Log in

View Full Version : Một chuyến đi thực tế


vuitoichat
08-15-2012, 21:26
Nguyễn Anh Dũng (Danlambao) - Hiện t́nh đất nước ngày càng bi đát bởi quốc nạn tham nhũng -> giặc nội xâm. Trung Cộng xâm phạm chủ quyền quốc gia -> giặc ngoại xâm. “Việt Nam là nhà nước pháp quyền XHCN của nhân dân, do nhân dân, vi nhân dân” (Điều 2 Hiến Pháp). Với quyền và nghĩa vụ công dân, những ǵ mà nhà nước không làm được th́ nhân dân sẽ làm.

Việc tố giác các hành vi tham nhũng, cướp của giết người, đàn áp, bắt bớ tù đầy người dân trái pháp luật dưới vỏ bọc “Thi hành công vụ” trước công luận trong và ngoài nước là chống giặc nội xâm.
http://2.bp.blogspot.com/-YmKqzArUevc/UCvR4aZEtEI/AAAAAAAAf40/rbXVpUqdUGM/s320/dienhong2.jpg
Biểu t́nh ôn ḥa chống Trung cộng xâm phạm chủ quyền lănh thổ là h́nh ảnh thu nhỏ của Hội nghị Diên Hồng năm 1284 trước họa quân Nguyên Mông xâm lược. Đây cũng là thông điệp cùng một ư chí và nguyện vọng mà người dân gửi tới nhà cầm quyền trước họa Bắc triều, đó chính là chống giặc ngoại xâm.

Là một nhà giáo, cựu chiến binh, nay đă nghỉ hưu, tôi có thời gian và thói quen theo dơi tin tức trên các bản tin truyền h́nh nhà nước, trên mạng Internet. Tin tức về hành vi của TQ xâm lấn lănh thổ Việt Nam, qua các phương tiện truyền thông nhà nước th́ quá chậm và sơ sài. Tin trên mạng th́ nhanh, chi tiết và quá rơ ràng.
http://4.bp.blogspot.com/-fcwbnSC3-mo/UCvSRo1eZ1I/AAAAAAAAf48/sdssoYjorYo/s320/12442861_21n.jpg
Nh́n cảnh cột mốc biên giới Việt-Trung có từ thời nhà Thanh TQ và chính quyền Việt Nam thuộc Pháp bị các dân binh TQ đào lên mang đi và vứt vào nhà kho của chúng - có nghĩa Việt Nam đă mất phần đất này? Hoặc cảnh các chiến sỹ hải quân nhân dân VN dàn hàng ngang trên mặt biển để giữ đảo Gạc Ma, thuộc quần đảo Trường Sa năm 1988, bị súng máy hạng nặng trên tầu TQ bắn gục ch́m xuống biển cùng với tầu vận tải, ai xem cũng không khỏi xót xa căm giận. Thế này th́ không thể được, phần th́ máu “Lính” nổi lên, phần th́ bán tin, bán nghi về các cuộc biểu t́nh yêu nước. Tôi quyết định đi “thực tế”.

Sau khi cắt được đuôi, thoát khỏi sự theo dơi của đám “Người lạ”, tôi đến tượng đài Lư Thái Tổ. Khi biểu ngữ “Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam”, “Ủng hộ luật biển”, “Bảo vệ ngư dân Việt Nam”. “Đả đảo quân Trung Quốc xâm lược” xuất hiện, lập tức từ các nơi, mọi người kéo đến ḥa cùng ḍng người, với nụ cười, niềm tin và quyết tâm trong t́nh thương yêu, đoàn kết, sẵn sàng bảo vệ cho nhau và cùng hô vang các khẩu hiệu, diễu hành qua các phố dẫn đến đại sứ quán Trung quốc.

Cảnh sát giao thông đi kèm, hướng dẫn, bảo vệ an toàn khi đoàn đi qua các giao lộ. Kết thúc lộ tŕnh, đoàn biểu t́nh giải tán tại tượng đài Lư Thái Tổ, không có sự xô xát, đàn áp, bắt bớ. Tuy nhiên một sự “Tốt lên” hiếm thấy của chính quyền thành phố, khiến người ta phải cảnh giác, về một thủ đoạn đàn áp mới có thể xảy ra.
http://1.bp.blogspot.com/-hKD4JLDHnZ8/UCvSewB3GKI/AAAAAAAAf5E/sc77Xao7fDw/s320/cucbieutinh-danlambao.jpg
Quả đúng như vậy, ngày 05/8/2012 lúc 8h30, khi những người biểu t́nh mới lác đác xuất hiện, th́ lực lượng cảnh sát cơ động, an ninh các loại ch́m nổi trong vai dân pḥng, thanh niên t́nh nguyện đă ra tay ngăn cản trấn áp, bắt bớ một cách tàn bạo. Từ người già như cụ bà Lê Hiền Đức, phụ nữ đang có thai bế con nhỏ mới 2 tuổi như chị Trần Thị Nga đến cháu bé mới học xong phổ thông, không trừ một ai.

