Log in

View Full Version : Mù mắt v́ bị ném đá lên tàu


johnnydan9
10-15-2012, 15:37
Mặc dù ngành đường sắt đă đầu tư nhiều tiền của cho việc giáo dục tuyên truyền cũng như gắn kính hai lớp, lắp lưới sắt bảo vệ cửa sổ ở các toa tàu. Tuy nhiên, hàng năm nhiều hành khách vẫn trở thành nạn nhân của các trận mưa bùn và đất đá.
Đến hẹn lại… lo

Theo thông tin từ ngành Đường sắt Việt Nam, trong năm 2011, cả nước đă xảy ra hơn 1.000 vụ ném đất, đá, bùn đất vào tàu hỏa, làm vỡ hơn 1.500 tấm kính, gây thương tích cho hàng trăm hành khách và cán bộ đang làm nhiệm vụ trên tàu, làm thất thoát của ngành đường sắt gần 3 tỷ đồng.
Trong 6 tháng đầu năm 2012, cả nước đă xảy ra gần 600 vụ, làm vỡ gần 800 tấm kính. T́nh trạng ném đá lên tàu diễn ra chủ yếu tại địa phận các tỉnh như B́nh Định, B́nh Thuận, Phú Yên…, thời gian diễn ra các vụ ném đá tập trung vào dịp Tết và dịp nghỉ hè của học sinh.
<table class="image center" align="center" width="400"> <tbody> <tr> <td>http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201210/original/images662851_Tau_1.J PG</td> </tr> <tr> </tr> </tbody> </table> Ông Huỳnh Cường - Giám đốc Xí nghiệp vận dụng toa xe khách Hà Nội cho biết: “T́nh trạng ném đá lên tàu chủ yếu diễn ra vào ban đêm, tại các khu vực vắng người, thời gian diễn ra chủ yếu vào các tháng 1, 5 và tháng 6.

Theo thống kê của các trưởng tàu báo về, trong 6 tháng đầu năm đă xảy ra 290 vụ ném đất đá lên tàu, làm vỡ 391 kính hai lớp, gây thiệt hại trên 500 triệu. Cũng theo ông Cường, ngoài các các địa phương có “truyền thống” về t́nh trạng ném đá đá lên tàu như Thanh Hóa, B́nh Định, B́nh Thuận, Phú Yên… tính đến thời điểm này đă xuất hiện thêm một số địa phương có t́nh trạng ném đá lên tàu tăng một cách đột biến.

Cụ thể, tại tuyến đường sắt phía tây đoạn từ ga Yên Viên (Gia Lâm) đến ga Đông Anh, tính từ ngày 1/8 đến 10/8 đă xảy ra 8 vụ, làm vỡ gần chục tấm kính, tăng 800% số vụ so với tháng 7.

Theo ông Huỳnh Cường, hành động ném đá lên tàu không chỉ ảnh hưởng đến chất lượng dịch vụ, việc kinh doanh doanh của ngành đường sắt mà đang gây tâm lư hoảng loạn cho những hành khách đi tàu.

Nếu t́nh trạng này không sớm được khắc phục th́ không chỉ ngành đường sắt bị ảnh hưởng mà h́nh ảnh đất nước cũng bị ảnh hưởng bởi không ít hành khách đi tàu là du khách nước ngoài. Những thiệt hại về vật chất th́ có thể thống kê được, c̣n những thiệt hại về h́nh ảnh con người, đất nước th́ chưa có một thống kê cụ thể nào. Tuy nhiên, mức thiệt hại chắc chắn sẽ lớn hơn rất nhiều so với những thiệt hại về vật chất.

Hậu quả của hành động ném đá lên tàu đă quá rơ ràng. Tuy nhiên, t́nh trạng này không phải bây giờ mới diễn ra. Vậy tại sao đến nay t́nh trạng này không có dấu hiệu giảm mà lại đang có chiều hướng gia tăng?.

Mù mắt v́ đá ném tàu
Theo t́m hiểu của chúng tôi, nguyên nhân ném đá lên tàu thường xuất phát từ những tṛ tinh nghịch thiếu ư thức của trẻ em sống ven đường sắt hoặc tại các khu dân cư trong vùng đường sắt đi qua.

