PinaColada
05-10-2014, 10:14
Khánh Ly mô tả “Liveshow Khánh Ly concert” diễn ra tối qua (10/5) tại Hà Nội là “hành tŕnh trở về kỷ niệm”. 39 năm rời xa quê nhà Việt Nam bôn ba nơi xứ người đă giúp bà có những phút giây khắc khoải cùng kỷ niệm, cùng t́nh yêu.
Bởi vậy, khi được trở về, được hát trên chính mảnh đất mà ḿnh sinh ra, Khánh Ly không chỉ muốn hát cho "đă đời" mà c̣n muốn tâm sự. Đó là những nỗi ḷng đă chất chứa trong bà suốt 39 năm qua.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=609957&stc=1&d=1399716842
V́ lẽ đó, trước mỗi khúc hát, Khánh Ly đều dành thời gian tṛ chuyện với khán giả. Gọi là tṛ chuyện nhưng thực chất là bà độc thoại một ḿnh trên sân khấu. Những câu chuyện của bà không chỉ xoay quanh câu hát mà c̣n là những câu chuyện cuộc đời bà đă đi qua, nhất là những kỷ niệm "chưa bao giờ chết" với "ông Sơn" (từ dùng của Khánh Ly).
Khánh Ly bảo: "Tất cả vui buồn sướng khổ rồi sẽ đi qua, chỉ có kỷ niệm và t́nh yêu ở lại. Bởi v́ chúng ta không thể nào sống mà không có t́nh yêu. Nếu không có kỷ niệm và t́nh yêu, đời sống chắc hẳn sẽ rất buồn". Đó dường như cũng là lư do người đàn bà "ghiền" khói thuốc này bước vào cơi t́nh của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tự nhiên như một cơn gió và sống măi trong cơi t́nh ấy 50 năm tṛn chưa dứt ra (Khánh Ly gặp nhạc sỹ Trịnh Công Sơn và bắt đầu hát những nhạc phẩm của ông vào năm 1964).
Khánh Ly chia sẻ, bà đă ở tuổi 70 và có thể khoảng 1 đến 2 năm nữa bà cũng sẽ im tiếng. Những vui buồn, sướng, khổ… trong đời sống này bà đă đi qua. Và bà nhận thấy rằng, trong lúc này t́nh yêu đối với bà là thứ thiêng liêng nhất. T́nh yêu của bà là chuỗi dài những kỷ niệm, là sự kết nối của một trái tim đến hàng vạn trái tim.
" Dĩ nhiên, tôi mong được quư vị yêu mến khi tôi c̣n. Chứ nếu tôi đi ra khỏi cuộc đời này, tôi không c̣n được nghe quư vị bày tỏ nữa. Nếu có yêu nhau th́ hăy nói yêu ngay, đừng để xa nhau rồi mới nói tiếng yêu th́ đă muộn" - Khánh Ly mong mỏi.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=609958&stc=1&d=1399716842
Khánh Ly nói, Trịnh Công Sơn không viết nhạc ngẫu nhiên mà những ǵ ông nh́n và nghe thấy đi vào nhạc rất dễ dàng. Ngày xưa khi c̣n trẻ, bà không hiểu hết được ư nghĩa của mỗi bài hát do nhạc sỹ Trịnh Công Sơn. Ngay cả bây giờ, có tuổi rồi, bà cũng chỉ hiểu được một phần nào. Không hiểu nhưng bà cũng không bao giờ dám hỏi v́ nếu ḿnh hỏi sẽ để lộ ra cái dốt của ḿnh.
"Có nhiều điều tôi im lặng như thế, ai làm sao tôi làm vậy, nhưng nếu ai làm bậy tôi không làm theo đâu… Nhiều người hỏi tôi trong gia tài âm nhạc của ông Sơn tôi thích bài nào nhất?. Dĩ nhiên bài nào của ông tôi cũng thích nhưng bài Hạ trắng th́ tôi yêu lắm lắm. "Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu, gọi măi tên nhau…" một lời nói thôi nhưng gửi gắm trong đó bao nhiêu là t́nh nghĩa. Bởi v́ t́nh yêu có thể đi qua rất nhanh trong ḍng đời của chúng ta nhưng cái nghĩa th́ nằm lại với chúng ta măi măi. Đối với các bạn trẻ xin giữ măi cái nghĩa này bởi chúng ta hơn ai hết bao giờ cũng mong: "Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu, gọi măi tên nhau…".
