vuitoichat
04-12-2013, 15:34
VIỆT NAM (NV) - Hàng chục ngàn sinh viên tốt nghiệp đại học khắp nơi ở Việt Nam đang là lực lượng lao động dồi dào cho thị trường nhân lực tại đây.
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/164577-VN-chayban-041113-NLD-400.jpg
Một cư dân trẻ của Hà Tĩnh, cử nhân Đại Học Sư Phạm, đành chọn nghề chạy bàn một tiệm nước ở Đà Nẵng suốt một năm nay. (H́nh: báo Người Lao Động)
Tiếc rằng, nền kinh tế chậm phát triển, lạc hậu đă biến thạc sĩ toán học thành người bán “sim” điện thoại; cử nhân quản trị kinh doanh thành kẻ giúp việc; cử nhân sư phạm thành nhân viên chạy bàn các quán nhậu, quán cà phê...
Phúc tŕnh được báo Người Lao Động trích dẫn phác họa bức tranh bi đát về tương lai của hàng vạn thanh niên ở Việt Nam hiện nay, từ An Giang, Đồng Tháp cho đến Đà Nẵng, Quảng Nam, Thanh Hóa, Nghệ An...
Phúc tŕnh này dẫn nhiều câu chuyện kể về những cuộc đời “bi đát” của hàng vạn sinh viên tốt nghiệp đại học nhiều năm qua vẫn không t́m được việc làm. Bi thảm nhất là số phận của 25,000 sinh viên cư dân tỉnh Thanh Hóa bị thất nghiệp dù tốt nghiệp đại học ít nhất hai năm nay.
Cô Đỗ Thị Trang, cư dân huyện miền núi Như Thanh, Thanh Hóa đă nắm được tấm bằng cử nhân Khoa Báo Chí tại Hà Nội từ năm 2010. Không t́m được việc làm ở các tổ chức truyền thông; không trở thành một nhà báo như ước vọng, cô loay hoay kiếm sống bằng đủ nghề: bán cà phê, bán bia, phân phát bích chương ở các ngă tư... Mới đây, không kiếm được đủ tiền để thuê pḥng trọ, cô Đỗ Thị Trang đành rời Hà Nội, về quê miền núi hẻo lánh để phụ mẹ bán tiệm tạp hóa.
Một người khác là cô Lê Thị Huyền, cư dân Hoằng Hóa, Thanh Hóa, tốt nghiệp Học Viện Ngân Hàng loại khá. Cô đang làm thu ngân một tiệm tạp hóa để sinh kế và... chờ thời.
C̣n cô Trần Thị Hoa 23 tuổi, cư dân Quảng Nam th́ năo nề đến chán chê v́ chỉ nhận được những cái lắc đầu của tất cả mọi người ở đàng sau những cánh cửa mà cô t́m đến. Cô gơ cửa khắp nơi, từ Viện Kiểm Sát cho đến văn pḥng các hội đoàn ở Đà Nẵng, nhưng không ai cần đến tấm bằng tốt nghiệp Đại Học Luật ở Sài G̣n của cô. Sau đó, cô đành nhận việc lột vỏ tôm ở Sài G̣n, được trả công mỗi ngày khoảng 70,000 đồng, tương đương 3.5 đô, đủ tạm sống qua ngày.
Cuộc sống bấp bênh của các sinh viên trẻ cũng làm ảnh hưởng lây đến các bậc phụ huynh. Một gia đ́nh nông dân tỉnh An Giang tên Trần Phi Hùng lâm vào t́nh cảnh nợ nần thê thảm v́ đă cầm cố đất đai, vay nợ để con được vào đại học. Cho đến nay, cô con gái “rượu” của ông tên Trần Thị Mỹ Hạnh vẫn không t́m được việc làm dù đă tốt nghiệp đại học, ngành quản trị kinh doanh.
Ông Trần Phi Hùng, cư ngụ tại thị xă Châu Đốc tâm sự: “Đang túng bấn, vợ tôi lại ngă bệnh, không biết kiếm tiền đâu chạy chữa. Bảy công đất đă cầm cố hết rồi.”
Nhiều sinh viên khác th́ đang chạy vạy khắp nơi để t́m việc, kiếm tiền trả khoản nợ với lăi suất lên tới 120%/năm. Họ đă mượn nợ để theo đuổi bậc đại học. Thế mà, niềm hy vọng về một công việc ổn định sau nhiều năm cố công “dùi mài kinh sử” xem ra sắp tan thành mây khói.
