johnnydan9
08-30-2012, 17:24
Cuộc đời có số phận hẩm hiu khi chồng hi sinh, con qua đời, bà lăo Nguyễn Thị Chuyền (77 tuổi, ngụ xóm 1, xă Đông Quang, huyện Đông Sơn, tỉnh Thanh Hóa) hàng chục năm nay chỉ biết t́m nguồn vui từ những thang thuốc công hiệu chữa bệnh dị ứng, mẩn ngứa giúp người nghèo.
<table class="image center" align="center" width="300"> <tbody> <tr> <td>http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201208/original/images661415_H2.JPG</td> </tr> <tr> <td class="image_desc" style="">Bà lăo Nguyễn Thị Chuyền và một số vị thuốc trong bài thuốc chữa mẩn ngứa</td> </tr> </tbody> </table> Những vị thuốc… với tay ra hàng rào là bắt gặp
Nguyên nhân của bệnh mẩn ngứa, theo bà lăo th́ có nhiều lư do như thay đổi thời tiết, dị ứng với thức ăn; khi ốm chưa khỏi mà không kiêng cữ, lại ra ngoài trời gặp gió… Thường th́ mọi loại bệnh mẩn ngứa rất dễ chẩn đoán, phân biệt bằng mắt thường, được chia làm hai loại: Nếu nổi những nốt đỏ như rôm sảy th́ gọi là “đơn bọ nẹt” theo cách nói của người địa phương, c̣n nếu nổi nốt to hơn gọi là đơn hỏa (đơn mề đay).
Nếu không chữa trị kịp thời, những nốt mẩn ngứa ảnh hưởng rất nhiều đến thẩm mỹ và gây khó chịu, bất tiện trong sinh hoạt cho người mắc phải.
Bà Chuyền tự tin cho rằng ḿnh có thể chữa khỏi 90% các loại bệnh này và không “giấu nghề” mà sẵn sàng kể tên, phương pháp kết hợp những loại cây dại trong tự nhiên để tạo thành bài thuốc. Tùy vào độ tuổi, liều lượng, bài thuốc chữa mẩn ngứa sẽ được bổ sung thêm loại cây thuốc khác nhau.
Có hai bài thuốc dành cho hai lứa tuổi: Trẻ em từ sơ sinh - 10 tuổi; và người lớn từ 10 tuổi trở. Bài thuốc của trẻ em dùng những loại cây sau: Lá cúc tần, cây cam nha, sài đất, phượng vĩ, tía tô, lá rưới, rau má đề, ké đội đầu, râu ngô, sắn dây (lá hay cây đều được), tổng trọng lượng mỗi thang thuốc khoảng 100g. Bài thuốc của người lớn ngoài những loại cây trên c̣n có thêm cây đơn mặt xanh, kinh giới, đăng cay với trọng lượng mỗi thang thuốc là gấp đôi, khoảng 200g.
Những loại cây này đều phải được hái lúc c̣n tươi, sau đó rang vàng hạ thổ, theo lư giải của bà Chuyền th́ bào chế theo cách này sẽ giúp thuốc phát huy hết tác dụng, đem lại hiệu quả cao nhất. Có một lưu ư là trong trường hợp người bệnh nặng, bị sưng phù, đau nhức; trong đơn thuốc sẽ có thêm cây dáy, và lượng cây má đề phải nhiều lên. Nh́n chung đây là những loại cây cực kỳ dễ gặp, dễ kiếm.
Bà lăo hướng dẫn người bệnh sử dụng bài thuốc kết hợp giữa xông và uống. Ngoại trừ trường hợp trẻ nhỏ mới sinh th́ không được uống mà chỉ xông, lúc này người mẹ sẽ uống thay con, khi con nhỏ bú sữa mẹ th́ bài thuốc cũng sẽ được đứa con hấp thụ.
Cách sử dụng như sau: Nước lá thuốc khi đun xong sẽ lấy khăn sạch hơ nóng, nhúng vào rồi lau vào những vết mẩn ngứa. Với thang thuốc dành cho người lớn, 200g thuốc được sắc thành một ấm, đổ bốn bát nước (tương đương khoảng một lít nước), đun đến sôi và sau khoảng 5 phút “sôi sùng sục” th́ nhấc ra để nguội.
