Romano
08-25-2013, 18:57
Chẳng ai muốn chiến tranh, xung đột, nhưng ḥa b́nh không thể quyết đinh được một phía từ Việt Nam.
Với Việt Nam, Biển Đông là Hoàng Sa, Trường Sa là lănh thổ thiêng liêng của Tổ quốc. Trung Quốc đă đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974 và đánh chiếm một phần Trường Sa năm 1988, v́ vậy, trong t́nh h́nh hiện nay, bất kỳ người dân Việt Nam nào cũng cho rằng những thách thức đến an ninh Trường Sa là hiện thực tiềm ẩn là logic không thể khác được.
Nếu địch sử dụng phương án tấn công đánh chiếm Trường Sa như nước Anh đă từng sử dụng đánh chiếm quần đảo Manvinas, tức là chiến dịch tấn công sẽ huy động nhiều lực lượng bao gồm tàu chiến, tàu vận tải đổ bộ, tàu ngầm, tàu sân bay, tàu phục vụ… h́nh thành nhiều thê đội trong đội h́nh tấn công với 2 nhiệm vụ chính là bảo vệ đội h́nh trước đ̣n tấn công của đối phương và lực lượng dọn băi đổ bộ, đổ bộ đánh chiếm các đảo.
Có thể nói, địch rất muốn thực hiện theo phương án này v́ nó có rất nhiều cái lợi.
Trước hết là nó rất phù hợp với một lực lượng hải quân mạnh, khả năng răn đe lớn, tấn công tầm xa tốt, cho nên bảo vệ được đội h́nh tấn công chính, bao vây, chia cắt, cô lập được mục tiêu để tiêu diệt.
Tiếp theo là khu vực tác chiến của phương án này có phạm vi nhỏ, bao gồm vùng trời, vùng biển quanh Trường Sa, cho nên, tính chất cuộc chiến, do đó, được xem như là một cuộc xung đột trên biển và đặc biệt sự xung đột này không lan rộng thành một cuộc chiến tranh lớn khó kiểm soát.
Sau cùng là thời gian tác chiến nhanh, nếu thắng lợi th́ tạo ra một “sự đă rồi”, dư luận, thế giới tố cáo th́ đă muộn.
Tuy nhiên, muốn là một chuyện, được hay không lại là chuyện khác. Thực tế từ t́nh thế khu vực, tương quan lực lượng, ư chí quyết tâm…của 2 bên không giống như t́nh h́nh mà nước Anh tiến hành chiến dịch đáng chiếm quần đảo Manvinas.
Trường Sa là chủ quyền thiêng liêng của Việt Nam mà việc bảo vệ chủ quyền, chống xâm lược của dân tộc Việt bao đời nay đều có ư chí quyết tâm cao hơn núi.
Lực lượng địch chưa có khả năng và đủ mạnh để thách thức toàn bộ lực lượng pḥng thủ biển từ đất liền của Việt Nam bao gồm không quân, hải quân pháo, tên lửa bờ… được tự do lựa chọn phương án tấn công. Huống chi, trong khi phương án đó c̣n quá nhiều lỗ hổng về chiến thuật, những tử huyệt “bất khả kháng” do không có địa lợi.
Không phải cứ tàu chiến địch có tầm bắn xa là không có con tàu nào của Việt Nam vào được gần…Chiến tranh không đơn giản chỉ là phép cộng trừ số học, nó có những nghịch lư riêng. Kiếm dài, kiếm ngắn không quan trọng, quan trọng là kiếm pháp.
