vuitoichat
09-05-2013, 09:17
Quyết định tuyên bố từ giă sân khấu của nhạc sĩ 73 tuổi Nguyễn Ánh 9 trong buổi họp báo ra mắt liveshow kỷ niệm 10 năm ca hát của ca sĩ Quang Hà chiều 4.9 tại TP.HCM đă gây tiếc nuối cho những ai đă và đang yêu mến vị nhạc sĩ tài năng này.
* Thưa ông, đâu là những nguyên nhân khiến ông quyết định từ giă sân khấu?
- Tuổi tôi đă già, sức khỏe đă yếu và mệt mỏi nên tôi không c̣n đủ sức để đứng thường xuyên trên những sân khấu lớn, quy mô và hoành tráng nữa. Nhưng từ giă sân khấu không có nghĩa là không bao giờ đứng trên khấu nữa. Nếu có lời mời từ những chương tŕnh nghệ thuật, những chương tŕnh mang mục đích từ thiện, có ích cho xă hội, tôi sẵn sàng nhận lời cùng tham gia.
* Nhiều người bảo rằng v́ quá buồn sau câu chuyện với Đàm Vĩnh Hưng nên nhạc sĩ đưa ra quyết định này, liệu có phải như vậy không thưa nhạc sĩ?
- Không phải! Không hề đúng như vậy. Chỉ là một câu chuyện hiểu lầm không đáng có. Tôi không bận tâm suy nghĩ và cũng không buồn v́ điều nhỏ nhặt ấy nữa. Buồn có được ǵ đâu, có đem lại lợi ích ǵ đâu mà buồn. Buồn chỉ làm mất thời gian. Hăy để dành thời gian mà làm những chuyện có ích hơn.
Nhiều người bảo tôi giận Đàm Vĩnh Hưng nhiều lắm. Nhưng sai rồi, tôi không trách cứ hay giận Đàm Vĩnh Hưng ǵ cả. Mà thật sự thông cảm, v́ hiểu rằng trên đời ai chẳng từng có những phút giây mắc lỗi.
http://younhac.com/forum/attachment.php?attac hmentid=85965&stc=1&d=1378372507
Việc từ giă sân khấu của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 là một mất mát không nhỏ cho những ai yêu thích tài đàn piano cũng như những sáng tác của ông - Ảnh: TL
* Ông đă từng nghĩ đến thời khắc này chưa?
- Tôi đă từng nghĩ và định chia tay sân khấu từ lâu, khoảng 3, 4 năm nay rồi. Nhưng mà khán giả c̣n thương tôi nhiều, nên không dám từ giă, sợ có lỗi với những người mến mộ nên cố gắng tiếp tục cống hiến trong thời gian qua. Nhưng bây giờ tôi thật sự không đủ sức khỏe, xin lỗi mọi người, mong mọi người cảm thông và chấp nhận quyết định này.
* Tâm trạng của ông hiện giờ như thế nào?
- Tôi buồn lắm. Tôi đă, đang và sẽ nhớ khán giả nhiều lắm.
* Người thân của ông cảm thấy thế nào với quyết định từ giă sân khấu của ông?
- Thật ra đă từ lâu rồi con cháu cũng như những người thân trong gia đ́nh không ai muốn tôi đứng trên sân khấu nữa. Họ (người thân của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 - theo người viết) chỉ muốn tôi an nghỉ tuổi già. Nhưng với tôi, âm nhạc nói chung và cây đàn piano nói riêng đă là máu thịt, là khí thở của tôi. Mỗi ngày tôi không đụng được cây đàn piano là tôi chết ngay. Họ hiểu nên chấp nhận cho tôi theo đuổi con đường nghệ thuật đến tận bây giờ. Lúc này đây, khi tôi nói lời rời xa sân khấu, họ rất tán thành.
* Cả cuộc đời gắn bó với nghệ thuật, ông nghĩ ḿnh đă được ǵ và mất ǵ?
- Tôi được rất nhiều nhưng mất chẳng bao nhiêu. Cái được đó là có cơ hội được nhiều người biết đến, biết
"Hăy hát bằng trái tim chứ đừng hát bằng cái đầu đầy toan tính. Hăy thật sự hát bằng trái tim th́ mới dễ dàng đi đến trái tim của người nghe".
Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9
được nhiều người, có thêm những người bạn tâm giao, tri kỷ. Hơn hết là được đem âm nhạc dành tặng cho mọi người, được giao lưu tṛ chuyện và gần gũi với những người mến mộ.
Cái mất th́ không đáng, chỉ là một vài chuyện nhỏ hiểu lầm mà thôi.
* Ông có thể chia sẻ những kỷ niệm buồn vui trong cả đời gắn bó với nghệ thuật của ḿnh?
- Một kỷ niệm mà chắc hẳn tôi sẽ không bao giờ quên được. Đó là kỷ niệm vừa buồn vừa vui, mà vui và hạnh phúc nhiều hơn. Năm 2002, khi được ca sĩ Ánh Tuyết mời ra Hà Nội để đệm đàn piano cho cô ấy hát trong một chương tŕnh. Một người trong ban tổ chức đă nói cô ấy “ở ngoài Hà Nội có biết bao nhiêu người đệm đàn hay mà sao lại phải mời người này (nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 - theo người viết) ra cho tốn kém, tốn tiền vé máy bay”. Ánh Tuyết nói lại rằng “chỉ có nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đệm đàn mới làm giọng hát của tôi thăng hoa hơn, hay hơn” và sau đó chính Ánh Tuyết đă phải thanh toán lại tiền vé máy bay cho tôi.
Khi ra sân khấu, Ánh Tuyết giới thiệu tôi là nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9, khán giả ồ lên vỗ tay. Rồi khi tiết mục kết thúc, khán giả hỏi tôi thêm có phải là tác giả của những ca khúc Ai đưa em về, Biệt khúc, Buồn ơi chào mi… không?
Tôi đă đánh đàn gởi tặng khán giả một bài độc tấu để bày tỏ sự cảm ơn. Đâu ngờ rằng toàn bộ khán giả Hà Nội ở Cung văn hóa Việt Xô ngày ấy đă đứng lên vỗ tay không ngừng. Đó là những tràn vỗ tay dài nhất mà tôi được khen tặng. Tôi xúc động vô cùng. Và sau đó họ không cho tôi rời sân khấu. Chính kỷ niệm này đă thúc đẩy tôi cố gắng hơn mỗi ngày để xứng đáng với sự yêu thương, mến mộ của khán giả.
C̣n kỷ niệm buồn, đó có lẽ là những lần tôi đánh đàn, dù ở sân khấu lớn hay nhỏ, tôi cũng dồn hết vào đó tâm tư t́nh cảm của ḿnh, nhưng tiếc rằng nhiều khi có những khán giả vô tư tṛ chuyện, lớn tiếng cười đùa, thậm chí ăn nhậu phía dưới.
* Thưa ông! Đâu là những ca sĩ để lại ấn tượng sâu sắc trong ḷng ông, nói cách khác là ông mến mộ tài năng của họ?
Tôi yêu thích rất nhiều giọng ca nhưng đặc biệt mến mộ là ca sĩ Đức Long, cậu ấy hát rất dễ thương và t́nh cảm. Rồi ca sĩ Ánh Tuyết, Trọng Bắc, Tuấn Hiệp… C̣n với ca sĩ trẻ, tôi rất thích ca sĩ Tấn Minh.
* Ông có thể chia sẻ vài điều về làng nhạc Việt Nam hiện nay?
- Tôi không dám đánh giá hay nhận xét ǵ nhiều. Tôi chỉ có một vài tâm sự, là dường như bây giờ trong những tiết mục ca nhạc, phần nh́n đă lấn át phần nghe dù vẫn biết trong âm nhạc không chỉ nghe mà c̣n có phần nh́n nữa, nhưng có lẽ “nh́n nhiều hơn nghe” thật rồi. Tôi chỉ mong là các ca sĩ đừng bắt khán giả phải nh́n những cái lố lăng, không có nghệ thuật, hăy gởi tặng họ những điều đẹp đẽ nhất.
Nếu là múa minh họa cho bài hát th́ phải minh họa sao cho đúng và hợp lư với nội dung bài hát, chứ đừng minh họa cho có.