Khác với nhiều bài thuốc dân gian khác là có thể cho nhiều nước rồi cô đặc lại thành thuốc, bài thuốc của bà lăo Chuyền lại tuân thủ nguyên tắc “cho nhiêu bát nước th́ lấy bấy nhiêu bát thuốc”. Bát đầu tiên để cho dễ uống, bệnh nhân có thể cho thêm đường. C̣n 3 bát thuốc sau được chia đều uống trong ngày, nhưng đặc biệt lưu ư là không được để qua đêm v́ thuốc sẽ hết tác dụng. Đến cuối ngày, khi đă uống hết thuốc, bệnh nhân tận dụng lá thuốc đó cho thêm nước vào đun lần nữa, lấy nước xông hơi, tắm rửa.
Để bài thuốc thêm hiệu quả, bà lang khuyên người bệnh phải kiêng ra gió; tuyệt đối không được tắm nước lă mà phải dùng nước đun sôi để nguội. Bên cạnh đó cần kiêng cứ: Không ăn thịt gà, cá gáy, cua đồng, mắm tôm, thịt ếch, trứng vịt, trứng gà. Tùy theo biểu hiện bệnh và thể chất người bệnh thời gian có thể khỏi lâu hay chậm, thông thường theo bà th́ chỉ cần uống từ 2 – 3 thang là bệnh mẩn ngứa biến mất.
Nỗi lo thất truyền
Khách mới đến ngôi nhà cấp 4 đă ngả màu thời gian của bà lăo, thường phải cất tiếng gọi bà lăo chữa bệnh mẩn ngứa vài câu th́ mới thấy tiếng đáp vọng từ phía sau nhà. Những khi rảnh rỗi, bà lăo lại cặm cụi cuốc đất trồng thêm những cây thuốc mới mang từ rừng. “Trước đây c̣n trẻ khỏe th́ c̣n lên rừng kiếm những cây thuôc gắp ít gặp, nhưng giờ già rồi nên mang cây về vườn gây giống. Nhưng đấy chưa phải là nỗi lo lớn nhất của tôi, sợ nhất vẫn là sau khi tôi mất đi bài thuốc sẽ bị thất truyền”, bà lăo chia sẻ.
Sinh ra trong một gia đ́nh có 5 anh em có người mẹ từng nức danh chữa bệnh bằng thuốc Nam trong vùng, các anh chị em của bà đều thành đạt và chọn con đường riêng mà không theo nghề của mẹ. Năm 16 tuổi cô thiếu nữ Chuyên lấy chồng, thời gian sau có bầu được khoảng 3 tháng th́ niềm vui làm mẹ vuột mất v́ sảy thai.
Không lâu sau đó chồng bà đi bộ đội và hi sinh ở chiến trường miền Nam, góa phụ chuyển về ở với mẹ, theo học nghề bốc thuốc chữa bệnh, đặc biệt là bài thuốc chữa bệnh mẩn ngứa. Bà sống cô độc từ ngày mẹ qua đời, lấy niềm vui là bài thuốc giúp người nghèo.
Gần 80 tuổi nhưng không con cháu, không chịu nghỉ ngơi khi về già, bà lăo “cứ như trời đày” như lời dân làng nhận xét, cứ thấy bệnh nhân đến là lại tất tả đi hái thuốc, cặm cụi chế biến. Lấy công việc là nguồn vui chứ không phải v́ tiền nên thuốc của bà không có giá, ai có ḷng đưa bao nhiêu bà cũng không chê ít nhiều.
Người dân ở đây đa số là những người làm nghề nông nghiệp, người có tiền th́ biếu bà 5 – 10 ngàn, “kỷ lục” là 20 ngàn đồng cho mỗi lần bốc thuốc, nhiều người v́ hoàn cảnh nghèo quá mà không có tiền th́ bà biếu không.
Riêng những người nghèo trong làng th́ thậm chí bà c̣n lọ mọ t́m đến tận nhà chữa giúp v́ bệnh nhân kiêng không được ra gió. Một người dân trong xóm xác nhận: “Trong làng cứ ai bị bệnh mẩn ngứa là lại đến bà Chuyền. Bà lăo nhiệt t́nh khám chữa bệnh c̣n không lấy tiền, thường nói “của nhà trồng được”, giúp được ai th́ giúp”.
Vài năm trở lại đây, người anh trai của bà lăo là ông Nguyễn Xuân Lưu (80 tuổi) sau hàng chục năm công tác, định cư ở một tỉnh phía Nam trở về sống cùng em gái. Tuy nhiên, do tuổi đă cao nên người anh từ năm ngoái người anh đă không c̣n bốc thuốc giúp em, hiện chỉ c̣n ḿnh bà theo nghề gia truyền mẹ để lại.
