PDA

View Full Version : Clip buồn về tính xấu người Việt (P2)


vuitoichat
10-09-2012, 10:21
(GDVN) - Chỉ cần sơ ư để rơi chiếc ví, phóng viên quay trở lại ngay nhưng người nhặt được chiếc ví nhất quyết “căi phăng” không nhặt được.

Trong vai một người khách từ Định Công tới quán trà đá trước cổng Đại học Ngoại ngữ, Đại học Quốc gia Hà Nội, phóng viên đă cố t́nh bỏ quên chiếc ví màu xanh trên ghế rồi nhanh chóng rời đi.

Chỉ sau vài phút phóng xe đi, phóng viên quay trở lại để “t́m của rơi”. Lúc đó, theo quan sát của nhóm phóng viên, người nhặt được chiếc ví màu xanh chính là chủ quán nước. Người này sau khi dọn bàn đă nhanh chóng cất chiếc ví vào một chiếc làn nhựa màu đỏ và sau đó nhanh chóng nhét vào chiếc cặp rồi đi ra chỗ vắng, nhét vội vào… cạp quần. Có lẽ người phụ nữ bán quán nước này sợ rằng nếu “khổ chủ” quay trở lại làm căng cũng chẳng làm ǵ được nên chọn “chỗ cất giấu” cực hiểm như vậy.

Mặc dù phóng viên đă kêu mất ví ở quán và yêu cầu xin lại nhưng chủ quán nước dứt khoát căi bay căi biến khẳng định: “Chị không lấy” cùng vẻ mặt rất lạnh lùng.

Sau một hồi van nài không được, những người đứng quanh đó cũng đă bắt đầu chú ư đến câu chuyện của phóng viên và nói “góp” vào. Tuy nhiên, người phụ nữ bán nước mặt vẫn lạnh tanh thản nhiên nói: “Đó là bài học”. Không hiểu “bài học” ở đây là ǵ??? Phải chăng ư người phụ nữ này muốn nói chính là việc “mất tiền th́ mới khôn” ra???

Tiếp tục van nài để lấy lại chiếc ví với “tài sản” chỉ là vài chục ngàn đồng nhưng chủ quán nước dứt khoát: "Tôi không nhận đă nhặt được".
<embed src='http://giaoduc.net.vn/FlashPlayer/Player.swf' height='356' width='475' allowscriptaccess='a lways' allowfullscreen='tru e' flashvars="&file=http://giaoduc.net.vn/Uploaded/hoanglam/2012_10_09/hoi-cua-giaoduc.net.vn.flv&plugins=viral-2d"/>
Người bán hàng nước cổng Đại học Ngoại ngữ, Đại học Quốc gia Hà Nội căi bay, căi biến không nhặt được chiếc ví màu xanh do phóng viên đánh rơi.

Đặc biệt, một người xe ôm ngồi cạnh người phụ nữ bán nước và chứng kiến toàn bộ câu chuyện “mất cái ví” diễn ra c̣n kéo phóng viên ra một chỗ và hỏi thông tin liên quan tới chiếc ví. Anh này cũng chủ động vào khuyên chị chủ quán trả lại ví cho người bị mất coi như một việc làm phúc. Mặc dù biết mọi hành vi của ḿnh đă không qua mắt được những người ở đó nhưng chị này vẫn chối bay.

“Chị không nhặt được nhưng chị bán hàng ở đây, để chị xem có đứa nào đi qua trả lại, chị sẽ cầm giúp, ngày mai em ra mà lấy” – Chủ quán nước vẫn ngoan cố.

Trước khi ra về để chờ diễn biến câu chuyện ngày mai theo lời hứa của chị chủ quán, phóng viên kịp nh́n thấy chị đi ra một góc khuất để… kiểm tra trong ví có những ǵ.

Ngày hôm sau, theo lịch hẹn, phóng viên có mặt tại quán nước để được chứng kiến câu chuyện về “ḷng tốt” của chủ quán nước kiêm người nhặt được chiếc ví.

Theo như lời giải thích của người phụ nữ này th́ chiếc ví do… một tên chuyên móc túi tại các bến xe bus nhặt được tại quán của chị ???

Đưa lại chiếc ví màu xanh do phóng viên cố t́nh làm rơi, người phụ nữ này không quên hỏi rất “tử tế”: “Em kiểm tra lại có mất ǵ không?”.

Nhóm phóng viên Ban Xă hội

cc4cc
10-09-2012, 10:27
Kính gửi Trung tá Vũ Văn Hiển, phó công an phường 6 quận 3 thành phố Hồ Chí Minh.
Lời đầu tiên, cho phép tôi được tỏ ḷng ngưỡng mộ sâu sắc đến Trung tá, người đă vinh danh tôi với hơn 80 triệu người Việt Nam trong nước và nước ngoài trong ngày hôm qua, 24 tháng Chín năm 2012. Xin Trung tá cho tôi được tự giới thiệu ḿnh, tôi: CON CẶC. Dạ, nhiều người bảo như thế là tục tĩu, nhưng tôi biết nói thế nào thưa Trung tá, khi mọi người đều gọi tôi như vậy.
Mặc dù tôi là một cơ quan sinh dục, thực hiện chức năng bài tiết, chức năng truyền giống, giữ vai tṛ quan trọng trong việc duy tŕ sự tồn tại của loài người, nhưng không phải ai ai cũng tôn trọng tôi đúng với vai tṛ của ḿnh. Khi giận, người ta gào vào mặt nhau: CON CẶC! Khi khinh bỉ, người ta nhổ vào mặt nhau: CON CẶC! Để chửi một thằng tồi, người ta bảo: CÁI THẰNG CẶC! Làm ăn tệ lậu như Vinashin, người ta bảo: LÀM ĂN NHƯ CẶC! Và c̣n hàng khối câu cửa miệng khác với giọng điệu coi thường tôi lắm, thưa Trung tá. Trong khi tôi, CON CẶC, không xấu xí, đê tiện, tồi mạt, kém cỏi như những kẻ bị ví von.

