vuitoichat
01-30-2013, 13:04
http://www.iyouphim.com/forum/attachment.php?attac hmentid=207378&stc=1&d=1359551037
Christine Eisele tại T.P. HCM. Ảnh: schwaebische.de.
Christine Eisele từng dạy tiếng Đức ở Trung Quốc, sau đó sang làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh. Thi thoảng cô lại gửi một số tin tức và chia sẻ về những trải nghiệm của ḿnh với tạp chí Đức Schwabisch.
Vậy là tôi đă đến thành phố Hồ Chí Minh được một tháng rồi và cuộc sống của tôi tại đây có đôi chút khác với những ǵ tôi đă tưởng tượng. Khi mới đặt chân đến xứ sở này, tôi vẫn c̣n rất hào hứng, phấn khởi với những cửa hàng ăn ngon tuyệt vời và cả với nền văn hóa Châu Á mà tôi đă được biết đến đôi chút trong thời gian tôi ở Trung Quốc. Tuy nhiên, tôi đă gặp phải nhiều khó khăn hơn tôi đă nghĩ trong những tuần đầu tiên ở TP HCM.
Trước hết tôi đă phải t́m cách thích ứng với sự khác biệt của thời tiết khi tôi mới từ Trung Quốc sang. Tại TP HCM, tôi hoàn toàn không cần đến áo khoác, mũ len hay áo len. Cái nóng làm tôi cảm thấy hơi khó chịu. Vậy mà những người dân ở đây hầu hết họ toàn mặc quần dài và áo dài tay. Măi mà tôi vẫn chưa hiểu được bí quyết đó, nhưng tôi sẽ t́m ra câu trả lời.
Song, trở ngại lớn nhất đối với tôi đó là tiếng Việt. Bởi trước kia tôi đă có thời gian ở Việt Nam và một số nước Nam Á, nên tôi đă rất tự tin rằng lần này ḿnh sẽ không gặp khó khăn ǵ. Nhưng rồi sự thật đă hoàn toàn khác. Đến cả những công việc diễn ra hàng ngày như gọi món ăn hoặc đi xe buưt cũng khiến tôi cảm thấy bất tiện.
Hai tuần nay tôi ở nhờ một gia đ́nh người Việt, họ rất tốt bụng và mỗi ngày đất nước Việt Nam lại cho tôi thấy một vài điều ḱ diệu. Tôi ở một ḿnh một tầng của căn nhà đó. Để lên được pḥng của ḿnh, tôi phải đi qua pḥng khách của gia đ́nh này. Thật may cho tôi là từ ngày ở đây đến giờ tôi chưa bắt gặp dơi, thằn lằn hay gián trong nhà ḿnh. Tôi đă được nghe đồng nghiệp của tôi kể nhiều chuyện rất hăi hùng về những con vật này. Và các bạn biết không, ở đây không có những thùng đựng rác để các hộ gia đ́nh sử dụng, mà rác cứ được quăng hết ra hai bên ŕa đường.
TP HCM không phải là nơi dành cho người đi bộ
Ngoài ra, TP HCM không thích hợp cho việc đi bộ một chút nào. Rất vất vả để người đi bộ có thể đi lại một cách thoải mái v́ hầu như là không có đường dành cho người đi bộ và nếu có th́ cũng bị lấn chiếm bởi những người bán hàng rong. Bên Trung Quốc đường phố rất rộng răi, thoải mái, thật là một thiên đường dành cho người đi bộ.
Và nếu để ư kĩ th́ rất ít người Việt Nam đi bộ. Hầu như chỉ có khách du lịch và những người như tôi mới t́m đường để đi bộ. V́ thế mà chúng tôi hay phải nhờ đến sự giúp đỡ của cảnh sát giao thông. Họ nhiệt t́nh giúp chúng tôi, những người mặc dù sợ nhưng vẫn thích đi bộ, qua đường.
Tưởng chừng như vấn đề đă được giải quyết khi tôi sắm một chiếc xe đạp, nhưng cũng không thuận tiện hơn là bao. Trước hết là v́ trên đường có quá nhiều xe máy phóng với tốc độ khá nhanh làm tôi không yên tâm cho lắm. Hơn nữa, mỗi lần tôi đến đâu đó và muốn gửi xe đạp, người giữ xe nh́n tôi và tỏ ra rất ngạc nhiên. Và họ thường cho tôi gửi xe không mất tiền v́ chắc họ nghĩ xe của tôi không trông th́ cũng chả ai thèm lấy.