Tệ nạn này đặc biệt nghiêm trọng vào dịp hè, khi các em học sinh không phải đến trường, thường tụ tập chơi đùa, phá phách.
<table class="image center" align="center" width="400"> <tbody> <tr> <td>http://www.phapluatvn.vn/dataimages/201210/original/images663266_sua_1.J PG</td> </tr> <tr> <td class="image_desc" style="">Không chỉ thiệt hại về vật chất, có người c̣n bị mù mắt v́ những ḥn đá ném lên tàu</td> </tr> </tbody> </table> Thời gian qua, ngành đường sắt đă phối hợp với các địa phương nơi có đường sắt đi qua tổ chức nhiều phong trào như “Em yêu đường sắt quê em”, “Đoạn đường sắt em chăm”, “Thiếu nhi bảo đảm ATGT đường sắt”… thậm chí, kư cam kết với các nhà trường, địa phương nơi có đường sắt đi qua... để giáo dục, nhắc nhở các em hạn chế tṛ chơi nguy hiểm này.

Tuy nhiên, hiệu quả của các biện pháp này không cao. Trong hàng ngàn vụ ném đá lên tàu mỗi năm, số vụ t́m ra được thủ phạm chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Ông Huỳnh Cường, Giám đốc Xí nghiệp vận dụng toa xe khách Hà Nội, cho biết: “Không chỉ những hành khách ngồi gần cửa sổ mới bị ảnh hưởng của hành vi ném đá lên tàu và nhiều nhân viên, cán bộ ngành đường sắt đang làm nhiệm vụ cũng bị ảnh hưởng. Cách đây 8 năm, một lái tàu của Xí nghiệp đă bị một đối tượng dùng đá ném lên tàu dẫn đến mù một mắt. Cách đây 2 năm, cũng với lư do này, một nhân viên trên tàu đă phải nhập viện cấp cứu sau khi bị mảnh kính găm vào đầu”.

Cũng theo ông Cường, quá bức xúc trước nạn ném đất đá, ngành cũng đă từng cho dừng tàu để đuổi bắt đối tượng, chấp nhận việc chậm tàu, thế nhưng sau khi bắt xong, việc xử lư các đối tượng này chỉ dừng ở mức lập biên bản, buộc kư cam kết rồi thả v́ các em c̣n nhỏ nên không xử lư h́nh sự.

C̣n việc bồi thường hay phạt hành chính cũng rất khó, bởi gia đ́nh các em quá nghèo. Thậm chí, nếu gia đ́nh có đồng ư đền bằng cách bán tất cả đồ đạc trong nhà cũng chưa chắc đủ 1 triệu để đền tấm kính.

Ông Cường cho biết, biện pháp dừng tàu bắt đối tượng ném đá lên tàu chỉ là biện pháp bất đắc dĩ và không thể thực hiện thường xuyên được bởi tàu đang chạy với tốc độ cao, khi dừng đột ngột sẽ rất nguy hiểm, vả lại nếu có dừng được tàu (thường phải cách hiện trường ít nhất 500m) th́ thủ phạm đă “cao chạy xa bay”.

Điều quan trọng nhất các ban ngành, chính quyền các địa phương nơi có đường sắt đi qua cần tăng cường phối hợp với nghành đường sắt. Cụ thể, ngành GD&ĐT cần phải tăng cường công tác giáo dục pháp luật tại nhà trường, các địa phương và đặc biệt là việc giáo dục tại gia đ́nh. Ngành công an cần xử lư mạnh tay hơn nữa để làm gương cho những đối tượng đă và đang có ư định ném đá lên tàu.
Văn Trinh

johnnydan9
10-15-2012, 15:38
Các anh chị thân mến, tôi vốn rất tin vào khả năng của tự bản thân ḿnh. Nhưng hiện tại, tôi thực sự thấy tương lai phía trước của ḿnh quá mờ mịt. Xin hăy cho tôi một lời khuyên.

Tôi là con gái cả trong một gia đ́nh buôn bán nhỏ, v́ thế, từ bé tôi đă hoạt bát, tháo vát. Nhưng không hiểu v́ sao, càng đảm đang trong việc nhà, tôi càng “ngu dốt” trong con đường chữ nghĩa. V́ thế, tôi chỉ có thể kiếm được một cái bằng tốt nghiệp kế toán hệ trung cấp. Tuy nhiên, trong thời buổi các doanh nghiệp mọc ra rất nhiều, chỉ cần chăm chỉ, hàng tháng, tôi cũng kiếm được các khoản tiền mà nhiều bạn bè của tôi mơ ước.

Rồi tôi xin được vào một cơ quan nhỏ ở huyện, vừa làm nhà nước, tôi vừa tranh thủ kiếm thêm ở bên ngoài nên kinh tế cũng dư dả.

