PDA

View Full Version : Nữ quản giáo trẻ giữa cao nguyên lộng gió


johnnydan9
11-11-2012, 01:21
Ngày về nhận việc tại Trại giam Đắk Trung, Hằng bật khóc khi thấy trước mắt là cỏ lau, cây dại um tùm cao hơn cô nửa cái đầu. Sau 8 năm giúp đỡ người lầm lỗi trở về nẻo thiện, Hằng lại thấy hănh diện, yêu nghề.

Tốt nghiệp Trung học Cảnh sát nhân dân 2, Tạ Thị Mai Hằng có hơn một sự lựa chọn, song cô lại về công tác tại Trại giam Đắk Trung (Đắk Lắk) - nơi vẫn được cho là “rừng thiêng nước độc”.


Nhắc lại thời điểm mới về trại công tác, Hằng chia sẻ: “Ai cũng bảo tôi bị… hâm. Có cơ hội về miền xuôi làm việc th́ không thích, lại thích chui rúc ở cái nơi khỉ ho c̣ gáy”. Thế nhưng, bằng t́nh yêu đất, yêu nghề ở mảnh đất hồn hậu này, Hằng đă gắn bó với nó. Cô bảo mảnh đất đó đă cho ḿnh rất nhiều, một công việc có ư nghĩa, giúp đỡ những phận đời lầm lỗi; một gia đ́nh nhỏ với người bạn đời biết cảm thông, chia sẻ với công việc vất vả của vợ.
Ở Trại giam Đắk Trung, số lượng phạm nhân là người dân tộc khá lớn, đa phần hiểu biết pháp luật hạn chế. Do đó công việc cảm hóa, giáo dục phạm nhân, giúp họ hiểu rơ chính sách, pháp luật gặp không ít khó khăn. Chính v́ sự hiểu biết pháp luật non yếu này mà họ “vô t́nh” phạm tội và không ư thức được hậu quả gây ra. Như trường hợp của phạm nhân người dân tộc Ê-đê có tên HĐon thụ án tại phân trại K2 của Trại giam Đắk Trung do Hằng trực tiếp quản lư, giáo dục. Chị ta đi tù v́ giết người đứa con mới lọt ḷng.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=422695&stc=1&d=1352596839 Người dân tộc Ê-đê theo chế độ mẫu hệ, nữ giới được trọng vọng, có vai tṛ lớn trong gia đ́nh và cộng đồng. Chính v́ quan niệm này, phụ nữ Ê-đê chỉ ao ước sinh được con gái. Nhưng, “chẳng may”, đứa con chào đời của HĐon lại là con trai. Hôm ấy, HĐon đặt con trai vào một chiếc nôi nhỏ rồi treo lủng lẳng lên cây. Khi người ta phát hiện ra th́ đứa trẻ đă chết.
Trong phiên ṭa xét xử, với vốn tiếng Việt ít ỏi, HĐon thật thà phân bua: “Nó là con tao. Tao nuôi hay không là quyền của tao mà. Cớ sao tao bị cán bộ áo xanh bắt?”. Những lời giải thích của vị chủ tọa không thể một sớm một chiều giúp HĐon “ngấm” và hiểu tội lỗi phạm phải.
Thời gian thụ án tại trại, HĐon khép ḿnh, không tṛ chuyện, giao lưu với mọi người xung quanh, do bất đồng ngôn ngữ, mặc cảm. Nh́n HĐon lủi thủi, cô độc, quản giáo Hằng t́m mọi cách t́m hiểu tâm tư, t́nh cảm của người đàn bà này.


