Romano
07-04-2013, 05:15
Gần 2 năm qua tôi như một con ốc sên trong cái vỏ bọc trống rỗng, với cái đầu trống rỗng. Vậy là gần 2 năm, anh phản bội tôi, phản bội t́nh yêu hơn 5 năm với những trở ngại mà 2 đứa đă vượt qua để có được t́nh yêu mà lúc ấy cho là bền vững và kiên cố.
T́nh yêu của 4 năm đại học, 1 năm xa cách và của 6 tháng kết hôn, người Bắc kẻ Nam vậy mà bằng mọi cách chúng tôi đă đến được với nhau. Đáng lẽ ra anh phải trân trọng và ǵn giữ nó, nhưng không, khi chúng tôi vừa chuẩn bị cho sự chào đời của một thiên thần th́ anh quay lưng phản bội. Con tôi chưa được thành h́nh, nó chỉ là giọt máu vừa được 1.5 tháng. Đó là khoảng thời gian bất hạnh, đau khổ, tủi hờn, cô đơn, lạnh lẽo đối với tôi.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody> <tr> <td> http://media.tinmoi.vn/2013/07/04/chong-bat-vo-pha-thai-de-ranh-rang-voi-vo.jpg
ảnh minh họa
</td> </tr> </tbody> </table> Một ḿnh làm dâu ngoài Bắc, cách nhà hơn 2000 km, tôi chỉ biết khóc và khóc. Ta tưởng đâu t́nh yêu ấy măi là động lực để ta phấn đấu mà có thể từ bỏ mọi thứ v́ nó, bỏ gia đ́nh, công việc bạn bè để cùng người ḿnh thương về sống tại nơi anh chào đời và lớn lên, để tập làm quen cuộc sống vốn lúc nào cũng lễ nghĩa, nho giáo, phong tục tập quán khác. Nhưng giờ đây tôi c̣n lại ǵ, anh không trách nhiệm, hết t́nh yêu, không quan tâm, quay sang lăng mạ và hà khắc, cuộc sống toàn nước mắt và nước mặt, nếu không có con, có lẽ tôi đă chết.
Khi yêu, mọi thứ xung quanh đều màu hồng, anh và nhân t́nh anh cũng đang như thế, bỏ lại người vợ không chút lỗi lầm và đang mang trong người đứa con tội nghiệp đang tượng h́nh chưa đầy 2 tháng. Anh liên tục bắt tôi phá bỏ thai, không đồng ư tôi lại được anh đáp trả bằng những lời thậm tệ: cô là đứa ăn bám, là đứa thối tha. Phải, tôi là kẻ ăn bám v́ ra ngoài đó tôi chưa t́m được việc làm đă có thai, thử hỏi dù 1 người tốt nghiệp đại học, có kinh nghiệm kế toán 5 năm, nhưng đang có thai, ai dám nhận làm? Tôi là kẻ thối tha ư? Tôi ở nhà và chỉ biết lo cho chồng, anh ta ra ngoài làm cặp bồ bỏ vợ trong lúc đang mang thai chắc anh ta thơm tho lắm. Tôi phải làm ǵ đây? Đó là khoảng thời gian tăm tối của cuộc đời, đă thế c̣n anh c̣n cùng người đàn bà đó bày mưu t́nh kế đuổi tôi về lại miền Nam, anh hăm dọa và thuê gian hồ lấy mạng tôi. Tôi phải làm ǵ bây giờ, 1 thân 1 ḿnh nơi xứ người, về lại sợ mẹ ḿnh đau ḷng. Bố mẹ chồng tôi biết cũng chẳng làm được ǵ, la mắng anh vài tiếng cũng xong.
