Hanna
03-14-2014, 16:16
(NLĐO) - Sau 2 năm hoạt động nghệ thuật chuyên nghiệp, cái tên Kyo York không c̣n xa lạ với khán giả Việt Nam. Để có được ngày nay, "chàng Tây hát tiếng Việt" này đă phải cố gắng, đổ mồ hôi, sôi nước mắt chứ không hoàn toàn nhờ may mắn từ trên trời rơi xuống.
*Phóng viên: Hiện tại, một ngày của Kyo thường bắt đầu và kết thúc thế nào, có giống mọi người Việt Nam khác không?
Kyo York: - Tôi ở Việt Nam 3 năm, mọi thứ bây giờ đă quá đỗi quen thuộc. Một ngày của tôi cũng bắt đầu và kết thúc như bất kỳ người Việt Nam nào. Tôi thấy ḿnh đă thay đổi nhiều thứ! Tất nhiên, tôi vẫn là một chàng trai Mỹ nhưng sống trên đất nước các bạn, mọi suy nghĩ, cách nh́n cuộc sống, thói quen sinh hoạt đều dần giống người Việt Nam. Tôi hay nói “kiếp trước tôi là người Việt Nam” mà!
Ai quen thân đều biết một ngày tôi uống ít nhất 3 ly cà phê sữa đá. Cà phê ở Mỹ thường pha nhiều nước nên loăng hơn c̣n cà phê Việt lại đậm đặc hơn rất nhiều.
*Không chỉ mê cà phê, nghe nói anh c̣n thích hủ tiếu và có tuần sáng nào cũng ăn hủ tiếu phải không?
- Trước đây là như vậy nhưng bây giờ tôi không dám ăn sáng v́ phải quan tâm đến ngoại h́nh nữa. Hủ tiếu rất béo nên tôi cũng phải “kiêng”, tôi sợ lại mập như ngày xưa. Tôi phát hiện ở Cần Thơ có một món hủ tiếu rất ngon, là hủ tiếu chiên. Tiếc là ở Sài G̣n chưa có! Sau này, có cơ hội kinh doanh quán ăn, tôi cũng sẽ mở quán bán hủ tiếu chiên.
http://luyenchuong.com/forum/attachment.php?attac hmentid=456396&stc=1&d=1394813761
Kyo đă giảm 25 kg trong 2 năm đầu ở Việt Nam
Kyo rất quan tâm tới ngoại h́nh của ḿnh
*Được biết, ngày trước anh rất mập và tập luyện vất vả để có ngoại h́nh như ngày nay...
- Ngày xưa tôi không “phong độ” như bây giờ đâu! Tôi rất mập, lúc nh́n vào gương thấy buồn và tự ti khủng khiếp. Khi sang Việt Nam, tự dưng tôi giảm được đến 25 kg trong ṿng 2 năm. Giờ tôi hài ḷng với ngoại h́nh của ḿnh.
Hát cho người yêu nghe hằng đêm với anh quá đơn giản
*Anh là người Mỹ nhưng đến Việt Nam và gắn bó, lại hát hay tiếng Việt, điều không phải người nước ngoài nào cũng làm được. Liệu đó có phải là "duyên"?
- Tôi là người sinh ra và lớn lên trên đất nước Mỹ nhưng khi sang Việt Nam, tôi tin vào chữ “duyên” mà người Việt Nam hay nói rằng “vạn vật trên đời này đều do một chữ “duyên”. Duyên đă đưa tôi đến với Việt Nam, trở thành ca sĩ và gắn bó ở đây lâu dài.
Tôi thấy trong cuộc sống có nhiều sự việc t́nh cờ diễn ra, có mối quan hệ nối tiếp nhau rất thú vị, nó quyết định rất lớn tới đời sống, nghề nghiệp của một con người. Dù bạn là ai th́ cũng không thể chạy thoát khỏi chữ duyên. Tôi cũng tin vào định mệnh, duyên số mỗi con người. Khi đứng trên sân khấu, kể một câu chuyện thông qua bài hát giống như ḿnh đang ở trên thiên đường vậy. Tuyệt vời lắm!
*Nhiều người cho rằng Kyo rất may mắn trong nghề v́ dường như không có đối thủ, anh nghĩ sao?
