Hanna
09-08-2013, 04:29
Nh́n đứa con trai nằm bất động, ông Nguyễn Đắc Long (ở xóm 3, xă Thanh Văn, huyện Thanh Chương, Nghệ An) ̣a khóc nức nở.
Mỗi lần nh́n h́nh ảnh Liên khi c̣n chưa đổ bệnh, ông Long lại nghẹn ngào không ḱm nổi những giọt nước mắt lăn dài trên má...
Một năm về trước, con trai ông là một thanh niên khỏe mạnh, đẹp trai với bao ước mơ, hoài băo. Giờ đây, sự sống của con lay lắt như đèn trước gió, chỉ nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến ḷng ông quặn thắt.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=513798&stc=1&d=1378614564
Dang dở ước mơ
Nằm ở một góc nhà ẩm thấp, Nguyễn Đắc Liên (SN 1989) cố gượng dậy với tay lấy cốc nước để uống. Hơn nửa năm nay, Liên không c̣n tự lo cho bản thân ḿnh được nữa bởi căn bệnh ung thư phần mềm khiến anh phải cưa cụt một chân. Sức khỏe quá yếu nên sinh hoạt của Liên gần như phụ thuộc hoàn toàn vào bố mẹ và người thân trong gia đ́nh.
Ông Long kể, tốt nghiệp lớp 12, Liên thi đậu vào Trường Cao đẳng nghề Cơ điện và Xây dựng Nông Lâm Trung Bộ ở B́nh Định. Ngày Liên chào gia đ́nh đi học, ông tiễn con ra tận cổng rồi căn dặn: Con cố học cho tốt. Khó khăn bao nhiêu bố mẹ cũng lo được. Sau này có bằng cấp, có công ăn việc làm ổn định th́ đó là sự báo đáp ân nghĩa bố mẹ lớn nhất.
Tháng 8/2011, Liên tốt nghiệp với bằng loại khá, được bạn thân giới thiệu vào làm ở Công ty CP Sông Đà 5 đóng tại tỉnh Lai Châu. Có công việc đáng mơ ước với mức lương 6 triệu/tháng, không những giúp bố mẹ đỡ vất vả, Liên c̣n giúp đứa em học cao đẳng ở TPHCM. Liên cũng tính, sẽ gom góp để học lên cao nữa. Nhưng, bao dự định và ước mơ của chàng trai đành dang dở.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=513797&stc=1&d=1378614564
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=513799&stc=1&d=1378614564
Sau hơn 4 tháng làm việc trên Lai Châu, do đi theo công tŕnh toàn nơi rừng thiêng nước độc, công việc nặng nhọc nên khi bị đau nhức, Liên cứ nghĩ mấy bệnh xương khớp b́nh thường. Đến khi đau quá không chịu được, rồi bị trật khớp mà không có va chạm nào, Liên mới đi khám và ngă quỵ khi các bác sĩ kết luận: Bị ung thư phần mềm, xương chày, xương mác.
“Chỉ mong con được sống”
Nhiều tháng sau khi nhận được kết luận của bác sĩ, ông Long phải bỏ hết công việc đồng áng cùng cậu con trai ngược xuôi theo những chuyến xe vào Nam ra Bắc. Mỗi chuyến đi mang theo bao niềm hy vọng về một phép màu. Ông như ngă quỵ xuống khi bác sĩ ở Bệnh viện Ung bướu Nghệ An thông báo phải cưa cụt chân trái của con nếu muốn bảo toàn tính mạng. Khi đó, khối u ở chân trái của Liên đă nặng tới 13kg. Vậy là từ đó, đôi chân của đứa con trai cao to, hiếu thảo bị khuyết. Nhưng nỗi đau chưa dừng lại ở đó, khi ông Long biết căn bệnh này sẽ di căn, sự sống của Liên lay lắt như ngọn đèn trước gió trong gia cảnh khốn cùng.
