tonycarter
01-13-2014, 02:15
“Có một bà từ ngoài Bắc bị bệnh nan y chạy chữa nhiều năm không hết. Thế mà khi vào đây, thằng bé chỉ vuốt qua nơi bị đau một lần là khỏi bệnh” - câu chuyện tại quán nước về một đứa bé 9 tuổi chữa bách bệnh khiến chúng tôi quyết tâm chờ gặp “thần y”.
Có bệnh đi vái tứ phương
Tại một quán nước nằm ở km 3+500 đường Ngô Quyền – Sông Thao (ấp Ngô Quyền xă Bàu Hàm 2, huyện Thống Nhất, Đồng Nai). Phía đối diện quán, bên kia đường là nhà của ‘thần y” 9 tuổi. Phía trước nhà là khu vườn, có tấm biển khá lớn c̣n mới mang ḍng chữ : “nghiêm cấm tụ tập đông người gây mất an ninh trật tự”.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=560373&d=1389579277
Quán vắng đối diện khu vườn chữa bệnh của đứa trẻ 9 tuổi.
Trong quán nước, bà chủ quán, một phụ nữ trung niên kéo ghế ngồi gần chúng tôi ḍ hỏi : “Anh đi chữa bệnh?”. “Vâng, tôi bệnh lâu ngày chữa hoài không khỏi. Thuốc tây, thuốc ta, thậm chí ra nước ngoài chữa nhưng bệnh vẫn c̣n”.
Ở bàn bên cạnh, 3 người đàn ông nói oang oang. Một người kể: “Ông nọ bị ung thư phổi chạy chữa nhiều nơi nhưng thầy thuốc bó tay. Mạng sống chỉ c̣n tính từng ngày. Người nhà của ông đưa từ Bắc Giang vào đây, thằng bé chỉ vuốt qua ngực ông một lần mà bệnh thuyên giảm. Vài ngày sau, nó vuốt cho ông một lần nữa là khỏi hẳn. Bây giờ ông ấy như người b́nh thường”.
Một người khác góp chuyện: “Có một lần tôi đưa người nhà đến đây chữa bệnh chứng kiến thằng bé lướt qua số bệnh nhân đang đứng chờ nó trị bệnh. Tới một phụ nữ, nó nói ngay: Cô bị ung thư vú. Bà nọ tái mặt v́ nó nói đúng quá. Thế là bà xin nó cố gắng chữa giùm. Nó chỉ đưa tay vuốt ngang ngực bà. Thế là khỏi”.
Vừa nghe hai gă đàn ông “tám” chuyện, bà chủ quán quay sang chúng tôi nói: “Sáng nay nó đi học đến trưa mới về. Chiều nó làm. Bây giờ anh mua 2 chai nước đem để lên bàn thánh khấn và cầu nguyện rồi ra đây ngồi chờ. Mệt th́ có vơng cho anh nằm nghỉ. Chúng tôi có đủ các dịch vụ phục vụ bà con…”
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=560374&d=1389579277
Chân dung “thần y” 9 tuổi
Hỏi thăm về thằng bé có khả năng kỳ diệu này, bà nhỏ nhẹ kể: “Nó là con nuôi của vợ chồng ông bà chủ vườn bên kia đường. Khi nó mới 4 tuổi, mẹ nó bị trật khớp trong một lần làm rẫy. Nó chỉ cần vuốt qua chân mẹ nó là bà đi lại b́nh thường.
Sau đó đến bà nội nó. Bà nội nó già rồi nên thường đau lưng. Nó chỉ vuốt qua lưng là bà đứng thẳng lưng như người c̣n trẻ. Nó nhiều lần xin chữa bệnh cho mọi người nhưng cha mẹ không đồng ư viện cớ nó c̣n nhỏ, phải lo ăn học. Khi nào qua 8 tuổi th́ ông bà ấy sẽ cho nó làm”.
Câu chuyện đồn thổi
Thêm một bàn mới có khách. Bà chủ quán tươi cười: “Các anh từ đâu đến?”. “Quảng Nam”.