Sự chậm chạp trong tâm lư tiếp nhận của HĐon khiến cán bộ Hằng mất rất nhiều công sức. Chị tâm sự: “Có những thứ ngoài nội quy, quy chế trại giam, đó là t́nh người". V́ sự bất đồng ngôn ngữ nên nhiều lúc chị Hằng giải thích th́ HĐon hiểu, nhưng ngược lại, HĐon không biết diễn tả tâm tư, t́nh cảm của ḿnh như thế nào để người khác hiểu được. HĐon được quản giáo Hằng dạy viết và nữ phạm nhân này dần vui vẻ, cởi mở. Chị ta tích cực, chăm chỉ lao động, cải tạo và đă được hưởng ân xá của Chủ tịch nước, sớm trở về ḥa nhập cộng đồng.
Trung úy Hằng tâm sự, trại giam là xă hội thu nhỏ với đầy đủ kiểu dạng người. Một trong những trường hợp để lại cho Mai nhiều suy nghĩ và niềm cảm thông là nữ phạm nhân Hoàng Thị Nhàn, án phạt 12 năm với tội Giết người. Nạn nhân của Nhàn là người chồng đầu ấp tay gối mười mấy, hai mươi năm. Nhàn thực hiện tội ác với sự giúp sức của người t́nh. Một người đàn bà phản bội chồng đi tù trong tai tiếng và nước mắt tủi hờn.


Thời gian đầu mới vào trại, Nhàn không nói chuyện với ai. Chị ta thường lủi thủi một ḿnh trong cả công việc và đời sống sinh hoạt hằng ngày. Bạn tù phong cho Nhàn danh hiệu “nữ hoàng băng giá”. Ngay cả khi quản giáo Hằng gọi riêng chị Nhàn tới nói chuyện, cô vẫn giữ nguyên phong cách kiệm lời, ít nói, chỉ lặng yên lắng nghe.
Không chịu bỏ cuộc, quản giáo Hằng kiên tŕ tṛ chuyện, t́m hiểu thông tin và biết Nhàn có 3 người con, trong đó 2 đứa vào Sài G̣n học và làm việc. Quản giáo Hằng gặp riêng Nhàn, đánh thức khát vọng hoàn lương, khát vọng trở về bù đắp thiếu thốn cho 3 đứa con bất hạnh nén chặt trong ḷng chị ta. Và lần đầu tiên kể từ khi nhập trại, “tảng băng” lạnh lùng kia đă "tan chảy" và chịu mở ḷng chia sẻ về cuộc hôn nhân không hạnh phúc dẫn tới bi kịch đau ḷng.


Chồng Nhàn là người đàn ông bạc nhược, không có chí tiến thủ, chỉ thích rượu chè, nhậu nhẹt bạn bè. Tất cả lo toan, công việc nặng nhọc trong nhà dồn cả vào Nhàn. V́ các con, Nhàn cắn răng chịu đựng tất cả buồn phiền, ngụy trang cuộc hôn nhân của bản thân bằng những nụ cười giả dối.
T́m kiếm sự đồng cảm, sẻ chia ở chồng trong vô vọng, Nhàn gặp người đàn ông tên Tuyên, dân chạy chợ bán buôn như chị. Ban đầu chỉ là mối quan hệ buôn bán b́nh thường, nhưng dần dà Nhàn có t́nh cảm với anh này. Phát hiện ra vợ ngoại t́nh, anh chồng đă đánh vợ thậm tệ. Nhàn từng quỳ xuống xin cảm chồng tha thứ và viết đơn ly hôn, xin anh kư vào đó để giải thoát cho cả hai. 5 lần 7 lượt gửi đơn cho chồng đều bị anh xé bỏ với lư do: “Không để chúng mày đắc ư trong hạnh phúc”.


Nhàn đem câu chuyện buồn kể cho Tuyên nghe. Hai người chế ḿn và giăng bẫy “cảnh cáo” chồng của cô ta. Trong vụ án đó Nhàn phải chịu mức án 12 năm tù và người t́nh Bùi Sỹ Tuyên bị phạt 11 năm.
Quản giáo Hằng bảo, hành động của Nhàn vi phạm pháp luật, song cũng thật đáng thương. Chị ta bị giam cầm cuộc đời trong tờ giấy giá thú không t́nh yêu. Cùng là phụ nữ, quản giáo Hằng xót thương cho những người đàn bà dại dột, liều lĩnh như Nhàn.
Hiện Hằng đă được lên cấp trung úy. Sau 8 năm về công tác, cô sinh viên ngày ấy đă trở thành cán bộ quản giáo giỏi việc, không ngừng học hỏi, chuyên chở giấc mơ hoàn lương cho những người lầm lạc.
Theo Cảnh sát toàn cầu