Tôi hiểu các ca sĩ ai cũng muốn ḿnh ra sân khấu sao cho đẹp, nhưng phải tùy theo thể loại nhạc. Nếu hát bài Làng quê mà mặc đầm dạ hội th́ không phù hợp tí nào.
Tôi đặc biệt thích những nữ ca sĩ mặc áo dài để hát. Dù khi đó có hát hay hay không hay, nhưng chỉ cần nh́n thấy họ mặc áo dài là tôi thích rồi. Có lẽ tôi già nên không hiểu tân thời là ǵ chăng?
* Ông có nhắn nhủ điều ǵ đó với những ca sĩ trẻ hiện nay?
- Đó là hăy hát bằng trái tim chứ đừng hát bằng cái đầu đầy toan tính. Hăy thật sự hát bằng trái tim th́ mới dễ dàng đi đến trái tim của người nghe.
* Khán giả sẽ ṭ ṃ không biết trong thời gian tới ông sẽ làm ǵ ạ?
- Tôi sẽ sống cuộc sống tuổi già và t́m niềm vui bên cạnh những đứa cháu, người thân của ḿnh. Và tôi không quên dành mỗi ngày hai tiếng để đánh đàn v́ không đụng được vào nó, tôi chết mất. Tôi cũng có lớp dạy thêm piano cho trẻ em nữa. Và biết đâu đó, dù xa sân khấu, nhưng có thể một ngày nào đó tôi sẽ viết ra một vài ca khúc.
* Chắc nhạc sĩ cũng muốn nói điều ǵ đó với khán giả vào lúc này?
- Tôi muốn gởi những lời cảm ơn chân thành nhất đến tất cả mọi người. Cảm ơn những người mến mộ đă dành t́nh yêu thương cho tôi, đă từng quan tâm, lo lắng và là điểm tựa tinh thần cho tôi trong quăng thời gian sống cùng nghệ thuật. Tôi thật sự cảm động và hạnh phúc lắm khi có được t́nh yêu mà khán giả đă dành tặng. Tôi tri ân tất cả.
Nếu có một dịp nào đó t́nh cờ gặp nhau, tôi sẽ đánh đàn để bày tỏ sự cảm ơn với mọi người.
* Xin cảm ơn nhạc sĩ về những chia sẻ! Kính chúc ông sức khỏe và an vui!
Theo ihay.vn
* Thưa ông, đâu là những nguyên nhân khiến ông quyết định từ giă sân khấu?
- Tuổi tôi đă già, sức khỏe đă yếu và mệt mỏi nên tôi không c̣n đủ sức để đứng thường xuyên trên những sân khấu lớn, quy mô và hoành tráng nữa. Nhưng từ giă sân khấu không có nghĩa là không bao giờ đứng trên khấu nữa. Nếu có lời mời từ những chương tŕnh nghệ thuật, những chương tŕnh mang mục đích từ thiện, có ích cho xă hội, tôi sẵn sàng nhận lời cùng tham gia.
* Nhiều người bảo rằng v́ quá buồn sau câu chuyện với Đàm Vĩnh Hưng nên nhạc sĩ đưa ra quyết định này, liệu có phải như vậy không thưa nhạc sĩ?
- Không phải! Không hề đúng như vậy. Chỉ là một câu chuyện hiểu lầm không đáng có. Tôi không bận tâm suy nghĩ và cũng không buồn v́ điều nhỏ nhặt ấy nữa. Buồn có được ǵ đâu, có đem lại lợi ích ǵ đâu mà buồn. Buồn chỉ làm mất thời gian. Hăy để dành thời gian mà làm những chuyện có ích hơn.
Nhiều người bảo tôi giận Đàm Vĩnh Hưng nhiều lắm. Nhưng sai rồi, tôi không trách cứ hay giận Đàm Vĩnh Hưng ǵ cả. Mà thật sự thông cảm, v́ hiểu rằng trên đời ai chẳng từng có những phút giây mắc lỗi.
http://younhac.com/forum/attachment.php?attac hmentid=85965&stc=1&d=1378372507
Việc từ giă sân khấu của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 là một mất mát không nhỏ cho những ai yêu thích tài đàn piano cũng như những sáng tác của ông - Ảnh: TL
* Ông đă từng nghĩ đến thời khắc này chưa?