Đứng gần đó, khi thấy một người đàn ông lớn tuổi đang bị đẩy lên xe buưt, tôi bèn giữ ông ta lại th́ lập tức cũng bị bẻ tay, kẻ túm áo, kẻ bóp gáy, kẻ cướp mũ và bị tống lên xe chở đến “Trại phục hồi nhân phẩm Lộc Hà”. Một chuyến xe tải trọng khoảng 60 người nay chỉ chở khoảng 10 người. Ôi chao rộng răi và mát mẻ chán, nhà nước ta quả lắm tiền để đăi người biểu t́nh!
http://4.bp.blogspot.com/-drvUxhY9r98/UCvTuA3bIcI/AAAAAAAAf5k/lvcs3ZVRiOQ/s320/Locha.JPG
Đến trại chúng tôi bị đưa vào một pḥng, cửa ra vào đều có cảnh sát canh giữ, trong pḥng cũng có nước uống, bàn ghế, quạt điện. Mệt mỏi v́ trời nắng nóng và đi đường nhưng mọi người lại vui vẻ chuyện tṛ, thăm hỏi lẫn nhau. Đặc biệt không ai tỏ ra lo sợ v́ ở đây có nhiều người, sẵn sàng bảo vệ nhau và quan trọng hơn, việc làm của chúng tôi là đúng quyền và nghĩa vụ công dân được quy định tại điều 69 và 77 Hiến pháp.

Lúc này mọi người phát hiện ra tôi bị thương ở sau gáy, máu đang chảy. Lập tức yêu cầu lănh đạo trại cho người đến chăm sóc y tế, sau đó tôi nh́n lại ḿnh th́ thấy áo bị giằng đứt 2 khuy áo ngực, bị mất chiếc mũ cối kỷ niệm ngày c̣n trong quân đội.

Khoảng 10h, chúng tôi bị tách ra từng người một để đi “làm việc”. Đối diện với tôi là thượng sỹ CS Trần Ngọc Lâm, sinh năm 1990 thuộc công an quận Hoàn Kiếm.
http://1.bp.blogspot.com/-1IpWcrckjPw/UCvUfte0AyI/AAAAAAAAf50/1er7_HRVsiM/s320/nguyenanhdung.jpg
CS Lâm: Yêu cầu bác cho biết tên, tuổi, địa chỉ, lai lịch bản thân?

Ô Dũng: (chỉ trả lời phần đầu câu hỏi và từ chối trả lời phần sau), muốn biết rơ hơn th́ cứ hỏi Bộ chính trị, cơ quan an ninh điều tra của Bộ công an, sở công an thành phố là đủ.

Ô Dũng: (Hỏi lại) V́ sao chúng tôi đi biểu t́nh ôn ḥa chống Trung Cộng xâm lược lại bị kết tội gây rối trật tự nơi công cộng?

CS Lâm: Không trả lời.

Ô Dũng: Mời đi làm việc mà lại dùng vũ lực giằng đứt cúc áo, gây thương tích và lấy mất mũ của tôi?

CS Lâm: Gây thương tích là đơn vị khác, c̣n ở đây chỉ ghi lời khai và định lập biên bản để xử phạt hành chính.

Ô Dũng: Tôi phản đối và không kư.

Tại một pḥng khác, CS tiến hành chụp ảnh, lăn tay.

Ô Dũng: Phải chụp 2 kiểu, chính diện có vết tích áo bị đứt khuy, một kiểu vết thương ở sau gáy. C̣n lăn tay th́ không được v́ biểu t́nh yêu nước không phải là tội phạm, thủ tục này chỉ gây lăng phí tiền thuế của dân.
http://4.bp.blogspot.com/-fdOqhjZLCBs/UCvUJcB-ewI/AAAAAAAAf5s/ugsQCflTXVA/s320/locha-001.jpg
Sau khi làm việc khoảng hơn một tiếng, mọi người lại trở về nơi cũ. Khoảng 11h30, lănh đạo trại cho mua cơm hộp về để chúng tôi ăn, mọi người cảnh giác không ăn. Đă gần 13h00, sự mệt mơi trong mọi người bắt đầu xuất hiện, tôi khuyên mọi người cố găng ăn chút ít để giữ sức.