Khánh Ly cũng bày tỏ bà dành t́nh yêu nhiều hơn cho những ca khúc Da vàng bởi trong đó có t́nh yêu, thân phận, quê hương…. có tất cả.
"Nếu chúng ta chịu khó nghe, chúng ta sẽ thấy hănh diện v́ được là người Việt Nam. Xin cho chúng ta và quê hương măi măi b́nh an" - Khánh Ly nguyện cầu.
Có một lần, Khánh Ly đánh bạo hỏi Trịnh Công Sơn về bài hát Tuổi đá buồn, về giáo đường mà ông nhắc đến trong bài hát. Trịnh Công Sơn đă trả lời bà rằng: "Lúc sáng tác ca khúc, anh nghĩ, cuộc đời chỉ nên để con người yêu nhau thôi và nếu lấy t́nh yêu làm tôn giáo th́ sẽ không c̣n đau khổ nữa. Giáo đường trong bài hát là giáo đường t́nh yêu chứ không phải giáo đường của một tôn giáo nào cả. Những người nào đang khổ đau, đang khao khát một t́nh yêu, đang thất vọng v́ t́nh yêu… th́ đến giáo đường đó để cầu nguyện. Bài Tuổi đá buồn là một thế giới tưởng tượng. Giáo đường là ước mơ trong tương lai. Có lẽ những con người của thế kỷ 21 sẽ xây dựng nên giáo đường t́nh yêu ấy. Ở đó, con người chỉ yêu nhau thôi không nghĩ đến chuyện ǵ khác". Đoạn tṛ chuyện này đă được Khánh Ly quay lại thành clip và ǵn giữ trong suốt những năm qua như kỷ vật của một "cuộc t́nh".
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=609959&stc=1&d=1399716842
"Diễm" của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn tâm sự thêm, có người từng hỏi bà ai là người hát nhạc Trịnh hay nhất. Và bà quả quyết, cho đến bây giờ, với bà nhạc sỹ Trịnh Công Sơn là người hát nhạc của ḿnh hay nhất. Lúc sinh thời, nhạc sỹ Trịnh Công Sơn rất yêu bài Mưa hồng. Mỗi khi 2 anh em hát chung ông thường nói với bà: "Anh hát hay hơn Mai" (tên thật của Khánh Ly là Lệ Mai).
"Chắc quư vị cũng biết, anh em chúng tôi gắn bó với nhau từ năm 1964. Và ước mơ là lúc nào cũng được ở bên cạnh nhau, đi với nhau, hát với nhau ở khắp mọi nơi. Nhưng ước mơ đă không thành. Năm 1992 tôi mới gặp lại ông Trịnh Công Sơn ở Canada. Đó là những ngày hạnh phúc nhất mà tôi không bao giờ có thể nghĩ tới. Và dầu không nói ra nhưng chúng tôi lúc nào cũng ấp ủ ước mơ được hát với nhau trên mọi nẻo đường quê hương Việt Nam. Dẫu là ước mơ không thành th́ cũng chẳng có ǵ thay đổi những cảm nghĩ giữa chúng tôi. Lần này tôi trở về, ông Sơn đi vắng. Ông đi xa. Nhưng tôi tin ông sẽ không thất vọng khi đă chọn tôi. Một lần nữa, tôi mong ông ở nơi xa sẽ không thất vọng khi giao những bài hát của ông cho tôi" - Khánh Ly bồi hồi kể lại.