- Tôi đă từng nghĩ và định chia tay sân khấu từ lâu, khoảng 3, 4 năm nay rồi. Nhưng mà khán giả c̣n thương tôi nhiều, nên không dám từ giă, sợ có lỗi với những người mến mộ nên cố gắng tiếp tục cống hiến trong thời gian qua. Nhưng bây giờ tôi thật sự không đủ sức khỏe, xin lỗi mọi người, mong mọi người cảm thông và chấp nhận quyết định này.
* Tâm trạng của ông hiện giờ như thế nào?
- Tôi buồn lắm. Tôi đă, đang và sẽ nhớ khán giả nhiều lắm.
* Người thân của ông cảm thấy thế nào với quyết định từ giă sân khấu của ông?
- Thật ra đă từ lâu rồi con cháu cũng như những người thân trong gia đ́nh không ai muốn tôi đứng trên sân khấu nữa. Họ (người thân của nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 - theo người viết) chỉ muốn tôi an nghỉ tuổi già. Nhưng với tôi, âm nhạc nói chung và cây đàn piano nói riêng đă là máu thịt, là khí thở của tôi. Mỗi ngày tôi không đụng được cây đàn piano là tôi chết ngay. Họ hiểu nên chấp nhận cho tôi theo đuổi con đường nghệ thuật đến tận bây giờ. Lúc này đây, khi tôi nói lời rời xa sân khấu, họ rất tán thành.
* Cả cuộc đời gắn bó với nghệ thuật, ông nghĩ ḿnh đă được ǵ và mất ǵ?
- Tôi được rất nhiều nhưng mất chẳng bao nhiêu. Cái được đó là có cơ hội được nhiều người biết đến, biết
"Hăy hát bằng trái tim chứ đừng hát bằng cái đầu đầy toan tính. Hăy thật sự hát bằng trái tim th́ mới dễ dàng đi đến trái tim của người nghe".
Nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9
được nhiều người, có thêm những người bạn tâm giao, tri kỷ. Hơn hết là được đem âm nhạc dành tặng cho mọi người, được giao lưu tṛ chuyện và gần gũi với những người mến mộ.
Cái mất th́ không đáng, chỉ là một vài chuyện nhỏ hiểu lầm mà thôi.
* Ông có thể chia sẻ những kỷ niệm buồn vui trong cả đời gắn bó với nghệ thuật của ḿnh?
- Một kỷ niệm mà chắc hẳn tôi sẽ không bao giờ quên được. Đó là kỷ niệm vừa buồn vừa vui, mà vui và hạnh phúc nhiều hơn. Năm 2002, khi được ca sĩ Ánh Tuyết mời ra Hà Nội để đệm đàn piano cho cô ấy hát trong một chương tŕnh. Một người trong ban tổ chức đă nói cô ấy “ở ngoài Hà Nội có biết bao nhiêu người đệm đàn hay mà sao lại phải mời người này (nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 - theo người viết) ra cho tốn kém, tốn tiền vé máy bay”. Ánh Tuyết nói lại rằng “chỉ có nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9 đệm đàn mới làm giọng hát của tôi thăng hoa hơn, hay hơn” và sau đó chính Ánh Tuyết đă phải thanh toán lại tiền vé máy bay cho tôi.
Khi ra sân khấu, Ánh Tuyết giới thiệu tôi là nhạc sĩ Nguyễn Ánh 9, khán giả ồ lên vỗ tay. Rồi khi tiết mục kết thúc, khán giả hỏi tôi thêm có phải là tác giả của những ca khúc Ai đưa em về, Biệt khúc, Buồn ơi chào mi… không?
Tôi đă đánh đàn gởi tặng khán giả một bài độc tấu để bày tỏ sự cảm ơn. Đâu ngờ rằng toàn bộ khán giả Hà Nội ở Cung văn hóa Việt Xô ngày ấy đă đứng lên vỗ tay không ngừng. Đó là những tràn vỗ tay dài nhất mà tôi được khen tặng. Tôi xúc động vô cùng. Và sau đó họ không cho tôi rời sân khấu. Chính kỷ niệm này đă thúc đẩy tôi cố gắng hơn mỗi ngày để xứng đáng với sự yêu thương, mến mộ của khán giả.