Nguy Nga – vietinfo.eu
schwaebische.de
Christine Eisele tại T.P. HCM. Ảnh: schwaebische.de.
Christine Eisele từng dạy tiếng Đức ở Trung Quốc, sau đó sang làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh. Thi thoảng cô lại gửi một số tin tức và chia sẻ về những trải nghiệm của ḿnh với tạp chí Đức Schwabisch.
Vậy là tôi đă đến thành phố Hồ Chí Minh được một tháng rồi và cuộc sống của tôi tại đây có đôi chút khác với những ǵ tôi đă tưởng tượng. Khi mới đặt chân đến xứ sở này, tôi vẫn c̣n rất hào hứng, phấn khởi với những cửa hàng ăn ngon tuyệt vời và cả với nền văn hóa Châu Á mà tôi đă được biết đến đôi chút trong thời gian tôi ở Trung Quốc. Tuy nhiên, tôi đă gặp phải nhiều khó khăn hơn tôi đă nghĩ trong những tuần đầu tiên ở TP HCM.
Trước hết tôi đă phải t́m cách thích ứng với sự khác biệt của thời tiết khi tôi mới từ Trung Quốc sang. Tại TP HCM, tôi hoàn toàn không cần đến áo khoác, mũ len hay áo len. Cái nóng làm tôi cảm thấy hơi khó chịu. Vậy mà những người dân ở đây hầu hết họ toàn mặc quần dài và áo dài tay. Măi mà tôi vẫn chưa hiểu được bí quyết đó, nhưng tôi sẽ t́m ra câu trả lời.
Song, trở ngại lớn nhất đối với tôi đó là tiếng Việt. Bởi trước kia tôi đă có thời gian ở Việt Nam và một số nước Nam Á, nên tôi đă rất tự tin rằng lần này ḿnh sẽ không gặp khó khăn ǵ. Nhưng rồi sự thật đă hoàn toàn khác. Đến cả những công việc diễn ra hàng ngày như gọi món ăn hoặc đi xe buưt cũng khiến tôi cảm thấy bất tiện.
Hai tuần nay tôi ở nhờ một gia đ́nh người Việt, họ rất tốt bụng và mỗi ngày đất nước Việt Nam lại cho tôi thấy một vài điều ḱ diệu. Tôi ở một ḿnh một tầng của căn nhà đó. Để lên được pḥng của ḿnh, tôi phải đi qua pḥng khách của gia đ́nh này. Thật may cho tôi là từ ngày ở đây đến giờ tôi chưa bắt gặp dơi, thằn lằn hay gián trong nhà ḿnh. Tôi đă được nghe đồng nghiệp của tôi kể nhiều chuyện rất hăi hùng về những con vật này. Và các bạn biết không, ở đây không có những thùng đựng rác để các hộ gia đ́nh sử dụng, mà rác cứ được quăng hết ra hai bên ŕa đường.
TP HCM không phải là nơi dành cho người đi bộ
Ngoài ra, TP HCM không thích hợp cho việc đi bộ một chút nào. Rất vất vả để người đi bộ có thể đi lại một cách thoải mái v́ hầu như là không có đường dành cho người đi bộ và nếu có th́ cũng bị lấn chiếm bởi những người bán hàng rong. Bên Trung Quốc đường phố rất rộng răi, thoải mái, thật là một thiên đường dành cho người đi bộ.
Và nếu để ư kĩ th́ rất ít người Việt Nam đi bộ. Hầu như chỉ có khách du lịch và những người như tôi mới t́m đường để đi bộ. V́ thế mà chúng tôi hay phải nhờ đến sự giúp đỡ của cảnh sát giao thông. Họ nhiệt t́nh giúp chúng tôi, những người mặc dù sợ nhưng vẫn thích đi bộ, qua đường.
Tưởng chừng như vấn đề đă được giải quyết khi tôi sắm một chiếc xe đạp, nhưng cũng không thuận tiện hơn là bao. Trước hết là v́ trên đường có quá nhiều xe máy phóng với tốc độ khá nhanh làm tôi không yên tâm cho lắm. Hơn nữa, mỗi lần tôi đến đâu đó và muốn gửi xe đạp, người giữ xe nh́n tôi và tỏ ra rất ngạc nhiên. Và họ thường cho tôi gửi xe không mất tiền v́ chắc họ nghĩ xe của tôi không trông th́ cũng chả ai thèm lấy.
Nguy Nga – vietinfo.eu
schwaebische.de