Tuổi đă cao, lại không có con nối nghề, nỗi niềm bà lăo nhiều năm nay lúc nào cũng canh cánh nỗi lo thất truyền: “Góp một phần sức ḿnh giúp người bệnh là tôi cảm thấy vui, chỉ tiếc là tôi già rồi lại không có người kế nghiệp bài thuốc”.
Trịnh Ninh – Quốc Khánh
<table class="image center" align="center" width="300"> <tbody> <tr> <td>http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201208/original/images661415_H2.JPG</td> </tr> <tr> <td class="image_desc" style="">Bà lăo Nguyễn Thị Chuyền và một số vị thuốc trong bài thuốc chữa mẩn ngứa</td> </tr> </tbody> </table> Những vị thuốc… với tay ra hàng rào là bắt gặp
Nguyên nhân của bệnh mẩn ngứa, theo bà lăo th́ có nhiều lư do như thay đổi thời tiết, dị ứng với thức ăn; khi ốm chưa khỏi mà không kiêng cữ, lại ra ngoài trời gặp gió… Thường th́ mọi loại bệnh mẩn ngứa rất dễ chẩn đoán, phân biệt bằng mắt thường, được chia làm hai loại: Nếu nổi những nốt đỏ như rôm sảy th́ gọi là “đơn bọ nẹt” theo cách nói của người địa phương, c̣n nếu nổi nốt to hơn gọi là đơn hỏa (đơn mề đay).
Nếu không chữa trị kịp thời, những nốt mẩn ngứa ảnh hưởng rất nhiều đến thẩm mỹ và gây khó chịu, bất tiện trong sinh hoạt cho người mắc phải.
Bà Chuyền tự tin cho rằng ḿnh có thể chữa khỏi 90% các loại bệnh này và không “giấu nghề” mà sẵn sàng kể tên, phương pháp kết hợp những loại cây dại trong tự nhiên để tạo thành bài thuốc. Tùy vào độ tuổi, liều lượng, bài thuốc chữa mẩn ngứa sẽ được bổ sung thêm loại cây thuốc khác nhau.
Có hai bài thuốc dành cho hai lứa tuổi: Trẻ em từ sơ sinh - 10 tuổi; và người lớn từ 10 tuổi trở. Bài thuốc của trẻ em dùng những loại cây sau: Lá cúc tần, cây cam nha, sài đất, phượng vĩ, tía tô, lá rưới, rau má đề, ké đội đầu, râu ngô, sắn dây (lá hay cây đều được), tổng trọng lượng mỗi thang thuốc khoảng 100g. Bài thuốc của người lớn ngoài những loại cây trên c̣n có thêm cây đơn mặt xanh, kinh giới, đăng cay với trọng lượng mỗi thang thuốc là gấp đôi, khoảng 200g.
Những loại cây này đều phải được hái lúc c̣n tươi, sau đó rang vàng hạ thổ, theo lư giải của bà Chuyền th́ bào chế theo cách này sẽ giúp thuốc phát huy hết tác dụng, đem lại hiệu quả cao nhất. Có một lưu ư là trong trường hợp người bệnh nặng, bị sưng phù, đau nhức; trong đơn thuốc sẽ có thêm cây dáy, và lượng cây má đề phải nhiều lên. Nh́n chung đây là những loại cây cực kỳ dễ gặp, dễ kiếm.
Bà lăo hướng dẫn người bệnh sử dụng bài thuốc kết hợp giữa xông và uống. Ngoại trừ trường hợp trẻ nhỏ mới sinh th́ không được uống mà chỉ xông, lúc này người mẹ sẽ uống thay con, khi con nhỏ bú sữa mẹ th́ bài thuốc cũng sẽ được đứa con hấp thụ.
Cách sử dụng như sau: Nước lá thuốc khi đun xong sẽ lấy khăn sạch hơ nóng, nhúng vào rồi lau vào những vết mẩn ngứa. Với thang thuốc dành cho người lớn, 200g thuốc được sắc thành một ấm, đổ bốn bát nước (tương đương khoảng một lít nước), đun đến sôi và sau khoảng 5 phút “sôi sùng sục” th́ nhấc ra để nguội.
Khác với nhiều bài thuốc dân gian khác là có thể cho nhiều nước rồi cô đặc lại thành thuốc, bài thuốc của bà lăo Chuyền lại tuân thủ nguyên tắc “cho nhiêu bát nước th́ lấy bấy nhiêu bát thuốc”. Bát đầu tiên để cho dễ uống, bệnh nhân có thể cho thêm đường. C̣n 3 bát thuốc sau được chia đều uống trong ngày, nhưng đặc biệt lưu ư là không được để qua đêm v́ thuốc sẽ hết tác dụng. Đến cuối ngày, khi đă uống hết thuốc, bệnh nhân tận dụng lá thuốc đó cho thêm nước vào đun lần nữa, lấy nước xông hơi, tắm rửa.