Tâm sự về nghề hát, Khánh Ly nói một câu gỡ miệng: "Tôi luôn ước có một ngày được hát rồi chết luôn cũng được". Và bà lư giải: "Không chỉ riêng tôi, phàm tất cả các ca sĩ hát đều v́ mê hát. Không phải v́ tiền đâu, cũng không phải cái được gọi là "ca sĩ". Đầu tiên họ hát cho chính họ. Tâm trạng ngày hôm nay tôi buồn hay vui, tôi thất t́nh hay được t́nh đều gửi gắm trong những bài hát bài hát. Đó là lư do tại sao đă vướng vào cái nghiệp này, không ai có thể bỏ được. Bởi có nhiều điều không thể nói với ai được, chỉ có thể nói với bài hát thôi. Có lẽ các nhạc sĩ cũng thế, khi họ viết lên bài hát cũng là tâm sự của họ đó. Họ đau, họ buồn, sung sướng, hạnh phúc... tất cả đều ở trong những bài hát đó. Khi chúng ta nghe một t́nh khúc, chúng ta cảm thấy được chia sẻ rất nhiều...".
Cúng trong hành tŕnh trở về kỷ niệm, Khánh Ly lần đầu chia sẻ về nguồn gốc của bà: "Tôi sinh ra ở Hà Nội, nhà tôi ở số nhà 106 Hàng Bông. Tôi không biết nhiều về Hà Nội bởi lúc đó tôi mới 9, 10 tuổi thôi. Tôi có biết cây cơm nguội nhưng tôi không biết mùi hoa sữa, tôi cũng không biết chim sâm cầm ở hồ Tây. Sau này anh Trịnh Công Sơn có nói cho tôi nghe về loài chim sâm cầm đó. Tôi biết cây bàng lá đỏ nhưng tôi lại không biết phố cổ, biết những mái ngói thâm nâu. Cũng như khi về Sài G̣n tôi không biết chỗ nào là chỗ nào, kể cả khi đi qua ngôi nhà cũ tôi cũng không nhận ra được đó là ngôi nhà ḿnh từng ở. Tôi chợt nhớ đến một câu hát: "Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố, bỗng thấy ḿnh chẳng nhớ nổi một con đường…"
Khánh Ly c̣n kể rất nhiều về câu chuyện cuộc đời. Có những câu chuyện dài lan man nhưng cũng có những câu chuyện rất ngắn. Những câu chuyện là những lời tự sự mà bà muốn trút vơi nỗi ḷng, nỗi ḷng của một người đàn bà "nặng nợ" với t́nh yêu, với âm nhạc, với cuộc đời. Bởi suy nghĩ đó nên khi vừa bước ra sân khấu, Khánh Ly đă cất lời xin lỗi: "Tôi xin lỗi bởi sự có mặt của tôi làm khổ cho nhiều người quá. Tôi không hề mong muốn như vậy. Ban nhạc rất khổ, ban tổ chức rất khổ. Và đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy tại sao ḿnh lại được yêu thương như vậy. Tôi cảm nhận được rằng t́nh yêu đôi khi là gánh nặng cho người được yêu. Vậy xin quư vị hăy thoải mái đi. Bởi nếu tôi cũng căng mà quư vị cũng căng quá th́ sẽ đứt".
Tâm sự cho đă đời. Hát cho đă đời. Đến giây phút chia tay, Khánh Ly lại trở nên bối rối. Bà cố ḱm nén những giọt nước mắt bịn rịn nhưng cuối cùng nước mắt vẫn lăn dài. Bà nói: "Tôi mong quư vị yêu mến tôi, nếu có yêu nhau th́ hăy yêu ngay. Đừng để khi xa rồi mới nói tiếng yêu th́ sẽ muộn lắm", Khánh Ly nói trước khi hát ca khúc Nếu có yêu tôi như một lời giă biệt mà không hẹn ngày tái ngộ. Nh́n h́nh ảnh Khánh Ly lại trầm ngâm cúi đầu, ôm gối cất lời ca: "Bao nhiêu năm rồi c̣n măi ra đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt. Rọi suốt trăm năm một cơi đi về…". Rất nhiều khán giả ở dưới sân khấu đă khóc theo tiếng hát của bà. T́nh yêu và sự tiếc nuối gửi trọn trong những giọt lệ của giây phút chia ly. Bởi, chẳng ai nói trước được điều ǵ. Bởi, có thể đây là lần trở về cuối cùng của Khánh Ly. Và cũng có thể, một ngày mai, tiếng hát kia sẽ không c̣n và t́nh yêu sẽ hóa thành kỷ niệm.
