau khi tôi giết Ishada, tôi cảm thấy hoàn toàn thoải mái, như thể trút bỏ được một gánh nặng, và tôi cảm thấy thật rơ ràng.
Sau khi nằm với cơ thể của Ishada một vài giờ, cô dùng dao thiến cơ quan sinh dục của Ishada gói vào một tờ báo giữ chúng bên ḿnh. Trước khi đi, Abe c̣n khắc tên cô trên tay trái của người t́nh. Và trên đùi trái của Ishada cũng như trên đầu giường c̣n lại ḍng chữ viết bằng máu. Abe rời khỏi quán trọ đi lang thang một thời gian rồi tự nộp ḿnh cho cảnh sát.
Được hỏi tại sao lại dùng dao cắt của quư người t́nh mang đi, Abe trả lời: "V́ tôi không thể mang đầu và thân anh ấy đi cùng. Tôi muốn giữ một phần cơ thể anh, con người đă mang đến cho tôi những kư ức sâu đậm nhất" (?!).
Bi kịch của Sada Abe, nói cho cùng là bi kịch của một thời đại trong đó người phụ nữ bị số phận xô đẩy trở thành gái làng chơi, mang trong ḿnh vết thương thân phận bị rẻ rúng. Tâm hồn lệch lạc của Abe là tấm gương phản chiếu của nỗi khao khát được yêu thương và tôn trọng. Cho dù không thể không kết tội người đàn bà cuồng dâm bệnh hoạn đó, chúng ta vẫn nên nh́n nhận sự thật xót xa này bằng con mắt khách quan và vị tha hơn.
Theo Nguoiduatin