“Vậy th́ các anh phải chờ rồi. Sáng nay nó đi học đến trưa mới về. Về nhà nó ăn uống, nghỉ ngơi đến 2h chiều mới bắt đầu làm. Nó làm việc khiếp lắm. Chữa gần 200 người một ngày nên có lúc nó ngất xỉu. Vậy mà nó không lấy của ai một đồng. Nếu ai thơm thảo mua ít quà bánh dâng thánh trên bàn thờ rồi khấn nguyện. Chỉ vậy thôi”.
Theo bà chủ quán, khi thằng bé tṛn 9 tuổi, cha mẹ nó mới cho phép nó chữa bệnh. Người bệnh kéo đến đông lắm. Ai đến cũng hài ḷng v́ dù bệnh ǵ nó cũng chỉ vuốt qua một lần là khỏi. Bệnh nào nặng lắm th́ lần thứ 2. Chưa ai mà cần phải vuốt đến lần thứ 3.
“C̣n nhỏ nhưng nó tinh lắm anh ơi. Mặc dù đông nhưng người nào đă vuốt rồi muốn vuốt nữa là bị nó phát hiện ra ngay (?). Có những người giả bệnh nhờ nó chữa, nó chỉ nh́n mặt nói ngay, không có bệnh”.
Câu chuyện bà chủ quán, của nhiều người trong quán nói về một đứa bé 9 tuổi có khả năng siêu phàm thôi thúc chúng tôi muốn t́m hiểu sự thật.
Những câu chuyện kể dường như có một chút ǵ huyền hoặc, không thực tế và phản khoa học. Người kể chuyện không phải là người trong cuộc mà chỉ là “tôi nghe người này nói, người khác kể”, lâu dần thành tin đồn, lan tỏa khắp nơi.
Điều này có thể lư giải được v́ sao càng lúc càng có nhiều người ở các nơi xa xôi, sinh mệnh tính từng ngày vẫn t́m đến xếp hàng dài, mong được thằng bé vuốt qua dù chỉ một lần.
Tin đồn ngày càng lan rộng. Số người bệnh tấp nập về đây ngày một nhiều.
Theo Trần Chánh Nghĩa - Đỗ My
Vietnamnet
Có bệnh đi vái tứ phương
Tại một quán nước nằm ở km 3+500 đường Ngô Quyền – Sông Thao (ấp Ngô Quyền xă Bàu Hàm 2, huyện Thống Nhất, Đồng Nai). Phía đối diện quán, bên kia đường là nhà của ‘thần y” 9 tuổi. Phía trước nhà là khu vườn, có tấm biển khá lớn c̣n mới mang ḍng chữ : “nghiêm cấm tụ tập đông người gây mất an ninh trật tự”.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=560373&d=1389579277
Quán vắng đối diện khu vườn chữa bệnh của đứa trẻ 9 tuổi.
Trong quán nước, bà chủ quán, một phụ nữ trung niên kéo ghế ngồi gần chúng tôi ḍ hỏi : “Anh đi chữa bệnh?”. “Vâng, tôi bệnh lâu ngày chữa hoài không khỏi. Thuốc tây, thuốc ta, thậm chí ra nước ngoài chữa nhưng bệnh vẫn c̣n”.
Ở bàn bên cạnh, 3 người đàn ông nói oang oang. Một người kể: “Ông nọ bị ung thư phổi chạy chữa nhiều nơi nhưng thầy thuốc bó tay. Mạng sống chỉ c̣n tính từng ngày. Người nhà của ông đưa từ Bắc Giang vào đây, thằng bé chỉ vuốt qua ngực ông một lần mà bệnh thuyên giảm. Vài ngày sau, nó vuốt cho ông một lần nữa là khỏi hẳn. Bây giờ ông ấy như người b́nh thường”.