Hà Tùng Long
Theo giadinh.net.vn
Bởi vậy, khi được trở về, được hát trên chính mảnh đất mà ḿnh sinh ra, Khánh Ly không chỉ muốn hát cho "đă đời" mà c̣n muốn tâm sự. Đó là những nỗi ḷng đă chất chứa trong bà suốt 39 năm qua.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=609957&stc=1&d=1399716842
V́ lẽ đó, trước mỗi khúc hát, Khánh Ly đều dành thời gian tṛ chuyện với khán giả. Gọi là tṛ chuyện nhưng thực chất là bà độc thoại một ḿnh trên sân khấu. Những câu chuyện của bà không chỉ xoay quanh câu hát mà c̣n là những câu chuyện cuộc đời bà đă đi qua, nhất là những kỷ niệm "chưa bao giờ chết" với "ông Sơn" (từ dùng của Khánh Ly).
Khánh Ly bảo: "Tất cả vui buồn sướng khổ rồi sẽ đi qua, chỉ có kỷ niệm và t́nh yêu ở lại. Bởi v́ chúng ta không thể nào sống mà không có t́nh yêu. Nếu không có kỷ niệm và t́nh yêu, đời sống chắc hẳn sẽ rất buồn". Đó dường như cũng là lư do người đàn bà "ghiền" khói thuốc này bước vào cơi t́nh của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn tự nhiên như một cơn gió và sống măi trong cơi t́nh ấy 50 năm tṛn chưa dứt ra (Khánh Ly gặp nhạc sỹ Trịnh Công Sơn và bắt đầu hát những nhạc phẩm của ông vào năm 1964).
Khánh Ly chia sẻ, bà đă ở tuổi 70 và có thể khoảng 1 đến 2 năm nữa bà cũng sẽ im tiếng. Những vui buồn, sướng, khổ… trong đời sống này bà đă đi qua. Và bà nhận thấy rằng, trong lúc này t́nh yêu đối với bà là thứ thiêng liêng nhất. T́nh yêu của bà là chuỗi dài những kỷ niệm, là sự kết nối của một trái tim đến hàng vạn trái tim.
" Dĩ nhiên, tôi mong được quư vị yêu mến khi tôi c̣n. Chứ nếu tôi đi ra khỏi cuộc đời này, tôi không c̣n được nghe quư vị bày tỏ nữa. Nếu có yêu nhau th́ hăy nói yêu ngay, đừng để xa nhau rồi mới nói tiếng yêu th́ đă muộn" - Khánh Ly mong mỏi.
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=609958&stc=1&d=1399716842
Khánh Ly nói, Trịnh Công Sơn không viết nhạc ngẫu nhiên mà những ǵ ông nh́n và nghe thấy đi vào nhạc rất dễ dàng. Ngày xưa khi c̣n trẻ, bà không hiểu hết được ư nghĩa của mỗi bài hát do nhạc sỹ Trịnh Công Sơn. Ngay cả bây giờ, có tuổi rồi, bà cũng chỉ hiểu được một phần nào. Không hiểu nhưng bà cũng không bao giờ dám hỏi v́ nếu ḿnh hỏi sẽ để lộ ra cái dốt của ḿnh.
"Có nhiều điều tôi im lặng như thế, ai làm sao tôi làm vậy, nhưng nếu ai làm bậy tôi không làm theo đâu… Nhiều người hỏi tôi trong gia tài âm nhạc của ông Sơn tôi thích bài nào nhất?. Dĩ nhiên bài nào của ông tôi cũng thích nhưng bài Hạ trắng th́ tôi yêu lắm lắm. "Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu, gọi măi tên nhau…" một lời nói thôi nhưng gửi gắm trong đó bao nhiêu là t́nh nghĩa. Bởi v́ t́nh yêu có thể đi qua rất nhanh trong ḍng đời của chúng ta nhưng cái nghĩa th́ nằm lại với chúng ta măi măi. Đối với các bạn trẻ xin giữ măi cái nghĩa này bởi chúng ta hơn ai hết bao giờ cũng mong: "Áo xưa dù nhàu, cũng xin bạc đầu, gọi măi tên nhau…".