- Ở Mỹ, tôi học thanh nhạc từ lúc 7 tuổi và sau đó đă đi hát hàng trăm vở nhạc kịch. Chuyện đứng trên sân khấu hát với tôi đă quá b́nh thường. Khi sang Việt Nam, tôi có cơ hội thể hiện niềm đam mê đó nhiều hơn. Tôi không thích nghe người ta nói những câu đại loại như “Kyo bỗng dưng nổi tiếng”, “Kyo quá may mắn”…Tất nhiên trong cuộc sống, may mắn là một phần, duyên số là một phần nhưng sự phấn đấu nỗ lực mới quyết định phần lớn hơn.
Tôi cũng đă bỏ ra mồ hôi, nước mắt và rất nhiều thứ để có được ngày hôm nay. Tôi ư thức được việc nổi tiếng bằng hiện tượng khác với nổi tiếng bằng tài năng. Nổi lên bằng hiện tượng th́ mau chóng bị khán giả quên. V́ khán giả rất bận rộn, hằng ngày họ phải đi làm kiếm tiền nuôi gia đ́nh, họ không thể theo dơi thường xuyên hoạt động của ca sĩ nên chỉ có những người biết nỗ lực, sáng tạo, cho ra những sản phẩm mới, chất lượng th́ khán giả sẽ nhớ tới lâu.
*Bây giờ Kyo nói và hát tiếng Việt chuẩn đến nỗi khiến nhiều người sửng sốt. Nhưng nghe nói trước đây anh từng bị hiểu lầm và có những câu chuyện cười…ra nước mắt v́ tiếng Việt quá phức tạp?
- Tôi nghe người ta hay nói tiếng Anh khó nhưng tiếng Việt c̣n khó gấp trăm lần v́ tiếng Việt có dấu. V́ thế, không ít lần tôi “khốn khổ” chỉ v́ bỏ sai dấu.
Trong một bữa tiệc với các bạn bè quốc tế tại Việt Nam vào năm 2011, tôi cần một loại nguyên liệu là “quế” để nấu món bánh bí chiêu đăi bạn bè. Lúc đó, tôi chưa biết cách phát âm như thế nào nên đă bỏ công học.
Học xong, tôi ra chợ và nói với chủ cửa hàng là tôi muốn mua “quề”. Người chủ cửa hàng lắc đầu không hiểu. Dù tôi cố gắng diễn tả như thế nào th́ họ cũng không biết tôi muốn mua ǵ. Tôi trở về học lại rồi ra lại cửa hàng đó nói là muốn mua “quê”. Người ta cũng không biết “quê” là cái ǵ. Tôi quyết tâm về hỏi hàng xóm lại một lần nữa và lần này th́ tôi nói đúng từ “quế” nhưng lần thứ 3 quay lại cửa hàng, bà chủ nói là “ở đây không có bán quế”.
Lần khác, tôi bị ho nên đến bệnh viện khám. Bác sĩ bảo tôi ho đi để ông nghe mức độ bệnh như thế nào. Tôi lại “ḥ ơ…..”! Tức là “ho” mà tôi nghĩ là “ḥ” nên cứ ḥ liền mấy câu.
Bây giờ tôi đă đi nhiều nơi, tiếp xúc với người dân nhiều vùng miền nên không những nói tiếng Việt rành, hiểu được giọng nói từng vùng mà chỉ cần nghe giọng, tôi có thể biết họ thuộc miền nào, tỉnh nào.
http://luyenchuong.com/forum/attachment.php?attac hmentid=456397&stc=1&d=1394813778
Kyo York: "Tôi tin vào duyên số!"
Koy ghi lại những h́nh ảnh anh từng đến trong những sản phẩm âm nhạc
*Anh thường ghi lại những h́nh ảnh đẹp ở những nơi ḿnh tới trong các sản phẩm âm nhạc dành cho cộng đồng. Những chuyến đi đó mang lại cho anh những trải nghiệm ǵ về con người và thiên nhiên ở Việt Nam?
- Tôi may mắn đến được nhiều nơi nên tôi muốn tôn vinh văn hóa, thiên nhiên, con người ở những nơi đó. Năm ngoái tôi đă cho ra đời 3 sản phầm âm nhạc về 3 miền: Hello Hạ Long (miền Bắc), Hăy ước thật xa (miền Trung) và Quê bác Ba Phi (miền Tây) và gần đây nhất là MV Con gái tôn vinh người phụ nữ nói chung.