“Từ khi con bị bệnh, có ǵ trong ngôi nhà này đáng giá th́ đă bán hết rồi. Mong cứu mạng cho con, tôi chạy vay khắp nơi, đến khi con về nhà th́ nhẩm tính cũng hơn trăm triệu. Cách đây nửa tháng, tôi phải cầm cố cái sổ đỏ được hơn hai chục triệu để trả cho ngân hàng. Giờ tài sản duy nhất của gia đ́nh nhà nông là con trâu th́ cũng phải rao bán. Nghe tin đó, thằng Liên nó không cho, nó bảo nó chết cũng được, nhưng con trâu th́ không được bán”, ông Long gạt nước mắt nói.
Ngồi ở góc nhà, bà Nguyễn Thị Cầm (mẹ của Liên) một lúc lâu mới lên tiếng. Bà nói trong nấc nghẹn: “Khổ lắm anh ơi. Tôi bị găy chân năm trước, đóng cái đinh mà mấy tháng nay đến hạn cũng không có tiền xuống viện để rút ra. Giờ bao nhiêu tiền tập trung cho Liên hết. Cứu nó là tất cả. Chứ tôi giờ già rồi, sống chết lúc nào cũng được”.
Chờ vợ nói xong, ông Long đưa ra một loạt giấy tờ vay nợ, cầm cố. Ông bảo, để có tiền cho Liên và enm gái đi học trước đây, gia đ́nh phải vay ngân hàng. Giờ Liên bị bệnh, đứa em gái Nguyễn Thị Tuyết (SN 1994) phải bỏ học. Tuyết phải đi làm công nhân để phụ giúp bố mẹ và tự nuôi ḿnh.
Khi bài viết này lên trang cũng là lúc Liên được ông Long đưa xuống Bệnh viện Ung bướu Nghệ An điều trị. Mười mấy tháng theo con cùng bệnh tật, ông Long dường như đă kiệt sức. Nhưng nh́n đứa con đang thoi thóp trên giường bệnh, ông lại phải gượng dậy. “Dù có chuyện ǵ th́ tôi cũng phải cố gắng để cứu nó. Có thế, chết mới nhắm mắt yên ḷng được”, ông Long nghẹn ngào nói.
Mọi sự giúp đỡ tới gia đ́nh ông Long xin gửi về:
Gia đ́nh ông Nguyễn Đắc Long, xóm 3, xă Thanh Văn, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An, ĐT: 0133.432.4105
vnn
Mỗi lần nh́n h́nh ảnh Liên khi c̣n chưa đổ bệnh, ông Long lại nghẹn ngào không ḱm nổi những giọt nước mắt lăn dài trên má...
Một năm về trước, con trai ông là một thanh niên khỏe mạnh, đẹp trai với bao ước mơ, hoài băo. Giờ đây, sự sống của con lay lắt như đèn trước gió, chỉ nghĩ đến đó thôi cũng đủ khiến ḷng ông quặn thắt.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=513798&stc=1&d=1378614564
Dang dở ước mơ
Nằm ở một góc nhà ẩm thấp, Nguyễn Đắc Liên (SN 1989) cố gượng dậy với tay lấy cốc nước để uống. Hơn nửa năm nay, Liên không c̣n tự lo cho bản thân ḿnh được nữa bởi căn bệnh ung thư phần mềm khiến anh phải cưa cụt một chân. Sức khỏe quá yếu nên sinh hoạt của Liên gần như phụ thuộc hoàn toàn vào bố mẹ và người thân trong gia đ́nh.
Ông Long kể, tốt nghiệp lớp 12, Liên thi đậu vào Trường Cao đẳng nghề Cơ điện và Xây dựng Nông Lâm Trung Bộ ở B́nh Định. Ngày Liên chào gia đ́nh đi học, ông tiễn con ra tận cổng rồi căn dặn: Con cố học cho tốt. Khó khăn bao nhiêu bố mẹ cũng lo được. Sau này có bằng cấp, có công ăn việc làm ổn định th́ đó là sự báo đáp ân nghĩa bố mẹ lớn nhất.