Để bài thuốc thêm hiệu quả, bà lang khuyên người bệnh phải kiêng ra gió; tuyệt đối không được tắm nước lă mà phải dùng nước đun sôi để nguội. Bên cạnh đó cần kiêng cứ: Không ăn thịt gà, cá gáy, cua đồng, mắm tôm, thịt ếch, trứng vịt, trứng gà. Tùy theo biểu hiện bệnh và thể chất người bệnh thời gian có thể khỏi lâu hay chậm, thông thường theo bà th́ chỉ cần uống từ 2 – 3 thang là bệnh mẩn ngứa biến mất.
Nỗi lo thất truyền
Khách mới đến ngôi nhà cấp 4 đă ngả màu thời gian của bà lăo, thường phải cất tiếng gọi bà lăo chữa bệnh mẩn ngứa vài câu th́ mới thấy tiếng đáp vọng từ phía sau nhà. Những khi rảnh rỗi, bà lăo lại cặm cụi cuốc đất trồng thêm những cây thuốc mới mang từ rừng. “Trước đây c̣n trẻ khỏe th́ c̣n lên rừng kiếm những cây thuôc gắp ít gặp, nhưng giờ già rồi nên mang cây về vườn gây giống. Nhưng đấy chưa phải là nỗi lo lớn nhất của tôi, sợ nhất vẫn là sau khi tôi mất đi bài thuốc sẽ bị thất truyền”, bà lăo chia sẻ.
Sinh ra trong một gia đ́nh có 5 anh em có người mẹ từng nức danh chữa bệnh bằng thuốc Nam trong vùng, các anh chị em của bà đều thành đạt và chọn con đường riêng mà không theo nghề của mẹ. Năm 16 tuổi cô thiếu nữ Chuyên lấy chồng, thời gian sau có bầu được khoảng 3 tháng th́ niềm vui làm mẹ vuột mất v́ sảy thai.
Không lâu sau đó chồng bà đi bộ đội và hi sinh ở chiến trường miền Nam, góa phụ chuyển về ở với mẹ, theo học nghề bốc thuốc chữa bệnh, đặc biệt là bài thuốc chữa bệnh mẩn ngứa. Bà sống cô độc từ ngày mẹ qua đời, lấy niềm vui là bài thuốc giúp người nghèo.
Gần 80 tuổi nhưng không con cháu, không chịu nghỉ ngơi khi về già, bà lăo “cứ như trời đày” như lời dân làng nhận xét, cứ thấy bệnh nhân đến là lại tất tả đi hái thuốc, cặm cụi chế biến. Lấy công việc là nguồn vui chứ không phải v́ tiền nên thuốc của bà không có giá, ai có ḷng đưa bao nhiêu bà cũng không chê ít nhiều.
Người dân ở đây đa số là những người làm nghề nông nghiệp, người có tiền th́ biếu bà 5 – 10 ngàn, “kỷ lục” là 20 ngàn đồng cho mỗi lần bốc thuốc, nhiều người v́ hoàn cảnh nghèo quá mà không có tiền th́ bà biếu không.
Riêng những người nghèo trong làng th́ thậm chí bà c̣n lọ mọ t́m đến tận nhà chữa giúp v́ bệnh nhân kiêng không được ra gió. Một người dân trong xóm xác nhận: “Trong làng cứ ai bị bệnh mẩn ngứa là lại đến bà Chuyền. Bà lăo nhiệt t́nh khám chữa bệnh c̣n không lấy tiền, thường nói “của nhà trồng được”, giúp được ai th́ giúp”.
Vài năm trở lại đây, người anh trai của bà lăo là ông Nguyễn Xuân Lưu (80 tuổi) sau hàng chục năm công tác, định cư ở một tỉnh phía Nam trở về sống cùng em gái. Tuy nhiên, do tuổi đă cao nên người anh từ năm ngoái người anh đă không c̣n bốc thuốc giúp em, hiện chỉ c̣n ḿnh bà theo nghề gia truyền mẹ để lại.
Tuổi đă cao, lại không có con nối nghề, nỗi niềm bà lăo nhiều năm nay lúc nào cũng canh cánh nỗi lo thất truyền: “Góp một phần sức ḿnh giúp người bệnh là tôi cảm thấy vui, chỉ tiếc là tôi già rồi lại không có người kế nghiệp bài thuốc”.
Trịnh Ninh – Quốc Khánh