Khánh Ly cũng bày tỏ bà dành t́nh yêu nhiều hơn cho những ca khúc Da vàng bởi trong đó có t́nh yêu, thân phận, quê hương…. có tất cả.
"Nếu chúng ta chịu khó nghe, chúng ta sẽ thấy hănh diện v́ được là người Việt Nam. Xin cho chúng ta và quê hương măi măi b́nh an" - Khánh Ly nguyện cầu.
Có một lần, Khánh Ly đánh bạo hỏi Trịnh Công Sơn về bài hát Tuổi đá buồn, về giáo đường mà ông nhắc đến trong bài hát. Trịnh Công Sơn đă trả lời bà rằng: "Lúc sáng tác ca khúc, anh nghĩ, cuộc đời chỉ nên để con người yêu nhau thôi và nếu lấy t́nh yêu làm tôn giáo th́ sẽ không c̣n đau khổ nữa. Giáo đường trong bài hát là giáo đường t́nh yêu chứ không phải giáo đường của một tôn giáo nào cả. Những người nào đang khổ đau, đang khao khát một t́nh yêu, đang thất vọng v́ t́nh yêu… th́ đến giáo đường đó để cầu nguyện. Bài Tuổi đá buồn là một thế giới tưởng tượng. Giáo đường là ước mơ trong tương lai. Có lẽ những con người của thế kỷ 21 sẽ xây dựng nên giáo đường t́nh yêu ấy. Ở đó, con người chỉ yêu nhau thôi không nghĩ đến chuyện ǵ khác". Đoạn tṛ chuyện này đă được Khánh Ly quay lại thành clip và ǵn giữ trong suốt những năm qua như kỷ vật của một "cuộc t́nh".
http://vietsn.com/forum/attachment.php?attac hmentid=609959&stc=1&d=1399716842
"Diễm" của nhạc sỹ Trịnh Công Sơn tâm sự thêm, có người từng hỏi bà ai là người hát nhạc Trịnh hay nhất. Và bà quả quyết, cho đến bây giờ, với bà nhạc sỹ Trịnh Công Sơn là người hát nhạc của ḿnh hay nhất. Lúc sinh thời, nhạc sỹ Trịnh Công Sơn rất yêu bài Mưa hồng. Mỗi khi 2 anh em hát chung ông thường nói với bà: "Anh hát hay hơn Mai" (tên thật của Khánh Ly là Lệ Mai).
"Chắc quư vị cũng biết, anh em chúng tôi gắn bó với nhau từ năm 1964. Và ước mơ là lúc nào cũng được ở bên cạnh nhau, đi với nhau, hát với nhau ở khắp mọi nơi. Nhưng ước mơ đă không thành. Năm 1992 tôi mới gặp lại ông Trịnh Công Sơn ở Canada. Đó là những ngày hạnh phúc nhất mà tôi không bao giờ có thể nghĩ tới. Và dầu không nói ra nhưng chúng tôi lúc nào cũng ấp ủ ước mơ được hát với nhau trên mọi nẻo đường quê hương Việt Nam. Dẫu là ước mơ không thành th́ cũng chẳng có ǵ thay đổi những cảm nghĩ giữa chúng tôi. Lần này tôi trở về, ông Sơn đi vắng. Ông đi xa. Nhưng tôi tin ông sẽ không thất vọng khi đă chọn tôi. Một lần nữa, tôi mong ông ở nơi xa sẽ không thất vọng khi giao những bài hát của ông cho tôi" - Khánh Ly bồi hồi kể lại.
Tâm sự về nghề hát, Khánh Ly nói một câu gỡ miệng: "Tôi luôn ước có một ngày được hát rồi chết luôn cũng được". Và bà lư giải: "Không chỉ riêng tôi, phàm tất cả các ca sĩ hát đều v́ mê hát. Không phải v́ tiền đâu, cũng không phải cái được gọi là "ca sĩ". Đầu tiên họ hát cho chính họ. Tâm trạng ngày hôm nay tôi buồn hay vui, tôi thất t́nh hay được t́nh đều gửi gắm trong những bài hát bài hát. Đó là lư do tại sao đă vướng vào cái nghiệp này, không ai có thể bỏ được. Bởi có nhiều điều không thể nói với ai được, chỉ có thể nói với bài hát thôi. Có lẽ các nhạc sĩ cũng thế, khi họ viết lên bài hát cũng là tâm sự của họ đó. Họ đau, họ buồn, sung sướng, hạnh phúc... tất cả đều ở trong những bài hát đó. Khi chúng ta nghe một t́nh khúc, chúng ta cảm thấy được chia sẻ rất nhiều...".