Tháng 8/2011, Liên tốt nghiệp với bằng loại khá, được bạn thân giới thiệu vào làm ở Công ty CP Sông Đà 5 đóng tại tỉnh Lai Châu. Có công việc đáng mơ ước với mức lương 6 triệu/tháng, không những giúp bố mẹ đỡ vất vả, Liên c̣n giúp đứa em học cao đẳng ở TPHCM. Liên cũng tính, sẽ gom góp để học lên cao nữa. Nhưng, bao dự định và ước mơ của chàng trai đành dang dở.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=513797&stc=1&d=1378614564
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=513799&stc=1&d=1378614564
Sau hơn 4 tháng làm việc trên Lai Châu, do đi theo công tŕnh toàn nơi rừng thiêng nước độc, công việc nặng nhọc nên khi bị đau nhức, Liên cứ nghĩ mấy bệnh xương khớp b́nh thường. Đến khi đau quá không chịu được, rồi bị trật khớp mà không có va chạm nào, Liên mới đi khám và ngă quỵ khi các bác sĩ kết luận: Bị ung thư phần mềm, xương chày, xương mác.
“Chỉ mong con được sống”
Nhiều tháng sau khi nhận được kết luận của bác sĩ, ông Long phải bỏ hết công việc đồng áng cùng cậu con trai ngược xuôi theo những chuyến xe vào Nam ra Bắc. Mỗi chuyến đi mang theo bao niềm hy vọng về một phép màu. Ông như ngă quỵ xuống khi bác sĩ ở Bệnh viện Ung bướu Nghệ An thông báo phải cưa cụt chân trái của con nếu muốn bảo toàn tính mạng. Khi đó, khối u ở chân trái của Liên đă nặng tới 13kg. Vậy là từ đó, đôi chân của đứa con trai cao to, hiếu thảo bị khuyết. Nhưng nỗi đau chưa dừng lại ở đó, khi ông Long biết căn bệnh này sẽ di căn, sự sống của Liên lay lắt như ngọn đèn trước gió trong gia cảnh khốn cùng.
“Từ khi con bị bệnh, có ǵ trong ngôi nhà này đáng giá th́ đă bán hết rồi. Mong cứu mạng cho con, tôi chạy vay khắp nơi, đến khi con về nhà th́ nhẩm tính cũng hơn trăm triệu. Cách đây nửa tháng, tôi phải cầm cố cái sổ đỏ được hơn hai chục triệu để trả cho ngân hàng. Giờ tài sản duy nhất của gia đ́nh nhà nông là con trâu th́ cũng phải rao bán. Nghe tin đó, thằng Liên nó không cho, nó bảo nó chết cũng được, nhưng con trâu th́ không được bán”, ông Long gạt nước mắt nói.
Ngồi ở góc nhà, bà Nguyễn Thị Cầm (mẹ của Liên) một lúc lâu mới lên tiếng. Bà nói trong nấc nghẹn: “Khổ lắm anh ơi. Tôi bị găy chân năm trước, đóng cái đinh mà mấy tháng nay đến hạn cũng không có tiền xuống viện để rút ra. Giờ bao nhiêu tiền tập trung cho Liên hết. Cứu nó là tất cả. Chứ tôi giờ già rồi, sống chết lúc nào cũng được”.
Chờ vợ nói xong, ông Long đưa ra một loạt giấy tờ vay nợ, cầm cố. Ông bảo, để có tiền cho Liên và enm gái đi học trước đây, gia đ́nh phải vay ngân hàng. Giờ Liên bị bệnh, đứa em gái Nguyễn Thị Tuyết (SN 1994) phải bỏ học. Tuyết phải đi làm công nhân để phụ giúp bố mẹ và tự nuôi ḿnh.
Khi bài viết này lên trang cũng là lúc Liên được ông Long đưa xuống Bệnh viện Ung bướu Nghệ An điều trị. Mười mấy tháng theo con cùng bệnh tật, ông Long dường như đă kiệt sức. Nhưng nh́n đứa con đang thoi thóp trên giường bệnh, ông lại phải gượng dậy. “Dù có chuyện ǵ th́ tôi cũng phải cố gắng để cứu nó. Có thế, chết mới nhắm mắt yên ḷng được”, ông Long nghẹn ngào nói.
Mọi sự giúp đỡ tới gia đ́nh ông Long xin gửi về:
Gia đ́nh ông Nguyễn Đắc Long, xóm 3, xă Thanh Văn, huyện Thanh Chương, tỉnh Nghệ An, ĐT: 0133.432.4105
vnn