PDA

View Full Version : Máu Trường Sa vẫn chảy


woaini1982
03-15-2013, 01:34
Cuộc hải chiến bi hùng 25 năm trước trên đảo Gạc Ma vẫn chưa đi vào dĩ vãng. Những giọt máu Trường Sa vẫn chảy và những giọt nước mắt đất liền vẫn chảy để giữ chủ quyền dân tộc.

“Quê ơi! Về nhé”

http://images.danviet.vn/CMSImage/Resources/Uploaded/baogiay1/150313_thoi-su_truong-sa_dan-viet.jpg

Các liệt sĩ đang nằm trên đảo Nam Yết.

Những chiến sĩ hy sinh trên quần đảo Trường Sa đều được đưa về an nghỉ tại nghĩa trang trên đảo Nam Yết. Tại nghĩa trang này có 4 ngôi mộ còn nồng mùi vôi mới: Đinh Thanh Bình (quê Quảng Bình, hy sinh năm 2011); Nguyễn Văn Hà (quê Nghệ An, hy sinh năm 2010); Lại Huy Công (quê Thái Bình, hy sinh năm 2012) và Nguyễn Văn Cường (quê Hưng Yên, hy sinh năm 2012).

Chiều về trên Nam Yết, sắp đến giờ cơm mà bên 4 ngôi mộ này vẫn còn mấy tốp chiến sĩ ngồi nhặt cỏ và trò chuyện với mấy tấm bia mộ dựng vội bằng xi măng. Kẻng báo giờ cơm buổi chiều, tốp chiến sĩ ấy mới thì thầm với người nằm xuống: “Quê ơi! Về nhé”.

Mỗi khi đi qua đảo Gạc Ma, các tàu Hải quân ta luôn có lễ thả hoa tưởng niệm cho những người đã ngã xuống vì chủ quyền. Bây giờ những con tàu đánh cá Việt Nam khi ra khơi, khi qua vùng biển này, ngư dân cũng đã có thói quen thả hoa tưởng niệm những người anh hùng đã và đang bảo vệ bức tường Trường Sa.

Thì ra họ là những tốp đồng hương với các liệt sĩ, ngày mai họ lên tàu trở về đất liền, để lại bạn giữa muôn trùng sóng gió.

Trên Trường Sa, đồng hương với nhau khi nói chuyện không dùng đến các đại từ nhân xưng phức tạp như: Chú, bác, anh, em, họ chỉ thủ thỉ “Quê ơi”. Đêm ấy, những người bạn đồng hương của các liệt sĩ được chỉ huy đảo đặc cách cho ở cùng với bạn đến tận giờ đi ngủ.

Nguyễn Huy Chung - chiến sĩ cùng huyện Kim Động, Hưng Yên với liệt sĩ Nguyễn Văn Cường tay mân mê con ốc: “Mấy bữa nay biển động. Tớ chỉ kiếm được con ốc này thôi. Tớ sẽ mang đến cho em gái cậu. Mai tớ về, cậu ở lại rồi khi nào được về quê, tớ sẽ sang thăm”.

Về chuyện này, Chung kể: “Trước lúc hy sinh, em không biết Cường. Cường hy sinh bên đảo Chìm, lúc đưa về đây an táng được một tuần thì từ bên đảo Chìm điện sang hỏi thăm, khi biết em là đồng hương cùng huyện, các anh bên đó nhờ em chăm lo cho phần mộ của Cường và dặn: Cường viết thư về nhà có hứa mang về cho em gái mình con ốc biển. Vì thế, em thay bạn mang quà về quê”.

Giờ chia tay, trước những ngôi mộ nằm nghiêm trang giữa biển, đại tá Nguyễn Bá Ngọc – Phó Tư lệnh Vùng 4 Hải quân xúc động: “Xin các anh linh liệt sĩ thứ lỗi. Đất nước còn khó khăn, thiếu thốn, chưa có điều kiện đưa các đồng chí về nhà ngay với gia đình. Chúng tôi xin hứa, ngay khi có điều kiện sẽ đưa anh em về đất liền quê hương”.

Không thể có điều kiện để ngay sau khi hy sinh có thể đưa thi thể các liệt sĩ về đất liền nên những chiến sĩ ngã xuống trên Trường Sa phải chờ rất lâu để được về nhà. Cát biển, nước biển mặn chát khiến thời gian để hài cốt của họ được sạch sẽ rất lâu, có thể mất đến 7 – 8 năm.

