Hanna
01-22-2014, 21:31
AI NÓI MỸ KHÔNG CÀ NẠNH?
Bữa ăn sáng trên máy bay được chọn lựa hoặc "Trứng" hoặc "Xà-lách Tôm". Dĩ nhiên là ta chọn ngay xà-lách ăn cho mát, cho da láng o và cho mặt khỏi ... lên mụn (thiên hạ đồn là thế)....
Chọn lựa quá đúng luôn, dĩa xà-lách mang ra nh́n ngon lành hơn sự tưởng tượng.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=565327&stc=1&d=1390426262
Liếc thật lẹ qua ông hành khách Mỹ hàng xóm tuổi "xồn xồn" ngồi cạnh - ông ta đang bận rộn không để ư - móc ngay bịch ruốc (thịt chà bông) mang theo, gắp lẹ một gắp rơ to bỏ lên trên rau để ăn cho thêm đậm đà chút hương vị "mắm muối quê hương". (Thông thường khi bay thường thủ theo ḿ gói và bịch thịt chà bông, pḥng khi đồ được cho ăn không mấy ngon th́ c̣n có thứ khác thêm vào... chữa lửa).
Đang xoa tay hoan hỉ, khoái chí sửa soạn nhập tiệc th́ ông Mỹ bên cạnh bỗng dáo da dáo dác, loay hoay, ngó tới ngó lui chi đó rồi với tay lên trần bấm "Đing, Đing!" cái chuông gọi tiếp viên hàng không.
- "Sao mờ món xà-lách của tôi nh́n thấy có vẻ không "đầy đủ" như bên này nhỉ?"
Ông hành khách chẳng lịch sự, cũng chẳng ṿng vo, chỉ thẳng ngay qua bên hướng ḿnh. Chết cha, h́nh như ổng so sánh 2 dĩa, thấy ổng thiếu gắp chà bông rồi than phiền th́ phải đa??!!
Người tiếp viên đang chưa kịp hiểu trời trăng mô tê chi, ngó theo hướng tay chỉ, mặt bỗng trắng bệch hẳn, la toáng:
- "Chết chửa, dĩa của quí khách sao lại có thứ chi thế kia? Ối Phật Trời ạ, rau của quí khách bị mốc ư???"
Ú ớ chưa biết đối phó sao th́ cả khoang máy bay nghe la hoảng đă dáo dác lố nhố đứng lên ngó qua. Luống cuống, phải vội chụp lấy & dơ cao ngay bịch thịt chà bông đang dấu trên đùi lên lắc lấy lắc để mà "thanh minh thanh nga":
- "Ồ không, không! Không phải mốc, mà là đồ ăn riêng của tôi mang theo, bỏ thêm lên ăn thôi đó mà. Xin lỗi nha, xin lỗi nha..."
Mọi người "Ồ... "
Rồi chuyển qua "À... "
Xong cũng từ từ ngồi xuống. Vẳng lại vài tiếng lào xào :
- "Chẳng biết nó ăn cái quái, cái quỉ ǵ màu nâu nâu thế nhỉ"?
Ta hận!
Tưởng lủm ngủm len lén mang ra tự hưởng, ăn ḿnh ên, ai ngờ bị lăo hàng xóm phát giác rồi ỉ ôi càm ràm so sánh, than phiền!
Ai nói người Mỹ lịch sự không ḍm ngược ḍm xuôi người khác??? Không ḍm ngược ḍm xuôi, nhưng rơ ràng là có liếc ngang liếc dọc. Liếc "âm thầm" mà người khác không biết ấy thôi...
Làm dĩa xà-lách của ta bớt hẳn ngon. Thiệt rơ ... cà chớn cà chá quá!
Biết thế lần sau có ăn nữa th́ ta sẽ ngang nhiên quăng bịch ruốc cái "đùng" lên bàn, rồi ngang nhiên gắp lên mũi ta hít hà, rồi ngang nhiên ta bỏ miệng ta nhai nha. Để coi ai muốn ḍm th́ ḍm, ta chẳng thèm lịch sự dấu dấu diếm diếm chi cho mệt nữa đâu nha!