Cuối cùng anh và người đàn bà đó cũng thành công. Gia đ́nh tôi biết chuyện, mẹ tôi dọa chết nếu tôi không về. Lặng lẽ 1 ḿnh tôi về lại nhà mẹ để đón con chào đời, dường như không c̣n nước mắt để khóc, bởi lẽ, nước mắt đă lấp đầy những kỷ niệm trong t́nh yêu mà chúng tôi đă từng có, anh biết tôi đi, ḷng anh vui mừng khôn siết, không ngăn cản, tôi biết đó là lúc giữa 2 chúng tôi, t́nh không và nghĩa cũng không. Anh dọn hết quần áo, tủ giường, mua đất cất nhà sống cùng nhân t́nh, đó là người phụ nữ lớn hơn chúng tôi 5 tuổi, có 1 đời chồng và 2 đứa con riêng. Ngày tôi sinh con cũng là lúc người đàn bà đó mang thai với chồng tôi, thật đau ḷng. Lặng lẽ sống, lặng lẽ buồn, ai nào biết được. Những cảm giác đan xen thật khó chịu trong suốt thời gian qua, nó như 1 cái dằm ghim thật sâu vào trong tim, không cách nào lấy ra được.
Ngày hôm qua, anh cùng tôi ra ṭa ly hôn, con tôi vừa tṛn 14 tháng, từ bắc vào nam, anh ta không lên thăm con mặc dù biết bé đang bệnh, không 1 bộ quần áo hay 1 hộp sữa cho con, tấm ḷng người cha của anh ta thật "vĩ đại". Tôi không cần anh ta mua, tôi đă sinh và nuôi con được đến thời gian này rồi, chưa lần tôi để con ḿnh phải không mặc đồ đi ra ngoài hay chưa lần để con nhịn uống sữa, tôi chỉ nói để anh ta nh́n lại lương tâm người làm cha, vậy mà mở miệng là anh ta nho giáo và lễ nghĩa. Nh́n thẳng vào mặt anh ta, tôi tự hỏi sao trước đây ḿnh lại có thể yêu được con người này.
Tôi biết khi ra về anh ta liền mua rất nhiều đồ đem về cho con riêng của người đàn bà đó. Kết thúc phiên ṭa ra về trong ḷng tôi trống rỗng, không cảm giác, không đau, không hụt hẫng, chỉ thấy ḷng nhẹ tênh, cái dằm đó, nó đang nằm im và có lẽ vết đau ấy đang dần chai sạn lại. Thấy mẹ đang ẵm cháu đứng đợi tôi về, thấy con cười thật tươi gọi mẹ mà tôi thấy thật vui. Bỏ đi tất cả, ta làm lại từ đầu, nhưng không phải 1 ḿnh v́ mẹ đă có thêm con...
Theo Tin Tức Online
T́nh yêu của 4 năm đại học, 1 năm xa cách và của 6 tháng kết hôn, người Bắc kẻ Nam vậy mà bằng mọi cách chúng tôi đă đến được với nhau. Đáng lẽ ra anh phải trân trọng và ǵn giữ nó, nhưng không, khi chúng tôi vừa chuẩn bị cho sự chào đời của một thiên thần th́ anh quay lưng phản bội. Con tôi chưa được thành h́nh, nó chỉ là giọt máu vừa được 1.5 tháng. Đó là khoảng thời gian bất hạnh, đau khổ, tủi hờn, cô đơn, lạnh lẽo đối với tôi.
<table class="justifyfull" style="text-align: justify;" align="center" border="0"> <tbody> <tr> <td> http://media.tinmoi.vn/2013/07/04/chong-bat-vo-pha-thai-de-ranh-rang-voi-vo.jpg
ảnh minh họa
</td> </tr> </tbody> </table> Một ḿnh làm dâu ngoài Bắc, cách nhà hơn 2000 km, tôi chỉ biết khóc và khóc. Ta tưởng đâu t́nh yêu ấy măi là động lực để ta phấn đấu mà có thể từ bỏ mọi thứ v́ nó, bỏ gia đ́nh, công việc bạn bè để cùng người ḿnh thương về sống tại nơi anh chào đời và lớn lên, để tập làm quen cuộc sống vốn lúc nào cũng lễ nghĩa, nho giáo, phong tục tập quán khác. Nhưng giờ đây tôi c̣n lại ǵ, anh không trách nhiệm, hết t́nh yêu, không quan tâm, quay sang lăng mạ và hà khắc, cuộc sống toàn nước mắt và nước mặt, nếu không có con, có lẽ tôi đă chết.
