PDA

View Full Version : Ái Vân ứa nước mắt nghĩ về hương vị Tết quê nhà


Hanna
02-02-2014, 07:30
Hơn 20 năm sống xa quê, ca sỹ Ái Vân về nước biểu diễn trong cái lạnh se sắt của Hà Nội khiến nỗi nhớ Tết quê càng trở nên khắc khoải.

Bao nhiêu năm rồi, Ái Vân vẫn hằng mơ được đón Tết tại Hà Nội, nơi gắn với tuổi thơ của chị nhưng giấc mơ chỉ là giấc mơ. Ở bên trời Tây xa xôi, nỗi nhớ cứ cồn cào khi tâm trí chị nhắc rằng, giờ này ở quê nhà, các gia đ́nh đang chuẩn bị đón Tết, phiên chợ hoa cuối năm và thời khắc giao thừa dạo bước bên Hồ Gươm.
Trải ḷng của người xa xứ
Kư ức trong tôi khi nhắc nhớ những ngày rực rỡ nhất của ca sỹ Ái Vân gắn với ca khúc "Triệu bông hồng". Ái Vân diện chiếc váy màu trắng, tha thướt đến gót chân, trong tiếng nhạc đệm du dương, ca sỹ mở khung cửa sổ, nh́n ra ngoài là bạt ngàn những bông hồng thắm. Ái Vân hát trong niềm say mê, rạng ngời hạnh phúc.
Sau gần 30 năm gặp lại, chị vẫn đẹp và đằm thắm. Trong câu chuyện cởi mở với người đă từng yêu tới đắm say giọng hát của ḿnh, Ái Vân giao hẹn: "Chỉ nói chuyện bây giờ thôi nhé, đừng nhớ lại chuyện gia đ́nh trước kia của Ái Vân". Tôi đồng ư điều đó, v́ không muốn đi vào lối ṃn săm soi đời tư của các ca sỹ...
Sống xa quê, nhưng tận sâu tâm thức, Ái Vân luôn hướng về quê. Khi xao xác lá vàng rơi, giá lạnh ùa về th́ nỗi nhớ Hà Nội càng da diết hơn. Nó là miền nỗi nhớ sâu thẳm chưa bao giờ thôi thao thức trong ḷng người nghệ sỹ. Mấy năm gần đây, chị đă về nước nhiều hơn, dành cho các show diễn trong nước nhiều hơn.
Bằng giọng nhẹ nhàng của người Hà Nội gốc, Ái Vân chia sẻ: "Riêng với Vân, khi kết thúc hợp đồng với Trung tâm Thuư Nga vẫn sinh hoạt văn nghệ tại Mỹ. Nhưng sau khi qua khỏi căn bệnh hiểm nghèo th́ ḿnh tự nh́n lại, phải sống chậm hơn, sống cho gia đ́nh, người thân yêu của ḿnh nhiều hơn. Bây giờ, Vân biết được cái ǵ thực sự cần với ḿnh, quan trọng nhất trong cuộc đời.
Trước đây, v́ say mê nghệ thuật quá, ḿnh quan niệm nghề nghiệp là trên hết, gia đ́nh là thứ yếu. Nhưng khi Vân bị bệnh, bỗng vang đến một hồi chuông nhắc nhở ḿnh những điều phải tôn trọng, phải ưu tiên". Chính v́ thế, những đứa con của chị sinh ra và lớn lên trên đất khách quê người nhưng Ái Vân vẫn muốn con hiểu phong tục, tập quán Việt. Riêng chị, luôn hướng về đất mẹ với biết bao t́nh cảm nồng ấm, yêu thương nhất.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=569018&stc=1&d=1391326083
Ca sĩ Ái Vân: "Tết đến nhớ quê nhà cồn cào".