Cúng trong hành tŕnh trở về kỷ niệm, Khánh Ly lần đầu chia sẻ về nguồn gốc của bà: "Tôi sinh ra ở Hà Nội, nhà tôi ở số nhà 106 Hàng Bông. Tôi không biết nhiều về Hà Nội bởi lúc đó tôi mới 9, 10 tuổi thôi. Tôi có biết cây cơm nguội nhưng tôi không biết mùi hoa sữa, tôi cũng không biết chim sâm cầm ở hồ Tây. Sau này anh Trịnh Công Sơn có nói cho tôi nghe về loài chim sâm cầm đó. Tôi biết cây bàng lá đỏ nhưng tôi lại không biết phố cổ, biết những mái ngói thâm nâu. Cũng như khi về Sài G̣n tôi không biết chỗ nào là chỗ nào, kể cả khi đi qua ngôi nhà cũ tôi cũng không nhận ra được đó là ngôi nhà ḿnh từng ở. Tôi chợt nhớ đến một câu hát: "Người nghệ sỹ lang thang hoài trên phố, bỗng thấy ḿnh chẳng nhớ nổi một con đường…"
Khánh Ly c̣n kể rất nhiều về câu chuyện cuộc đời. Có những câu chuyện dài lan man nhưng cũng có những câu chuyện rất ngắn. Những câu chuyện là những lời tự sự mà bà muốn trút vơi nỗi ḷng, nỗi ḷng của một người đàn bà "nặng nợ" với t́nh yêu, với âm nhạc, với cuộc đời. Bởi suy nghĩ đó nên khi vừa bước ra sân khấu, Khánh Ly đă cất lời xin lỗi: "Tôi xin lỗi bởi sự có mặt của tôi làm khổ cho nhiều người quá. Tôi không hề mong muốn như vậy. Ban nhạc rất khổ, ban tổ chức rất khổ. Và đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy tại sao ḿnh lại được yêu thương như vậy. Tôi cảm nhận được rằng t́nh yêu đôi khi là gánh nặng cho người được yêu. Vậy xin quư vị hăy thoải mái đi. Bởi nếu tôi cũng căng mà quư vị cũng căng quá th́ sẽ đứt".
Tâm sự cho đă đời. Hát cho đă đời. Đến giây phút chia tay, Khánh Ly lại trở nên bối rối. Bà cố ḱm nén những giọt nước mắt bịn rịn nhưng cuối cùng nước mắt vẫn lăn dài. Bà nói: "Tôi mong quư vị yêu mến tôi, nếu có yêu nhau th́ hăy yêu ngay. Đừng để khi xa rồi mới nói tiếng yêu th́ sẽ muộn lắm", Khánh Ly nói trước khi hát ca khúc Nếu có yêu tôi như một lời giă biệt mà không hẹn ngày tái ngộ. Nh́n h́nh ảnh Khánh Ly lại trầm ngâm cúi đầu, ôm gối cất lời ca: "Bao nhiêu năm rồi c̣n măi ra đi. Đi đâu loanh quanh cho đời mỏi mệt. Trên hai vai ta đôi vầng nhật nguyệt. Rọi suốt trăm năm một cơi đi về…". Rất nhiều khán giả ở dưới sân khấu đă khóc theo tiếng hát của bà. T́nh yêu và sự tiếc nuối gửi trọn trong những giọt lệ của giây phút chia ly. Bởi, chẳng ai nói trước được điều ǵ. Bởi, có thể đây là lần trở về cuối cùng của Khánh Ly. Và cũng có thể, một ngày mai, tiếng hát kia sẽ không c̣n và t́nh yêu sẽ hóa thành kỷ niệm.
Hà Tùng Long
Theo giadinh.net.vn