Tôi nhận ra rằng không có bất kỳ nơi nào trên thế giới là thiên đường, hoàn hảo cả. Ở bất cứ nơi đâu, chúng ta cũng nên cởi mở, thân thiện với nhau th́ sẽ cảm thấy cuộc sống xung quanh tươi đẹp.
NLD
*Phóng viên: Hiện tại, một ngày của Kyo thường bắt đầu và kết thúc thế nào, có giống mọi người Việt Nam khác không?
Kyo York: - Tôi ở Việt Nam 3 năm, mọi thứ bây giờ đă quá đỗi quen thuộc. Một ngày của tôi cũng bắt đầu và kết thúc như bất kỳ người Việt Nam nào. Tôi thấy ḿnh đă thay đổi nhiều thứ! Tất nhiên, tôi vẫn là một chàng trai Mỹ nhưng sống trên đất nước các bạn, mọi suy nghĩ, cách nh́n cuộc sống, thói quen sinh hoạt đều dần giống người Việt Nam. Tôi hay nói “kiếp trước tôi là người Việt Nam” mà!
Ai quen thân đều biết một ngày tôi uống ít nhất 3 ly cà phê sữa đá. Cà phê ở Mỹ thường pha nhiều nước nên loăng hơn c̣n cà phê Việt lại đậm đặc hơn rất nhiều.
*Không chỉ mê cà phê, nghe nói anh c̣n thích hủ tiếu và có tuần sáng nào cũng ăn hủ tiếu phải không?
- Trước đây là như vậy nhưng bây giờ tôi không dám ăn sáng v́ phải quan tâm đến ngoại h́nh nữa. Hủ tiếu rất béo nên tôi cũng phải “kiêng”, tôi sợ lại mập như ngày xưa. Tôi phát hiện ở Cần Thơ có một món hủ tiếu rất ngon, là hủ tiếu chiên. Tiếc là ở Sài G̣n chưa có! Sau này, có cơ hội kinh doanh quán ăn, tôi cũng sẽ mở quán bán hủ tiếu chiên.
http://luyenchuong.com/forum/attachment.php?attac hmentid=456396&stc=1&d=1394813761
Kyo đă giảm 25 kg trong 2 năm đầu ở Việt Nam
Kyo rất quan tâm tới ngoại h́nh của ḿnh
*Được biết, ngày trước anh rất mập và tập luyện vất vả để có ngoại h́nh như ngày nay...
- Ngày xưa tôi không “phong độ” như bây giờ đâu! Tôi rất mập, lúc nh́n vào gương thấy buồn và tự ti khủng khiếp. Khi sang Việt Nam, tự dưng tôi giảm được đến 25 kg trong ṿng 2 năm. Giờ tôi hài ḷng với ngoại h́nh của ḿnh.
Hát cho người yêu nghe hằng đêm với anh quá đơn giản
*Anh là người Mỹ nhưng đến Việt Nam và gắn bó, lại hát hay tiếng Việt, điều không phải người nước ngoài nào cũng làm được. Liệu đó có phải là "duyên"?
- Tôi là người sinh ra và lớn lên trên đất nước Mỹ nhưng khi sang Việt Nam, tôi tin vào chữ “duyên” mà người Việt Nam hay nói rằng “vạn vật trên đời này đều do một chữ “duyên”. Duyên đă đưa tôi đến với Việt Nam, trở thành ca sĩ và gắn bó ở đây lâu dài.
Tôi thấy trong cuộc sống có nhiều sự việc t́nh cờ diễn ra, có mối quan hệ nối tiếp nhau rất thú vị, nó quyết định rất lớn tới đời sống, nghề nghiệp của một con người. Dù bạn là ai th́ cũng không thể chạy thoát khỏi chữ duyên. Tôi cũng tin vào định mệnh, duyên số mỗi con người. Khi đứng trên sân khấu, kể một câu chuyện thông qua bài hát giống như ḿnh đang ở trên thiên đường vậy. Tuyệt vời lắm!
*Nhiều người cho rằng Kyo rất may mắn trong nghề v́ dường như không có đối thủ, anh nghĩ sao?
- Ở Mỹ, tôi học thanh nhạc từ lúc 7 tuổi và sau đó đă đi hát hàng trăm vở nhạc kịch. Chuyện đứng trên sân khấu hát với tôi đă quá b́nh thường. Khi sang Việt Nam, tôi có cơ hội thể hiện niềm đam mê đó nhiều hơn. Tôi không thích nghe người ta nói những câu đại loại như “Kyo bỗng dưng nổi tiếng”, “Kyo quá may mắn”…Tất nhiên trong cuộc sống, may mắn là một phần, duyên số là một phần nhưng sự phấn đấu nỗ lực mới quyết định phần lớn hơn.