Gợi nhớ những kỷ niệm đẹp khi tết đến, xuân về, Ái Vân vẫn nhớ như in thời thơ ấu, được đón Tết trong Phủ Chủ tịch. Tết của thời bao cấp c̣n khó khăn nhưng thật háo hức với đám trẻ. Chị nhớ lại những ngày gần Tết được đi sắm đồ, đi chợ hoa Ngọc Hà. Hạnh phúc với Ái Vân hơn cả là được Bác Hồ gọi đến ăn Tết sớm tại Phủ Chủ tịch được cùng bác Phạm Văn Đồng (Thủ tướng Chính phủ) đi chúc Tết. Đến bây giờ khi đă hơn 50 tuổi, nhắc lại những năm tháng được gần Bác, Ái Vân bỗng thấy ḿnh như con trẻ.
Chị nhớ lại: "Ngày ấy, chỉ biết được Bác gọi lên cho ăn Tết là vui lắm rồi. Bây giờ nghĩ lại càng thấy kính yêu Bác vô hạn. Dù bận rất nhiều công việc nhưng Bác vẫn luôn dành t́nh yêu thương cho các cháu thiếu nhi. Một t́nh cảm Bác dành cho những nghệ sỹ nhí, mới hay Người trân trọng những người nghệ sỹ nhường nào".
Ngày ấy, chị em Ái Vân, Ái Xuân mới chỉ trên dưới 10 tuổi. Hai chị em tham gia sinh hoạt câu lạc bộ văn nghệ và thường xuyên được đến thăm Bác. Ái Vân kể lại: "Cho đến bây giờ, Vân không thể nào quên được những ngày Tết của những năm 1965-1969 được lên Phủ Chủ tịch ăn Tết sớm với Bác Hồ. Cứ 25 hoặc 26 tháng Chạp, Bác gọi lên cho ăn Tết cùng với các bạn là học sinh miền Nam theo ba mẹ ra Bắc học tập. Ăn Tết sớm cùng Bác có đầy đủ bánh chưng, gị, thịt kho, bánh kẹo...
Sau khi ăn Tết xong, Bác chụp ảnh lưu niệm cùng các cháu. Đến bây giờ nhớ lại, Vân vẫn thấy xúc động, càng khâm phục tấm ḷng của vị Chủ tịch thật bao la. Ngày ấy, Ái Vân, Ái Xuân như đôi chim non được các bác, các cô chú yêu quư lắm. Bác Hồ cũng rất yêu quư hai chị em Vân. Ngày ấy, khi Bác rảnh rỗi lại gọi hai chị em đến tṛ chuyện và hát cho Bác nghe".
Trộm hoa đào trên đất Mỹ
Những năm đầu xa quê, kinh tế c̣n khó khăn, giao lưu buôn bán giữa Việt - Mỹ chưa thuận lợi nhưng Tết về, chị đều mong muốn có được cành đào để giải thích cho con hiểu về một loài hoa biểu tượng của mùa xuân Hà Nội. Nhưng kiếm đâu được một cành hoa đào, ngoài cách làm hoa giấy, mà hoa giấy không thể giải thích cho con trẻ về vẻ đẹp đằm thắm, gói trọn sắc xuân trong những cánh đào mong manh.
Đôi mắt đẹp của "người đàn bà hát" trở nên mơ màng, xa vắng gợi nhớ những năm đầu tiên xa nhà. Khi Ái Vân ở Đức, Tết là khoảng thời gian lạnh giá nhất trong năm. "Nơi Vân ở là một trong những thành phố lạnh nhất ở Đức. Tết diễn ra đối với Ái Vân hết sức lặng lẽ, âm thầm. Sau này, Vân chuyển sang Mỹ định cư, cảm thấy Tết rộn ră hơn bởi cộng đồng người Việt đông hơn. Cũng có chợ hoa ngày Tết, có bánh chưng, bánh tét, có đốt pháo nhưng vài năm đầu, Vân cứ nghĩ Tết phải có cành đào. Nhưng ở bên đó, không thể kiếm đâu ra được", chị chia sẻ.
Ái Vân nhớ lại: "Ngày ấy, Tết là đi diễn triền miên. Có lần gần đến ngày 30 tết, quưnh quá không biết làm sao, Vân lái xe ḷng ṿng gần nhà nh́n thấy hàng rào nhà một người lạ có cây ǵ đó có hoa rất giống hoa đào. Không biết có phải là hoa đào hay không nhưng cứ thấy màu đỏ đỏ, hồng hồng là Vân mê lắm rồi. Vân cứ chạy xe ṿng đi, ṿng lại; nghĩ nếu xin th́ rất kỳ, mà cành đó lại hơi chĩa ra phía ngoài đường mà không biết làm sao để lấy được. Vân nghĩ phải đi chặt trộm thôi, nhưng như thế rất nguy hiểm có thể bị kiện ra toà.
Vân về nhà, ngồi thừ ra nửa tiếng, muốn giải thích cho con cành đào như thế nào th́ phải có cành đào; bởi bọn trẻ cứ nghĩ đào giống như trái xê-ri ăn được. Vậy là đến tối Vân quyết định lặng lẽ đi chặt trộm cành đào. Nói là chặt nhưng cành đó không phải là quá to để chặt h́ hụi, mà chỉ bẻ sau đó cắt nhẹ. Đêm lạnh, vắng, Vân nghe thấy cả tiếng tim ḿnh đập th́nh thịch. Vậy là cũng lấy được cành đào, Vân hí hửng mang về, năm ấy Tết thật vui".
Những năm sau này, chợ Tết của người Việt tại Mỹ cũng có hoa đào, hoa mai và cả lay ơn nữa. Ngày Tết, gia đ́nh chị cũng làm mâm cơm cúng ông bà tương đối tươm tất với đầy đủ hương vị quê nhà.
Ca sỹ Ái Vân tâm sự: "Ngày Tết ở bên Mỹ nên Vân cúng giao thừa hai lần, trước tiên cúng theo giờ bên Mỹ, gia đ́nh Vân cũng đi ḷng ṿng, 12h đêm cũng ĺ x́, sau đó nửa ngày lại làm giao thừa Việt Nam thường vào buổi trưa ngày hôm sau. Nếu năm nào giao thừa vào đúng ngày cuối tuần th́ Tết thật vui và ư nghĩa. Giao thừa vào ngày thường, cúng gia tiên xong, hôm sau ai lại vào việc người ấy, người lớn đi làm, trẻ con đi học. Do vậy cũng với những người xa xứ như Vân, Tết vẫn chỉ ở trong ḷng, khi được đi tŕnh diễn cho cộng đồng người Việt th́ đúng thực sự là Tết, rất vui".
Hầu như cuối năm nào, ca sỹ Ái Vân cũng tranh thủ về nước nhưng trước Noel lại phải trở về Mỹ. 12 tháng trôi thật nhanh, thời điểm cuối năm khiến nỗi nhớ trong chị cứ tăng dần. Mơ ước của Ái Vân sau này khi con lớn, có gia đ́nh, chị được về nước biểu diễn nhiều hơn và được tận hưởng không khí tết Hà Nội, được đi chợ hoa, đi chùa, hái lộc đầu năm.
vnn