Buổi chiều một số người tiếp tục bị đưa đi làm việc, trong đó có anh Nguyễn Văn Ngoan, Việt kiều Thụy Sỹ bị thẩm vấn lâu nhất. Trong khi chờ đợi, chúng tôi ngồi nói chuyện, gọi và trả lời điện thoại với gia đ́nh và bạn bè. Đặc biệt là sự thăm hỏi và phỏng vấn của các hăng thông tấn, báo chí nước ngoài và ở hải ngoại, chúng tôi thấy vững tâm hơn v́ ḿnh không bị đơn độc.

Đài truyền h́nh Hà Nội đưa tin, bắt được một số đối tượng chia tiền cho người đi biểu t́nh. Chúng tôi ph́ cười: Lại thêm một thủ đoạn đê tiện, hèn mạt nhằm bôi nhọ người biểu t́nh của chính quyền Hà Nội.

Trong trại có nuôi một con chó becge to, không hiểu v́ sao chúng tôi là người lạ nhưng nó không tỏ ra dữ tợn. Trái lại nó tỏ ra thân thiện, đi đến bên cạnh dụi mơm, vẫy đuôi ra hiệu mừng rỡ, mọi người đều có thể vuốt ve, vui đùa mà không sợ bị nó cắn. À th́ ra con chó cũng tỏ ra có trí khôn, biết phân biệt người tốt, người xấu.

Lúc này bên ngoài trại, bà Lê Hiền Đức sau khi công an phải trả tự do đă sang đây, để đồng cam cộng khổ với mọi người. Bạn bè và người thân cũng đă đến đông. Bánh trái, đồ giải khát được tiếp tế nhưng cảnh sát không cho mang vào.
http://1.bp.blogspot.com/-R1QWJYKBN1c/UCvS1idO2pI/AAAAAAAAf5U/1HK3-z9rNu0/s320/hanoi-bephu-danlambao1.jpg
Chị Trần Thị Nga khi bị bắt đă lạc mất con là cháu Phú mới 2 tuổi, nhưng đă cố nhiều ṿng tay nhân ái đón cháu vào ḷng đem sang đây t́m mẹ. Nh́n cảnh con khóc đ̣i mẹ, mẹ t́m con qua công trại, trước sự lạnh lùng đến tàn nhẫn của những người được coi là công an nhân dân, chúng tôi ở trong và ngoài trại đă cực lực phản đối, cuối cùng công an cũng phải thả chị Nga để hai mẹ con được gặp nhau.

Khoảng 16h00, một viên CS đeo lon đại úy tên là Hiếu đến thông báo: Thay mặt lănh đạo công an quận Hoàn Kiếm, cảnh cáo mọi người về hành vi gây rối trật tự nơi công cộng tại hồ Hoàn Kiếm và tuyên bố giải tán. Mọi người đồng loạt phản đối, anh ta nói tiếp: Ai có thắc mắc hoặc khiếu nại ǵ, th́ gửi đơn về CA quận Hoàn Kiếm. Nói dứt lời anh ta quay lưng đi vội. Chúng tôi hiểu: Anh ta sợ không dám đối thoại nên đă “chạy mất dép”.

C̣n lại mọi người chúng tôi “điểm danh”, thấy anh Việt kiều chưa được ra, chúng tôi cực lực phản đối và chỉ ra về khi đủ người cùng bị bắt. Khoảng gần 18h00 anh Việt kiều được thả ra và bị thu giữ máy tính xách tay, máy ảnh, điện thoại và một số vật dụng khác. Bằng một tờ giấy viết tay hẹn đến sở công an Hà Nội làm việc vào sáng thứ hai ngày 6/8/2012.
http://2.bp.blogspot.com/-hiwyn1xSVZw/UCvVVIwpHRI/AAAAAAAAf6E/qy5HmdxLN4Q/s320/bieutinhlocha001.jpg
Cửa trại được mở, mọi người bên trong và bên ngoài gập nhau, đồ tiếp tế được chuyển đến tay người trong trại. Lúc này lại nổ ra cuộc biểu t́nh chống Trung Quốc bên ngoài trại. Bên trong trại cũng đấu tranh đ̣i công an hoàn trả tài sản của anh Việt kiều bị thu giữ trái pháp luật, nhưng không được giải quyết. Sự vụ kéo dài tới khoảng 19h30, cuối cùng anh Việt kiều đồng ư để cho công an giữ tài sản và sẽ đền làm việc theo giấy hẹn. Tôi về đến nhà đă gần 21h00, kết thúc chuyến đi thực tế đáng nhớ này.