Rất tiếc, chúng ta có thể không biết, nhưng địch th́ biết Việt Nam có bao nhiêu loại tên lửa vươn tới Trường Sa và những chiến hạm nào của Việt Nam mà tên lửa chưa thể vươn tới Trường Sa th́ dựa vào chiến thuật độc đáo, Việt Nam đều biến nó thành có thể…
Chúng ta không biết, nhưng trên bản đồ tác chiến của địch th́ không thể thiếu kư hiệu những băi thủy lôi xung quanh Trường Sa đang và sẽ h́nh thành chờ đón, sẵn sàng kích hoạt mà những tàu siêu đổ bộ bằng sắt cũng chần chừ huống chi loại tàu đổ bộ đệm khí…
Rốt cuộc, ư chí Việt Nam, khả năng Việt Nam khiến cho Bộ Tham mưu địch không thể chủ quan, bất chấp, như những học giả quá khích, những viên tướng hiếu chiến đă về hưu hô hào…mà liều lĩnh sử dụng phương án trên.
Sử dụng phương án này chẳng khác nào một đội bóng cậy hàng pḥng thủ mạnh, thủ môn giỏi lui về pḥng thủ ở ṿng 16m50, nhường sân cho một đối thủ đang hừng hực ư chí quyết tâm với một tinh thần không c̣n ǵ để mất th́ thủng lưới là vấn đề thời gian.
Chính v́ lẽ đó, đánh chiếm Trường Sa chỉ có thể thực hiện theo phương án khác, đó là, dùng tên lửa tầm xa, tầm trung từ tàu ngầm, khu trục tấn công vào đất liền nơi sân bay, hải cảng khu vực miền Trung Việt Nam làm tê liệt hoạt động của Hải quân, không quân Việt Nam, cắt đứt sự chi viện của đất liền cho Trường Sa. Đ̣n tấn công này trước hoặc cùng lúc với chiến dịch tấn công đánh chiếm Trường Sa.
Phương án này về mặt quân sự có tính khả thi cao, nhưng có những hệ lụy, “phản ứng phụ” không thuận lợi, nguy hiểm.
Đó là nó biến cuộc tấn công đánh chiếm Trường Sa thành một cuộc chiến tranh không thể kiểm soát. Phạm vi chiến trường lan rộng không giới hạn, ảnh hưởng nghiêm trọng không những đến t́nh h́nh kinh tế, an ninh của 2 quốc gia đối đầu mà c̣n cả khu vực và thế giới.
Về mặt chính trị, phương án này đă lộ rơ tính phi nghĩa của địch làm cho thế giới lên án, cô lập và ủng hộ mạnh mẽ cho Việt Nam về chính trị và có thể không loại trừ quân sự (vũ khí trang bị).
Những hệ lụy này gắn chặt với khả năng đương đầu của Việt Nam. Nếu Việt Nam bị đánh quỵ ngay từ loạt đạn đầu hay mất khả năng chiến đấu, giáng trả trước đ̣n tấn công của địch th́ những hệ lụy này cũng biến mất, nhưng nếu Việt Nam đủ sức đương đầu, buộc địch phải trả giá th́ những hệ lụy này càng bộ lộ và sẽ là một trong những nguyên nhân chính gây nên sự thảm bại của phương án.
Như vậy, trong t́nh h́nh hiện nay, với ư chí và lực lượng hiện tại của Việt Nam th́ tấn công đánh chiếm Trường Sa như phương án đầu là không khả thi, bởi nó chỉ giải quyết được phần ngọn, trong khi chiến dịch sẽ kéo dài, hao người tốn của khiến cho địch sẽ không chịu đựng nổi. Và, phương án sau là sự lựa chọn duy nhất để đạt được mục tiêu chiến dịch (quân sự).
Bảo vệ Trường Sa, trước hết là bảo vệ các căn cứ không quân, hải quân, hệ thống chỉ huy, quan sát, TTLL trước đ̣n tấn công phủ đầu của địch, tổ chức phản công giáng trả kịp thời buộc địch phải trả giá, trong đó vấn đề đầu tiên là Việt Nam phải bẻ găy được đ̣n tấn công bằng tên lửa tầm xa, tầm trung hiện đại, độ chính xác cao, sức hủy diệt lớn của địch từ tàu ngầm, tàu khu trục, máy bay tàng h́nh ở ngoài tầm bắn của các phương tiện pḥng thủ biển Việt Nam.
