PDA

View Full Version : Cuộc đời người vợ xinh đẹp có chồng trốn nă 22 năm


dh2003
05-04-2012, 14:03
Ở địa phương, ông Thảo sống bằng nghề thợ mộc, chưa một lần to tiếng với ai. Bỗng một ngày, người ta thấy ông bỏ nhà ra đi một cách bí ẩn.

Bà T. (vợ ông Thảo) vẫn lặng lẽ với công việc bán rau quen thuộc của ḿnh. Không ai thấy bà than văn về sự bỏ đi đột ngột của chồng ḿnh.

Người có hai lệnh truy nă

Người dân trong khu phố ai cũng bất ngờ khi nghe tin ông Thảo đă ra cơ quan công an đầu thú. Họ c̣n sốc hơn khi biết ông có 2 lệnh truy nă của công an hai tỉnh khác nhau. Tên thật của ông Thảo là Lê Xuân Đương.

Xuất thân trong một gia đ́nh thuần nông, khả năng không có ǵ nổi bật, nhưng nhờ một chút thông minh mà Lê Xuân Đương (55 tuổi, quê Vĩnh Phú cũ, nay là tỉnh Vĩnh Phúc, tạm trú ở 122 đường Nguyễn Hữu Cảnh, TP.Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa -Vũng Tàu) được bầu làm chủ nhiệm hợp tác xă Tam Phúc (huyện Vĩnh Tường, tỉnh Vĩnh Phúc).

Do thiếu kinh nghiệm điều hành, cộng với những tính toán phiêu lưu ấu trĩ, nên vào đầu thập niên 90, hợp tác xă của ông Đương làm ăn thua lỗ, nợ nần chồng chất. Với cương vị chủ nhiệm hợp tác xă, ông Đương đă làm thất thoát gần 100 triệu đồng, một con số không nhỏ vào thời điểm đó.

Để cứu văn t́nh thế, ông Đương đă xoay xở đủ cách, song lực bất ṭng tâm. V́ không có khả năng chi trả tiền nợ cho các đối tác nên họ đă tố cáo ông với cơ quan công an.

Ngày 23/7/1990, công an tỉnh Bắc Giang đă có lệnh truy nă Lê Xuân Đương về tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Sau đó không lâu, ngày 27/5/1993, công an tỉnh Vĩnh Phú (cũ) cũng ra quyết định truy nă ông Đương cùng về tội danh trên.

Món nợ quá lớn cùng với hai lệnh truy nă, Lê Xuân Đương đă quyết định bỏ trốn khỏi địa phương. Ông đưa vợ con theo ḿnh vào Vũng Tàu ẩn náu.

Người vợ đáng thương

Chúng tôi t́m đến ngôi nhà của ông Lê Xuân Đương để t́m hiểu về cuộc sống chui lủi hơn 20 năm của người đàn ông này. Điều chúng tôi băn khoăn nhất là tại sao sau từng ấy năm lẩn trốn, gia đ́nh đang yên ổn, con cái đă lớn khôn, bỗng nhiên ông lại ra đầu thú?

http://media.nguoiduatin.vn/public/data/images/tran thi thuy/thang5/tuan1/nguoiduatin-16.jpg
Bà T., vợ ông Đương đang trải ḷng với PV.

Vất vả lắm chúng tôi mới t́m được ngôi nhà mà trong hồ sơ vụ án ghi là nơi ở của ông Đương, dưới cái tên giả là Thảo. Đó là một ngôi nhà nhỏ nằm nép bên đường Nguyễn Hữu Cảnh, TP.Vũng Tàu.

Tiếp chúng tôi trong ngôi nhà tuềnh toàng, chỉ có mỗi bộ bàn ghế, chiếc xe máy cũ và ngổn ngang các loại rau củ, bà T. (vợ ông Đương) buồn rầu kể cho chúng tôi nghe về cuộc đời lắm nỗi truân chuyên của ḿnh.

Bà sinh ra trong một gia đ́nh nông thôn ở Bắc bộ. Vốn xinh đẹp nhất vùng, bà T. được bao chàng trai để ư, nhưng không hiểu sao bà lại phải ḷng ông Đương, một chàng trai vừa thấp vừa xấu.

Ngày đó, bạn bè thường nói bà ăn phải bùa mê thuốc lú mới đi lấy một người đối nghịch với bà về dung nhan như thế. Nhưng ở đời có ai giải thích được những trớ trêu của t́nh yêu? Hai ông bà nên duyên chồng vợ trong sự tiếc nuối của nhiều người.

Những ngày đầu mới kinh doanh, thấy chồng hăm hở làm ăn, bà rất măn nguyện. T́nh h́nh kinh tế nông thôn ngày đó c̣n nhiều khó khăn, nhưng cuộc sống của gia đ́nh bà, tuy không phải là sung túc nhưng cũng ổn định hơn nhiều gia đ́nh nông thôn khác.