Chưa kịp yên thân, chiều 6/8/2012, ông tổ trưởng dân phố đến “nói chuyện”, rồi qua chi hội cựu chiến binh: Bí thư đảng ủy và chủ tịch UBND phường mời đến trao đổi về một số vấn đề. Đúng hẹn sáng ngày 08/8/2012, tôi đến nhưng không gặp được người đă hẹn. Thừa ủy quyền tiếp tôi là chủ tịch hội CCB phường. Chúng tôi trao đổi một cách thẳng thắn, cởi mở, vui vẻ tôn trong lẫn nhau trên t́nh đồng đội.

- Đề cập vấn đề tham gia biểu t́nh, tôi tŕnh bày: Tham gia biểu t́nh ôn ḥa chống Trung Cộng xâm lược là quyền và nghĩa vụ công dân. Muốn cấm chúng tôi th́ phải có văn bản của cấp có thẩm quyền hoặc xóa bỏ điều 69, 77 Hiến pháp. Đồng thời tôi gửi cho họ bài báo “Chúng tôi đi biểu t́nh” đă đăng trong Blog của tôi trên mạng Internet thay câu trả lời.

- Về hoàn cảnh và cuộc sống của gia đ́nh hiện nay, tôi trả lời: Nếu quyền và nghĩa vụ công dân được tôn trọng và pháp luật bảo vệ th́ sẽ không có giặc nội xâm và giặc ngoại xâm. Gia đ́nh tôi chỉ là một trong muôn triệu người dân là nạn nhân của các loại giặc nêu trên.

- Về yêu cầu tôi không đi biểu t́nh. Tôi nghĩ tôi đă trả lời như trên rồi.

Thay lời kết.
http://3.bp.blogspot.com/-B984xS3cegc/UCvW1037V1I/AAAAAAAAf6U/FsRHqtw3SNQ/s320/dan-bao1.jpg
Theo thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược Bộ Công an: “Đẩy mạnh truyền thông, theo dơi sát sao các hoạt động xâm lấn của Trung Quốc hằng ngày để nói rơ cho người dân biết, thế giới biết. Người dân có quyền được biết thông tin và ta phải làm việc rơ ràng, kiên quyết và nghiêm túc. Sức mạnh lan tỏa của truyền thông c̣n mạnh hơn tàu ngầm, tên lửa.

Nhưng quan trọng nhất vẫn là dựa vào thực lực quốc gia, không nên để Trung Quốc lấn tới, muốn làm ǵ th́ làm. Dân tộc Việt Nam mạnh mẽ với gần 100 triệu dân yêu nước, đó cũng chính là thực lực là sức mạnh toàn dân. (Báo Dân Trí điện tử, ngày 07/8/2012)
http://3.bp.blogspot.com/-liqg_f1kQS0/UCvXEEQjY3I/AAAAAAAAf6c/83yT8ZJ7-wk/s400/lichsu-hsts.jpg
Nguyễn Anh Dũng
danlambaovn.blogspot .com
Nhà giáo - Cựu chiến binh VN
ĐC: Số 5 ngách 12/87 Chính Kinh, Nhân Chính, Thanh Xuân, Hà Nội.
ĐT: (04) 38583514: DĐ: 0984535494. Gmail: xuannho.vu1@gmail.co m

simba2007
08-15-2012, 23:13
that la toi nghiep cho dan toc vn bi chinh quyen dan ap qua muc

culeng1954
08-16-2012, 00:09
giặc ngoại xâm, và giặc nội xâm

Trong lịch sử Việt Nam thời cận đại, đảng Cộng sản Việt Nam mỗi khi bị dồn vào thế lâm nguy đều t́m cách giải nguy bằng chiến thuật kêu gọi liên hiệp với người quốc gia để chống kẻ thù chung, nhưng thật sự là chiến thuật tiêu ḷn để hại người quốc gia.

Phần lớn, người quốc gia thường có lư tưởng v́ quốc gia dân tộc, nên chân thật và cả tin. Thế rồi, hầu hết những người liên hiệp với đảng Cộng sản đều bị ám hại hoặc bị cộng sản giăng bẫy cho kẻ thù sát hại.