Ngược lại, cũng có những người tung hô tôi một cách quá đà, thưa Trung tá. Họ gọi tôi là Ngọc Hành, là Của Quư. Cũng có người đặt tên tôi dễ thương: Cậu Nhỏ, nghe cứ như Hoàng tử bé vậy đó. Rồi bao nhiêu người, v́ nghe lời báo lá cải, v́ tin vào kinh nghiệm truyền miệng trên lauxanh.us mà nỗ lực không ngừng để cải thiện vóc dáng của tôi. Họ c̣n giết tê giác lấy sừng, nấu ngẩu pín dê, ăn tay gấu… và đổ lỗi là v́ tôi mà họ phải tàn ác với thú vật như vậy.

Nhưng dù họ có nâng niu tôi, hay chà đạp tôi, cũng không ai tôn trọng tôi cho bằng Trung tá cả. Trung tá đă nâng tôi lên một tầm cao mới, một tầm cao mà ai ai cũng nỗ lực để có được. Giữa trụ sở công an phường 6 quận 3 trước mặt đông đảo mọi người, cấp dưới của ḿnh, Trung tá đă thét lên lời thét đầy uy lực: Tự do cái Con Cặc! Vâng, đây chính là lời thét vĩ đại nhất nhằm vinh danh ḿnh mà tôi từng biết đến, thưa Trung tá.

Tự do! Hai chữ đó mới quư giá làm sao! Người ta đă đổ bao nhiêu xương máu để dành lấy tự do từ cường quyền, bạo chúa, từ độc tài, phát xít. Thưa Ngài, người Pháp chọn Tự do là từ đầu tiên trong ba tiêu chí: Tự do – B́nh đẳng – Bác ái, và v́ vậy mà họ chọn quốc kỳ của họ có ba màu Xanh – Trắng – Đỏ. Tự do là một trong ba từ mà chúng ta viết phía dưới quốc hiệu. Tự do là từ mà ông Hồ Chí Minh đă trích từ tuyên ngôn của nước Mỹ khi ông ta đọc tuyên ngôn độc lập ở Ba Đ́nh năm 1954. Và tôi cũng nghĩ rằng, nếu ngày đó ông Hồ không nhân danh tự do, th́ chắc ǵ hàng triệu người Việt Nam đă đổ máu cho cái gọi là “cách mạng” ấy.

Tự do là điều mà – ngay khi Trung tá xưng tụng tôi, hét vào mặt vợ cũ của ông Nguyễn Văn Hải, th́ tại ṭa án – ông Hải đă đổi lấy 12 năm tù giam, bà Tạ Phong Tần phải đổi lấy 10 năm tù giam, chưa kể những năm quản chế sau khi măn hạn.

Thưa Trung tá, tôi không biết lấy ǵ để đền ơn Trung tá v́ những lời có cánh mà Trung tá đă dành cho tôi. Thực hiện theo khẩu hiệu mà Trung tá nêu ra, các bạn trẻ trên facebook đă thi nhau thay hai chữ Tự Do bằng tên của tôi. Họ nói: không có ǵ quư hơn độc lập Con Cặc, Con Cặc – B́nh Đẳng – Bác Ái, Hiệp định thương mại con cặc (FTA – có lẽ sẽ đổi thành DTA (dick trade agreement) hoặc PTA (penis trade agreement)), rồi chưa kể đến các quyền như quyền con cặc đi lại, quyền con cặc ngôn luận, quyền con cặc kết hôn, quyền con cặc biểu t́nh… Nhiều đến mức tôi thiết nghĩ họ phải có một từ mới: cặc quyền!

Thôi, dù tôi có kể ra bao nhiêu cũng không sánh hết được công lao trời bể của Trung tá. Và đêm đă khuya, thư đă dài, tôi c̣n phải vào với ông chủ để vui vẻ với bà chủ. Tôi xin dừng bút tại đây. Cuối thư, không có ǵ hơn, xin chúc Trung tá và gia đ́nh sống vui vẻ, mạnh khỏe trong con cặc, hạnh phúc.
Nay kính thư ..
CON CẶC

cc4cc ...copy từ quanlambao
*

cc4cc
10-09-2012, 10:29
Việt Cộng có cái CON CẶC (Tự Do) ǵ đâu mà buồn ..

ez4me
10-09-2012, 15:02
Đạo đức con người ko phải 1 sớm 1 chiều mà có được. Với nền giáo dục của csVN ngày nay th́ đừng có mơ, ai c̣n bưng bô th́ hăy xem 1 ví dụ điển h́nh là ông phó thủ tướng Đức Philipp Rosler nếu như c̣n ở VN th́ sẽ ra sao?