PDA

View Full Version : Phan Thị Bích Hằng: Mẹ đột quỵ, con xấu hổ không muốn đến trường


PinaColada
11-06-2013, 05:11
Soha.vn) - Những ngày gần đây, nhiều áp lực quá khiến mẹ tôi đột quỵ, con tôi không muốn tới trường. Tôi đau đớn v́ việc chúng tôi làm được nhưng không phải lúc nào cũng nói ra.

Tôi rất xúc động khi có mặt trong buổi Hội thảo hôm nay và được nói lên những cảm xúc, suy nghĩ của ḿnh.
Được sự quan tâm của mọi người, tôi đă kết hợp với một số cựu chiến binh - đồng đội của những người ngă xuống để đi t́m mộ liệt sỹ. Trong số đó có cả cố Giáo sư - thiếu tướng Ngô Huy Thiện. Ngày hôm nay, cố Giáo sư và rất nhiều những người đă đồng hành cùng tôi không c̣n nữa. Đó là nỗi đau vô cùng lớn và là thiệt tḥi lớn v́ từ những ngày tôi chập chững đầu tiên, những người đó luôn đồng hành cùng tôi. Cả những lúc sóng gió và hạnh phúc, những người lính đó đă luôn bên tôi và tiếp cho tôi sức mạnh.
Trung tướng Phùng Chí Kiên, tôi chỉ biết tên người qua sách vở, tôi cũng không biết người đă hi sinh thế nào và được chôn ở đâu.

http://vietsn.com/forum/attachment.php?attachmentid=532900&stc=1&d=1383714667
Phan Thị Bích Hằng bật khóc khi nói nhắc tên Trung tướng Phùng Chí Kiên.

Phan Thị Bích Hằng bật khóc khi nhắc tên Trung tướng Phùng Chí Kiên.
Tháng 3/2008, tôi được đặt vấn đề là đi t́m thủ cấp của Trung tướng. Trước đây tôi thường đi t́m hài cốt nguyên vẹn. Bây giờ, là t́m hài cốt của tướng Kiên với một phần thi thể không nguyên vẹn là thủ cấp. Tôi rất xúc động trước câu chuyện của những người đồng đội của Trung tướng. Tôi biết đó là điều vô cùng gian khó nhưng tôi đă chấp nhận dù không ai biết thủ cấp liệt sĩ ở đâu, tôi cũng không có tư liệu nào trong tay và cũng không gặp người thân nào của liệt sĩ. Những dữ liệu quan trọng đó, tôi không có. Nhưng với trái tim, sự đau đớn của một gia đ́nh cũng có nhiều người thân là liệt sĩ, tôi coi đó là sứ mạng cao cả và tôi làm với tất cả tâm huyết và khả năng của tôi với sự cố gắng cao nhất.
Tháng 5/2008, tôi cùng đoàn lên Bắc Kạn v́ đă xác định được phần c̣n lại của hài cốt liệt sĩ Phùng Chí Kiên sau nhiều đối chứng cùng thực tế t́m hiểu. Đứng ở đây nói nhưng tôi vẫn cảm giác cây bưởi có phần thủ cấp của liệt sĩ ở đâu đây. Sau khi t́m thấy phần thủ cấp của liệt sĩ Phùng Chí Kiên, v́ có việc gia đ́nh gấp, tôi đă bàn giao lại và trở về.
Chiều đó, tôi được báo là thủ cấp của liệt sĩ Phùng Chí Kiên đă được đưa về nhà tang lễ số 5 Trần Thánh Tông. Tôi đă mang hoa trắng ra thắp hương và chờ đợi ngày được thắp nén nhang trên phần thi thể nguyên vẹn của người. Sau đó, tôi đă rất buồn khi có tờ báo viết về việc t́m mộ tướng Phùng Chí Kiên của tôi với những thông tin về mẫu vật t́m thấy. Nhưng lúc đó tôi không có số điện thoại để liên hệ với gia đ́nh.
5 năm trôi qua. Khi tôi đi t́m mộ tướng Kiên, Đại tướng Vơ Nguyên Giáp vẫn c̣n sống. Khi tôi về, Đại tướng c̣n bắt tay hoan nghênh. Hôm nay, Đại tướng không c̣n, tôi không c̣n được bắt tay người và người cũng không c̣n nghe những báo cáo của tôi về việc t́m mộ liệt sĩ. Tôi rất đau buồn, đó là nỗi đau chung của dân tộc khi mất đi Đại tướng. Người đă dạy tôi có chữ nhẫn để yêu thương, có chữ nhẫn để vẹn toàn…
Mỗi lần sóng gió nổi lên tôi đă mang bài thơ chữ “Nhẫn” đó trước mặt ḿnh và làm kim chỉ nam cho hành động. Bài thơ chữ “Nhẫn” đó giờ lại vang lên trong trái tim tôi.
Tôi cũng là người phụ nữ b́nh thường, sống với rất nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau, có những thiên chức của người phụ nữ… Tôi mong muốn được hưởng cuộc sống như những người b́nh thường, có những ngày chủ nhật với gia đ́nh….nhưng những ngày đó, tôi lại phải khoác ba lô lên đường để t́m mộ liệt sĩ.
Tôi c̣n nhớ, khi VTV phát sóng chương tŕnh “Măi măi tuổi hai mươi”, con tôi đă ôm bà và khóc: “Bà ơi con không thích mẹ là liệt sĩ đâu”.
Mẹ tôi cũng bảo tôi chọn: “Một là liệt sĩ, hai là mẹ”. Tôi đă vô cùng đau đớn.
Những ngày gần đây, áp lực quá mẹ tôi đột quỵ, con tôi không muốn tới trường v́ nó nói xấu hổ. Tôi đau đớn v́ việc chúng tôi làm được đâu phải lúc nào cũng nói. Tôi không muốn nói nhiều.
Những việc tôi làm, tôi không báo cáo. Có hàng vạn người dân đă được tôi giúp đỡ, có nhiều nhà khoa học đă đồng hành cùng tôi, tất cả lời nói, tổng kết của các nhà khoa học đă đủ và hơn bao giờ hết đó là những ǵ tôi đă làm lâu nay.
Trong sự đau khổ của tôi có nhiều nỗi buồn, nỗi đau khổ của cả những nhà ngoại cảm chân chính như tôi và cả những linh hồn những người đă măi măi nằm xuống, họ cũng buồn v́ họ đă cùng tôi đưa nhiều người đồng đội về, rồi cả người thân trong gia đ́nh họ.
Tôi xin cảm ơn sự quan tâm của tất cả mọi người, dù quan tâm thiện chí hay ác ư th́ đó đều là sự quan tâm. Cầu mong rằng linh hồn của các anh hùng liệt sĩ dù đă được t́m về hay có những người măi măi nằm dưới rừng sâu có những người đă hóa vào đất mẹ, những người mà măi măi tuổi hai mươi của họ đă hi sinh v́ tổ quốc sẽ được siêu thoát.

Minhrau
11-06-2013, 13:40
mẹ đi lừa đảo làm con mắc cở quá không muốn đến trường