Ngày nay, Cộng sản Việt Nam cũng đang tứ bề thọ địch và nguy khốn v́ thiên thời, địa lợi, nhân ḥa đều không c̣n, nên họ đang giở ra tṛ cũ: liên hiệp với các đảng phái quốc gia để cùng chống Trung Cộng xâm lăng. Một vài tổ chức chống Cộng ở hải ngoại vội hưởng ứng và chủ trương liên kết với Cộng sản Việt Nam để chống Trung Cộng xâm lăng.

Là một đảng với lập trường chống Cộng để xây dựng một nước Việt Nam dân chủ tự do, chúng ta cần kiểm điểm lại t́nh h́nh để xác định vị thế đấu tranh và không mắc mưu cộng sản lần nữa trong ván bài cứu nước, cứu dân.

1.- Hiễm họa ngoại xâm từ phương Bắc là một hiễm hoạ có thật.

Trung Quốc là kẻ thù từng xâm chiếm và đô hộ nước ta hơn một ngàn năm. Do đó, họ có tâm lư là luôn luôn xem nước ta là một Quận, Huyện của họ đă bị tách rời khỏi đất nước họ, và họ muốn thu hồi. Bởi vậy, mỗi khi nước họ hùng mạnh là họ có ngay ư nghĩ là phải đánh chiếm nước ta. Hồi trước 1975, ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản Bắc Việt đă nhận vũ khí và sự yểm trợ của Trung Cộng để đánh chiếm Miền Nam, tức là đă nhận làm kẻ nội xâm để tiếp tay xâm lăng Miền Nam cho nước Tàu. Việc làm đó hoàn toàn đúng ư của Bắc Kinh: dùng xương máu người Việt để thôn tính Miền Nam Việt Nam cho Tàu. Hồi Đệ nhứt Cộng Ḥa, ông Ngô Đ́nh Nhu đă nh́n thấy rơ ư đồ này và ông đă viết rất rơ trong tác phẩm ‘’Chính Đề Việt Nam’’, dùng làm nền tảng cho Chính lược của Miền Nam. Tiếc thay, chính lược này đă bị bẻ găy bởi sự phản bội của đồng minh.

Trong ‘’Chính Đề Việt Nam’’, ông Ngô Đ́nh Nhu đă viết:

“Sự chia đôi lănh thổ đă tạo thành hoàn cảnh cho sự chi phối và sự toan thống trị của nước Tàu đối với Việt Nam tái hiện dũng mănh, sau gần một thế kỷ vắng mặt. (..) Các lănh đạo miền Bắc, khi đặt ḿnh vào sự chi phối của Trung Cộng, đă đặt chúng ta trước một viễn ảnh nô lệ kinh khủng. Hành động của họ, nếu có hiệu quả, chẳng những sẽ tiêu diệt mọi cơ hội phát triển của chúng ta, mà c̣n đe dọa đến sự tồn tại của dân tộc.

Sở dĩ tới ngày nay, sự thống trị của Trung Cộng đối với Việt Nam chưa h́nh thành, là v́ hoàn cảnh chính trị thế giới chưa cho phép, và sự tồn tại của miền Nam dưới ảnh hưởng của Tây phương là một trở lực vừa chính trị vừa quân sự cho sự thống trị đó. Giả sử mà Nam Việt bị Bắc Việt thôn tính, th́ Trung Cộng thôn tính Việt Nam chỉ là một vấn đề thời gian.

Trong hoàn cảnh hiện tại, sự tồn tại của miền Nam vừa là một bảo đảm cho dân tộc thoát khỏi ách thống trị của Trung Cộng, vừa là một bảo đảm lối thoát cho các nhà lănh đạo cộng sản Bắc Việt, khi họ ư thức nguy cơ họ đang tạo cho dân tộc. Nhưng ngày nay họ vẫn tiếp tục ư định xâm chiếm miền Nam th́ họ vẫn c̣n chịu sự chi phối của chính sách chiến tranh xâm lăng của Trung Cộng.

V́ vậy cho nên, sự mất c̣n của miền Nam, ngày nay, lại trở thành một sự kiện quyết định sự mất c̣n trong tương lai của dân tộc. Do đó, tất cả nỗ lực của chúng ta trong giai đoạn này phải dồn vào sự bảo vệ tự do và độc lập, và sự phát triển cho miền Nam để duy tŕ lối thoát cho miền Bắc, và cứu dân tộc khỏi ách thống trị một lần nữa..(..)”