Ai da...
Mệt!
Hic...
DonHo Pro
Bữa ăn sáng trên máy bay được chọn lựa hoặc "Trứng" hoặc "Xà-lách Tôm". Dĩ nhiên là ta chọn ngay xà-lách ăn cho mát, cho da láng o và cho mặt khỏi ... lên mụn (thiên hạ đồn là thế)....
Chọn lựa quá đúng luôn, dĩa xà-lách mang ra nh́n ngon lành hơn sự tưởng tượng.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=565327&stc=1&d=1390426262
Liếc thật lẹ qua ông hành khách Mỹ hàng xóm tuổi "xồn xồn" ngồi cạnh - ông ta đang bận rộn không để ư - móc ngay bịch ruốc (thịt chà bông) mang theo, gắp lẹ một gắp rơ to bỏ lên trên rau để ăn cho thêm đậm đà chút hương vị "mắm muối quê hương". (Thông thường khi bay thường thủ theo ḿ gói và bịch thịt chà bông, pḥng khi đồ được cho ăn không mấy ngon th́ c̣n có thứ khác thêm vào... chữa lửa).
Đang xoa tay hoan hỉ, khoái chí sửa soạn nhập tiệc th́ ông Mỹ bên cạnh bỗng dáo da dáo dác, loay hoay, ngó tới ngó lui chi đó rồi với tay lên trần bấm "Đing, Đing!" cái chuông gọi tiếp viên hàng không.
- "Sao mờ món xà-lách của tôi nh́n thấy có vẻ không "đầy đủ" như bên này nhỉ?"
Ông hành khách chẳng lịch sự, cũng chẳng ṿng vo, chỉ thẳng ngay qua bên hướng ḿnh. Chết cha, h́nh như ổng so sánh 2 dĩa, thấy ổng thiếu gắp chà bông rồi than phiền th́ phải đa??!!
Người tiếp viên đang chưa kịp hiểu trời trăng mô tê chi, ngó theo hướng tay chỉ, mặt bỗng trắng bệch hẳn, la toáng:
- "Chết chửa, dĩa của quí khách sao lại có thứ chi thế kia? Ối Phật Trời ạ, rau của quí khách bị mốc ư???"
Ú ớ chưa biết đối phó sao th́ cả khoang máy bay nghe la hoảng đă dáo dác lố nhố đứng lên ngó qua. Luống cuống, phải vội chụp lấy & dơ cao ngay bịch thịt chà bông đang dấu trên đùi lên lắc lấy lắc để mà "thanh minh thanh nga":
- "Ồ không, không! Không phải mốc, mà là đồ ăn riêng của tôi mang theo, bỏ thêm lên ăn thôi đó mà. Xin lỗi nha, xin lỗi nha..."
Mọi người "Ồ... "
Rồi chuyển qua "À... "
Xong cũng từ từ ngồi xuống. Vẳng lại vài tiếng lào xào :
- "Chẳng biết nó ăn cái quái, cái quỉ ǵ màu nâu nâu thế nhỉ"?
Ta hận!
Tưởng lủm ngủm len lén mang ra tự hưởng, ăn ḿnh ên, ai ngờ bị lăo hàng xóm phát giác rồi ỉ ôi càm ràm so sánh, than phiền!
Ai nói người Mỹ lịch sự không ḍm ngược ḍm xuôi người khác??? Không ḍm ngược ḍm xuôi, nhưng rơ ràng là có liếc ngang liếc dọc. Liếc "âm thầm" mà người khác không biết ấy thôi...
Làm dĩa xà-lách của ta bớt hẳn ngon. Thiệt rơ ... cà chớn cà chá quá!
Biết thế lần sau có ăn nữa th́ ta sẽ ngang nhiên quăng bịch ruốc cái "đùng" lên bàn, rồi ngang nhiên gắp lên mũi ta hít hà, rồi ngang nhiên ta bỏ miệng ta nhai nha. Để coi ai muốn ḍm th́ ḍm, ta chẳng thèm lịch sự dấu dấu diếm diếm chi cho mệt nữa đâu nha!
Ai da...
Mệt!
Hic...
DonHo Pro