C̣n kỷ niệm buồn, đó có lẽ là những lần tôi đánh đàn, dù ở sân khấu lớn hay nhỏ, tôi cũng dồn hết vào đó tâm tư t́nh cảm của ḿnh, nhưng tiếc rằng nhiều khi có những khán giả vô tư tṛ chuyện, lớn tiếng cười đùa, thậm chí ăn nhậu phía dưới.
* Thưa ông! Đâu là những ca sĩ để lại ấn tượng sâu sắc trong ḷng ông, nói cách khác là ông mến mộ tài năng của họ?
Tôi yêu thích rất nhiều giọng ca nhưng đặc biệt mến mộ là ca sĩ Đức Long, cậu ấy hát rất dễ thương và t́nh cảm. Rồi ca sĩ Ánh Tuyết, Trọng Bắc, Tuấn Hiệp… C̣n với ca sĩ trẻ, tôi rất thích ca sĩ Tấn Minh.
* Ông có thể chia sẻ vài điều về làng nhạc Việt Nam hiện nay?
- Tôi không dám đánh giá hay nhận xét ǵ nhiều. Tôi chỉ có một vài tâm sự, là dường như bây giờ trong những tiết mục ca nhạc, phần nh́n đă lấn át phần nghe dù vẫn biết trong âm nhạc không chỉ nghe mà c̣n có phần nh́n nữa, nhưng có lẽ “nh́n nhiều hơn nghe” thật rồi. Tôi chỉ mong là các ca sĩ đừng bắt khán giả phải nh́n những cái lố lăng, không có nghệ thuật, hăy gởi tặng họ những điều đẹp đẽ nhất.
Nếu là múa minh họa cho bài hát th́ phải minh họa sao cho đúng và hợp lư với nội dung bài hát, chứ đừng minh họa cho có.
Tôi hiểu các ca sĩ ai cũng muốn ḿnh ra sân khấu sao cho đẹp, nhưng phải tùy theo thể loại nhạc. Nếu hát bài Làng quê mà mặc đầm dạ hội th́ không phù hợp tí nào.
Tôi đặc biệt thích những nữ ca sĩ mặc áo dài để hát. Dù khi đó có hát hay hay không hay, nhưng chỉ cần nh́n thấy họ mặc áo dài là tôi thích rồi. Có lẽ tôi già nên không hiểu tân thời là ǵ chăng?
* Ông có nhắn nhủ điều ǵ đó với những ca sĩ trẻ hiện nay?
- Đó là hăy hát bằng trái tim chứ đừng hát bằng cái đầu đầy toan tính. Hăy thật sự hát bằng trái tim th́ mới dễ dàng đi đến trái tim của người nghe.
* Khán giả sẽ ṭ ṃ không biết trong thời gian tới ông sẽ làm ǵ ạ?
- Tôi sẽ sống cuộc sống tuổi già và t́m niềm vui bên cạnh những đứa cháu, người thân của ḿnh. Và tôi không quên dành mỗi ngày hai tiếng để đánh đàn v́ không đụng được vào nó, tôi chết mất. Tôi cũng có lớp dạy thêm piano cho trẻ em nữa. Và biết đâu đó, dù xa sân khấu, nhưng có thể một ngày nào đó tôi sẽ viết ra một vài ca khúc.
* Chắc nhạc sĩ cũng muốn nói điều ǵ đó với khán giả vào lúc này?
- Tôi muốn gởi những lời cảm ơn chân thành nhất đến tất cả mọi người. Cảm ơn những người mến mộ đă dành t́nh yêu thương cho tôi, đă từng quan tâm, lo lắng và là điểm tựa tinh thần cho tôi trong quăng thời gian sống cùng nghệ thuật. Tôi thật sự cảm động và hạnh phúc lắm khi có được t́nh yêu mà khán giả đă dành tặng. Tôi tri ân tất cả.
Nếu có một dịp nào đó t́nh cờ gặp nhau, tôi sẽ đánh đàn để bày tỏ sự cảm ơn với mọi người.
* Xin cảm ơn nhạc sĩ về những chia sẻ! Kính chúc ông sức khỏe và an vui!
Theo ihay.vn