Một người khác góp chuyện: “Có một lần tôi đưa người nhà đến đây chữa bệnh chứng kiến thằng bé lướt qua số bệnh nhân đang đứng chờ nó trị bệnh. Tới một phụ nữ, nó nói ngay: Cô bị ung thư vú. Bà nọ tái mặt v́ nó nói đúng quá. Thế là bà xin nó cố gắng chữa giùm. Nó chỉ đưa tay vuốt ngang ngực bà. Thế là khỏi”.
Vừa nghe hai gă đàn ông “tám” chuyện, bà chủ quán quay sang chúng tôi nói: “Sáng nay nó đi học đến trưa mới về. Chiều nó làm. Bây giờ anh mua 2 chai nước đem để lên bàn thánh khấn và cầu nguyện rồi ra đây ngồi chờ. Mệt th́ có vơng cho anh nằm nghỉ. Chúng tôi có đủ các dịch vụ phục vụ bà con…”
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=560374&d=1389579277
Chân dung “thần y” 9 tuổi
Hỏi thăm về thằng bé có khả năng kỳ diệu này, bà nhỏ nhẹ kể: “Nó là con nuôi của vợ chồng ông bà chủ vườn bên kia đường. Khi nó mới 4 tuổi, mẹ nó bị trật khớp trong một lần làm rẫy. Nó chỉ cần vuốt qua chân mẹ nó là bà đi lại b́nh thường.
Sau đó đến bà nội nó. Bà nội nó già rồi nên thường đau lưng. Nó chỉ vuốt qua lưng là bà đứng thẳng lưng như người c̣n trẻ. Nó nhiều lần xin chữa bệnh cho mọi người nhưng cha mẹ không đồng ư viện cớ nó c̣n nhỏ, phải lo ăn học. Khi nào qua 8 tuổi th́ ông bà ấy sẽ cho nó làm”.
Câu chuyện đồn thổi
Thêm một bàn mới có khách. Bà chủ quán tươi cười: “Các anh từ đâu đến?”. “Quảng Nam”.
“Vậy th́ các anh phải chờ rồi. Sáng nay nó đi học đến trưa mới về. Về nhà nó ăn uống, nghỉ ngơi đến 2h chiều mới bắt đầu làm. Nó làm việc khiếp lắm. Chữa gần 200 người một ngày nên có lúc nó ngất xỉu. Vậy mà nó không lấy của ai một đồng. Nếu ai thơm thảo mua ít quà bánh dâng thánh trên bàn thờ rồi khấn nguyện. Chỉ vậy thôi”.
Theo bà chủ quán, khi thằng bé tṛn 9 tuổi, cha mẹ nó mới cho phép nó chữa bệnh. Người bệnh kéo đến đông lắm. Ai đến cũng hài ḷng v́ dù bệnh ǵ nó cũng chỉ vuốt qua một lần là khỏi. Bệnh nào nặng lắm th́ lần thứ 2. Chưa ai mà cần phải vuốt đến lần thứ 3.
“C̣n nhỏ nhưng nó tinh lắm anh ơi. Mặc dù đông nhưng người nào đă vuốt rồi muốn vuốt nữa là bị nó phát hiện ra ngay (?). Có những người giả bệnh nhờ nó chữa, nó chỉ nh́n mặt nói ngay, không có bệnh”.
Câu chuyện bà chủ quán, của nhiều người trong quán nói về một đứa bé 9 tuổi có khả năng siêu phàm thôi thúc chúng tôi muốn t́m hiểu sự thật.
Những câu chuyện kể dường như có một chút ǵ huyền hoặc, không thực tế và phản khoa học. Người kể chuyện không phải là người trong cuộc mà chỉ là “tôi nghe người này nói, người khác kể”, lâu dần thành tin đồn, lan tỏa khắp nơi.
Điều này có thể lư giải được v́ sao càng lúc càng có nhiều người ở các nơi xa xôi, sinh mệnh tính từng ngày vẫn t́m đến xếp hàng dài, mong được thằng bé vuốt qua dù chỉ một lần.
Tin đồn ngày càng lan rộng. Số người bệnh tấp nập về đây ngày một nhiều.
Theo Trần Chánh Nghĩa - Đỗ My
Vietnamnet