Tôi cũng đă bỏ ra mồ hôi, nước mắt và rất nhiều thứ để có được ngày hôm nay. Tôi ư thức được việc nổi tiếng bằng hiện tượng khác với nổi tiếng bằng tài năng. Nổi lên bằng hiện tượng th́ mau chóng bị khán giả quên. V́ khán giả rất bận rộn, hằng ngày họ phải đi làm kiếm tiền nuôi gia đ́nh, họ không thể theo dơi thường xuyên hoạt động của ca sĩ nên chỉ có những người biết nỗ lực, sáng tạo, cho ra những sản phẩm mới, chất lượng th́ khán giả sẽ nhớ tới lâu.
*Bây giờ Kyo nói và hát tiếng Việt chuẩn đến nỗi khiến nhiều người sửng sốt. Nhưng nghe nói trước đây anh từng bị hiểu lầm và có những câu chuyện cười…ra nước mắt v́ tiếng Việt quá phức tạp?
- Tôi nghe người ta hay nói tiếng Anh khó nhưng tiếng Việt c̣n khó gấp trăm lần v́ tiếng Việt có dấu. V́ thế, không ít lần tôi “khốn khổ” chỉ v́ bỏ sai dấu.
Trong một bữa tiệc với các bạn bè quốc tế tại Việt Nam vào năm 2011, tôi cần một loại nguyên liệu là “quế” để nấu món bánh bí chiêu đăi bạn bè. Lúc đó, tôi chưa biết cách phát âm như thế nào nên đă bỏ công học.
Học xong, tôi ra chợ và nói với chủ cửa hàng là tôi muốn mua “quề”. Người chủ cửa hàng lắc đầu không hiểu. Dù tôi cố gắng diễn tả như thế nào th́ họ cũng không biết tôi muốn mua ǵ. Tôi trở về học lại rồi ra lại cửa hàng đó nói là muốn mua “quê”. Người ta cũng không biết “quê” là cái ǵ. Tôi quyết tâm về hỏi hàng xóm lại một lần nữa và lần này th́ tôi nói đúng từ “quế” nhưng lần thứ 3 quay lại cửa hàng, bà chủ nói là “ở đây không có bán quế”.
Lần khác, tôi bị ho nên đến bệnh viện khám. Bác sĩ bảo tôi ho đi để ông nghe mức độ bệnh như thế nào. Tôi lại “ḥ ơ…..”! Tức là “ho” mà tôi nghĩ là “ḥ” nên cứ ḥ liền mấy câu.
Bây giờ tôi đă đi nhiều nơi, tiếp xúc với người dân nhiều vùng miền nên không những nói tiếng Việt rành, hiểu được giọng nói từng vùng mà chỉ cần nghe giọng, tôi có thể biết họ thuộc miền nào, tỉnh nào.
http://luyenchuong.com/forum/attachment.php?attac hmentid=456397&stc=1&d=1394813778
Kyo York: "Tôi tin vào duyên số!"
Koy ghi lại những h́nh ảnh anh từng đến trong những sản phẩm âm nhạc
*Anh thường ghi lại những h́nh ảnh đẹp ở những nơi ḿnh tới trong các sản phẩm âm nhạc dành cho cộng đồng. Những chuyến đi đó mang lại cho anh những trải nghiệm ǵ về con người và thiên nhiên ở Việt Nam?
- Tôi may mắn đến được nhiều nơi nên tôi muốn tôn vinh văn hóa, thiên nhiên, con người ở những nơi đó. Năm ngoái tôi đă cho ra đời 3 sản phầm âm nhạc về 3 miền: Hello Hạ Long (miền Bắc), Hăy ước thật xa (miền Trung) và Quê bác Ba Phi (miền Tây) và gần đây nhất là MV Con gái tôn vinh người phụ nữ nói chung.
Tôi nhận ra rằng không có bất kỳ nơi nào trên thế giới là thiên đường, hoàn hảo cả. Ở bất cứ nơi đâu, chúng ta cũng nên cởi mở, thân thiện với nhau th́ sẽ cảm thấy cuộc sống xung quanh tươi đẹp.
NLD