THEO LÊ NGỌC THỐNG
Với Việt Nam, Biển Đông là Hoàng Sa, Trường Sa là lănh thổ thiêng liêng của Tổ quốc. Trung Quốc đă đánh chiếm Hoàng Sa năm 1974 và đánh chiếm một phần Trường Sa năm 1988, v́ vậy, trong t́nh h́nh hiện nay, bất kỳ người dân Việt Nam nào cũng cho rằng những thách thức đến an ninh Trường Sa là hiện thực tiềm ẩn là logic không thể khác được.
Nếu địch sử dụng phương án tấn công đánh chiếm Trường Sa như nước Anh đă từng sử dụng đánh chiếm quần đảo Manvinas, tức là chiến dịch tấn công sẽ huy động nhiều lực lượng bao gồm tàu chiến, tàu vận tải đổ bộ, tàu ngầm, tàu sân bay, tàu phục vụ… h́nh thành nhiều thê đội trong đội h́nh tấn công với 2 nhiệm vụ chính là bảo vệ đội h́nh trước đ̣n tấn công của đối phương và lực lượng dọn băi đổ bộ, đổ bộ đánh chiếm các đảo.
Có thể nói, địch rất muốn thực hiện theo phương án này v́ nó có rất nhiều cái lợi.
Trước hết là nó rất phù hợp với một lực lượng hải quân mạnh, khả năng răn đe lớn, tấn công tầm xa tốt, cho nên bảo vệ được đội h́nh tấn công chính, bao vây, chia cắt, cô lập được mục tiêu để tiêu diệt.
Tiếp theo là khu vực tác chiến của phương án này có phạm vi nhỏ, bao gồm vùng trời, vùng biển quanh Trường Sa, cho nên, tính chất cuộc chiến, do đó, được xem như là một cuộc xung đột trên biển và đặc biệt sự xung đột này không lan rộng thành một cuộc chiến tranh lớn khó kiểm soát.
Sau cùng là thời gian tác chiến nhanh, nếu thắng lợi th́ tạo ra một “sự đă rồi”, dư luận, thế giới tố cáo th́ đă muộn.
Tuy nhiên, muốn là một chuyện, được hay không lại là chuyện khác. Thực tế từ t́nh thế khu vực, tương quan lực lượng, ư chí quyết tâm…của 2 bên không giống như t́nh h́nh mà nước Anh tiến hành chiến dịch đáng chiếm quần đảo Manvinas.
Trường Sa là chủ quyền thiêng liêng của Việt Nam mà việc bảo vệ chủ quyền, chống xâm lược của dân tộc Việt bao đời nay đều có ư chí quyết tâm cao hơn núi.
Lực lượng địch chưa có khả năng và đủ mạnh để thách thức toàn bộ lực lượng pḥng thủ biển từ đất liền của Việt Nam bao gồm không quân, hải quân pháo, tên lửa bờ… được tự do lựa chọn phương án tấn công. Huống chi, trong khi phương án đó c̣n quá nhiều lỗ hổng về chiến thuật, những tử huyệt “bất khả kháng” do không có địa lợi.
Không phải cứ tàu chiến địch có tầm bắn xa là không có con tàu nào của Việt Nam vào được gần…Chiến tranh không đơn giản chỉ là phép cộng trừ số học, nó có những nghịch lư riêng. Kiếm dài, kiếm ngắn không quan trọng, quan trọng là kiếm pháp.
Rất tiếc, chúng ta có thể không biết, nhưng địch th́ biết Việt Nam có bao nhiêu loại tên lửa vươn tới Trường Sa và những chiến hạm nào của Việt Nam mà tên lửa chưa thể vươn tới Trường Sa th́ dựa vào chiến thuật độc đáo, Việt Nam đều biến nó thành có thể…
Chúng ta không biết, nhưng trên bản đồ tác chiến của địch th́ không thể thiếu kư hiệu những băi thủy lôi xung quanh Trường Sa đang và sẽ h́nh thành chờ đón, sẵn sàng kích hoạt mà những tàu siêu đổ bộ bằng sắt cũng chần chừ huống chi loại tàu đổ bộ đệm khí…
Rốt cuộc, ư chí Việt Nam, khả năng Việt Nam khiến cho Bộ Tham mưu địch không thể chủ quan, bất chấp, như những học giả quá khích, những viên tướng hiếu chiến đă về hưu hô hào…mà liều lĩnh sử dụng phương án trên.