Viễn kiến của ông Ngô Đ́nh Nhu, ngày nay đang là sự thật. Như vậy, thật rơ ràng đảng Cộng sản Việt Nam đă làm Lê Chiêu Thống cơng rắn cắn gà nhà, là một thứ giặc nội xâm tiếp tay cho giặc ngoại xâm , dùng xương máu của dân ta để thôn tính toàn cơi nước ta dâng cho Tàu.

2.- Hiễm họa nội xâm nằm ngay trong nước cũng là có thật.

Cộng sản Việt Nam hiện nay có chống Tàu thiệt không? Theo bản tin từ chánh phủ Việt Nam th́ Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng đă sang Bắc Kinh dể bày tỏ sự tin cậy, trung thành với Bắc Triều, thúc đẩy sự hợp tác toàn diện. Như vậy là ngoan ngoăn bán nước, dâng nguyên vẹn dân tộc và đất nước cho Bắc Triều, theo phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt: « láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai » và tinh thần « láng giềng tốt, bạn bè tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt ». Ôi thôi, c̣n ǵ nước Nam !

Như vậy th́ bản chất của hợp tác với Cộng sản Việt Nam để chống Trung Cộng là ǵ ?

a/- Cộng sản Việt Nam là kẻ thù nội xâm, họ thông đồng với giặc ngoại xâm để xiết cổ dân ta và dâng hiến đất nước cho Trung Cộng, chứ họ đâu có chống giặc xâm lăng. Người dân nào lên tiếng chống Tàu xâm lăng đều bị họ đàn áp thẳng tay như Luật sư Lê Chí Quang, bà Bùi thị Minh Hằng, nhạc sĩ Việt Khang và nhiều người khác nữa.

b/- Hợp tác với Cộng sản Việt Nam để chống Trung Cộng là lừa đảo và phản bội đồng bào, là « bàn tay nhuốm máu đồng bào », tiếp tay cho sự tồn tại của đảng bán nước.

c/-Các chính khách kêu gọi hợp tác với Cộng sản Việt Nam để chống Trung Cộng xâm lăng là có ư lập công với Cộng sản nhằm mưu đồ quyền lợi riêng tư nào đó, nhưng họ quên rằng họ đă tiếp tay kẻ bán nước, chứ không phải là cứu nước. Họ cũng giống như những kẻ nối giáo cho giặc đă dẫn giặc vào chiếm thành phố Huế hồi Tết Mậu Thân, bàn tay của họ đă cùng với cộng sản vấy máu đồng bào.

Kết luận: Để làm tṛn nhiệm vụ cứu nước, cứu dân, người Việt Nam hiện nay cần phải chống cả hai thứ giặc: giặc nội xâm và giặc ngoại xâm. Người Việt Nam cần sáng suốt nh́n thấy cấp lănh đạo đảng Cộng sản Việt Nam đang biến màu như con cắc kè để lừa đảo đồng bào dưới h́nh thức kêu gọi đoàn kết, hợp tác chống kẻ thù xâm lăng từ phương Bắc, trong khi chính họ đă và đang rước kẻ thù vào nhà và tự do đi khắp nơi trong nước. Người dân nào ở trong nước lên tiếng chống giặc ngoại xâm th́ bị giặc nội xâm đàn áp, bỏ tù ngay không thương tiếc.

Ngày nay, Đảng Cộng sản Việt Nam đang tứ bề thọ nạn. Thiên thời đă hết v́ Phong trào Cộng sản quốc tế đă tàn. Địa lợi không c̣n v́ chỗ dựa là Trung Quốc, trước kia như răng với môi, nay th́ răng đă cắn môi mà Cộng sản Việt Nam vẫn một mực ngoan ngoăn trung thành 16 chữ vàng và 4 tốt. C̣n nhơn ḥa th́ ḷng dân đang sôi nổi, thế của Đảng Cộng Sản với nhơn dân như là cá với nước sôi ! Lần này, Đảng Cộng sản đi vào tuyệt địa, xin đừng ai tiếp tay cứu Đảng Cộng sản nữa! Hết nạn cai trị độc tài bởi Đảng Cộng sản th́ người Việt Nam mới có cơ hội hưng vận quốc gia, ǵn giữ được truyền thống văn hóa dân tộc, đạo đức nước nhà, phấn chấn dân khí, hậu đến dân sinh, phát triển đất nước, hầu có đủ sức mạnh và uy tín quốc tế để bảo vệ được bờ cơi và thu hồi những ḥn đảo đă mất.