Tuổi 24, tuy so với các bạn ở nhà đă là “gái ế”, nhưng tôi tin tưởng vào khả năng của ḿnh, thêm vào đó là các “vệ tinh” ngày ngày vây quanh khiến tôi càng nghĩ cuộc đời thật đẹp. Nhưng không hiểu con tim đă dùng lư lẽ ǵ để bắt tôi chọn một cậu bạn học cùng cấp 3 đă thầm yêu trộm nhớ tôi từ ngày c̣n học cùng, chứ không phải là anh cán bộ huyện, hay anh doanh nghiệp giàu có mà bố mẹ tôi ưng mắt.

Tôi quyết định lên xe hoa trong sự ngỡ ngàng của mọi người, sự tức giận của bố mẹ. Tôi lên xe hoa với vẻ đắc thắng của một “con ngựa non” bằng chân lư: Thuận vợ thuận chồng tát bể đông cũng cạn. Tôi muốn một ngày nào đó mọi người sẽ phải sáng mắt ra nh́n vợ chồng tôi đi lên từ hai bàn tay trắng.

Chúng tôi khá “thuận vợ thuận chồng” khi về chung sống với nhau. Chồng tôi kinh doanh nhỏ ở phố huyện. Công việc nhà nước lương ba cọc ba đồng cũng không níu giữ tôi được lâu. Tôi quyết tâm cùng chồng xông pha thương trường.

Nhưng nhân định không thể thắng thiên. Gặp đúng lúc thời buổi kinh tế đi xuống, chúng tôi khá chật vật trong việc kiếm đồng tiền. Tuy nhiên, đó không phải là lư do khiến tôi phải viết lá thư này để chia sẻ cùng các anh chị.

Gia đ́nh chồng tôi vốn không dư dả ǵ. Đó cũng chính là lư do bố mẹ tôi không muốn tôi về làm dâu nhà ấy. Trước đây, tôi cũng nghĩ chẳng bao giờ ḿnh phải nhờ cậy sự giàu có của gia đ́nh nhà chồng. Nhưng tôi đă nhầm.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=415457&stc=1&d=1350315488
Không phải lúc khó khăn, tôi mong được sự giúp đỡ của gia đ́nh nhưng không có, mà ngược lại, trong lúc khó khăn nhất, tôi mới biết tôi đang đi trên một con thuyền bị mục ruỗng. Hóa ra, bà mẹ chồng trước đây khoác tấm áo hàng gạo, nhưng thực chất là đi buôn tiền. Cái khổ là thời làm ăn được, bao nhiêu lời lăi, bà ném cả vào việc ăn ngon, và đề đóm. Giờ đây nhiều nhóm hụi của làng bị vỡ, bà cũng vạ lây. Đă bán hết đất đai, tài sản, nhà chỉ c̣n trơ một khung, mà số nợ của bà cũng hơn 1 tỷ. Là con trai một, chồng tôi được bố mẹ chồng gọi về và “tuyên bố” phải trả nợ thay mẹ.

Trong giai đoạn kiếm nổi bạc chục đă khó, tôi thực sự bị sốc khi nghĩ đến con số bạc tỷ đang đổ sập xuống đôi vai ḿnh. Món nợ ấy, cũng như khối đá lớn ngăn cách t́nh cảm vợ chồng chúng tôi. Giờ đây, thực sự mà nói, chúng tôi là hai kẻ đồng sàng dị mộng. Cả công việc làm ăn, tuy chung một địa điểm, nhưng tiền ai lấy giữ, việc ai lấy làm. Thậm chí, nhiều khi tôi c̣n thấy số tiền hàng của ḿnh hao hụt mà không dám đặt nghi ngờ cho ai.

Chúng tôi lấy nhau cũng đă hơn 1 năm rồi. Ở cái phố huyện nhiều ḍm ngó này, chuyện chậm trễ con cái dễ bị dèm pha. Nhưng tôi vẫn quyết không có con. Bởi tôi quá sợ hăi với món nợ của mẹ chồng. Sợ hăi sự hèn yếu của chồng. Tôi chưa biết giải quyết hai nỗi sợ ấy bằng cách nào. Nhưng tôi nghĩ nếu có một đứa con, tôi sẽ khó có thể thoát ra nổi gia đ́nh ấy - nếu như tôi không có lựa chọn nào khác.

Tôi không muốn giam hăm cuộc đời ḿnh bằng một đứa trẻ, khi tương lai của mẹ con tôi là khoản nợ mà tôi nghĩ cả đời tôi không thể trả nổi.

Tôi có nên sớm giải thoát cho ḿnh?. Xin hăy cho tôi một lời khuyên!.

Nguyễn Thị Hải

joebob3
10-15-2012, 17:57
Văn hóa của lủ xúc vật !!!

qthinh
10-15-2012, 18:38
chỉ có mấy thằng điên mới làm vậy.

5com
10-15-2012, 22:06
chơi mất dạy quá