PDA

View Full Version : Chồng “lựu đạn”


johnnydan9
05-23-2013, 15:30
Khi mới quen chồng ḿnh bây giờ, Nghĩa đă thấy anh được bạn bè gọi bằng biệt danh này. Hỏi lư do, anh chỉ cười cười: “Ừ th́ v́ anh dũng mănh như…. trái lựu đạn nên chúng nó gọi như thế”. Vốn là người không mấy quan tâm đến tiểu tiết nên Nghĩa cũng quên bẵng chuyện đó.
<table class="image center" align="center" width="250"> <tbody> <tr> <td>http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=474698&stc=1&d=1369322979</td> </tr> <tr> <td class="image_desc">H́nh chỉ mang tính minh họa từ Internet.</td> </tr> </tbody> </table> Yêu nhau một thời gian, bắt đầu tính đến chuyện cưới xin, chồng bảo Nghĩa: “Lấy anh em sướng nhất đời đó. Không phải chịu cảnh làm dâu v́ mẹ đă hứa cho chúng ḿnh căn nhà. Mà nếu mẹ không cho anh sẽ hùn vốn làm ăn với thằng bạn chẳng mấy chốc xây biệt thự cho em”.
Nghe những lời hứa của cậu con rể tương lai, ba mẹ Nghĩa lo lắng bảo con gái: “Con xem thế nào chứ thằng này có vẻ như khoái nói chơi, sau này đời con sẽ khổ”. Đang mê đắm trong t́nh yêu nên Nghĩa nào để tâm tới lời nhận xét đó. “Anh ấy nói được làm được mà, c̣n hơn người không có ước mơ”, Nghĩa biện hộ.
Lấy nhau về, Nghĩa mới thấm lời cha mẹ ḿnh. Căn nhà mơ ước chẳng thấy đâu nên hai vợ chồng phải sống chung với bố mẹ chồng trong căn nhà chật hẹp hơn 20m2. Lương chồng đưa mỗi tháng chỉ đủ đóng học phí mẫu giáo cho con.
Tất cả những lời hứa trước đây biến mất tăm mất tích. Mọi khoản chi tiêu trong gia đ́nh, tích cóp pḥng lúc ốm đau đều do một ḿnh Nghĩa gánh vác.


Đă thế, mỗi lúc gặp bạn bè, chồng Nghĩa vẫn… “nổ” như lựu đạn. “Công ty tao giờ gạt không hết hợp đồng. Khách xếp hàng để xin kư kết. Hôm trước đi ngó vài mảnh đất để xây biệt thự rồi. Nhân tiện sắm con xe Audi ḍng mới ra…”, nghe chồng ḿnh tán với bạn bè, Nghĩa cười không nổi.
Sự việc lên đến đỉnh điểm khi một lần đứng trong bếp, Nghĩa nghe chồng ḿnh nói điện thoại với người bạn cũ. “Ǵ chứ chục triệu th́ nhằm nḥ chi, tặng ông luôn cho rồi chứ vay mượn ǵ. Mai ghé tôi lấy nhé. Dạo này tôi làm ăn được lắm, bên công an vừa t́m tôi để đề nghị làm đặc t́nh cho họ. Giờ trong cốp xe lúc nào cũng có hơi cay và c̣ng số tám. Trông b́nh thường thế thôi, chứ thân phận cũng nhiều người mơ đấy”.
Tưởng vợ không nghe thấy cuộc điện thoại của ḿnh, chồng Nghĩa quay vào bếp nói với vợ: “Em, ngày mai đưa anh chục triệu nhé, anh hùn vốn với thằng bạn cất món hàng. Không trả lăi em đôi ba chục triệu anh thề không về nhà”.


Đến mức này th́ Nghĩa không chịu nổi nữa, cô vạch thẳng bộ mặt thích “nổ” của chồng và thu dọn quần áo đưa con về nhà cha mẹ đẻ, không quên để lại lá đơn ly hôn kư sẵn.
Không phải đợi đến bây giờ, khi mọi chuyện đă đi quá sức chịu đựng, Nghĩa mới nghĩ tới chuyện ly hôn chồng. Thu nhập của Nghĩa đủ để cho hai mẹ con sống ổn định, thoải mái. Nghĩa lại là con gái độc nên cứ yên tâm ở với bố mẹ đẻ mà không cần lo chuyện nhà, nhưng, t́nh nghĩa vợ chồng, cha con khiến cô bao lâu nay đắn đo…
Minh Minh