Và nước mắt đất liền vẫn chảy

Trong các liệt sĩ tại Trường Sa, Lại Huy Công và Nguyễn Văn Cường là những người hy sinh gần đây nhất. Tại quê hương xã Hùng Cường, Kim Động, Hưng Yên, bà Hoàng Thị Tuyết - mẹ liệt sĩ Nguyễn Văn Cường lặng lẽ khóc khi chúng tôi hỏi thăm.

Cường là con trai lớn, dưới có cô em gái. Phút xúc động qua đi, bà Tuyết chỉ nói như tự an ủi mình: “Cũng may, em nó được nằm giữa bạn bè, có người thỉnh thoảng nói chuyện chắc nó cũng đỡ tủi”.

Bà kể, tháng 6.2012, sau khi Cường hy sinh được 4 tháng, Bộ Tư lệnh Hải quân có đưa bà ra Trường Sa thăm mộ con. Và đến giờ bà vẫn còn xót xa cho người cùng cảnh ngộ, bà kể: “Hai anh em Lại Huy Công, Nguyễn Văn Cường hy sinh cùng nhau nhưng tôi còn khỏe, còn ra thăm con được, mẹ anh Công yếu quá, không ra được thăm con, thật tội”.

Vào ngày 2.2.2012 định mệnh ấy, khi Cường gặp nguy hiểm, Lại Huy Công đã anh dũng lao tới cứu mạng cho Cường nhưng không thành, cả hai hy sinh cùng lúc và giờ họ lại nằm bên nhau giữa Trường Sa.

Dù vô cùng nuối tiếc khi cậu con trai duy nhất không còn nhưng bà Tuyết bảo: “Thôi thì Cường nhà tôi có một thân, một mình, mất đi còn đỡ, anh Công đã có vợ, con vẫn còn bé nên càng thấy xót xa. Hôm đi Trường Sa về, tôi có đến nhà Công báo tin cho bố mẹ anh ấy để họ yên tâm, nhưng bố Công đã yếu lắm rồi, không biết có chờ được ngày đón con về hay không”.

Vào dịp tháng 6 năm ngoái, trong đợt ra thăm Trường Sa, lúc ấy, ông Lại Vĩnh Thành, bố của Công đang ốm, con thì còn quá bé nên không ai đi được. Và đúng như bà Tuyết tiên liệu, ông Thành vừa mới ra đi mà không được chứng kiến ngày con mình được đưa về quê. Bà Nguyễn Thị Nhật (thị trấn Diêm Điền, huyện Diêm Điền, Thái Bình) - mẹ của liệt sĩ Lại Huy Công - trong vòng hơn một năm đón nhận luôn hai nỗi đau lớn nhất đời: Mất con, mất chồng…

Qua điện thoại, bà chỉ nghẹn ngào: “Tôi mong từng ngày để được đưa Công về quê nằm cùng cha nó”.

64 người ngã xuống ở Gạc Ma 25 năm trước đủ thấy cái giá của chủ quyền dân tộc là vô cùng lớn. Để có được cuộc sống thanh bình ta đang có, những giọt máu Trường Sa vẫn chảy và những giọt nước mắt đất liền vẫn chảy.

Nam Hải - DânViệt

phokhuya
03-15-2013, 02:29
64 người ngã xuống ở Gạc Ma 25 năm trước đủ thấy cái giá của chủ quyền dân tộc là vô cùng lớn. Để có được cuộc sống thanh bình ta đang có, những giọt máu Trường Sa vẫn chảy và những giọt nước mắt đất liền vẫn chảy.

64 người ngã xuống để đổi lấy cái gì đây? Họ ngã xuống là vì CSBV đã ký một tấm giấy bán Biển cho Tàu Cộng. Máu người Việt sẽ còn chảy dài trên đảo này khi Tàu Cộng vẫn còn tấm giấy nghiệt ngã trong tay. Người Việt nên chửi thẳng vào mặt bọn Chó chết CSVN. Ngoài mặt thì chúng như là kêu gọi nhân dân chống Tàu Cộng, nhưng thực tế thì bọn chúng đã công nhận chủ quyền của Tàu Cộng trên hòn đảo này từ lâu rồi. Thành phố Tam Sa đã mọc lên bao lâu rồi? Phi trường cũng đã hoàn tất, và dân Tàu đã sinh sống nơi đó. Nếu là của VN thì tại sao bọn CSVN lại chỉ biết kêu gọi dân Việt nên tránh xa nơi đó, và đừng đụng độ với tàu "Lạ". Rồi lại cấm dân biểu tình chống Trung Cộng. Đến cả lúc người thân dâng hoa lên đài tưởng niệm cũng bị cấm là sao?