Khi yêu, mọi thứ xung quanh đều màu hồng, anh và nhân t́nh anh cũng đang như thế, bỏ lại người vợ không chút lỗi lầm và đang mang trong người đứa con tội nghiệp đang tượng h́nh chưa đầy 2 tháng. Anh liên tục bắt tôi phá bỏ thai, không đồng ư tôi lại được anh đáp trả bằng những lời thậm tệ: cô là đứa ăn bám, là đứa thối tha. Phải, tôi là kẻ ăn bám v́ ra ngoài đó tôi chưa t́m được việc làm đă có thai, thử hỏi dù 1 người tốt nghiệp đại học, có kinh nghiệm kế toán 5 năm, nhưng đang có thai, ai dám nhận làm? Tôi là kẻ thối tha ư? Tôi ở nhà và chỉ biết lo cho chồng, anh ta ra ngoài làm cặp bồ bỏ vợ trong lúc đang mang thai chắc anh ta thơm tho lắm. Tôi phải làm ǵ đây? Đó là khoảng thời gian tăm tối của cuộc đời, đă thế c̣n anh c̣n cùng người đàn bà đó bày mưu t́nh kế đuổi tôi về lại miền Nam, anh hăm dọa và thuê gian hồ lấy mạng tôi. Tôi phải làm ǵ bây giờ, 1 thân 1 ḿnh nơi xứ người, về lại sợ mẹ ḿnh đau ḷng. Bố mẹ chồng tôi biết cũng chẳng làm được ǵ, la mắng anh vài tiếng cũng xong.
Cuối cùng anh và người đàn bà đó cũng thành công. Gia đ́nh tôi biết chuyện, mẹ tôi dọa chết nếu tôi không về. Lặng lẽ 1 ḿnh tôi về lại nhà mẹ để đón con chào đời, dường như không c̣n nước mắt để khóc, bởi lẽ, nước mắt đă lấp đầy những kỷ niệm trong t́nh yêu mà chúng tôi đă từng có, anh biết tôi đi, ḷng anh vui mừng khôn siết, không ngăn cản, tôi biết đó là lúc giữa 2 chúng tôi, t́nh không và nghĩa cũng không. Anh dọn hết quần áo, tủ giường, mua đất cất nhà sống cùng nhân t́nh, đó là người phụ nữ lớn hơn chúng tôi 5 tuổi, có 1 đời chồng và 2 đứa con riêng. Ngày tôi sinh con cũng là lúc người đàn bà đó mang thai với chồng tôi, thật đau ḷng. Lặng lẽ sống, lặng lẽ buồn, ai nào biết được. Những cảm giác đan xen thật khó chịu trong suốt thời gian qua, nó như 1 cái dằm ghim thật sâu vào trong tim, không cách nào lấy ra được.
Ngày hôm qua, anh cùng tôi ra ṭa ly hôn, con tôi vừa tṛn 14 tháng, từ bắc vào nam, anh ta không lên thăm con mặc dù biết bé đang bệnh, không 1 bộ quần áo hay 1 hộp sữa cho con, tấm ḷng người cha của anh ta thật "vĩ đại". Tôi không cần anh ta mua, tôi đă sinh và nuôi con được đến thời gian này rồi, chưa lần tôi để con ḿnh phải không mặc đồ đi ra ngoài hay chưa lần để con nhịn uống sữa, tôi chỉ nói để anh ta nh́n lại lương tâm người làm cha, vậy mà mở miệng là anh ta nho giáo và lễ nghĩa. Nh́n thẳng vào mặt anh ta, tôi tự hỏi sao trước đây ḿnh lại có thể yêu được con người này.
Tôi biết khi ra về anh ta liền mua rất nhiều đồ đem về cho con riêng của người đàn bà đó. Kết thúc phiên ṭa ra về trong ḷng tôi trống rỗng, không cảm giác, không đau, không hụt hẫng, chỉ thấy ḷng nhẹ tênh, cái dằm đó, nó đang nằm im và có lẽ vết đau ấy đang dần chai sạn lại. Thấy mẹ đang ẵm cháu đứng đợi tôi về, thấy con cười thật tươi gọi mẹ mà tôi thấy thật vui. Bỏ đi tất cả, ta làm lại từ đầu, nhưng không phải 1 ḿnh v́ mẹ đă có thêm con...
Theo Tin Tức Online