Dư luận cho rằng những mảng tối trong đời sống sinh viên trẻ đă làm bùng phát những mảng tối của xă hội Việt Nam hiện nay. (PL)
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm2/articlefiles/164577-VN-chayban-041113-NLD-400.jpg
Một cư dân trẻ của Hà Tĩnh, cử nhân Đại Học Sư Phạm, đành chọn nghề chạy bàn một tiệm nước ở Đà Nẵng suốt một năm nay. (H́nh: báo Người Lao Động)
Tiếc rằng, nền kinh tế chậm phát triển, lạc hậu đă biến thạc sĩ toán học thành người bán “sim” điện thoại; cử nhân quản trị kinh doanh thành kẻ giúp việc; cử nhân sư phạm thành nhân viên chạy bàn các quán nhậu, quán cà phê...
Phúc tŕnh được báo Người Lao Động trích dẫn phác họa bức tranh bi đát về tương lai của hàng vạn thanh niên ở Việt Nam hiện nay, từ An Giang, Đồng Tháp cho đến Đà Nẵng, Quảng Nam, Thanh Hóa, Nghệ An...
Phúc tŕnh này dẫn nhiều câu chuyện kể về những cuộc đời “bi đát” của hàng vạn sinh viên tốt nghiệp đại học nhiều năm qua vẫn không t́m được việc làm. Bi thảm nhất là số phận của 25,000 sinh viên cư dân tỉnh Thanh Hóa bị thất nghiệp dù tốt nghiệp đại học ít nhất hai năm nay.
Cô Đỗ Thị Trang, cư dân huyện miền núi Như Thanh, Thanh Hóa đă nắm được tấm bằng cử nhân Khoa Báo Chí tại Hà Nội từ năm 2010. Không t́m được việc làm ở các tổ chức truyền thông; không trở thành một nhà báo như ước vọng, cô loay hoay kiếm sống bằng đủ nghề: bán cà phê, bán bia, phân phát bích chương ở các ngă tư... Mới đây, không kiếm được đủ tiền để thuê pḥng trọ, cô Đỗ Thị Trang đành rời Hà Nội, về quê miền núi hẻo lánh để phụ mẹ bán tiệm tạp hóa.
Một người khác là cô Lê Thị Huyền, cư dân Hoằng Hóa, Thanh Hóa, tốt nghiệp Học Viện Ngân Hàng loại khá. Cô đang làm thu ngân một tiệm tạp hóa để sinh kế và... chờ thời.
C̣n cô Trần Thị Hoa 23 tuổi, cư dân Quảng Nam th́ năo nề đến chán chê v́ chỉ nhận được những cái lắc đầu của tất cả mọi người ở đàng sau những cánh cửa mà cô t́m đến. Cô gơ cửa khắp nơi, từ Viện Kiểm Sát cho đến văn pḥng các hội đoàn ở Đà Nẵng, nhưng không ai cần đến tấm bằng tốt nghiệp Đại Học Luật ở Sài G̣n của cô. Sau đó, cô đành nhận việc lột vỏ tôm ở Sài G̣n, được trả công mỗi ngày khoảng 70,000 đồng, tương đương 3.5 đô, đủ tạm sống qua ngày.
Cuộc sống bấp bênh của các sinh viên trẻ cũng làm ảnh hưởng lây đến các bậc phụ huynh. Một gia đ́nh nông dân tỉnh An Giang tên Trần Phi Hùng lâm vào t́nh cảnh nợ nần thê thảm v́ đă cầm cố đất đai, vay nợ để con được vào đại học. Cho đến nay, cô con gái “rượu” của ông tên Trần Thị Mỹ Hạnh vẫn không t́m được việc làm dù đă tốt nghiệp đại học, ngành quản trị kinh doanh.
Ông Trần Phi Hùng, cư ngụ tại thị xă Châu Đốc tâm sự: “Đang túng bấn, vợ tôi lại ngă bệnh, không biết kiếm tiền đâu chạy chữa. Bảy công đất đă cầm cố hết rồi.”
Nhiều sinh viên khác th́ đang chạy vạy khắp nơi để t́m việc, kiếm tiền trả khoản nợ với lăi suất lên tới 120%/năm. Họ đă mượn nợ để theo đuổi bậc đại học. Thế mà, niềm hy vọng về một công việc ổn định sau nhiều năm cố công “dùi mài kinh sử” xem ra sắp tan thành mây khói.
Dư luận cho rằng những mảng tối trong đời sống sinh viên trẻ đă làm bùng phát những mảng tối của xă hội Việt Nam hiện nay. (PL)