dk302005
03-15-2013, 02:41
Đảng csVN đang ru cho nhân dân VN ngũ để quên đi nhiệt huyết yêu nước chống Tàu,khi nhân dân đã thiệt ngũ yên rồi lúc đó đảng và nhà nuớc ta giao luôn AN NAM cho Bắc Phương vừa tiện vừa không còn ai "thức" để phản đối quân bán nuớc!!!.

tuhientram
03-15-2013, 04:36
64 người ngã xuống ở Gạc Ma 25 năm trước đủ thấy cái giá của chủ quyền dân tộc là vô cùng lớn. Để có được cuộc sống thanh bình ta đang có, những giọt máu Trường Sa vẫn chảy và những giọt nước mắt đất liền vẫn chảy.

64 người ngã xuống để đổi lấy cái gì đây? Họ ngã xuống là vì CSBV đã ký một tấm giấy bán Biển cho Tàu Cộng. Máu người Việt sẽ còn chảy dài trên đảo này khi Tàu Cộng vẫn còn tấm giấy nghiệt ngã trong tay. Người Việt nên chửi thẳng vào mặt bọn Chó chết CSVN. Ngoài mặt thì chúng như là kêu gọi nhân dân chống Tàu Cộng, nhưng thực tế thì bọn chúng đã công nhận chủ quyền của Tàu Cộng trên hòn đảo này từ lâu rồi. Thành phố Tam Sa đã mọc lên bao lâu rồi? Phi trường cũng đã hoàn tất, và dân Tàu đã sinh sống nơi đó. Nếu là của VN thì tại sao bọn CSVN lại chỉ biết kêu gọi dân Việt nên tránh xa nơi đó, và đừng đụng độ với tàu "Lạ". Rồi lại cấm dân biểu tình chống Trung Cộng. Đến cả lúc người thân dâng hoa lên đài tưởng niệm cũng bị cấm là sao?


Mà khốn nạn hơn nữa, họ bị xua ra làm con tốt thí, bị giặc bắn mà không được bắn trả, chỉ biết ôm cờ máu mà kêu "Trời ơi" rồi chết tức tửi, không biết vì sao mà chết.

Tà quyền gọi ra rả là "hải chiến", chiến cái chỗ nào? Như trận Hải Quân VNCH giữ Hoàng Sa năm 1974, có bắn qua bắn lại, bắn chìm tàu địch thì mới gọi là hải chiến, đằng này năm 88 hải quân nhăn răng VC đưa đầu cho nó đánh, không dám bắn lại phát nào, sao gọi là "hải chiến" được?

caocao1
03-15-2013, 18:07
ở đây còn có những người dân đen là còn nhớ đến các anh đã hy sinh cho tổ quốc việt nam, còn lủ lảnh đạo đảng nhà nước vn chỉ biết vắt chanh bỏ vỏ , ở giữa biển khơi , họ kêu gọi các đứng hàng ngan, lấy thân các anh làm bia cho bọn trung cẩu bắn , các anh xứng danh là các anh hùng dân tộc của người việt nam, còn bọn lảnh đạo các anh chỉ biết lợi dụng lòng yêu tô quốc của các anh, và đưa các anh vào cỏi chết để chúng được sống, các anh chết để lót những bước chân của bọn chúng bước lên những chức vị cao nhứt , đồng thời chúng đục khoét nhân dân làm giàu cho gia đình bọn chúng, mấy chục ngàn người hy sinh ở biên giới phía bắc năm 79 rồi năm 88 nơi hải đảo xa xôi , ôi thật đau xót cho những vong linh anh hùng đã bị bọn lảnh đạo vùi lấp đi lịch sử vang danh của các anh, chỉ một ngày cho nhân dân tưởng nhớ các anh , mà bọn lảnh đạo các anh cũng không cho tổ chức , như vậy các anh là gì đây ??? không cho tổ chức tưởng niệm chỉ dành cho những người mang tội pham chiến tranh thôi,.. Nhưng các anh đã chết cho tổ quốc việt nam ,thì tại sao ? không được tưởng niệm các anh ???