Rồi bà thấy chồng bỗng dưng có những biểu hiện lạ như hay đi khỏi nhà, không đưa tiền về cho vợ như trước. Suốt ngày, bà thấy ông tính tính, toán toán. Bà cũng muốn chia sẻ với chồng nhưng thực sự bà cũng không biết chia sẻ bằng cách nào ngoài việc chăm nom cho mấy đứa con.

Đùng một cái, năm 1991, ông bắt cả nhà theo ông vào Vũng Tàu. Ông giải thích rằng, ông đang nợ rất nhiều tiền và giờ phải đi lánh chủ nợ. Như bao người phụ nữ nông thôn khác, cả đời chỉ biết vâng lời và phục vụ chồng con, bà âm thầm cùng các con theo ông ra đi. Trong suy nghĩ của bà lúc ấy, bà chỉ nghĩ ông nợ nần quá nhiều, sợ người ta đến đ̣i nên bỏ trốn.

ÔngH., hàng xóm của gia đ́nh ông Đương cho biết, ông Đương đă sống ở đâyhơn 20 năm, gia đ́nh ông ấy là những người hiền lành tử tế. Khi thấy ông Đương ít về nhà, ông chỉ nghĩ là vợ chồng mâu thuẫn chứ không hề biết ông Đương lại có lệnh truy nă.

Thời gian đầu ở Vũng Tàu quả là thời gian khó khăn đối với bà và gia đ́nh. Từ một người quanh năm chỉ quen với con trâu, cái cày và những công việc nhà nông khác, giờ vào cái nơi không một tấc đất cắm dùi, bà cảm thấy hụt hẫng và hoang mang tột cùng. Cả nhà thuê một căn pḥng chật chội trong con hẻm nhỏ để ở.

Ngày ngày, bà đi chợ xa mua vài mớ rau về bán lại đắp đổi qua ngày. ông th́ nhờ có nghề thợ mộc nên cũng kiếm được ít việc làm thuê. Phải vật lộn kiếm từng bữa ăn nơi đất khách quê người, nhưng bà không bao giờ kêu ca, phàn nàn về hoàn cảnh mà chồng ḿnh gây ra. Bà chỉ có một ước mong cháy bỏng là các con được học hành, lớn lên có một tương lai tốt đẹp hơn cha mẹ chúng.

May mà ông trời cũng thương bà, cả bốn đứa con đều ngoan ngoăn, chăm chỉ học hành và học rất giỏi. Bà những tưởng đă được cuộc đời đền bù cho sự hy sinh của ḿnh nhưng sự bất hạnh khác lại ập đến với bà.

Và lần này, người mang đến nỗi bất hạnh đó vẫn là người chồng mà bà đă hy sinh cả tuổi thanh xuân của ḿnh. Mặc cho vợ bươn chải hết nghề này đến nghề khác để kiếm tiền nuôi gia đ́nh, ông Đương thường xuyên vắng nhà. Mang tiếng là đi làm, nhưng thi thoảng ông mới mang tiền về cho bà.

Dần dần, ông đi nhiều hơn và "quên" cả việc đưa tiền về nuôi các con. Đă vậy, ông Đương lại c̣n lao vào những cuộc đỏ đen.

Và hậu quả là, vào năm 2000, chủ nợ đă đến nhà bà, lấy hết đồ đạc có giá trị trong nhà. Khuyên bảo chồng măi không được, bà đành cắn răng chịu đựng, tần tảo với gánh hàng rau củ nuôi các con. Bà c̣n nghe người ta nói, ông đă có một người vợ khác cũng ở Vũng Tàu.

Phần ông Đương, có lẽ những ngày dài sống chui lủi, trốn tránh pháp luật, nhất là khi ở tuổi xế chiều, đă làm ông mệt mỏi. Rồi ông quyết định ra đầu thú, những mong được hưởng sự thanh thản lúc cuối đời, dù có phải tù tội. Có lẽ ông nghĩ, điều đó sẽ giúp ông chuộc lại lỗi lầm với đời, với gia đ́nh ḿnh.

Bây giờ, bà T. chỉ muốn được sống yên ổn cùng với các con. Trong thâm tâm, bà không muốn nhớ đến người chồng vô tâm như ông nữa.

Theo nguồn tin từ PC45 công an tỉnh Bà Rịa - Vũng Tàu, ngày 9/4/2012, ông Đương đă ra đầu thú sau 22 năm trốn nă. Ông Đương đang bị tạm giam tại công an tỉnh và chờ ngày di lư ra Vĩnh Phúc để chịu sự phán xét của pháp luật.

Hương Sen - Đăng Văn
Theo ngoisao