Sử dụng phương án này chẳng khác nào một đội bóng cậy hàng pḥng thủ mạnh, thủ môn giỏi lui về pḥng thủ ở ṿng 16m50, nhường sân cho một đối thủ đang hừng hực ư chí quyết tâm với một tinh thần không c̣n ǵ để mất th́ thủng lưới là vấn đề thời gian.
Chính v́ lẽ đó, đánh chiếm Trường Sa chỉ có thể thực hiện theo phương án khác, đó là, dùng tên lửa tầm xa, tầm trung từ tàu ngầm, khu trục tấn công vào đất liền nơi sân bay, hải cảng khu vực miền Trung Việt Nam làm tê liệt hoạt động của Hải quân, không quân Việt Nam, cắt đứt sự chi viện của đất liền cho Trường Sa. Đ̣n tấn công này trước hoặc cùng lúc với chiến dịch tấn công đánh chiếm Trường Sa.
Phương án này về mặt quân sự có tính khả thi cao, nhưng có những hệ lụy, “phản ứng phụ” không thuận lợi, nguy hiểm.
Đó là nó biến cuộc tấn công đánh chiếm Trường Sa thành một cuộc chiến tranh không thể kiểm soát. Phạm vi chiến trường lan rộng không giới hạn, ảnh hưởng nghiêm trọng không những đến t́nh h́nh kinh tế, an ninh của 2 quốc gia đối đầu mà c̣n cả khu vực và thế giới.
Về mặt chính trị, phương án này đă lộ rơ tính phi nghĩa của địch làm cho thế giới lên án, cô lập và ủng hộ mạnh mẽ cho Việt Nam về chính trị và có thể không loại trừ quân sự (vũ khí trang bị).
Những hệ lụy này gắn chặt với khả năng đương đầu của Việt Nam. Nếu Việt Nam bị đánh quỵ ngay từ loạt đạn đầu hay mất khả năng chiến đấu, giáng trả trước đ̣n tấn công của địch th́ những hệ lụy này cũng biến mất, nhưng nếu Việt Nam đủ sức đương đầu, buộc địch phải trả giá th́ những hệ lụy này càng bộ lộ và sẽ là một trong những nguyên nhân chính gây nên sự thảm bại của phương án.
Như vậy, trong t́nh h́nh hiện nay, với ư chí và lực lượng hiện tại của Việt Nam th́ tấn công đánh chiếm Trường Sa như phương án đầu là không khả thi, bởi nó chỉ giải quyết được phần ngọn, trong khi chiến dịch sẽ kéo dài, hao người tốn của khiến cho địch sẽ không chịu đựng nổi. Và, phương án sau là sự lựa chọn duy nhất để đạt được mục tiêu chiến dịch (quân sự).
Bảo vệ Trường Sa, trước hết là bảo vệ các căn cứ không quân, hải quân, hệ thống chỉ huy, quan sát, TTLL trước đ̣n tấn công phủ đầu của địch, tổ chức phản công giáng trả kịp thời buộc địch phải trả giá, trong đó vấn đề đầu tiên là Việt Nam phải bẻ găy được đ̣n tấn công bằng tên lửa tầm xa, tầm trung hiện đại, độ chính xác cao, sức hủy diệt lớn của địch từ tàu ngầm, tàu khu trục, máy bay tàng h́nh ở ngoài tầm bắn của các phương tiện pḥng thủ biển Việt Nam.
THEO LÊ NGỌC THỐNG